1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi yêu cafe hà nội

Chủ đề trong 'Văn học' bởi pagoda, 30/12/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    Sáng nay Hà Nội nhiều gió quá ..và lá vàng cũng vì thế mà rụng nhiều cả một đoạn phố dài xao xác lá sấu vàng ,thật kì lạ ,cái cây bên kia đường của công ty lại nảy lộc xanh non mỡ màng bên sắc thẫm lá sấu ,chẳng biết là cây gì??? Lúc đi làm qua đường Lê Văn Hưu cửa hàng cafe nào đó mang cafe ra rang ..mùi thơm dậy khắp phố ...thèm quá nên phải tranh thủ hít cho căng ***g ngực .
    Ai đó bảo đến quán rượu chớ uống Cafe thế mà mình lại toàn đến quán cafe để uống rượu ,cafe Cuối ngõ ,mỗi lần đến đó đều tự nhủ sẽ cafe ,sẽ Trịnh nhưng chẳng hiểu sao lại không cuỡng đuợc cái cảm giác muốn cầm cái chén rượu nhỏ xíu thơm nồng ,khế ở đây cũng có hương rất đặc biệt,t hơm mát như hương bưởi lại như mùi của gì đó rất đỗi xa xôi ...,tối nay lên cuối ngõ ngồi thiền nhất định sẽ uống cafe để có cái mà kể chứ ..
    Cho một ngày đầu tuần :
    Once upon a time there was a tavern
    Where we used to raise a glass or two
    Remember how we laughed away the hours
    And dreamed of all the great things we would do
  2. HaiVu

    HaiVu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2003
    Bài viết:
    752
    Đã được thích:
    1
    Tôi đã lang thang nhiều nơi trong cái thành phố thanh bình này. Những quán cà phê Trung Nguyên toàn bằng kính, sang trọng nhưng nơi đấy đâu bán thuần cà phê, cà phê Trung Nguyên cũng ngon, nhưng hình như nó chỉ đơn thuần dành cho những người làm ăn cần nơi tiếp khách hay những người sành điệu. Còn những người nghiện cà phê Hà Nội thì thường thường đi đến những nơi nào mà đơn thuần bán cà phê, những nơi đó thì bình dân và tự dưng cũng cảm thấy cà phê ngon đến lạ. Ha Nội mùa mưa, ngồi trong quán ẩm thấp, nhìn ra ngoài hiên, những hạt mưa rơi mang tâm sự buồn, nhưng thưởng thức ly cà phê thơm nồng, đắng đắng mới thấy lòng thêm ấm lại, dịu hơn. Có bạn nào đã thử uống cà phê Quất trên Trúc Bạch chưa? Cái vị đắng như uống thuốc làm cho con người ta phải thốt lên rằng: "Đấy mà là cà phê á!, nhưng uống rồi, rời khỏi quán rồi lại thấy hình như mình vừa uống cà phê thì phải, vị của nó cũng phảng phất đâu đây. Đã lâu rồi tôi không trở lại cà phê Lâm, giờ đây cà phê Lâm không đơn thuần và đặc sắc như ngày xưa, như những gì mà người ta cảm nhận. Cà phê Lâm không còn đơn thuần là cà phê nữa, nó xô bồ, còn kèm theo cả nước cam, trà và hạt dưa nữa, làm mất đi cái khung cảnh thưởng thức cà phê thuở nào. Tôi sẽ còn nói nhiều đến cà phê Hà Nội, để hưởng cài vị, cái khung cảnh, cái thanh bình, bạn sẽ thấy nó đáng yêu đến thế nào
  3. HaiVu

    HaiVu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2003
    Bài viết:
    752
    Đã được thích:
    1
    Tôi đã lang thang nhiều nơi trong cái thành phố thanh bình này. Những quán cà phê Trung Nguyên toàn bằng kính, sang trọng nhưng nơi đấy đâu bán thuần cà phê, cà phê Trung Nguyên cũng ngon, nhưng hình như nó chỉ đơn thuần dành cho những người làm ăn cần nơi tiếp khách hay những người sành điệu. Còn những người nghiện cà phê Hà Nội thì thường thường đi đến những nơi nào mà đơn thuần bán cà phê, những nơi đó thì bình dân và tự dưng cũng cảm thấy cà phê ngon đến lạ. Ha Nội mùa mưa, ngồi trong quán ẩm thấp, nhìn ra ngoài hiên, những hạt mưa rơi mang tâm sự buồn, nhưng thưởng thức ly cà phê thơm nồng, đắng đắng mới thấy lòng thêm ấm lại, dịu hơn. Có bạn nào đã thử uống cà phê Quất trên Trúc Bạch chưa? Cái vị đắng như uống thuốc làm cho con người ta phải thốt lên rằng: "Đấy mà là cà phê á!, nhưng uống rồi, rời khỏi quán rồi lại thấy hình như mình vừa uống cà phê thì phải, vị của nó cũng phảng phất đâu đây. Đã lâu rồi tôi không trở lại cà phê Lâm, giờ đây cà phê Lâm không đơn thuần và đặc sắc như ngày xưa, như những gì mà người ta cảm nhận. Cà phê Lâm không còn đơn thuần là cà phê nữa, nó xô bồ, còn kèm theo cả nước cam, trà và hạt dưa nữa, làm mất đi cái khung cảnh thưởng thức cà phê thuở nào. Tôi sẽ còn nói nhiều đến cà phê Hà Nội, để hưởng cài vị, cái khung cảnh, cái thanh bình, bạn sẽ thấy nó đáng yêu đến thế nào
  4. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Một balcon đầy gió. 12h30. Không bữa trưa. Một ly đen đá. Đúng là một chiếc ly, dài khoảng 23cm với 15cm màu đen và phần còn lại của bọt nâu. Vị sẽ hơi ngọt, dù không đường. Và 4 quyển sách nằm trên bàn đang đợi mắt đọc. Zigzag sẽ để tôi yên như thế, trong gần 2 giờ đồng hồ.
    "Thời gian ăn tôm hùm" chiếm của tôi phần lớn quãng một mình ấy. Đọc, không phải để giết thời gian. Nó là một sự thư giãn toàn phần. Bang Hyun-Suk khiến tôi nhớ đến cậu em Bang Chan-Hee của mình. Bang là một cái họ không phổ biến ở Hàn. Tách đen gợi tôi nhớ đến chiếc áo pull em tôi thường mặc mỗi buổi tối bước tới phòng tập guitar cổ điển. Những câu chuyện nhỏ trong cuốn sách khiến tôi nhớ các thầy, cô giáo, những bè bạn cũ, những giờ học buồn ngủ khủng khiếp và những cơn vui trong buổi chiều trèo lên ngọn núi sau trường...Khi mà tôi ở đây...
    Ly cà phê được chế từ cà phê tan. Tôi nghĩ thế. Cà phê đen tan, không phải loại 2 hay 3 trong 1. Vì khi nắng bắt đầu vương vãi quá trong không gian, khi mặt trời vừa chạy vuông góc, thì những bọt nhỏ li ti bắt đầu tan đi, để lại lớp hạt bám trên miệng cốc sáng lấp lánh, như những tinh thể cát. Uống cũng không đến nỗi, tuy rằng, nó dùng để giải khát thì tốt hơn. 8000 cho 2 tiếng đồng hồ mát mẻ ở nơi thoáng đãng và đọc sách - thế chẳng phải là một giá hời sao?
    Thay thế Babylon, Zigzag bắt đầu như thế đấy. Sẽ rất ok với những ca nghỉ giữa các kíp trực của tôi. Và 8000, rẻ! Nhưng nhớ chưa? Chỉ từ 12h30-2h30 chiều thôi nhé, ít người và đủ gió, đủ nắng...
  5. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Một balcon đầy gió. 12h30. Không bữa trưa. Một ly đen đá. Đúng là một chiếc ly, dài khoảng 23cm với 15cm màu đen và phần còn lại của bọt nâu. Vị sẽ hơi ngọt, dù không đường. Và 4 quyển sách nằm trên bàn đang đợi mắt đọc. Zigzag sẽ để tôi yên như thế, trong gần 2 giờ đồng hồ.
    "Thời gian ăn tôm hùm" chiếm của tôi phần lớn quãng một mình ấy. Đọc, không phải để giết thời gian. Nó là một sự thư giãn toàn phần. Bang Hyun-Suk khiến tôi nhớ đến cậu em Bang Chan-Hee của mình. Bang là một cái họ không phổ biến ở Hàn. Tách đen gợi tôi nhớ đến chiếc áo pull em tôi thường mặc mỗi buổi tối bước tới phòng tập guitar cổ điển. Những câu chuyện nhỏ trong cuốn sách khiến tôi nhớ các thầy, cô giáo, những bè bạn cũ, những giờ học buồn ngủ khủng khiếp và những cơn vui trong buổi chiều trèo lên ngọn núi sau trường...Khi mà tôi ở đây...
    Ly cà phê được chế từ cà phê tan. Tôi nghĩ thế. Cà phê đen tan, không phải loại 2 hay 3 trong 1. Vì khi nắng bắt đầu vương vãi quá trong không gian, khi mặt trời vừa chạy vuông góc, thì những bọt nhỏ li ti bắt đầu tan đi, để lại lớp hạt bám trên miệng cốc sáng lấp lánh, như những tinh thể cát. Uống cũng không đến nỗi, tuy rằng, nó dùng để giải khát thì tốt hơn. 8000 cho 2 tiếng đồng hồ mát mẻ ở nơi thoáng đãng và đọc sách - thế chẳng phải là một giá hời sao?
    Thay thế Babylon, Zigzag bắt đầu như thế đấy. Sẽ rất ok với những ca nghỉ giữa các kíp trực của tôi. Và 8000, rẻ! Nhưng nhớ chưa? Chỉ từ 12h30-2h30 chiều thôi nhé, ít người và đủ gió, đủ nắng...
  6. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1

    Cà phê Zigzag (2 chữ Z đẹp như một cái tên...)
    Nhâm nhi một tách đen
    Cho nhịp đời chậm lại
    Thử ngẫm nghĩ mà xem
    Chạy hoài, chân sẽ mỏi
    Bớt đi một câu nói
    Để mà lắng tai nghe
    Dường như nắng đã về
    Từ balcon đầy gió
    Tách đen đừng cho sữa
    (Sống còn chật vật nhiều)
    Ngọt ngào thêm chút nữa
    Cũng chẳng đáng bao nhiêu
    Dùng thìa mà khuấy nhẹ
    Những viên đá không màu
    Rồi nhìn sâu đáy cốc
    Sẽ gặp mắt trong veo
    Một mình trên gác nhỏ
    (Ai nhớ tôi lúc này?)
    Nỗi buồn tan cùng đá
    Zigzag buổi chiều nay
    Có ai đi ngang phố
    Tóc dài theo gió bay...
  7. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1

    Cà phê Zigzag (2 chữ Z đẹp như một cái tên...)
    Nhâm nhi một tách đen
    Cho nhịp đời chậm lại
    Thử ngẫm nghĩ mà xem
    Chạy hoài, chân sẽ mỏi
    Bớt đi một câu nói
    Để mà lắng tai nghe
    Dường như nắng đã về
    Từ balcon đầy gió
    Tách đen đừng cho sữa
    (Sống còn chật vật nhiều)
    Ngọt ngào thêm chút nữa
    Cũng chẳng đáng bao nhiêu
    Dùng thìa mà khuấy nhẹ
    Những viên đá không màu
    Rồi nhìn sâu đáy cốc
    Sẽ gặp mắt trong veo
    Một mình trên gác nhỏ
    (Ai nhớ tôi lúc này?)
    Nỗi buồn tan cùng đá
    Zigzag buổi chiều nay
    Có ai đi ngang phố
    Tóc dài theo gió bay...
  8. linhrock

    linhrock Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/02/2002
    Bài viết:
    1.278
    Đã được thích:
    0
    Tôi sợ cảm giác mất ngủ nên đã lâu lắm rồi tôi chẳng uống cafe . Tôi chỉ dính dáng đến một chút cafe đó là khi uống một cốc sữa chua đánh đá , chỉ một chút cho có vị thôi.
    Phố cổ hay ở cái khung cảnh cổ tại vì người ta có địa điểm đẹp ,nhưng đồ uống dở và cái thất vọng hơn là phong cách phục vụ . Tôi có đến 2 lần và chẳng đến nữa vì tôi dị ứng với phong cách của họ .
    Quán Lâm , ngày trước cũng hay ngồi , tôi thích ngồi ở góc nhà có cái ô cửa nhìn ra đường . Từ ngày nó trở thành cái "quán beer" tôi đã không trở lại , nếu đi uống beer thì tôi thích ra ngồi ở Lý Thường Kiệt với món nhái chiên ,ngon lành hơn .
    Capucchino. Bây h không biết nó là thể loại gì nữa ,càng nói càng chán . Lại nhớ ngày xưa , cái quán đấy nó hay hơn bây h gấp 1 triệu lần cả về chất lượng đồ uống ,cung cách phục vụ và cách bài trí bên trong.
    Tôi không thích sự gò bó nên cũng chẳng hay ngồi ở Giảng , tuy nhiên công nhận cafe trứng uống lạ thật .
    Bây h có cái quán Cuối Ngõ , tôi cũng chẳng biết ở đấy nó hay cái gì nhưng mà nó chiếm nhiều thời gian của tôi nhất . Tôi chưa bao h uống cafe ở đó , cứ mỗi khi đến vào buổi tối thì chúng tôi thường kiếm mấy cái chai rồi cả bọn chui vào đến 11h chui ra đi về . Nếu bạn thích kiểu bài trí của quán và cần sự yên tĩnh thì hay đến vào buổi trưa và buổi 5h chiều ,sẽ thú vị lắm đấy .
  9. linhrock

    linhrock Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/02/2002
    Bài viết:
    1.278
    Đã được thích:
    0
    Tôi sợ cảm giác mất ngủ nên đã lâu lắm rồi tôi chẳng uống cafe . Tôi chỉ dính dáng đến một chút cafe đó là khi uống một cốc sữa chua đánh đá , chỉ một chút cho có vị thôi.
    Phố cổ hay ở cái khung cảnh cổ tại vì người ta có địa điểm đẹp ,nhưng đồ uống dở và cái thất vọng hơn là phong cách phục vụ . Tôi có đến 2 lần và chẳng đến nữa vì tôi dị ứng với phong cách của họ .
    Quán Lâm , ngày trước cũng hay ngồi , tôi thích ngồi ở góc nhà có cái ô cửa nhìn ra đường . Từ ngày nó trở thành cái "quán beer" tôi đã không trở lại , nếu đi uống beer thì tôi thích ra ngồi ở Lý Thường Kiệt với món nhái chiên ,ngon lành hơn .
    Capucchino. Bây h không biết nó là thể loại gì nữa ,càng nói càng chán . Lại nhớ ngày xưa , cái quán đấy nó hay hơn bây h gấp 1 triệu lần cả về chất lượng đồ uống ,cung cách phục vụ và cách bài trí bên trong.
    Tôi không thích sự gò bó nên cũng chẳng hay ngồi ở Giảng , tuy nhiên công nhận cafe trứng uống lạ thật .
    Bây h có cái quán Cuối Ngõ , tôi cũng chẳng biết ở đấy nó hay cái gì nhưng mà nó chiếm nhiều thời gian của tôi nhất . Tôi chưa bao h uống cafe ở đó , cứ mỗi khi đến vào buổi tối thì chúng tôi thường kiếm mấy cái chai rồi cả bọn chui vào đến 11h chui ra đi về . Nếu bạn thích kiểu bài trí của quán và cần sự yên tĩnh thì hay đến vào buổi trưa và buổi 5h chiều ,sẽ thú vị lắm đấy .
  10. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Buổi trưa nay Zigzag có mưa phùn

Chia sẻ trang này