1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tout simplement, les moments de ma vie

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi POKET, 19/03/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    J''ai craqué.. Finalement ça fait du bien de tout sortir. C''est tout bizarre, c''est la première fois que ça m''arrive..
    J''espère faire de mon lieux demain. Je me sens prête..

  2. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    Il n''y a rien à dire, vraiment rien du tout .. Je suis dégouttée Mais c''est passé, et un autre problème arrive.. Je craque...
    Que deviendra ma vie ??

  3. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    Ko ngủ được,
    Ko thể ngủ được,
    Ko biết phải làm sao,
    Ko biết rồi sẽ như thế nào,
    Quyết định đối mặt với tất cả !
    Sẽ là rất khó,
    Khó nói,
    Khó diễn tả,
    Khó mà thành công,
    Nhưng phải biết đối mặy với nó.
    Trốn chạy mãi sao đc...
    Buồn.. Nhớ..
    Cố gắng vider đầu óc để đi ngủ..
    Nghiệm thấy tồn tại đã là 1 may mắn rất lớn..
    Tập cách ko kêu ca, phải biết chịu đựng và optimiser hoàn cảnh.
    Cố lên ! Hãy biết đứng lên mỗi lần vấp ngã.. và bằng chính bản thân mình..

  4. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0




    Ko phải spam đâu nhưng mà ức chế, tức ko chịu nổi



    Lại chẳng muốn làm gì nữa rồi. Hết hi vọng ! Giờ mới thấu hiểu cái câu :
    ''''Nếu bạn bị một ai đó làm tổn thương, bạn sẽ hiểu tha thứ khó như thế nào''''




    Được POKET sửa chữa / chuyển vào 20:16 ngày 10/04/2005
  5. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0

  6. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    ''Comme un fou va jeter à la mer des bouteilles vides et puis espère qu''on pourra lire à travers S.O.S. écrit avec de l''air pour te dire que je me sens seul, je dessine à l''encre vide un désert.
    Et je cours, je me raccroche à la vie, je me saoule avec le bruit. Des corps qui m''entourent comme des lianes nouées de tresses sans comprendre la détresse des mots que j''envoie..
    Difficile d''appeler au secours quand tant de drames nous oppressent et les larmes nouées de stress étouffent un peu plus les cris d''amour de ceux qui sont dans la faiblesse et dans un dernier espoir disparaissent..
    Et j''ai ramassé les bouts de verre. J''ai recollé tous les morceaux. Tout était clair comme de l''eau.. Contre le passé y a rien à faire, il faudrait changer les héros dans un monde où le plus beau reste à faire !!
    Tous les cris les S.O.S. partent dans les airs, dans l''eau, laissent une trace dont les écumes font la beauté. Pris dans leur vaisseau de verre les messages luttent mais les vagues les ramènent en pierres d''étoiles sur les rochers..''
    Càng nghĩ, càng thấy những gì trong này ý nghĩa.. Contre le passé il n''y a rien à faire.. Repars ! Redémarre !
    Đã làm cái mình phải làm.. có thể nói đã làm tốt..
    Đã thực hiện cái điều mình đã định, bây giờ chỉ còn chờ thôi..
    Còn gần 1 tháng, hi vọng mọi điều sẽ ổn..
    Đừng stresse nữa ! Cái gì rồi cũng đến hồi kết thôi, nó ko kéo dài mãi đâu..
    Fini la journée de pyjama, sortons...

  7. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    Tình bạn mình đã vun đắp bao nhiêu năm nay.. Chỉ còn 1 từ để nói.. Thất vọng.. Bao nhiêu năm rồi có phải mình ngộ nhận ko?? Bây giờ mới hiểu được trước khi đặt niềm tin vào con người ta phải tìm hiểu cho thật kĩ vào, nhuyễn ra.. Nhưng mà có khi chả tin được ai.. Sao trên đời này nhiều chuyện oái oăm thế Mình đối với nó như thế, bây giờ nó để cho mình đặt 1 dấu hỏi to đùng : Đã bao giờ nó coi mình là người tin cậy?! Giận tím người. Mình ghét cái kiểu ko dứt khoát, ba lươn khươn, khẳng định chắc chắn rồi lòng vòng, làm cho mình hi vọng, chờ đợi và bây giờ chạy theo để hỏi, kết quả là vẫn ở con số 0. Vậy mà bây giờ đến cái việc quan trọng như thế này mà mình lại phải chịu đựng như thế. Với chính đứa bạn mình đã coi là 1 trong những đứa thân nhất. Ko để đâu cho hết thất vọng bây giờ.. Bây giờ mới hiểu rõ được những con người xung quanh mình.. Chẹp, thật vọng nằng nề...
    Đã thế, từ lúc về nhà ko hiểu hôm nay là cái ngày gì mà sao lắm chuyện thế Hết chuyện này đến chuyện kia làm cho cái cục tức nó dồn lên đến tận cổ rồi càng ngày càng to hơn.. Ko biết bao giờ sẽ nổ tung đây.. Khổ cho ai cứ thử làm mình dịu cơn tức .. Sắp điên đến nơi rồi.. Mà có khi điên rồi cũng nên.. Buồn hết cả người.. Bao giờ mới thoát khỏi cái nỗi hãi hùng này cơ chứ.. Đóng cửa đi tu..
    Ai cũng bảo việc chính là phải học, ko phải nghĩ đến cái gì cả. Mọi người làm như dễ lắm ý ! Lần nào cũng thế, đập vào mình 1 câu hỏi như thế thì làm sao mà hết lo được cơ chứ.. Xin mọi người đấy !! Giải thoát cho con đi có đc ko ? Biết trước thế này mình thề mình sẽ chẳng bao giờ đi.. Đi để mà chôn vùi đi cái vô tư thay vào cái lo lắng thì đi làm gì cơ chứ ?! Chóng già.. Biết thế, nhưng mà hoàn cảnh nó bắt mình phải suy nghĩ, chẳng thể trốn chạy được...
    Đã đang rối, chẳng biết thế nào. Nhắn tin lại còn gây sự nữa. Mình đang muốn cái gì ? Ko hề nghi ngờ, chỉ là ko thích.. nhưng vẫn thấy ko thể vui.. Chắc đang ở cái tâm trạng này, cái gì mình cũng có thể gây sự đc..
    Chốt lại 1 câu, chắc điên mất rồi...

  8. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    Chẳng còn biết ta đang nhớ gì về nơi ấy.. Chỉ còn biết rằng mỗi khi nghĩ đến những gì đã qua và những gì ta đang từng trải thì quả thật.. chỉ có 1 từ ''ác mộng'' để diễn tả nó.. Sao cuộc sống có nhiều điều khó khăn tệ ?? Có lẽ ta ko phải con người của xứ khác. Khung cảnh yên lặng đến khó chịu. Nhạt nhẽo ! Con người cũng thế.. Bây giờ mới thấy cái đất Hà Nội bụi bặm nhưng thấm đậm tình người, khó chịu nhưng lại cho ta nuôi hi vọng.. Xa cái đất ấy, tất cả sẽ chỉ là hư ảo mà thôi..
    Biết bao giờ cuộc sống mới cho ta 1 hi vọng nào đấy chắc chắn hơn nhỉ ? Hi vọng nào cũng chỉ là 1 sợi dây mỏng manh mà ta ko thể biết khi nào nó sẽ đứt.. Chỉ điều duy nhất ta biết đc là sợi dây ấy đang căng lắm rồi thôi.. Càng căng bao nhiêu, khi đứt nó lại làm ta đau bấy nhiêu.. Sợ lắm.. Đau lắm..
    Ngày hôm qua, chìm trong cái gọi là hư ảo của 1 tình bạn mà tưởng như ta có thể tôn trọng nó, ngày hôm nay, ta ngồi nuối tiếc về những gì con tim ta đã hi vọng đắp xây. Thật trớ trêu.. À mà ko, bao giờ cũng là cái quan hệ nhân quả. Ta ko thể trách đc gì mà hãy trách chính ta. Cũng chỉ vì ta ko biết nhìn rộng hơn tầm nhìn đã có. Ta sẽ sống, dù cho cuộc sống có khó khăn đến thế nào và dù cho xung quanh ta mọi người, mọi vật đang như thế. Ta đã đủ nghị lực để đứng dậy sau 1 cú shock thì tại sao ta ko đủ nghị lực để vượt qua đc cú shock thứ 2, thứ 3 và thứ n cơ chứ !
    Bao nhiêu điều phải suy nghĩ đang đến, ta trách cho ông trời sao phũ phàng với ta. Nhưng hình như ko phải thế. Đây là cơ hội ta có để nhận ra đc con người xung quanh ta là thế nào.. Giả dối, nhạt nhẽo và phũ phàng, vô tâm.. Ta giận lắm, giận tất cả.. Ta chẳng thể nói ta là người lớn, nhưng cái tuổi trẻ con của ta cũng đã qua rồi. Ta ko muốn tranh cãi.. Nhất là vào lúc này. Đợi cho nan giải này qua đi, đợi cho tình người đc lấy lại, biết đâu.. Vừa lo, vừa sợ, ta chẳng biết phải tin ai và chẳng hiểu sẽ phải làm gì, làm như thế nào..
    Điều duy nhất ta biết đc, hãy biết tin vào chính bản thân ta..



  9. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    Quên đi cái đau để mỉm cười (chẹp, dù cho 1/2 người vẫn còn đau ê ẩm)
    Quên đi cái lo để mà sống
    Tự nhiên hôm nay chưa thấy xì trét cho chiều tối thứ năm..
    Thanh thản..
  10. POKET

    POKET Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    4.127
    Đã được thích:
    0
    Hết rồi
    Lại chậm 1 bước rồi. Chờ đợi
    Điện thoại cũng chẳng thể nghe, chẳng thể động đến
    Ko biết có làm lại đc ko đây
    Hôm qua vừa nuôi cái hi vọng thảnh thơi mà sống, hôm nay thì lại hết rồi
    Sao bao giờ cũng thế, cùng với cái stress của thi cử, kiểm tra lại thêm 1 big problem nữa
    Bây giờ mới hiểu cái ví dụ của định nghĩa bạn bè từ trước đến nay chỉ là ngộ nhận mà thôi..
    Cái vận đen cứ đeo bám ta, mãi chẳng thấy rời..
    Hơn 1 tháng rồi.. Rồi sẽ ra sao
    Cái hi vọng cuối cùng vào ngày mai thì chắc cũng ko thể có vì làm gì còn điện thoại nữa đâu mà biết sẽ có hay ko

    Cố lên, chỉ còn nốt cái partiel ngày mai nữa thôi, sau đó là 2 tuần vacances rồi, khi đấy sẽ xoay sở sau. Đừng craquer nữa..
    Lần này mà còn nhận đc câu hỏi ấy, mình sẽ nói thẳng và ko nói chuyện với ai nữa
    Lo thế đủ rồi, mặc kệ !
    Hậu quả của nó đã quá lớn và bây giờ thì mình reste toujours dans le pétrin

Chia sẻ trang này