1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi tên là Rose!!!

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Sài gòn (HCMCC - SAIGON Club)' bởi Tquynhchi, 16/02/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Tquynhchi

    Tquynhchi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/09/2001
    Bài viết:
    1.436
    Đã được thích:
    0
    Tôi tên là Rose!!!

    Ngày đầu tiên ở giảng đường, giáo sư của chúng tôi tự giới thiệu và thử chúng tôi bằng cách bắt mỗi người phải làm quen với một người mình không quen biết. Tôi vừa đứng dậy nhìn quanh thì có một bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên vai. Tôi quay người và nhìn thấy một bà già nhỏ nhắn với khuôn mặt nhăn nheo đang mỉm cười rạng rỡ làm sáng rạng cả con người đã già nua ấy.

    Bà nói, 'Xin chào chàng trai. Bà tên là Rose và bà năm nay 87 tuổi.'

    'Cháu có thể ôm bà được không ạ?' Tôi cười lớn và nhiệt tình đáp lại. 'Dĩ nhiên là được rồi,' bà đáp và xiết chặt tay tôi.

    'Tại sao bà lại đi học vào cái tuổi ngây thơ, trẻ con thế này ạ?' Tôi hỏi và bà trả lời thật hóm hỉnh 'Bà tới đây để gặp được một ông chồng giàu có, lập gia đình, sinh con đẻ cái, rồi nghỉ hưu và đi du lịch chàng trai ạ.'

    'Không, cháu hỏi nghiêm túc đấy ạ.' Tôi thật sự tò mò không hiểu điều gì đã thúc đẩy bà chấp nhận thử thách này vào lứa tuổi của bà.

    'Bà luôn luôn mong ước được đi học đại học và bây giờ thì bà đã đạt được ước mơ dó.' Bà trả lời.

    Sau buổi học chúng tôi đi đến toà nhà dành cho sinh viên và cùng uống sữa sôcôla. Chúng tôi nhanh chóng trở thành bạn bè. 3 tháng sau đó, ngày nào chúng tôi cũng đi về cùng nhau và nói chuyện như khướu. Tôi luôn bị cuốn hút khi lắng nghe 'Cỗ máy thời gian' này chia sẻ sự thông thái và kinh nghiệm của bà với tôi.

    Hết khoá học của năm ấy, Rose trở thành hình tượng của khoá học và bà có thể có bạn bất cứ đâu bà muốn. Bà rất chăm chút đến quần áo và cảm thấy vô cùng sung sướng khi được các học sinh khác chú ý đến với sự kính trọng. Bà thật sự rất sung sướng.

    Vào cuối học kì, chúng tôi mời Rose đến diễn thuyết trong bữa tiệc bóng đá của chúng tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên được những gì Rose dạy chúng tôi. Bà được giới thiệu và bước lên bục giảng. Khi bà bắt đầu bài diễn văn đã được chuẩn bị trước của bà, Rose đánh rơi 3 trong số 5 tờ giấy của bà xuống sàn.

    Lúng túng và một chút xấu hổ, bà tựa vào microphone và nói thật đơn giản: 'Tôi xin lỗi vì tôi cảm thấy rất căng thẳng. Tôi đã đưa bia cho Lent và bây giờ thì rượu whiskey đang hành hạ tôi. Tôi sẽ không thể nào nhớ được bài diễn văn theo đúng thứ tự nên bây giờ hãy để tôi nói với các bạn những gì mà tôi biết.'

    Chúng tôi cười lớn còn bà thì hắng giọng và bắt đầu nói:
    'Không phải chúng ta ngừng hoạt động bởi vì chúng ta già đi, chúng ta già đi vì chúng ta không hoạt động nữa.
    Có 4 bí quyết để trẻ lâu, vui vẻ và thành công:
    - Bạn phải cười và tìm những điều vui vẻ trong cuộc sống hàng ngày.
    - Bạn phải có ước mơ. Khi bạn đánh mất ước mơ thì coi như bạn đã chết. Chúng ta có rất nhiều con người đi lang thang, chết rồi và bản thân họ không nhận ra điều đó.
    Có một sự khác biệt lớn lao giữa già cỗi và trưởng thành. Nếu bạn 19 tuổi và nằm trên giường cả năm trời, không làm được 1 việc có ích, bạn sẽ là 20 tuổi. Nếu tôi 87 tuổi và nằm trên giường cả năm trời và không động tay động chân vào việc gì, tôi sẽ là 88 tuổi. Con người ta ai cũng có thể già cỗi đi. Điều đó không cần đến một tài năng thiên phú hay khả năng đặc biệt nào cả.

    Bà tiếp tục: 'Điều quan trọng ở đây là phải luôn tìm kiếm cơ hội cho bản thân trong mỗi sự thay đổi. Đừng bao giờ hối hận. Những nguồi lớn tuổi thường không hối hận về những điều mình đã làm mà hối hận về những việc mình không làm. Những con người lo sợ về cái chết là những con người mang trong người đầy những sự hối hận.'

    Bà kết thúc bài diễn văn của mình bằng bài hát 'Bông hoa hồng'. Bà bắt chúng tôi học thuộc lời bài hát và áp dụng vào trong cuộc sống thực tế của mỗi chúng tôi.

    Cuối năm học, Rose hoàn thành tấm bằng đại học mà bà đã bắt đầu từ hàng chục năm về trước. 1 tuần sau lễ tốt nghiệp, Rose ra đi yên bình trong giấc ngủ. Hơn 2,000 sinh viên tới dự lễ an táng của bà để tưởng nhớ tới một nguời đàn bà tuyệt vời đã dạy cho họ bằng ví dụ thực tế rằng không bao giờ là quá muộn để trở thành những gì bạn có thể đạt được.

    Mọi người đọc xong thấy thế nào?

    Tình yêu là đoá hoa nhưng nhiều gai.
    Tình yêu là vết thương đau bầm tím.
    Tình yêu là vết dao đâm vào tim.
    Tình yêu là chết cho người mình yêu.
    Tình yêu là nỗi si mê trong đời!<
  2. thainc

    thainc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2002
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Hay quá! Xin cảm ơn. Tôi rất thích bài này.
    Antony
  3. thotrangsaigon

    thotrangsaigon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    xúc động .
    Nó làm tôi phải tự nhìn lại mình , hình như đã để thời gian trôi qua hơi lãng phí.
  4. hoacuctay

    hoacuctay Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/11/2001
    Bài viết:
    2.683
    Đã được thích:
    0
    Ko biết có ai giống cúc tôi ko nhưng mỗi khi nghe những câu chuyện cảm động như thế này đúng là tôi có những quyết tâm mong muốn sống có ích hơn nhưng chỉ là trong lúc đó hoặc vài ngày sau đó thôi .còn sau đó thì ...híc híc ...mọi điều lại như cũ ?????Và vì thế bây giờ tôi nghĩ mình nên lắng nghe chính trái tim của mình mách bảo và ko để cảm xúc bay theo những giây phút xúc động nhất thời như vậy nữa.Có lẽ tôi đã trơ đi trước những câu chuyện thế này mất rùi.Xin lỗi vì đã làm mất tâm trạng của mọi nguời!!!!!!!!!!!!!!!!

    Cúc tây là loài hoa thân thiện nhất thế giới.Nó tượng trưng cho một tình bạn trong sáng cởi mở mà chân thành nồng ấm.
  5. 208

    208 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    558
    Đã được thích:
    0
    chuyện này tôi đã nghe kể rùi ! nó là một câu chuyện rất cảm động nó làm cho ta thấy thời gian không là gì cả chỉ có nghị lực, ước mơ và vui vẻ là nhất trong cuộc sống này
    anh là dòng sông
    em là biển cả
    khi sông hoà vào biển
    là lúc ta yêu nhau.
  6. Soledad

    Soledad Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2001
    Bài viết:
    1.751
    Đã được thích:
    0
    Không bao giờ là quá muộn để trở thành những gì bạn có thể đạt được
    TK
  7. viethoa

    viethoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/09/2001
    Bài viết:
    643
    Đã được thích:
    0
    Veno's member
    http://veno.andi-net.com/forums
  8. whisper

    whisper Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/12/2001
    Bài viết:
    1.773
    Đã được thích:
    0
    Rất cám ơn chú TQC!
    Anh vote cho bài này 5 sao!
    whisper@
  9. Tquynhchi

    Tquynhchi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/09/2001
    Bài viết:
    1.436
    Đã được thích:
    0
    1 câu chuyện có ý nghĩa nhểy mọi người nhểy
    Tình yêu là đoá hoa nhưng nhiều gai.
    Tình yêu là vết thương đau bầm tím.
    Tình yêu là vết dao đâm vào tim.
    Tình yêu là chết cho người mình yêu.
    Tình yêu là nỗi si mê trong đời!<
  10. cutie_beautie_sushie

    cutie_beautie_sushie Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2001
    Bài viết:
    2.122
    Đã được thích:
    0
    chỉ có thể nói 1 chữ....HAY! hehehe ;-)
    ~Everything is worse if I dun have Sushi to eat~

Chia sẻ trang này