1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi yêu cafe hà nội

Chủ đề trong 'Văn học' bởi pagoda, 30/12/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Thật lòng cảm ơn bạn nguyensaigon2005 vì đã quan tâm tới những gì tôi viết. Cũng muốn có đôi điều thưa lại với bạn, kẻo không lại mang tiếng thất thố
    Thực thà mà nói Z tôi không phải là dân Văn như bạn nghĩ. Chỉ là thích thú tí văn chương nên thi thoảng đua đòi viết này viết kia cho cuộc sống đỡ nhàm chán mà thôi. Cho nên bạn phục tôi mà làm gì, tổn thọ cho tôi, lại hạ thấp bạn, tôi áy náy làm sao chứ
    Bản thân tôi, tự thấy nhiều khi giống như ngựa hoang, thích la cà quán xá ngoài đường nhiều hơn ngồi trong phòng kín nên hầu như không có một cái quán mới mẻ nào ở HN này lọt qua mắt tôi. Đến, rồi đi hay ở, tuỳ vào việc có cảm thấy thích hợp với nó hay không. Cũng có thời kỳ tôi thích ngồi chỗ này, có thời kỳ thích ngồi chỗ kia, vì tâm trạng, vì thời tiết, vì túi tiền và vì nhiều thứ khác nữa...
    Tôi đã đến Sài Gòn 2 lần và muốn trở lại nơi đó nhiều lần nữa. Đối với tôi, đã đặt chân đến đâu, dù ít hay nhiều, nơi đó cũng để lại một chút gì đó, một ấn tượng gì đó. Tôi cũng chỉ mới lướt qua vài quán cà phê SG, chưa đủ thời gian để thâu tóm một cái gì đó như thể tinh thần hay đặc trưng của nó nên không muốn nhận xét gì (hay chẳng có gì để mà nhận xét). Cũng không muốn so sánh gì, vì Hà Nội khác Sài Gòn, cuộc sống Hà Nội khác Sài Gòn, cách tư duy suy nghĩ của Hà Nội khác Sài Gòn và n thứ của Hà Nội khác Sài Gòn
    Không gian mở của quán cà phê cũng là điều nhiều người thích. Bản thân tôi cũng thi thoảng thích chui lên cà phê Cổ Ngư ngày không gian Hồ Tây trước mặt nó chưa bị mấy mái nhà chọc lên như gai nhể ốc. Hoặc cái quán nằm sâu trong khu gần chùa Kim Liên đầy cây cỏ hoặc...hoặc...(kể ra bạn không biết lại nói tôi bịa thì...khốn). Nhưng tôi không phủ nhận những quán cà phê nhỏ bé, những quán cà phê vỉa hè (ở Sài Gòn tôi có qua quán ngõ Trịnh trên phố Phạm Ngọc Thạch thì phải?), thậm chí những cái không được gọi là quán mà gọi là lều là chỗ là xổm nữa. Cái gì tồn tại trong cuộc sống này cũng có vị trí của riêng nó, như một câu chuyện của Andersen "Người nào, vật nào, chỗ nấy".
    Tôi đã từng có ý định điên rồ là làm một (cái gần như là)"triển lãm" những bài thơ về cà phê của tôi ở một quán cà phê thân thiết nhưng chưa thực hiện được. Tôi viết trong một trạng thái hoàn toàn thoải mái, chưa bao giờ phải gán cái gì cho cái gì, bởi vì nó hoàn toàn là cuộc sống của tôi, cảm xúc của tôi. Tất nhiên, tôi cũng ít khi..."thăng" đến mức ngồi ngay ở một quán nào đó rồi lấy bút giấy ra ghi ghi chép chép, chỉ là suy ngẫm, khi quả chín thì thu hoạch nó đâu khó khăn gì.
    Gọi là vài lời thưa bạn, giống như phẩm chất "có trước có sau" (và có đôi phần hơi...khéo) của người xứ Bắc. Mong bạn khoẻ và có nhiều năng lượng để có thể sản xuất ra những truyện như Đường Tăng (các giải thưởng luôn mang lại tiền bạc và danh tiếng - điều đó thực sự tốt).
  2. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Hồi còn học phổ thông, tôi bị ấn tượng rất mạnh bởi một bài thơ của Trương Nam Hương gửi cho Khánh Hạ trên Hoa Học Trò. Không nhớ được rõ lắm những bài thơ hai người đó đã "qua lại" thế nào, chỉ nặng lòng mấy câu: "Em mong manh giữa nỗi buồn có thật, giận với hờn bằng nỗi nhớ nhân đôi" của KH. Sau này, lại được nghe Quán thời gian qua tiếng hát của Mỹ Linh, khiến cho đôi khi ngồi cà phê một mình, lại tự dưng muốn lẩm nhẩm những vần thơ cà phê của thi sĩ họ Trương.
    Hôm nay, bỏ công, ngồi tìm được một số bài thơ (hay một số ấn tượng, một số kỷ niệm?) của Trương Nam Hương về cà phê Hà Nội...
    Tam tấu Hà Nội
    Ước hôm Hà Nội anh về
    Cà phê quán cóc vỉa hè có Mai
    Sương vờ ngái ngủ trên vai
    Câu thơ xô lệch phố dài vu vơ...
    Tiếng chim thon thót bên hồ
    Mùa sao ảo đến nghi ngờ thế em
    Lật trang lá tuổi cũ mèm
    Gặp vàng hoe cả một thềm nắng xưa
    Lá đùa gọi đấy, đừng thưa
    Này em, nhớ trả cho mùa hết không
    Loanh quanh phố dắt đi vòng
    Mùi hương hoa sữa nhói lòng khi xa!
    Quán nhớ
    Ghé vào quán cũ nhớ em ngày xưa
    Chao ôi rét quá tháng giêng gió lùa
    Giật mình mùa gọi ơ hờ lá thưa
    Suốt chiều đa cảm mưa vờ Thiền Quang
    Tán si tỏa quán rễ chênh ghế bàn
    Tình không hẹn nữa nửa trời bỏ hoang
    Dòng thư ngày ấy mực còn run xanh
    Lộc đang nắn nót thơ lên lá cành
    Em vồi vội nhớ một người... thay anh
    Nhớ quanh Hà Nội đến nhòa em thôi
    Tháng giêng rét mướt gọi tên nắng trời
    Một anh một quán một chiều lá rơi.
    Quán Thời Gian
    Mời em vào quán thời gian
    Khuấy ly ký ức uống làn hương xưa
    Mời em vào quán không mùa
    Ta chia nhau ngọn gió lùa rét căm
    Mời em vào quán không năm
    Để nghe nhớ khóc ướt đầm ngón tay
    Mời em vào quán không ngày
    Để xem trời thả heo may, để buồn
    Đắng lòng môi chạm yêu thương
    Thời gian quên bỏ muỗng đường đó em!
    Mới biết Hà Nội có "duyên" thế nào... ​
  3. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Hồi còn học phổ thông, tôi bị ấn tượng rất mạnh bởi một bài thơ của Trương Nam Hương gửi cho Khánh Hạ trên Hoa Học Trò. Không nhớ được rõ lắm những bài thơ hai người đó đã "qua lại" thế nào, chỉ nặng lòng mấy câu: "Em mong manh giữa nỗi buồn có thật, giận với hờn bằng nỗi nhớ nhân đôi" của KH. Sau này, lại được nghe Quán thời gian qua tiếng hát của Mỹ Linh, khiến cho đôi khi ngồi cà phê một mình, lại tự dưng muốn lẩm nhẩm những vần thơ cà phê của thi sĩ họ Trương.
    Hôm nay, bỏ công, ngồi tìm được một số bài thơ (hay một số ấn tượng, một số kỷ niệm?) của Trương Nam Hương về cà phê Hà Nội...
    Tam tấu Hà Nội
    Ước hôm Hà Nội anh về
    Cà phê quán cóc vỉa hè có Mai
    Sương vờ ngái ngủ trên vai
    Câu thơ xô lệch phố dài vu vơ...
    Tiếng chim thon thót bên hồ
    Mùa sao ảo đến nghi ngờ thế em
    Lật trang lá tuổi cũ mèm
    Gặp vàng hoe cả một thềm nắng xưa
    Lá đùa gọi đấy, đừng thưa
    Này em, nhớ trả cho mùa hết không
    Loanh quanh phố dắt đi vòng
    Mùi hương hoa sữa nhói lòng khi xa!
    Quán nhớ
    Ghé vào quán cũ nhớ em ngày xưa
    Chao ôi rét quá tháng giêng gió lùa
    Giật mình mùa gọi ơ hờ lá thưa
    Suốt chiều đa cảm mưa vờ Thiền Quang
    Tán si tỏa quán rễ chênh ghế bàn
    Tình không hẹn nữa nửa trời bỏ hoang
    Dòng thư ngày ấy mực còn run xanh
    Lộc đang nắn nót thơ lên lá cành
    Em vồi vội nhớ một người... thay anh
    Nhớ quanh Hà Nội đến nhòa em thôi
    Tháng giêng rét mướt gọi tên nắng trời
    Một anh một quán một chiều lá rơi.
    Quán Thời Gian
    Mời em vào quán thời gian
    Khuấy ly ký ức uống làn hương xưa
    Mời em vào quán không mùa
    Ta chia nhau ngọn gió lùa rét căm
    Mời em vào quán không năm
    Để nghe nhớ khóc ướt đầm ngón tay
    Mời em vào quán không ngày
    Để xem trời thả heo may, để buồn
    Đắng lòng môi chạm yêu thương
    Thời gian quên bỏ muỗng đường đó em!
    Mới biết Hà Nội có "duyên" thế nào... ​
  4. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Bác NSG bác ấy nói khích đấy, ai mà trả nhời à trúng kế bác ấy.
    Còn tôi dám cá, là bác ấy chả biết quái gì về cafe cả.
  5. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Bác NSG bác ấy nói khích đấy, ai mà trả nhời à trúng kế bác ấy.
    Còn tôi dám cá, là bác ấy chả biết quái gì về cafe cả.
  6. nguoisaigon2005

    nguoisaigon2005 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Buồn cười bạn codet này... Tôi trúng kế bạn thì có.
    Có lẽ tôi đã hơn 500 lần vào các quán cafe (thế mà chưa làm thơ được mới cay chứ hay tiểu luận "Hà Nội đầu đông" của bạn LA nào đó) và dần dần hiểu thế nào là ngon hay không ngon. Có tuần cả tối tôi ngồi từ cafe Sài Gòn, cafe Nha Trang, cafe Hội An... và tất nhiên cafe Hà Nội.
    Bây giờ cafe không phải Trung Nguyên, không có số từ 1-9 tôi không uống (trừ trường hợp quán đó có view đẹp).
    Ngày mai nhiều khả năng tôi lại lên Vô Thường hay Emotion hay các quán Trung Nguyên nào đó đây. Nhưng điều đó phụ thuộc vào một số người khác nữa.
    Dẫu sao cũng cám ơn bạn codet nhiều vì đã hiểu một số điều. Mà hình như codet còn nợ chưa khao mình thì phải???
  7. nguoisaigon2005

    nguoisaigon2005 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Buồn cười bạn codet này... Tôi trúng kế bạn thì có.
    Có lẽ tôi đã hơn 500 lần vào các quán cafe (thế mà chưa làm thơ được mới cay chứ hay tiểu luận "Hà Nội đầu đông" của bạn LA nào đó) và dần dần hiểu thế nào là ngon hay không ngon. Có tuần cả tối tôi ngồi từ cafe Sài Gòn, cafe Nha Trang, cafe Hội An... và tất nhiên cafe Hà Nội.
    Bây giờ cafe không phải Trung Nguyên, không có số từ 1-9 tôi không uống (trừ trường hợp quán đó có view đẹp).
    Ngày mai nhiều khả năng tôi lại lên Vô Thường hay Emotion hay các quán Trung Nguyên nào đó đây. Nhưng điều đó phụ thuộc vào một số người khác nữa.
    Dẫu sao cũng cám ơn bạn codet nhiều vì đã hiểu một số điều. Mà hình như codet còn nợ chưa khao mình thì phải???
  8. khongcanbiet

    khongcanbiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    857
    Đã được thích:
    0
    Chú nguoisaigon2005,hôm nay đọc bài chú xong anh buồn cười suýt vãi......(xin lỗi ,chẳng là anh vừa lướt Net vừa uống bia).Anh thông cảm vì chú là người Sài Gòn nên suy nghĩ ít nhiều có phần "chợ búa".Anh tôn trọng chú nên đã xem cái link mà chú gửi,nhưng ,thật anh thất vọng.
    Tôi thì chỉ thích ngồi Trung Nguyên với bạn bè, nơi nào càng rộng như kiểu cafe vườn như Vô Thường... là thích thôi.
    Anh thì anh không phê phán sở thích của người khác,mỗi người có một sở thích khác nhau,chú ngồi quán rộng hay quán hẹp,Trung Nguyên hay chuồng lợn gì thì mặc xác chú.Nhưng chú đừng phát ngôn những câu thể hiện sự thiểu năng trí tuệ như thế này:
    Nói chung chúng ta không nên quá tự hào về cafe Hà Nội. Cần có cái nhìn thiết thực và dũng cảm hơn. Có lẽ nên phá bỏ những quán cafe như vậy
    Chú hiểu thế nào là "tự hào"?Hay sau khi đọc bài của mọi người xong chú mới "hoang tưởng" ra từ này.Nếu chú cho rằng việc đi uống càfe là tự hào thì chú nói thế cũng được.Anh xin lỗi,anh không có được cái tự hào như chú.
    Để có cái nhìn thiết thực và dũng cảm hơn thì chú đã đưa ra cái giải pháp đần độn thế này : Có lẽ nên phá bỏ những quán cafe như vậy.
    Nhà chú đang ở mà có thằng đến đập,chắc là chú cũng đồng ý,nhỉ.
    Anh khuyên chú lần sau đừng "cố gắng" thể hiện sự thiểu năng trí tuệ đấy nữa,chú nhá.Anh cám ơn.
    chào chú.
  9. khongcanbiet

    khongcanbiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    857
    Đã được thích:
    0
    Chú nguoisaigon2005,hôm nay đọc bài chú xong anh buồn cười suýt vãi......(xin lỗi ,chẳng là anh vừa lướt Net vừa uống bia).Anh thông cảm vì chú là người Sài Gòn nên suy nghĩ ít nhiều có phần "chợ búa".Anh tôn trọng chú nên đã xem cái link mà chú gửi,nhưng ,thật anh thất vọng.
    Tôi thì chỉ thích ngồi Trung Nguyên với bạn bè, nơi nào càng rộng như kiểu cafe vườn như Vô Thường... là thích thôi.
    Anh thì anh không phê phán sở thích của người khác,mỗi người có một sở thích khác nhau,chú ngồi quán rộng hay quán hẹp,Trung Nguyên hay chuồng lợn gì thì mặc xác chú.Nhưng chú đừng phát ngôn những câu thể hiện sự thiểu năng trí tuệ như thế này:
    Nói chung chúng ta không nên quá tự hào về cafe Hà Nội. Cần có cái nhìn thiết thực và dũng cảm hơn. Có lẽ nên phá bỏ những quán cafe như vậy
    Chú hiểu thế nào là "tự hào"?Hay sau khi đọc bài của mọi người xong chú mới "hoang tưởng" ra từ này.Nếu chú cho rằng việc đi uống càfe là tự hào thì chú nói thế cũng được.Anh xin lỗi,anh không có được cái tự hào như chú.
    Để có cái nhìn thiết thực và dũng cảm hơn thì chú đã đưa ra cái giải pháp đần độn thế này : Có lẽ nên phá bỏ những quán cafe như vậy.
    Nhà chú đang ở mà có thằng đến đập,chắc là chú cũng đồng ý,nhỉ.
    Anh khuyên chú lần sau đừng "cố gắng" thể hiện sự thiểu năng trí tuệ đấy nữa,chú nhá.Anh cám ơn.
    chào chú.
  10. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Xem các chú ném đá vào mặt nhau vui quá. Giời ạ, mấy giờ rồi còn Hà Nội với Sài Gòn?
    Về cà phê, tớ không khoái mấy quán cà phê trang bị bằng bàn ghế dành cho các cháu mẫu giáo ở Hà Nội, cà phê Sài Gòn thì trà quá nhạt so với Hà Nội nhưng được cái được tiếp thỏa thích, Hà Nội có món cà phê trứng hình như Sài Gòn không có,... Mà tóm lại trong cả cái nước này thứ gì cũng cần phải được cải thiện nhiều hơn nữa, cứ ngồi đấy mà Hà Nội với chả Sài Gòn. Đi bôi gio trát trấu vào mặt nhau vì mấy cái quán cà phê lăng nhăng thì đúng là rách việc.

Chia sẻ trang này