1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tôi yêu cafe hà nội

Chủ đề trong 'Văn học' bởi pagoda, 30/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1

    Ly anh
    (Ở Đinh, tôi nghĩ ai có chút lãng mạn đều đã từng một lần mò đến đó. Chiếc ban công nhỏ xíu nhìn ra mặt Hồ Gươm lẽ ra không có gì đặc biệt nếu không có tiếng kèn armonica. Hình như bài quen thuộc của anh chàng đó là Cơn mưa hạ?)
    Mà ngong ngóng em
    Anh đổ chiều
    xuống tối
    cà phê
    Gió dắt díu
    theo mùa
    về trên phố
    thoang thoảng mùi hương
    nhớ
    bàn tay
    Dáng người mong
    mỏng
    heo may
    Tóc dài
    cong
    sóng đổ
    đầy Hồ Gươm
    Một đen
    trọn hết nỗi
    buồn
    Trầm ngâm
    cọng khói
    không đường
    ly
    anh...
    18/5​
  2. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1

    Café La Place
    (Quán cà phê nhỏ bé và bình yên theo kiểu mà tôi thích. Điều đáng phàn nàn nhất là tri kỷ của tôi tiếp tục đốt thuốc trong khi tôi nhăn mặt. Quán cà phê trông ra hàng cây hoa sữa luôn đẹp một cách dịu dàng vào đông và dường như luôn thanh xuân vì mang hơi của lũ trẻ nô đùa trên sân Nhà Thờ)
    Anh vẫn đợi em phố cũ
    La Place đầu gió
    Hoa sữa vàng đèn đêm
    Sao em không đến?
    Chuông Nhà Thờ mãi ngân
    8, 9, 10, 11
    Độc thoại lòng tay thẫm nước
    Người ca sĩ già lại hát
    "Je ne sais pas"
    Mai anh xa
    Em không chào tạm biệt
    Mất rồi cái nhìn da diết - ngày xưa
    Anh về làm chi?
    Khi đã cạn mùa...
    29/11/04​
  3. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1

    Café La Place
    (Quán cà phê nhỏ bé và bình yên theo kiểu mà tôi thích. Điều đáng phàn nàn nhất là tri kỷ của tôi tiếp tục đốt thuốc trong khi tôi nhăn mặt. Quán cà phê trông ra hàng cây hoa sữa luôn đẹp một cách dịu dàng vào đông và dường như luôn thanh xuân vì mang hơi của lũ trẻ nô đùa trên sân Nhà Thờ)
    Anh vẫn đợi em phố cũ
    La Place đầu gió
    Hoa sữa vàng đèn đêm
    Sao em không đến?
    Chuông Nhà Thờ mãi ngân
    8, 9, 10, 11
    Độc thoại lòng tay thẫm nước
    Người ca sĩ già lại hát
    "Je ne sais pas"
    Mai anh xa
    Em không chào tạm biệt
    Mất rồi cái nhìn da diết - ngày xưa
    Anh về làm chi?
    Khi đã cạn mùa...
    29/11/04​
  4. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1

    Ở Lâm
    Trước chuyến đi xa cuối cùng của năm, tôi thường lên Lâm ngồi. Có một lần, tôi và Tú đã khóc rất nhiều khi kể lại những kỷ niệm về người mà cả hai chúng tôi đều yêu thương. Quán cà phê luôn nâu xỉn, cũ kỹ, ngay cả trong những ngày mùa hè. Thế đấy, đôi khi gam màu u tối đâu phải do mùa đông mang tới!
    Sau lưng anh, em hát
    "Ngày mai rồi em đi"
    Phố vẫn đông người thế
    Mà tiếng em thầm thì
    Ngày mai rồi em đi
    Sầu đông mờ sương trắng
    Ngày mai rồi em đi
    Hoa sữa tàn, đêm lặng
    Hà Nội có nhớ gì?
    Qua Hồ Gươm vắng gió
    Hồ Tây sóng lao xao
    Sau lưng anh bé nhỏ
    Tiếng hát em ngọt ngào
    Ngày mai rồi em đi
    Hàng cây gầy cao vút
    Ngày mai rồi em đi
    Cuối đường mưa - mắt ướt
    Hà Nội có nhớ gì?
    Dừng xe bên quán vắng
    Cà phê tối góc ngồi
    Em không còn hát nữa
    Anh chìm vào xa xôi
    Ngày mai, rồi em đi...
    14/12/04
  5. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1

    Ở Lâm
    Trước chuyến đi xa cuối cùng của năm, tôi thường lên Lâm ngồi. Có một lần, tôi và Tú đã khóc rất nhiều khi kể lại những kỷ niệm về người mà cả hai chúng tôi đều yêu thương. Quán cà phê luôn nâu xỉn, cũ kỹ, ngay cả trong những ngày mùa hè. Thế đấy, đôi khi gam màu u tối đâu phải do mùa đông mang tới!
    Sau lưng anh, em hát
    "Ngày mai rồi em đi"
    Phố vẫn đông người thế
    Mà tiếng em thầm thì
    Ngày mai rồi em đi
    Sầu đông mờ sương trắng
    Ngày mai rồi em đi
    Hoa sữa tàn, đêm lặng
    Hà Nội có nhớ gì?
    Qua Hồ Gươm vắng gió
    Hồ Tây sóng lao xao
    Sau lưng anh bé nhỏ
    Tiếng hát em ngọt ngào
    Ngày mai rồi em đi
    Hàng cây gầy cao vút
    Ngày mai rồi em đi
    Cuối đường mưa - mắt ướt
    Hà Nội có nhớ gì?
    Dừng xe bên quán vắng
    Cà phê tối góc ngồi
    Em không còn hát nữa
    Anh chìm vào xa xôi
    Ngày mai, rồi em đi...
    14/12/04
  6. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    (Cảm giác đi qua những nơi mà trước đó có quán cà phê ta đã từng ưa thích hoặc có những kỷ niệm với ta, mà giờ đây không còn nữa thật hụt hẫng. Một hôm nào đó, khi ngồi trong taxi, vô tình lắm, tôi tâm sự với anh bạn đồng nghiệp về những quán cà phê đã mất tích sau những kỷ niệm buồn của mình. Trứng gà vàng, với những quân tam cúc đỏ sậm và những vỏ trứng trắng tinh nằm dưới bàn thủy tinh trong suốt là một trong những kỷ niệm như thế...Hình như người chủ là một kiến trúc sư, anh ấy có vợ là diễn viên múa, đẹp lắm...)
    Có những quán cà phê không tên
    Nằm lẩn khuất giữa lòng thành phố
    Với những bản nhạc cũ đến chẳng ai nhớ nữa
    Tôi - với riêng tôi...
    Những quán cà phê yên lặng quá góc ngồi
    Ngày mưa rơi hay ngày hè nắng lửa
    Những quán cà phê bé nhỏ
    Tôi - chỉ có tôi...
    Rồi sẽ quen thôi, rồi sẽ quen thôi...
    Những ngày một mình, không còn ai bên cạnh
    Những ngày mà nỗi buồn, niềm vui, khổ đau, hờn giận
    Sẽ trở thành của riêng
    Ơi những quán cà phê không tên
    đã trở thành thân thiết
    mất anh rồi
    tôi biết trốn vào đâu???​
  7. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    (Cảm giác đi qua những nơi mà trước đó có quán cà phê ta đã từng ưa thích hoặc có những kỷ niệm với ta, mà giờ đây không còn nữa thật hụt hẫng. Một hôm nào đó, khi ngồi trong taxi, vô tình lắm, tôi tâm sự với anh bạn đồng nghiệp về những quán cà phê đã mất tích sau những kỷ niệm buồn của mình. Trứng gà vàng, với những quân tam cúc đỏ sậm và những vỏ trứng trắng tinh nằm dưới bàn thủy tinh trong suốt là một trong những kỷ niệm như thế...Hình như người chủ là một kiến trúc sư, anh ấy có vợ là diễn viên múa, đẹp lắm...)
    Có những quán cà phê không tên
    Nằm lẩn khuất giữa lòng thành phố
    Với những bản nhạc cũ đến chẳng ai nhớ nữa
    Tôi - với riêng tôi...
    Những quán cà phê yên lặng quá góc ngồi
    Ngày mưa rơi hay ngày hè nắng lửa
    Những quán cà phê bé nhỏ
    Tôi - chỉ có tôi...
    Rồi sẽ quen thôi, rồi sẽ quen thôi...
    Những ngày một mình, không còn ai bên cạnh
    Những ngày mà nỗi buồn, niềm vui, khổ đau, hờn giận
    Sẽ trở thành của riêng
    Ơi những quán cà phê không tên
    đã trở thành thân thiết
    mất anh rồi
    tôi biết trốn vào đâu???​
  8. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Tớ thích nhất là ngồi trong cafe Trúc Mai, nghe nhạc phê ơi là phê, các em tiếp trà đá tới tấp, chưa hết cốc này đã mang cốc khác ra. Còn khuya thì ra ngồi ở Effenberg cafe là khoái, ngay cả ở Đức cũng chẳng có một quán cafe như thế này .
    Mỗi lần nhắc đến cafe HN là tớ lại cảm thấy khô cả cổ. Ra HN đi uống trà vỉa hè thú hơn.
  9. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Tớ thích nhất là ngồi trong cafe Trúc Mai, nghe nhạc phê ơi là phê, các em tiếp trà đá tới tấp, chưa hết cốc này đã mang cốc khác ra. Còn khuya thì ra ngồi ở Effenberg cafe là khoái, ngay cả ở Đức cũng chẳng có một quán cafe như thế này .
    Mỗi lần nhắc đến cafe HN là tớ lại cảm thấy khô cả cổ. Ra HN đi uống trà vỉa hè thú hơn.
  10. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Trở về
    Thường thì những người chưa đủ thời gian với Hà Nội khó có thể ngay lập tức hiểu ngay được hoặc chấp nhận ngay được hoặc yêu ngay được những thứ thuộc về Hà Nội. Nói thế nào nhỉ? Khó quá! Nhưng tôi nghĩ họ không thích cà phê Hà Nội cũng là vì sự đánh giá cảm tính, cá nhân mà thôi. Thì kệ họ, những gì gắn bó với tôi, vẫn thuộc về tôi...
    Tôi trở về khi ngày đã quá trưa
    Nắng rất nhạt trên hàng cây cũ
    Không nghĩ gì về một lần ra đi nữa...
    Em hẹn tôi quán cà phê quen thuộc
    Gầy hơn xưa và mắt ướt hơn xưa
    Tóc rất rối mà tôi không dám vuốt
    Cả hai chợt rùng mình khi chạm khẽ bàn tay
    Tôi định nói điều gì nhưng không thể nào nhớ nổi
    Hai cốc nước sao vô duyên quá đỗi...
    ...Và tôi lại chuẩn bị cho một chuyến ra đi...

    Được Zdreamer sửa chữa / chuyển vào 17:18 ngày 17/01/2005

Chia sẻ trang này