1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi yêu cafe hà nội

Chủ đề trong 'Văn học' bởi pagoda, 30/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Bàc nguoisaigon2005 nĂi sai r"i.
    Chẳng cĂ gĂ lĂ thiết thực vĂ dũng cảm khi bỏ những quĂn cafe 'Ă 'i. BĂc cĂ thf khĂng thĂch chĂng, nhưng chẳng cĂ lĂ gĂ lại bảo người khĂc khĂng 'ược thĂch theo bĂc. z HN cũng 'ầy những ch- rTng rĂi, thoĂng 'Ăng. Nhưng bĂn cạnh 'Ă những quĂn cafe kifu Giảng vẫn t"n tại, 'Ă lĂ vĂ cĂ rất nhiều người yĂu thĂch chĂng.
    M-i nơi cĂ mTt vfn hĂa khĂc nhau mĂ. TĂi cũng thĂch 'ến ng"i những quĂn cafe như vậy. Ng"i những ch- như thế, tĂi thấy thĂn thuTc hơn, thoải mĂi hơn. NĂ cũng lĂ Ă thĂch của m-i người thĂi mĂ. Đ'i v>i tĂi, khĂng cĂ quĂn cafe sang trọng nĂo khoĂi bằng ng"i Y v?a hĂ, khĂng cĂ quĂn bar sang trọng nĂo thĂ bằng ng"i u'ng rượu trĂn mĂi nhĂ hoặc bờ sĂng.
  2. artox1812

    artox1812 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    342
    Đã được thích:
    0


    Hôm nay tranh thủ tách nhóm, đi ăn trưa một mình. Bún riêu Thi sách mất đúng 10 phút. Còn dư đến 50 phút trong cái quỹ nghỉ trưa. Tạt qua 70 Nguyễn Du ngồi uống cà phê một mình trên vỉa hè ( tranh thủ rửa xe ở đầu ngõ Liên Trì luôn).
    Lâu lắm rồi không ngồi cà phê một mình. 3 tháng, hay nửa năm...? Đã qua rồi cái thời kỳ thừa thời gian và thừa những nỗi buồn để có thể ngồi cả buổi sáng trên ban công quán Đinh. Thế mà hôm nay ngồi cà phê một mình. Dù không muốn cũng bị hút vào cái việc làm hơi ngốc nghếch là tự so sánh mình bây giờ với mình ngày xưa... Rất may là tuyệt nhiên không nuối tiếc điều gì cả.
    Cứ ngồi và nhâm nhi cà phê vậy thôi, cũng chẳng biết là nó ngon hay không ngon nữa. Nếu bảo rằng uống cà phê vì thói quen thì ngượng với chính mình. Tự thấy mình không phải là người biết thưởng thức cà phê. Ngon hay dở, ngọt hay đắng, thơm hay không, tất cả đều chẳng rõ rệt gì cả... Cho nên mỗi lần nói rằng " tớ nghiện cà phê" thì thật ra muốn nói rằng " tớ nghiện cái cảm giác ngồi ở quán cà phê". Hôm nay cũng vậy. Cà phê chỉ là điều thứ yếu so với mặt hồ Thuyền Quang chìm trong sương mù vào lúc giữa trưa, so với những hàng cây hoa Sữa khẳng khiu, so với những chiếc lá rụng âm thầm trên vỉa hè ẩm hơi mưa, và cả so với câu chuyện ba hoa của cái gã ngồi bên cạnh về " Phong cách chuyên nghiệp của ngành Du lịch Việt nam"
    Khi ngụm cà phê cuối cùng vừa nhấp xong, thì điện thoại báo có tin nhắn. Là anh "...@ )--''----,-----. Đường đời còn xa lắm. Em không nhớ tôi sao? Mau về đi... ". Khẽ mỉm cười và càng thêm quyết tâm sẽ không nạp thẻ vào di động. Nhưng lại hỏi chủ quán xem mùng 6 Tết đã mở hàng chưa...
  3. artox1812

    artox1812 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    342
    Đã được thích:
    0


    Hôm nay tranh thủ tách nhóm, đi ăn trưa một mình. Bún riêu Thi sách mất đúng 10 phút. Còn dư đến 50 phút trong cái quỹ nghỉ trưa. Tạt qua 70 Nguyễn Du ngồi uống cà phê một mình trên vỉa hè ( tranh thủ rửa xe ở đầu ngõ Liên Trì luôn).
    Lâu lắm rồi không ngồi cà phê một mình. 3 tháng, hay nửa năm...? Đã qua rồi cái thời kỳ thừa thời gian và thừa những nỗi buồn để có thể ngồi cả buổi sáng trên ban công quán Đinh. Thế mà hôm nay ngồi cà phê một mình. Dù không muốn cũng bị hút vào cái việc làm hơi ngốc nghếch là tự so sánh mình bây giờ với mình ngày xưa... Rất may là tuyệt nhiên không nuối tiếc điều gì cả.
    Cứ ngồi và nhâm nhi cà phê vậy thôi, cũng chẳng biết là nó ngon hay không ngon nữa. Nếu bảo rằng uống cà phê vì thói quen thì ngượng với chính mình. Tự thấy mình không phải là người biết thưởng thức cà phê. Ngon hay dở, ngọt hay đắng, thơm hay không, tất cả đều chẳng rõ rệt gì cả... Cho nên mỗi lần nói rằng " tớ nghiện cà phê" thì thật ra muốn nói rằng " tớ nghiện cái cảm giác ngồi ở quán cà phê". Hôm nay cũng vậy. Cà phê chỉ là điều thứ yếu so với mặt hồ Thuyền Quang chìm trong sương mù vào lúc giữa trưa, so với những hàng cây hoa Sữa khẳng khiu, so với những chiếc lá rụng âm thầm trên vỉa hè ẩm hơi mưa, và cả so với câu chuyện ba hoa của cái gã ngồi bên cạnh về " Phong cách chuyên nghiệp của ngành Du lịch Việt nam"
    Khi ngụm cà phê cuối cùng vừa nhấp xong, thì điện thoại báo có tin nhắn. Là anh "...@ )--''----,-----. Đường đời còn xa lắm. Em không nhớ tôi sao? Mau về đi... ". Khẽ mỉm cười và càng thêm quyết tâm sẽ không nạp thẻ vào di động. Nhưng lại hỏi chủ quán xem mùng 6 Tết đã mở hàng chưa...
  4. fri13th

    fri13th Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    928
    Đã được thích:
    0
    Tết mà có quán nào mở sớm ra ngồi sẽ thấy rất thú vị.
    quán vắng, người thưa, một trong những thời điểm hiếm hoi để có thể tìm được quán nào còn vắng ở HN. rồi cứ ngồi thế, với vài ba người bạn, hay chỉ một thôi. rồi nói chuyện thế, những chuyện vẩn vơ
    mà có khi người ta nghiện cafe cùng fần nhiều vì nghiện cái ngồi quán ấy, chứ cafe Giảng mới Đinh mà gọi là cafe à
    Tết thích nhất là cảm giác sau Tết, thích nhì là cảm giác trước Tết, trong Tết thì chả thấy cảm giác quái gì cả vì tiền mừng tuổi năm nào cũng bị thu lại
    hôm nay ở đây mưa nhé, sư papa nhà nó nữa chứ, lạnh ko lạnh, ấm ko ấm, cứ dở dở ương ương và mưa sụt sùi, cứ như Tết ở nhà vậy
    mà hôm nay đã có người hỏi mùng sáu đã mở hàng chưa rồi cơ đấy. thường khi ng ta hỏi câu này nghĩa là cảm giác đã gần Tết lắm rồi
    gần lắm rồi đấy
    _________________
    thôi đi uống cafe tan vậy, làm từ nhân hạt cafe cái khỉ khỉ gì đó, chẹp, uống một thứ sữa có mùi cafe nhìn ra cái nóc nhà ngoài cửa sổ, nhìn xa hơn là bầu trời ko xanh ko xám ko mịt mù ko gì cả, đủ để mưa sụt sùi thôi
  5. fri13th

    fri13th Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    928
    Đã được thích:
    0
    Tết mà có quán nào mở sớm ra ngồi sẽ thấy rất thú vị.
    quán vắng, người thưa, một trong những thời điểm hiếm hoi để có thể tìm được quán nào còn vắng ở HN. rồi cứ ngồi thế, với vài ba người bạn, hay chỉ một thôi. rồi nói chuyện thế, những chuyện vẩn vơ
    mà có khi người ta nghiện cafe cùng fần nhiều vì nghiện cái ngồi quán ấy, chứ cafe Giảng mới Đinh mà gọi là cafe à
    Tết thích nhất là cảm giác sau Tết, thích nhì là cảm giác trước Tết, trong Tết thì chả thấy cảm giác quái gì cả vì tiền mừng tuổi năm nào cũng bị thu lại
    hôm nay ở đây mưa nhé, sư papa nhà nó nữa chứ, lạnh ko lạnh, ấm ko ấm, cứ dở dở ương ương và mưa sụt sùi, cứ như Tết ở nhà vậy
    mà hôm nay đã có người hỏi mùng sáu đã mở hàng chưa rồi cơ đấy. thường khi ng ta hỏi câu này nghĩa là cảm giác đã gần Tết lắm rồi
    gần lắm rồi đấy
    _________________
    thôi đi uống cafe tan vậy, làm từ nhân hạt cafe cái khỉ khỉ gì đó, chẹp, uống một thứ sữa có mùi cafe nhìn ra cái nóc nhà ngoài cửa sổ, nhìn xa hơn là bầu trời ko xanh ko xám ko mịt mù ko gì cả, đủ để mưa sụt sùi thôi
  6. namcuongle2004

    namcuongle2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Tet roi cung se qua! nam thang nao du dai may roi cung se qua! ca cai thoi tiet khi gio day nua, ca cai do do uong uong ay nua, ca cai bau troi khong xanh khong trang day nua!
    mot thu roi cung se uqa!
    co nhung giay phut nay, moi cam thay hanh phuc sao khi ta o ben nhung nguoi than, nhung nguoi minh yeu quy! hanh phuc sao mot cam giac than quen!
    Dung la Tet sap den roi, ma sao long chang co cam giac gi het, chang thay suong gi het, ca truoc tet va sau tet, trong tet thi uong va uong, say roi say! con dau de ma biet the nao la suong!
    Xa em long buon vo han!
  7. namcuongle2004

    namcuongle2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Tet roi cung se qua! nam thang nao du dai may roi cung se qua! ca cai thoi tiet khi gio day nua, ca cai do do uong uong ay nua, ca cai bau troi khong xanh khong trang day nua!
    mot thu roi cung se uqa!
    co nhung giay phut nay, moi cam thay hanh phuc sao khi ta o ben nhung nguoi than, nhung nguoi minh yeu quy! hanh phuc sao mot cam giac than quen!
    Dung la Tet sap den roi, ma sao long chang co cam giac gi het, chang thay suong gi het, ca truoc tet va sau tet, trong tet thi uong va uong, say roi say! con dau de ma biet the nao la suong!
    Xa em long buon vo han!
  8. nk35

    nk35 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    351
    Đã được thích:
    0
    Tôi thì không học văn, thế nên là thành viên cũng lâu rồi nhưng chẳng bao giờ viết gì cả, chỉ đơn giản tôi là dân kỹ thuật. Tôi cũng đọc rất nhiều bài của Z gần như là tất cả, tôi luôn thấy có cảm xúc và cuộc sống của tôi trong đó. Con về cafe Hà Nội, tôi nói tôi yêu cafe Hà Nội và cafe Giảng là một trong số đó vì đó là quán đầu tiên tôi uống. Tôi thấy bạn chắc có vấn đề về não mới nói là nên phá bỏ nó đi, bạn có quyền không thích nhưng bạn nói vậy thì không chấp nhận được rồi. Nếu bạn quảng cáo cafe Sài Gòn và cafe Trung Nguyên thì thú thực tôi luôn thây sự xô bồ và thương mại hoá trong nó.
    Bạn đã bao giờ cuối mỗi buổi chiều, khi cô đơn, bạn ngồi một mình trên Giảng uống cafe và thuốc, ngồi sát cửa nhìn ra đường, đôi lúc cũng không có chổ để ly cafe ma phải đặt nó xuống đất.
    Tôi cũng quý cả bác Đức chủ quán rất nhiệt tình.
    Tôi yeu cafe Hà nội, mong rằng tôi không phải đọc nhwng loi le ngu ngốc đó 1 lần nữa, Bạn hiểu chứ?
  9. nk35

    nk35 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    351
    Đã được thích:
    0
    Tôi thì không học văn, thế nên là thành viên cũng lâu rồi nhưng chẳng bao giờ viết gì cả, chỉ đơn giản tôi là dân kỹ thuật. Tôi cũng đọc rất nhiều bài của Z gần như là tất cả, tôi luôn thấy có cảm xúc và cuộc sống của tôi trong đó. Con về cafe Hà Nội, tôi nói tôi yêu cafe Hà Nội và cafe Giảng là một trong số đó vì đó là quán đầu tiên tôi uống. Tôi thấy bạn chắc có vấn đề về não mới nói là nên phá bỏ nó đi, bạn có quyền không thích nhưng bạn nói vậy thì không chấp nhận được rồi. Nếu bạn quảng cáo cafe Sài Gòn và cafe Trung Nguyên thì thú thực tôi luôn thây sự xô bồ và thương mại hoá trong nó.
    Bạn đã bao giờ cuối mỗi buổi chiều, khi cô đơn, bạn ngồi một mình trên Giảng uống cafe và thuốc, ngồi sát cửa nhìn ra đường, đôi lúc cũng không có chổ để ly cafe ma phải đặt nó xuống đất.
    Tôi cũng quý cả bác Đức chủ quán rất nhiệt tình.
    Tôi yeu cafe Hà nội, mong rằng tôi không phải đọc nhwng loi le ngu ngốc đó 1 lần nữa, Bạn hiểu chứ?
  10. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Thật lòng cảm ơn bạn nguyensaigon2005 vì đã quan tâm tới những gì tôi viết. Cũng muốn có đôi điều thưa lại với bạn, kẻo không lại mang tiếng thất thố
    Thực thà mà nói Z tôi không phải là dân Văn như bạn nghĩ. Chỉ là thích thú tí văn chương nên thi thoảng đua đòi viết này viết kia cho cuộc sống đỡ nhàm chán mà thôi. Cho nên bạn phục tôi mà làm gì, tổn thọ cho tôi, lại hạ thấp bạn, tôi áy náy làm sao chứ
    Bản thân tôi, tự thấy nhiều khi giống như ngựa hoang, thích la cà quán xá ngoài đường nhiều hơn ngồi trong phòng kín nên hầu như không có một cái quán mới mẻ nào ở HN này lọt qua mắt tôi. Đến, rồi đi hay ở, tuỳ vào việc có cảm thấy thích hợp với nó hay không. Cũng có thời kỳ tôi thích ngồi chỗ này, có thời kỳ thích ngồi chỗ kia, vì tâm trạng, vì thời tiết, vì túi tiền và vì nhiều thứ khác nữa...
    Tôi đã đến Sài Gòn 2 lần và muốn trở lại nơi đó nhiều lần nữa. Đối với tôi, đã đặt chân đến đâu, dù ít hay nhiều, nơi đó cũng để lại một chút gì đó, một ấn tượng gì đó. Tôi cũng chỉ mới lướt qua vài quán cà phê SG, chưa đủ thời gian để thâu tóm một cái gì đó như thể tinh thần hay đặc trưng của nó nên không muốn nhận xét gì (hay chẳng có gì để mà nhận xét). Cũng không muốn so sánh gì, vì Hà Nội khác Sài Gòn, cuộc sống Hà Nội khác Sài Gòn, cách tư duy suy nghĩ của Hà Nội khác Sài Gòn và n thứ của Hà Nội khác Sài Gòn
    Không gian mở của quán cà phê cũng là điều nhiều người thích. Bản thân tôi cũng thi thoảng thích chui lên cà phê Cổ Ngư ngày không gian Hồ Tây trước mặt nó chưa bị mấy mái nhà chọc lên như gai nhể ốc. Hoặc cái quán nằm sâu trong khu gần chùa Kim Liên đầy cây cỏ hoặc...hoặc...(kể ra bạn không biết lại nói tôi bịa thì...khốn). Nhưng tôi không phủ nhận những quán cà phê nhỏ bé, những quán cà phê vỉa hè (ở Sài Gòn tôi có qua quán ngõ Trịnh trên phố Phạm Ngọc Thạch thì phải?), thậm chí những cái không được gọi là quán mà gọi là lều là chỗ là xổm nữa. Cái gì tồn tại trong cuộc sống này cũng có vị trí của riêng nó, như một câu chuyện của Andersen "Người nào, vật nào, chỗ nấy".
    Tôi đã từng có ý định điên rồ là làm một (cái gần như là)"triển lãm" những bài thơ về cà phê của tôi ở một quán cà phê thân thiết nhưng chưa thực hiện được. Tôi viết trong một trạng thái hoàn toàn thoải mái, chưa bao giờ phải gán cái gì cho cái gì, bởi vì nó hoàn toàn là cuộc sống của tôi, cảm xúc của tôi. Tất nhiên, tôi cũng ít khi..."thăng" đến mức ngồi ngay ở một quán nào đó rồi lấy bút giấy ra ghi ghi chép chép, chỉ là suy ngẫm, khi quả chín thì thu hoạch nó đâu khó khăn gì.
    Gọi là vài lời thưa bạn, giống như phẩm chất "có trước có sau" (và có đôi phần hơi...khéo) của người xứ Bắc. Mong bạn khoẻ và có nhiều năng lượng để có thể sản xuất ra những truyện như Đường Tăng (các giải thưởng luôn mang lại tiền bạc và danh tiếng - điều đó thực sự tốt).

Chia sẻ trang này