1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi viết cho tôi!

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi ducsnipper, 26/08/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ice_breaker_vn

    ice_breaker_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/09/2004
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Có chút gì không ổn trong cuộc sống của mình lâu nay. Bực bội, ngột ngạt, khó thở. Chắc phải xin sếp nghỉ phép vài ngày để lấy lại thăng bằng, không thì nổ tung mất.
    Nhìn thấy tựa mất hồn, tưởng anh Lại Văn Sâm đã xảy ra chuyện. May mà chỉ là rumour. Nhân tình thế thái, bao nhiêu là chuyện! Càng đọc, càng nực cười.
  2. ice_breaker_vn

    ice_breaker_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/09/2004
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Có chút gì không ổn trong cuộc sống của mình lâu nay. Bực bội, ngột ngạt, khó thở. Chắc phải xin sếp nghỉ phép vài ngày để lấy lại thăng bằng, không thì nổ tung mất.
    Nhìn thấy tựa mất hồn, tưởng anh Lại Văn Sâm đã xảy ra chuyện. May mà chỉ là rumour. Nhân tình thế thái, bao nhiêu là chuyện! Càng đọc, càng nực cười.
  3. thuhatchonguoi

    thuhatchonguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    1.017
    Đã được thích:
    0
    Cố gắng lên nào, cố gắng lên ta nhé!!! Không được nản chí, không được buông xuôi, ít nhất là trong khoảng thời gian này, có quá nhiều việc bắt buộc mình phải hoàn thành một cách người lớn, không thể trẻ con mãi được.
    Ráng lên ráng lên
  4. thuhatchonguoi

    thuhatchonguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/11/2003
    Bài viết:
    1.017
    Đã được thích:
    0
    Cố gắng lên nào, cố gắng lên ta nhé!!! Không được nản chí, không được buông xuôi, ít nhất là trong khoảng thời gian này, có quá nhiều việc bắt buộc mình phải hoàn thành một cách người lớn, không thể trẻ con mãi được.
    Ráng lên ráng lên
  5. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    Không đề...

    Chú bồ câu bé nhỏ đang đậu sưởi nắng trên nóc nhà thờ, cái bóng của chú in thành một vệt dài đổ xiên xiên theo những tia nắng ban mai.Chú tư lự, lắc đầu nghiêng ngó, thỉnh thoảng lại bước từng đoạn ngắn rồi quệt cái mỏ nhỏ xíu của mình xuống nóc nhà thờ tỉ mẩn nhặt từng hạt cỏ hiếm hoi lẫn khuất đâu đó trong khe hở giữa hai miếng ngói lợp chồng lên nhau. Giây phút tĩnh lặng hiếm hoi trong ngày , đối với chú hành trình kiếm sống giờ đây có nhiều mối hiểm hoạ khó lường. Mụ mèo già nơi xó bếp nhà bên đầy nhẫn nại rình rập chú mỗi ngày nên lâu nay chú ít khi ghé qua đó nhặt cơm rơi, nơi mà trước đây chú vẫn coi là một kho lương thực không bao giờ cạn. Đường phố bây giờ thì đầy dẫy những hàng quán nhưng hiếm có chỗ nào thích hợp đối với chú, toàn là những nhà hàng sang trọng, chẳng có ai để ý đến một con bồ câu hoang như chú thơ thẩn đi kiếm ăn một mình làm gì, nhưng chớ có tưởng bở nhé, một tay thực khách bất kỳ nào đó có thể hứng chí tung ra một cú đá bất ngờ hoặc một chiếc ô tô đời mới có thể chẹt chú bồ câu chết bẹp cạnh nơi vỉa hè nhiều gió bụi?..Lại còn thêm cái lũ trẻ con ác độc nữa chứ, chẳng hiểu chúng học ở đâu ra cái thú bắn chim bằng súng hơi và ná thun để giải trí làm cho chú lúc nào cũng thấp thỏm lo âu mặc dù mỗi khi cần nghỉ mệt chú đều đứng tít trên cao, bộ chúng nó chả có gì khác hay ho hơn để làm hay sao mà lại tìm cách sát hại một sinh linh bé nhỏ và đáng yêu như chú?..
    Trước đây chú bồ câu cũng có một cuộc sống an nhàn như nhiều đồng loạicủa chú, sáng ra cứ việc bay đi du hí đến chiều lại quay về cái lâu đài con con sơn đủ màu xanh đỏ mà tay chủ lúc nào cũng hào phóng để đầy thức ăn và nuớc uống trong đó. Nhưng một lần tình cờ chú trông thấy tay chủ thẳng tay tóm từng chú bồ câu một nhét vào bao rồi đưa cho thằng lái buôn bụng phệ chay con A còng vốn hay bỏ mối đặc sản cho các nhà hàng trong thành phố. Thế là chú quyết định không bao giờ quay lại chốn đó nữa....
    Sáng hôm nay thức giấc dậy chú bồ câu bé bỏng chợt nhận ra hơi thở lành lạnh của mùa đông phương Nam đang ùa về đâu đây, chú nhìn xung quanh và cảm thấy dường như cảnh vật và cả những con người xa lạ đang ngược xuôi dưới đường kia có vẻ gì đó hơi chậm lại không tất bật như thường ngày thì phải. Chú bồ câu tự cho phép mình thơ thẩn một chút trước khi bắt đầu một ngày mới...Chợt nhìn thấy trên nóc toà cao ốc đối diện nhà thờ bóng dáng một cô bồ câu cũng đang thẩn thơ một mình đếm từng bước chân một, chú bèn vụt bay tới hướng đó?.
    Phía dưới đường có một con bé chỉ tay theo hướng chú vừa bay qua và reo lên ?o Bồ câu kìa bố?, tiếng reo của nó chợt chìm lỉm trong mớ âm thanh hỗn tạp của thành phố giờ ban sớm?.
    We kill people so that others can live! [nick] [/]
    Được ducsnipper sửa chữa / chuyển vào 16:14 ngày 23/11/2004
  6. phuongpretty79

    phuongpretty79 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    310
    Đã được thích:
    0
    Mothers
    After 21 years of marriage, My wife wanted me to take another woman out to dinner and a movie. She said I love you but I know "this other woman loves you and would love to spend some time with you."
    The other woman that my wife wanted me to visit was my MOTHER, who has been a widow for 19 years, but the demands of my work and my three children had made it possible to visit her only occasionally. That night I called to invite her to go out for dinner and a movie. "What''s wrong, are you well," she asked? My mother is the type of woman who suspects that a late night call or a surprise invitation is a sign of bad news. "I thought that it would be pleasant to spend some time with you," I responded. "Just the two of us." She thought about it for a moment, and then said, "I would like that very much." That Friday after work, as I drove over to pick her up I was a bit nervous. When I arrived at her house, I noticed that she, too, seemed to be nervous about our date. She waited in the door with her coat on. She had curled her hair and was wearing the dress that she had worn to celebrate her last wedding anniversary. She smiled from a face that was as radiant as an angel''s. "I told my friends that I was going to go out with my son, and they were impressed," she said, as she got into the car. "They can''t wait to hear about our meeting".We went to a restaurant that, although not elegant, was very nice and cozy. My mother took my arm as if she were the First Lady.
    After we sat down, I had to read the menu. Her eyes could only read large print.
    Half way through the entries, I lifted my eyes and saw Mom sitting there staring at me. A nostalgic smile was on her lips. "It was I who used to have to read the menu when you were small," she said. "Then it''s time that you relax and let me return the favor," I responded. During the dinner, we had an agreeable conversation -nothing extraordinary - but catching up on recent events of each other''s life. We talked so much that we missed the movie. As we arrived at her house later,she said, "I''ll go out
    with you again, but only if you let me invite you." I agreed. "How was your dinner date?" asked my wife when I got home. "Very nice. Much more so than I could have imagined," I answered. A few days later, my mother died of a massive heart attack. It happened so suddenly that I didn''t have a chance to do anything for her. Some time later, I received an envelope with a copy of a restaurant receipt from the same place mother and I had dined. An attached note said: "I paid this bill in advance. I wasn''t sure that I could be there; but nevertheless, I paid for two plates - one for you and the other for your wife. You will never know what that night meant for me. I love you, son." At that moment, I understood the importance of saying in time: "I LOVE YOU" and to give our loved ones the time that they deserve. Nothing in life is more important than God and your family. Give them the time they deserve, because these things cannot be put off till "some other time. "
  7. phuongpretty79

    phuongpretty79 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    310
    Đã được thích:
    0
    Mothers
    After 21 years of marriage, My wife wanted me to take another woman out to dinner and a movie. She said I love you but I know "this other woman loves you and would love to spend some time with you."
    The other woman that my wife wanted me to visit was my MOTHER, who has been a widow for 19 years, but the demands of my work and my three children had made it possible to visit her only occasionally. That night I called to invite her to go out for dinner and a movie. "What''s wrong, are you well," she asked? My mother is the type of woman who suspects that a late night call or a surprise invitation is a sign of bad news. "I thought that it would be pleasant to spend some time with you," I responded. "Just the two of us." She thought about it for a moment, and then said, "I would like that very much." That Friday after work, as I drove over to pick her up I was a bit nervous. When I arrived at her house, I noticed that she, too, seemed to be nervous about our date. She waited in the door with her coat on. She had curled her hair and was wearing the dress that she had worn to celebrate her last wedding anniversary. She smiled from a face that was as radiant as an angel''s. "I told my friends that I was going to go out with my son, and they were impressed," she said, as she got into the car. "They can''t wait to hear about our meeting".We went to a restaurant that, although not elegant, was very nice and cozy. My mother took my arm as if she were the First Lady.
    After we sat down, I had to read the menu. Her eyes could only read large print.
    Half way through the entries, I lifted my eyes and saw Mom sitting there staring at me. A nostalgic smile was on her lips. "It was I who used to have to read the menu when you were small," she said. "Then it''s time that you relax and let me return the favor," I responded. During the dinner, we had an agreeable conversation -nothing extraordinary - but catching up on recent events of each other''s life. We talked so much that we missed the movie. As we arrived at her house later,she said, "I''ll go out
    with you again, but only if you let me invite you." I agreed. "How was your dinner date?" asked my wife when I got home. "Very nice. Much more so than I could have imagined," I answered. A few days later, my mother died of a massive heart attack. It happened so suddenly that I didn''t have a chance to do anything for her. Some time later, I received an envelope with a copy of a restaurant receipt from the same place mother and I had dined. An attached note said: "I paid this bill in advance. I wasn''t sure that I could be there; but nevertheless, I paid for two plates - one for you and the other for your wife. You will never know what that night meant for me. I love you, son." At that moment, I understood the importance of saying in time: "I LOVE YOU" and to give our loved ones the time that they deserve. Nothing in life is more important than God and your family. Give them the time they deserve, because these things cannot be put off till "some other time. "
  8. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    Thêm một người quen-là đối tác- rời bỏ cuộc chơi. Cùng cộng tác với nhau suốt 7 năm qua khi nghe tin này lòng mình chợt man mác buồn , có lẽ khó có dịp gặp lại nhau vì cả hai đâu có lý do gì khác ngoài quan hệ công việc. Tuy nhiên cách người ấy nói lời chia tay làm mình áy náy làm sao.... Thôi thì ... thầm chúc cho người ấy sẽ thành công trong môt trường làm việc mới đầy thách thức và áp lực.....Chợt nhớ ai đó đã từng nói: Cuộc đời chỉ là những gặp gỡ và chia ly.......
    We kill people so that others can live! [nick] [/]
    Được ducsnipper sửa chữa / chuyển vào 10:23 ngày 17/12/2004
  9. _matnaden_

    _matnaden_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2004
    Bài viết:
    308
    Đã được thích:
    0
    Oaaaaaaaa, 22h rồi...
    Cả ngày hôm nay cty không có việc làm nhưng vẫn chui đầu vô cty từ sáng tới giờ. Không ăn sáng. Không ăn trưa. Chưa ăn tối. Chỉ lót dạ bằng nước lọc và 1 trái lê "chôm" trên bàn thờ Quan Công xuống.
    Râu ria lượm thượm, tóc chẳng thèm "chơi" gel. Chân mang dép 10k. Đóng cửa phòng online từ sáng tới giờ. Như một thằng bụi đời.
    Thôi về. Ăn tối. Tắm rửa. Cạo râu. "Chơi" Gel rồi đi ngủ. Khuya thức coi đá banh.
    Cuối tuần xem ra không tệ tí nào.
  10. _matnaden_

    _matnaden_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2004
    Bài viết:
    308
    Đã được thích:
    0
    Oaaaaaaaa, 22h rồi...
    Cả ngày hôm nay cty không có việc làm nhưng vẫn chui đầu vô cty từ sáng tới giờ. Không ăn sáng. Không ăn trưa. Chưa ăn tối. Chỉ lót dạ bằng nước lọc và 1 trái lê "chôm" trên bàn thờ Quan Công xuống.
    Râu ria lượm thượm, tóc chẳng thèm "chơi" gel. Chân mang dép 10k. Đóng cửa phòng online từ sáng tới giờ. Như một thằng bụi đời.
    Thôi về. Ăn tối. Tắm rửa. Cạo râu. "Chơi" Gel rồi đi ngủ. Khuya thức coi đá banh.
    Cuối tuần xem ra không tệ tí nào.

Chia sẻ trang này