1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi phải làm gì bây giờ ?

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi 10yktp, 16/04/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. meo_con_xinh

    meo_con_xinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2006
    Bài viết:
    612
    Đã được thích:
    0
    Đúng là khi gặp vấn đề thì người ít khả năng nhận ra vấn đề nhất chính là người trong cuộc.
    Điều làm tớ "ngưỡng mộ" ở đây không phải là chồng bạn, mà chính là bạn. Một người phụ nữ mà có thể lên diễn đàn huênh hoang mình "cũng láo với chồng" "nói bằng các từ có thể" và coi đấy là 1 điều đáng để khoe khoang với nhiều người khác thì đúng là người.... potay.com
    Còn đối với ông xã nhà bạn thì tớ thực sự khâm phục mà. Có 1 người vợ "láo" như thế (mà vẫn coi đó là hay) mà vẫn nhịn được thì đúng là tuyệt đỉnh kungfu.
  2. BrodaRu

    BrodaRu Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/03/2004
    Bài viết:
    1.026
    Đã được thích:
    32
    Tại anh tại ả
    Tại cả vào đôi
    Tại anh ,tại tôi
    Hai người cùng tại
    Câu ca dao Việt này đúng với cả bạn chủ topic,vợ bạn và các các cụ thân sinh của bạn.
    @ Chủ topic:
    Cái Cò là cái Cò Quăm
    Mày hay đánh vợ, mày nằm với ai
    Nhưng đừng bao giờ áp dụng vế 2:
    Có đánh thì đánh sơm mai
    Đừng đánh lúc tối chẳng ai cho nằm
    Không những không bị đánh,mà chồng lười quá để vợ làm việc nhà tới 11 PM thì cũng mệt quá rồi''''''''chẳng ai cho nằm''''''''.Chuyện là quần áo cuả bạn phải do chính bạn chứ.Bên này nam giới thường tự là quần áo cho cả nhà.
    Bạn không có 4 đổ tường vậy là OK,nhưng phải chú ý nhiều hơn chút.
    Nếu vợ bạn không muốn,thì cũng đừng bảo cô ấy về . Một số bác xui bạn ''''tước quân tịch,đuổi về địa phương'''' là họ đuà đấy.Làm người lúc trẻ phải lo khi già.Lúc già ốm yếu,người phối ngẫu đạp ra đường mới biết mặt.
    Mình là thằng đàn ông.Cái bản lĩnh ở chỗ biết calm down mà giữ sự công bằng thì vợ nó mới phục.Qua bạn viết,tôi biết các cụ thân sinh bạn đối xử với 4 ông bà xui gia có lúc chưa được khéo léo.
    Không ai gọi thằng con rể với bố mẹ nó đến nhà mà phê phán cả.Tôi biết có nhiều ông bà có con rể ngoại tình,phá hại..láo toét mà không bao giờ nói nó một câu.Đối với ong bà xui gia,chỉ cung kính chén chè điếu thuốc với họ,mặc dù địa vị họ chỉ là ông nông dân mắt toét so với vị làm lớn. Rể là khách.Mà với khách thì phải là khách quý nhất vì hắn là bố cuả cháu ngoại mình.Thằng xe ôm bảo nó có khi nó nghe.Mình là xếp lớn,nói ra càng bất lợi so với người ngoài. Nói chuyện thẳng ,riêng,nhẹ nhàng với dâu và không bao giờ chê trách rể (có chê nó cũng chả có tẹo áp lực nào)
    Còn ông bà thông gia.Họ nghĩ,thằng con trai họ lớn rồi,biết nghĩ,sao lôi chúng tôi vào đây.
    Họ mất mặt với nhà gái. Ấy là cái hoạ với chị gái cuả bạn.Thử nghĩ bạn có lúc bế tắc,say xỉn,bố vợ cũng gọi các cụ thân sinh đến thì thế nào,
    Còn ông bà nhạc cuả bạn cũng có vị trí giống hệt bố mẹ bạn với nhà thông gia cuả con gái,Chúng tôi gả con gái rồi,nó là con trong gia đình quý vị,thì nó hư nó hỗn láo là tại quý vị chứ.Ở nhà nó ngoan như thế,vì đâu nên nỗi
    Để ông bà thông gia xin lỗi mình là điều không nên. Nhưng các cụ bảo thủ lắm.Nói không được.Lưạ khi ông bạn hay ông đàn anh thân thiết mà cha mẹ bạn là đệ tử có hỏi về gia đình thì bạn nhờ bác ấy nói.Chứ anh em ruột chưa chắc đã nghe,

    @ Vợ chủ topic:
    Chấm dứt ngay cái thói đanh đá, ngoa ngoắt. (Gớm,ở công ty thì sao mà dễ thương thế.Cứ về nhà là trút stress vào chồng như cái thùng nước gạo).Nghe tôi, tự tâm sự trong Dairy trên Computer và cho điểm.Cái tính nóng nảy,tự cao,lười biếng,đanh đá sẽ dần dần bớt.
    Bạn phạm phải cái sai là chọn bà giúp việc 40-50. Bạn chọn cô
    Oshin nào cỡ như nhà Baoson1969 ấy.Độ 17, xinh,cứ thả rông,áo 2 dây ngồi lau nhà. Bảo đảm chồng bạn lại chả tươi như hoa..*** nhợn.
    Bạn hơi phóng đại việc nhà mà bạn làm đấy.Xem nào.Nhà 4 người lớn,bạn không phải nấu ăn cả ngày,chỉ phải rưả bát ,dọn bếp và nấu cơm sáng,là cái quần,áo,Thế mà bạn kêu la toáng lên.
    Bạn không xem cả Thế giới Âu Mỹ người ta làm à. Cô vợ mũi lõ,mắt xanh cũng phải nấu bưã tối,cho con ăn,dọn dẹp,cho con tắm rưả,cho đi ngủ trước 9 giờ,Bản thân các cô cũng lên giường trước 10 giờ.Sáng hôm sau các cô dậy từ 4 giờ,ngoài đường rét băng tuyết,tối mịt.Các cô không những nấu bưã sáng mà còn nấu cả bưã trưa đầy đủ cho cả gia đình,cho vào các cặp,ba lô cho chồng và các con.Rồi còn bao việc linh tinh khác trước lúc đến sở.Nhiều người phải đi/về mất 3-4 h /ngày.Bên này income đến cả triệu bạc cũng có ai thuê oshin đâu.
    Bạn ở nhà cha mẹ chồng, không mất tiền thuê nhà,lại không phải nấu cơm trưa và tối,cũng không phải đi chợ thì phải chịu nhịn thôi.
    Có một số bạn nữ Việt nam bên Mỹ này,cha mẹ chồng không muôn vào nursing home trưa ,tối cũng phải chuẩn bị cơm riêng cho họ.Vậy có ai kêu đâu.
    Thế cũng đỡ cho bạn khá chớ bộ. Vậy cứ chịu đựng,lựa lúc ba,mẹ vui nói riêng với họ,họ sẽ thông cảm thôi. Bỏ ngay cái chuyện ấm ức với họ về thái độ trước hôn nhân.Họ có OK mới cưới hỏi về chứ. Có gì không bằng lòng lưạ lúc nói với chồng.Hắn không nghe thì type ra.Rồi tạm thời quên đi,Khi nào vui vẻ bàn tiếp
    So What Should You Do ?:
    i.Thuê nhà ở riêng ngay.Thuyết phục cha mẹ mình rằng các cụ phải thông cảm thời đại mới,phải hoà nhập với cuộc cách mạng đổi mới.Ai bàn tán rằng có mỗi mình con mà làm sao nó phải ở riêng kệ họ.
    Tôi đã gặp một cô gái 21 tuổi ở Hà nội.Cô thuê nhà ngay trong Khu Tập thể Ngân hàng Tôn đản đó,Nhà cô có 1 mẹ,một con ,rộng rãi cho nhiều người ở mà vẫn thuê riêng.Cô bảo, chẳng phải là *** gì.Nhưng ở nhà cô vặn nhạc nghe cho đã thì mẹ kêu nhỏ volume.Thức khuya làm việc mẹ bắt tắt đèn.Các giai đến tìm hiểu thì mẹ ra soi mói làm họ giận,mất mấy mối ngon.Mẹ cô
    doạ tự tử song bây giờ sông riêng lại trẻ hẳn ra.Mấy ông bà bạn cũ tự do đến chơi suốt.
    ii.Như tôi đã viết,lập và check lại kế hoạch cuộc sống hàng tuần.
    Được BrodaRu sửa chữa / chuyển vào 20:20 ngày 20/04/2009
  3. coizinzin123

    coizinzin123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2009
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    e hèm, mấy ngày cuối tuần xả hơi, giờ lại mò vào đây xem có trò gì hay hơn ko? Thì thấy cũng hay thật đấy.
    Xin lỗi, có phải bạn đang từ bụng ta suy ra bụng người không vậy? Biết chết liền
  4. nguyend_uyanh

    nguyend_uyanh Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    22/09/2006
    Bài viết:
    2.038
    Đã được thích:
    109

    He he ,còi zizin nghi đúng là chân gỗ của vợ chủ topic lắm
  5. coizinzin123

    coizinzin123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2009
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    @all, mọi người đa nghi tào tháo thế nào thì tùy thôi, mỉm cười cái cho nhẹ nhàng để tiếp chuyện vậy
    @ chủ topic: Xin hỏi, topic này lập ra để làm gì nhỉ? Và sau khi đọc commént của mọi người rồi thì chủ topic này nhận thêm và rút ra được gì cho mình nhỉ?
    E rằng chỉ làm vết thương của chính bạn và vợ bạn thêm sâu mà thôi. Khó lành lắm.
    Bạn vẫn xác định là ko muốn ly hôn thì bạn vào đây để biện minh làm gì cho mất thời gian bởi bạn toàn nhận được những luồng thông tin trái chiều thì ích lợi gì cho bạn? Quan trọng là quyết định ở bạn mà. Nên bạn dành thời gian đó để "đối thoại" chứ "không đối đầu" với vợ bạn để cùng tìm ra cách giải quyết tối ưu nhất.
    Các bạn mới về ở chung với nhau có hai tháng thôi mà, nên gặp những bất đồng như vậy là đương nhiên thôi, dù không muốn, quan trọng là mình giải quyết thế nào cho êm thấm.
    Hy vọng là hai bạn sẽ hiểu nhau hơn và thông cảm nhau hơn, để cùng xây dựng và giữ ấm cho gia đình nhỏ của bạn.
    Note: Bạn và vợ bạn đã là những người trưởng thành rồi, mọi việc các bạn làm và hành xử là ở các bạn, đừng để bố mẹ hai bên phải nghe và nhìn thấy những điều khó nghe và khó nhìn nhé. Tội họ lắm!
  6. kauzel

    kauzel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2008
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0
    Chồng em đọc xong bảo: nếu thấy còn TY thì đừng có tranh luận xem ai sai ai đúng ai sai nhiều ai sai ít nữa...mà nên bỏ qua cho nhau tìm cách dung hoà mâu thuẫn. Lúc này 2 vc nên ở riêng dc là tốt nhất. Lúc này 2 vc bị ảnh hưởng từ bên ngoài nhiều quá. Ở riêng sẽ ít bị ảnh hưởng từ bên ngoài. Lúc ấy rắc rối chỉ là qh giữa 2 vc. Lúc ấy còn yêu nhau thì tự khắc mâu thuẫn sẽ hết. Còn không yêu nhau nữa thì kiểu gì cũng...tan!
  7. danphatpc

    danphatpc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2008
    Bài viết:
    272
    Đã được thích:
    0
    theo em thì nếu còn yêu vợ thì ông chồng nên chủ động làm lanh với vợ ( ko cần bít ai sai ai đúng vc đã rồi ) còn nếu cảm thấy không cứu vãn đc nữa thì cho đứt luôn đỡ phải dây dưa nói qua nói lại vừa mệt mà cũng chẳng giải quyết đc gì
  8. BrodaRu

    BrodaRu Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    06/03/2004
    Bài viết:
    1.026
    Đã được thích:
    32
    Vợ chồng bạn tìm hiểu 1 năm mới cưới còn ít gì nưã. Có những đôi quen nhau'' 7 ngày rồi cưói''( Rapviet- LK) nữa là.Thời chống Mỹ, về phép 10 ngày trước khi đi B, 5 ngày đi dạm 7 đám vẫn cưới ,bây giờ có chắt rồi thì sao.Trái lại,ngay tron 4rum này,có đôi yêu nhau 7,8 năm trời,lấy và tan nát trong chốc lát.1,2 năm là vưà đẹp,còn có time mà tìm hiểu nưã .
    Còn tuổi tác.25 vs 34 là đẹp đôi quá rồi còn gì.34 là đang sung ,lại dày dạn Experience còn gì nưã.
    Chắc bạn cũng xúc động khi nghe bài My Heart Will Go On khi đôi tình nhân tóc gió tung bay giang tay đứng trên mũi tàu Titanic trong biển băng Atlantic.Diva #1 Thế giới Celine Dion không chỉ thể hiện bài này mà cuộc đời cô dạy cho cả trái đất biết thế nào là tình yêu.Ca sỹ trẻ đẹp,giàu có như thế mà sánh duyên với cụ hói,toc bạc phơ đán tuổi ông nội nàng,vỡ nợ lại bị bệnh thập tử nhất sinh. Cô phải bỏ 1nam rưỡi ngưng ca để hầu cụ bất tỉnh lâu ngày.Tình yêu làm ông ấy nói được,xuất viện và đẻ với cô một đưá con.Chưa hết,mới đây cụ bị bà Sung Kwon kiện tội hồi trước cụ quấy rối ******** .Cụ mất tinh thần,hưá đền nưả triệu bạc rồi.Cũng may,Celine bình tĩnh,lục lại trí nhớ cho cụ,tìm đủ chứng cớ thanh minh. Đối mặt với cái án có thể lên tới 36 năm về tội vu khống tống tiền,bà kia lạy lục rồi lặn mất.
    Vậy 25 đấu với 34 là cool còn gì nưã.Chồng bạn không ham hố gì với bạn,thì bạn nhẹ nhàng nói chuyện thẳng thắn với chồng.Có gì ngượng nào. Anh ta yếu pin thì đi chưã Nam khoa .Anh ta làm việc nhiều quá,mệt thì giảm cường độ làm đi.
    Có khi anh ta thấy bạn có bầu,do không có kiến thức,lại tự cai *** đi.Thế thì bạn phải trình bày việc đó là có thể chứ.Cũng đừng bao giờ làm nó ngượng,vì cánh đàn ông thà chết chứ không tự nhận là đuội.Cứ giả vờ thán phục nó đi,rồi dần dần dẫn dắt cậu.
    Chồng bạn là người ngoại tỉnh,lại làm sếp.Loại người này có nhiều anh vênh váo,show hàng hơn để che đậy tỉnh lẽ.Trong thâm tâm đừng bao giờ chửi thầm thằng quễ,thằng tẩm,thằng Tây,thằng Táo, thằng nhộng.Nó trông mắt là biết.Nó khoái ăn bánh mỳ với kem hay ăn cà pháo trộn mật thì đừng ve vãn hay nhăn mặt,mặc bu nó,cứ lờ lớ lơ.
    Bạn có điều sai là cư xử chưa khéo.Ai lại nói chuyện với thằng say bao giờ.''Với thằng xỉn,biển Baltic chỉ đến đầu gối'',người Nga nói thế.Nó sương sương rồi mà còn cố ngồi ăn với vợ cũng là cố gắng.Thế mà bạn lại lèo bèo,không tránh miếng ăn,nói rõ'' Hà Văn Lâu''.Để đến mức nó tức,nó nói bậy.Rồi còn lạch bạch theo nó lên lầu để hạch nó nên mới xảy ra accident như thế.
    Nay đã biết cái thằng nó nói tục,cục súc như thế thì tránh nó đi rồi chưã dần dần.Hạng ấy chỉ tiền mới chưã hết bệnh.Còn tiền còn nặng .Làm ăn bết bát mới trắng mắt ra.
    Bạn ở chung mà ông bà già chồng như thế là quý lắm đấy.Đừng bao giờ để chồng thấy là dựa vào cha mẹ cu cậu bắt nạt mình.Cũng khéo léo đừng huà với ông bà ấy nói xâu chồng.
    Nói tóm lại case này cũng không có gì quá nặng.Cứ sinh cho nó một đưá con thì nó lại chẳng quý hơn vàng ấy à
  9. bagianhobe

    bagianhobe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2009
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0

    " Em 25 tuổi, chồng em 34. Em là con gái Hanoi, chồng em là người ngoại tỉnh nhập cư vào Hanoi được hơn chục năm nay. Cả hai đều xuất thân từ gia đình có giáo dục rất tốt. Anh ấy hiện là giám đốc 1 trung tâm trực thuộc của một bộ (em xin giấu tên), còn em học quản trị kinh doanh ra nên làm kinh doanh trong lĩnh vực thủ công mỹ nghệ.
    Cuộc sống không có áp lực về kinh tế, bố mẹ chồng hiền hoà rất tốt, em sống khéo , nên cư xử với bố mẹ chồng cũng như họ hàng nhà chồng không chê trách được điều gì. Nhưng có lẽ mấu chốt ở chỗ bọn em tiến đến hôn nhân quá vội vã, nên không hiểu nhau, và không biết rằng tình yêu quan trọng đến thế nào, khi người ta tiến đến hôn nhân khi chưa đủ tình yêu thì sẽ không bao giờ có hạnh phúc. Chỉ là những mâu thuẫn rất vụn vặt trong đời sống thường nhật mà chắc chắn đôi vợ chồng trẻ nào cũng vấp phải hết, nhưng với vợ chồng em thì mâu thuẫn ấy bị thổi lên thành những cuộc bất hoà rất lớn.
    Em luôn cảm giác rằng chồng không yêu mình. Vì ngay từ khi mới cưới, anh ấy không ham hố chuyện gối chăn với em, mặc dù em có biết rằng anh ấy có nhu cầu vì em có thấy khá nhiều clip *** trong laptop của anh ấy mà (chuyện clip *** này thì đàn ông nào cũng có, em ko hề đánh giá gì chuyện đó hết, chỉ thắc mắc sao anh ấy có ham muốn mà lại hờ hững gối chăn với vợ). Mọi người đọc đến đây có thể nghĩ chắc em xấu hay không quyến rũ... Nhưng chắc mọi người cũng sẽ tự có câu trả lời, bởi lẽ 1 anh giám đốc sẽ chẳng bao giờ lấy 1 cô vợ nếu cô ta ko đẹp và ko quyến rũ anh ta.
    Em chỉ có thể âm thầm tự lý giải rằng có lẽ đàn ông trong chuyện xxx cũng cần tình yêu, nên chắc là anh ấy không yêu em nhiều đủ để ham hố vợ nhiều như những ông chồng khác.
    Không đủ mặn nồng của 1 cặp mới cưới, chứ không phải là hoàn toàn không có chuyện xxx, vì bằng chứng là hiện tại em đang có bầu được 7 tháng rồi mà.
    Thêm 1 lý do nữa cho việc em nghĩ anh ấy ko yêu em nhiều, từ cái hồi mới cưới được có vài tuần thôi thế mà khi giận dỗi nhau, anh ấy vẫn ngủ lăn ra rất ngon lành, kệ xác vợ muốn ngủ ở phòng nào không cần biết. Em thấy rất lạ lùng, nhưng cũng cố giải thích là anh ấy chỉ vô tâm thôi.
    Nhưng rồi 9 tháng sống chung cũng dần dần lộ ra nhiều điều. Em không kể ra đây nhiều chi tiết vụn vặt. Mà chỉ kể chuyện vừa xảy ra tối qua thôi...
    Chồng em đi công tác rất nhiều, mới về được có 1 tuần, thì mới hôm thứ 3 đã đi uống bia rồi, đến tối qua lại đi nữa, em đang có bầu ở nhà rất buồn, nên khi chồng về có cằn nhằn vài câu nhẹ nhàng thôi. Có lẽ chồng em cũng đã say mất rồi, nên bắt đầu lời qua tiếng lại, cố ý khiêu khích em hơn nữa, như muốn đổ thêm dầu vào lửa. Em đợi chồng về mới ăn cơm, rất đói rồi, nhưng chồng đang ăn dở thì không ăn nữa, bỏ đứng lên, em chỉ nói 1 câu rằng "Anh không được lên phòng vội đâu" (nói với giọng bình thường hết sức thôi). Anh ấy quay lại "Tôi đi đâu phải trình báo với cô à". Tính em từ trước đến nay không muốn để bố mẹ chồng phải nghe thấy những lúc vợ chồng to tiếng, nên có chuyện gì cũng lên phòng mới đóng cửa nói nhau. Vì thế nên em đã cố hạ giọng hết mức, thì anh ấy lại càng nói to như cố ý muốn cho bố mẹ nghe được vậy. Rồi anh ấy bỏ lên phòng.
    Sau đó em lên phòng cố gắng bình tĩnh hết mức có thể, đóng hết cửa chính lẫn cửa sổ lại, rồi mới mang ghế ra ngồi đối diện với anh ấy nói chuyện.
    Em bắt đầu bằng câu "Anh đi uống bia rượu từ lần sau đừng để say quá rồi về nhà cà khịa em như vậy là không được với em đâu nhé".
    Người say thì anh biết thế nào rồi đấy, giọng lè nhè, lúc nào câu cửa miệng cũng là "Tôi không say...."
    Lời qua tiếng lại, ngày càng nặng nề hơn, cho đến khi em mất bình tĩnh ko sao chịu nổi.
    Đoạn này em nghĩ có thể giúp anh sẽ thông cảm hơn với vợ anh đấy ...
    Em từ nhỏ vốn thần kinh rất yếu, cứ đến mỗi kỳ thi mà lo lắng quá rất hay bị ốm, và hay nhức đầu. Chồng em cũng biết em rất yếu đuối trong tình cảm và thần kinh yếu, không giỏi chống đỡ trước những cuộc cãi vã.
    Khi em đã quá mất bình tĩnh, thông thường máu sẽ dồn lên não, hàm răng tự dưng cứng lại, và lúc ấy nói năng trở nên lắp bắp lập cập. Lúc đó là khi em đã rất mất bình tĩnh rồi đấy. Nhưng anh ấy nghe thấy em nói lộn câu nọ vào câu kia như thế thì lại phá lên cười nhạo em. Anh ấy thực sự dồn em vào chỗ cùng cực hơn, em cầm cốc nước lên hớp từng ngụm (1 cách mà người ta thường lấy lại bình tĩnh), nhưng vì chân tay quá run rẩy rồi, nên em uống rớt hết cả nước ra ngoài, anh ấy tiếp tục cười nhạo em.
    Trên tay em đang cầm là 1 cái cốc nhựa, nước trong cốc đã rớt ra ngoài hết mất rồi, quá mất bình tĩnh trước sự cười nhạo của chồng, em ném cái cốc vào góc tường, phía cái sọt rác, hoàn toàn cách xa chỗ chồng em đang ngồi.
    Vì là cốc nhựa nên nó không vỡ, mà chỉ lăn lông lốc thôi, và cũng ko phát ra tiếng va đập quá mạnh, ko đủ để cho bất cứ ai ở ngoài nghe thấy được đâu.
    Thế mà anh biết ko, chồng em đứng dậy, cầm lấy cái cốc nước chanh leo (em pha cho anh ấy uống cho giã rượu), anh ấy đang để trên bàn, chưa uống ngụm nào, còn đầy nguyên, đó lại là cái cốc thuỷ tinh, anh ấy đứng lên ra bàn cầm lấy nó, rồi quay lại phía em ném thẳng vào em. Em là vợ anh ấy, trong cơn mất bình tĩnh, lỡ ném cái cốc nhựa ra góc nhà, còn anh ấy thì ném thẳng cái cốc thuỷ tinh vào em, vào chính em đang ngồi đấy với cái bụng chửa vượt mặt.
    Em như con thú bị thương, sợ hãi, hoảng loạn, cứ nhìn những mảnh thuỷ tinh găm vào bàn chân em chảy máu, rồi lại nhìn anh ấy. Còn anh ấy dường như cũng biết mình quá đà, nhưng lại nhân đấy muốn lấy cái lỗi của vợ để lấp đi cái lỗi của mình. Nên anh ấy tiếp tục xông tới túm cổ em, và chửi rành rọt "Đ** ******, mày dám làm thế trong nhà tao à, tao ko ngờ mày dám ném cái cốc trong nhà tao như thế đấy"
    Rồi còn mày tao rất rất nhiều, em không còn nghe thấy gì nữa, em nói trong nước mắt rằng "Em thần kinh rất yếu, anh biết rồi mà, khi em mất bình tĩnh đến mức nói lắp bắp như thế anh còn giễu cợt em nên em mới vứt cái cốc đang uống dở trên tay đi như thế..."
    Em chỉ kể đến đây thôi.
    Bố mẹ chồng em sau đấy có chạy lên, vì anh biết tiếng cốc thuỷ tinh vỡ đập trên nền nhà thì ắt các cụ ở tầng 1 sẽ nghe thấy ít nhiều.
    Bố mẹ chồng chạy lên thì em cũng chạy sang phòng bên cạnh, khóa chặt cửa lại, ngồi thu mình lại 1 góc rất sợ sệt.
    Bố mẹ chồng lấy chổi ra quét mảnh vỡ, thì chồng em bảo là "Để đấy cho nó gây ra thì nó sẽ phải quét" (NÓ là chỉ em đấy ạ).
    Nực cười quá, em gây ra, cái cốc nhựa có vỡ mảnh nào đâu nhỉ, toàn bộ mảnh vỡ là cái cốc anh ấy ném em đấy chứ.
    Bố mẹ chồng quát mắng anh ấy uống rượu say quá, rồi sang phòng bên gọi cửa em không được, các cụ thò tay mở được mỗi cửa sổ thì nhìn thấy em ngồi bất động thất thần quá, nên cũng thôi không gọi nữa, mà đi xuống nhà.
    Một lát sau các cụ thấy yên tĩnh quá nên lại lên xem sao, thì thấy chồng em đã đóng cửa phòng đi ngủ, mắc màn hẳn hoi, bật cả đèn ngủ nữa, vẫn rất chỉn chu sau 1 cuộc cãi vã với vợ như thế.
    Em biết chồng em mắc màn và bật đèn ngủ là vì sau đó bố mẹ chồng có bắt chồng em phải dậy, đi sang phòng khác ngủ, vì thấy em vẫn đang ngồi bệt dưới đất ở phòng bên cạnh (phòng này ko có giường). Nên các cụ bảo chồng em sang phòng khác (cũng có giường) để ngủ, còn để phòng ngủ của bọn em trả lại cho em về ngủ.
    Khi bố mẹ xuống nhà rồi, chồng em sang phòng khác ngủ say sưa rồi, em mới về phòng của mình thì mới biết hoá ra khi nãy chồng mình vẫn bình tĩnh mắc màn, bật đèn ngủ.
    Em lúc này mới đi quét dọn lại những mảnh vỡ, và lau chùi, lột tấm nệm ghế thấm đầy nước chanh leo ra rồi cho vào máy giặt.
    Xong xuôi em mới băng lại vết thương ở chân của mình.
    Em kể chuyện của em để muốn anh thấy rằng, vợ chồng tốt nhất đừng dồn nhau vào chỗ quá mất bình tĩnh. Nếu thương nhau thì chắc người ta đã không làm như thế.
    Khi em mất bình tĩnh, em ném cái cốc đi, chồng em đã xử lại với em như vậy, em đang có bầu 7 tháng, mất bình tĩnh như thế thì có quá đáng lắm không hả anh?
    Còn vợ anh mất bình tĩnh, cắt ga giường và áo của anh, anh đánh vợ anh.
    Tất cả đều xuất phát từ sự mất bình tĩnh...
    Vợ chồng anh có thể lên đây tranh luận, rồi cũng có thể giải hoà với nhau. Còn em, chưa biết có còn có ngày mai???
    [/quote]
    Đọc bài của bạn mà tôi rớt nước mắt. Giá mà Đàn ông là người phải mang nặng đẻ đau.
    Bạn đang có thai đừng qúa nghĩ ngợi sẽ làm ảnh hưởng đến e bé. Hãy học cách yêu thương và chăm sóc cho mình với đứa con hơn. Dũng cảm bạn lên bạn nhé
    @ Chủ topic: nhiều người góp ý rồi, bạn hãy lắng nghe cân nhắc đúng sai và tìm cách hàn gắn xây dựng tổ ấm nhé. Bây giờ các bạn chưa có con, còn thời gian để hiểu nhau hơn, đừng chấp nhặt hãy lắng nghe, chia sẻ và yêu thương nhau hơn. Ở đời cái gì xây thành thì mới khó, bỏ đi thì dễ, kí xoẹt vào tờ giấy là xong, nhanh lắm nhưng nó cũng thành 1 vết sẹo sâu trong lòng ko quên được đâu. Chúc các ban sáng suốt vượt qua thử thách này và hạnh phúc bên nhau nhé!
  10. VietanhRic

    VietanhRic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/11/2008
    Bài viết:
    174
    Đã được thích:
    0
    Oh, tớ cứ tưởng bạn này biết đọc cơ! Nói như bạn ấy thì là tớ đây đang khoe khoang mình "đanh đá " đến độ nào.Trong khi tớ đây đang nói rằng dạy vợ thì có nhiều cách, không phải chỉ có đụng tay đụng chân thôi, tử tế, đô lượng với vợ thì có chết ai, như tớ đây , thế mới thay đổi được, ko phải cả 2 bên cùng cứng thì giải quyết được vấn đề cãi nhau hàng ngày. Tớ nói rằng bọn tớ cãi nhau như thế, nhưng nhờ cách cư xử khéo léo hiếm có của chông tớ, tớ nhận ra vấn đề và thay đổi. Chứ ko phải cứ kể xấu nhau, bắt ai đó nhìn nhận sai, hay nói với tất cả mọi người ,mới là giải quyết.
    Bạn này thì đúng là tớ bó tay . com . fr... cả thế giới này luôn. Từ đầu đến cuối cũng thấy là đồng minh với Chủ Topic mà, cũng thuộc loại khó nhìn nhận vấn đề. Chỉ thấy phụ nữ xxấu, đanh đá, ... Phụ nữ chỉ muốn có người chồng hiểu mình, chăm sóc mình chút,... Còn đàn ông, hầu hết chỉ muốn 1 cô vợ biết vâng lời, ngậm mồm được thì càng tốt.

Chia sẻ trang này