1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trà hoa nữ _Alexandre Dumas

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi durian0306, 20/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. durian0306

    durian0306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2006
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Trà hoa nữ _Alexandre Dumas

    tác phẩm này thì nổi tiếng từ thời bố mẹ mình hay hơn nữa ko biết mà giờ mình mới vô tình được biết đến,ko biết các bạn đã đọc qua chưa!câu chuyện thì ko có gì quá đặc biệt vì có quá nhiều câu chuyện tương tự đã được viết nên,tuy thế mình vẩn cảm thấy rất xúc động với câu chuyện này!mình post lên cho mọi người cùng xem !ai yêu thích dòng văn học hiện thực lãng mạn thì xem nhé!
    nói tí về tác giả nha!
    Alexandre Dumas_còn gọi là Dumas con,con của người bố cùng tên Alexandre Dumas lừng danh,tác giả "Ba người Lính ngự lâm"
    Tác phẩm "Trà Hoa Nữ"được viết khi ông 24 tuổi, là tác phẩm đầu tiên khẳng định tài năng và đã đem lại vinh quang rực rỡ cho Alexandre Dumas con.Câu chuyện đau thương về cuộc đời nàng kỹ nữ yêu hoa trà Macgơrit gôchiê đã được độc giả Pháp hoan nghênh một cách khác thường , nhất là sau khi tác phẩm được chính tác giả chuyển thể thành kịch .không chỉ được dịch ra các thứ tiếng ,Trà Hoa Nữ còn được dựng Phim ,kịch ở nhiuều nước bao giờ cũng được người xem ưu ái đón nhận .
  2. durian0306

    durian0306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2006
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Một
    người ta chỉ tạo nên nhân vật sau khi đã nghiên cứu kỹ con người. Cũng như ,người ta chỉ nói được tiếng nước ngòai khi đã học hỏi nghiêm túc tiếng nói đó .
    Tôi chưa đến tuổi để đi vào sáng tạo.Tôi xin chỉ làm công việc của người kể chuyện.
    Xin bạn đọc tin chắc với tôi : chuyện này là một chuyện có thật .Tất cả những nhân vật trong đó , trừ vai chính ,đều còn sống.
    vả chăng,ở pái vẩn còn có các nhân chứng cho hầu hết những sự việc tôi thu nhập ở đây. Những nhân chứng đó có thể xác nhận hoặc bổ sung cho câu chuyện,nếu ghi nhận của tôi còn thiếu sót .nhờ một trường hợp đặc biệt , chỉ riêng tôi mới có thể viết lại sự việc đó .Bởi vì tôi là người độc nhất nắm được những chi tiết cuối cùng của nó >thiếu những chi tiết này , không thể nào kể lại câu chuyện một cách đầy đủ và ý vị được.
    Tôi xin cho biết tất cả những chi tiết đã đến với tôi như thế nào.
    nàgy 13 tháng ba năm 1847, tôi đọc được ở đường lappit một yết thị lớn màu vàng , thông báo một cuộc bán đấu giá những động sản và những đồ vật hiếm đắt tiền.Cuộc đấu giá này được thực hiện sau khi người chủ đã chết .Trên yết thị không ghi tên người chủ là ai .Nhưng cuộc bán đấu giá này sẽ bắt đầu vào nagỳ 16 , từ trưa đến năm giờ chiều,tại đường Antin,nhà số 9.
    yết thị còn cho biết trong hai nagỳ 13 và 14,mọi người c1 thể đ61n thăm căn nhà và xem trước đồ đạc.
    Vốn là một người yêu thích những đồ vật quý hiếm,tôi tự nhủ sẽ không bỏ qua dịp này,nếu không mua gì thì cũng sẽ đến để xem.
    nagỳ hôm sau,tôi đến ngôi nhà số 9 đường antin.Còn sớm lắm,thế nhưng nhiều gnười đã có mặt trong phòng,họ ăn mặc nhung lụa đẹp đẽ, có xe song mã sang trọng đứng đợi trước cửa,nhưng vẩn ngắm nhìn sự xa hoa tráng lệ đang trải ra trước mắt một cách ngạc nhiênmcó thể nói thán phục nữa là khác.
    lát sau,tôi hiểu sự thán phục và ngạc nhiên ấy.Bởi vì đã xem xét kỹ,tôi nhận biết một cách rõ ràng :đây là căn phòng của một người đàn bà chuyên sống với tình nhân.nay,nếu muốn một điều mà các bà phong nhả muốn xem_và ở đây có những bà phong nhã_thì đó chính là tư thất của những người đàn bà phóng đãng ,mà cách phục sức hàng ngày dám cạnh tranh với các bà .Những người đàn bà này ,cũng như các bà,thuê những lô riêng ngay bên cạnh các bà trong các nhà hát ;và ở Paris ,họ cũng phô bày một cách xấc xược cái nhan sắc hào nhóang ,đồ nữ trang và những vụ ta tiếng.
    Người đàn bà trước kia là chủ nhân căn phòng này ,đã chết rồi,Những người đàn bà khác ,những con người đạo đức nhất ,có thể đi sâu vào bên trong căn phòng của người đã khuất .cái chết đã thuần khiết hóa không khí cái hagn ổ uế tạp lộng lẫy này .Hơn nữa ,nếu cần,các bà cũng có lý do để tự biện hộ ;các bà đến đây để mua đồ đạc và không cần biết đây là nhà của ai.các bà đã đọc yết thị , các bà muốn đến xem những thứ nêu trong yết thị , để có thể lựa chọn trước .Thật là đơn giản.Điều này không thể ngăn cản các bà tìm kiếm , giữa tất cả những cái đẹp đẽ đó ,những dấu vết đời tư của cô gái giang hồ sang trọng mà những kẻ khác , chắc chắn , đã từng truyền tụng cho nhau nhiều mẩu chuyện lạ lùng , đặc sắc .
    Khốn thay!những bí mật đã chết cả rồi cùng với nữ thần của nó ,Vì vậy, dù với tất cả thiện chí ,các bà cũng chỉ có thể bắt gặp được những thứ này được bày bán sau khi người chủ đã chết và không bắt gặp một cái gì được bán lúc người chủ còn sống .Vả lại, lắm thứ có thể mua đựơc : bàn ghế rất đẹp, những đồ đạc bằng gỗ quý .những chậu sành sứ Xevơ,Trung Quốc , những tượng nhỏ ở Xâcxơ ,xatanh,nhung ,đăng ten,không thiếu thứ gì.
    Tôi đi dạo trong căn phòng ,thao chân những bà quý tộc tò mò đã đến đó trước tôi.Các bà đi vào một gian phòng đầy rèm vải ba Tư.Tôi sắp bước vào thì bắt gặp các bà đang bước vội ra ,miệng tủm tỉm cười.Hình như các bà hơi thẹn vì sự tò mò mới mẻ của mình.
    Tôi như bị kích thích ,lòng ham muốn được vào xemmột khuôn mặc đồng trinh nào lại có thứ tình cảm ngây thơ , vô tội đến như thế , một vóc dáng đau thương nào ão não đến như thế .
    Người ta có thể nói ,,đây là hiện thân của tủi nhục .
    Một nagỳ kia ,khuôn mặt cô gái bừng sáng hẳn lên,giữa những cảnh ăn chơi sa đọa mà mẹ cô đã vạch chương trình .Hình như Thượng Đ61n đã cho phép cô gái tội lổi đ1o được tiếp nhận một hạnh phúc.Xét cho cùng , lẽ nào Thượng Đế đã tạo ra một người con gái không nghị lực lại nỡ nào để nàng cứ phải sống không một niềm an ủi dưới ghánh nặng đau thương của cuộc đời ?Một nagỳ kia,cô nhận thấy mình đã có thai ,và sự trinh trắng còn sót lại nơi cô như run lên sung sướng .Linh hồn có những nơi trú ẩn kỳ lạ >Luidơ chạy đi báo tin cho mẹ .Nói ra thật xấu hổ .Tuy nhiên ở đây chúng ta không bàn đến sự vô luân của khóai lạc mà chỉ kể lại một sự kiện có thật .Có thể tốt hơn ,chúng ta nên im đi ,nếu chúng ta cho rằng thỉng thỏang nên nói đến sự đau khổ cực độ của những con người đã bị đời buộc tội ,khinh bỉ không cầ đến một lời thanh minh ,xét đóan .Thật đáng hổ thẹn !Nhưng quả thật người mẹ đã trả lời con gái mình ;" Chỉ vối hai người ,chúng ta đã chật vật lắm rồi.Thêm một người nữa thì lấy gì mà sống ?" và "những đứa con như thế là vô ích ,thời gian thai ngén sẽ là thời gian bỏ đi "
    Nagỳ hôm sau ,một cô đỡ ,bạn thân của người mẹ,đến thăm Luiđơ !Luiđơ phải nằm liệt giường mấy nagỳ liền.Khi cô đi lại được ,người cô trông xanh xao , gầy yếu hơn trước rất nhiều.
    ba tháng sau,một người đàn ông thương hại hòan cảnh cô,đến chăm sóc,chữa trị tinh thần và thể xác cho cô.Nhưng sự xúc động trước đó đã quá mạnh; và Luiđơ đã chết, vì những biến chứng sau khi phải đẽ non .
    Người mẹ còn sống ;sống như thế nào?Chỉ có Thượng đế biết!
    Câu chuyện này trở lại trong tâm trí tôi,lúc tôi đang dứng ngắm nghía những đồ vật bằng vàng bạc >Cứ như thế,thời gian lặng lẽ trôi qua ,khi sực nhìn lại ,thì trong căn phòng chỉ còn tôi và người đứng gác ở cửa .Ông chăm chú theo dõi tôi ,hình như để xem tôi có lấy cắp gì không?
    Tôi tiến đến gần ông ta >quả thật ,tôi đả làm cho người gác phải lo lắm đề phòng .
    -Ông có thể cho tôi biết tên người chủ trước kia đã ơ đây ??-Tôi hỏi.
    -Cô macgơrit gôchiê
    Tôi đã biết cô gái đó,qua tên gọi và những lần gặp mặt.
    -Thế nào tôi nói ới người gác -macgơrit Gôchiê đã chết rồi.
    -Thưa ông ,phải.
    -Từ bao giờ?
    -cáh đây khỏang ba tuần.
    -Tại sao người ta cho mọi người đến xem ngôi nhà này?
    -Những chủ nợ nghĩ rằng đềiu đó có thể làm tăng được giá bán đồ đạc .vải vóc và đồ đạc ở đây sẽ gây được ấn tượng mạnh với khách hàng khi họ xem trước chúng,Điều đó sẽ thúc đẩy tốt việc mua bán.
    -Nghhĩa là cô ta có nợ à?
    -Ô thưa ông,nhiều lắm.
    -Với tiền bán đấu giá này,có thể trả đủ chứ?
    -thưa ông, thừa đủ.
    -Vậy số tiền thừa sẽ thuộc về ai?
    -Về gia đình cô ta.
    -Cô ta có gia đình?
    -Có lẽ thế.
    -cám ơn ông.
    Yên tâm trước những ý tưởng của tôi,người gác công cúi chào tôi,và tôi bước ra .
    "Cô gái khốn khỏ"=tôi tự nhủ lúc ra về.Cô ta chắc đã chết với một tâm trạng rất buồn thảm .Trong giớc của cô ,người ta chỉ có bạn khi khỏe mạnh .Tôi tự nhiên cảm thấy thương xót cho số phận Macgơrit Gôchiê..
    Điều này có thể buồn cười đối với nhiều người .Nhưng tôi vốn có một thái độ khoan dung không bờ bến đối với những cô gái giang hồ phóng đãng ; và tôi cũng chẳng chút bận tâm để giải thích lý do vì sao mình có sự khoan dung đó.
    Một hôm,đi lấy giấy xuất cảnh ở văn phòng tỉnh, tôi nhìn thấy trên đường phố bên cạnh một cô gái đang bị hai sen đầm áp giải .Tôi không biế cô gái đó đã làm gì,Tất cả điều tôi có thể nói là cô ta khóc sướt mướt và ôm hôn một đứa trẻ chừng vài ba tháng mà hòan cảnh mới này buộc cô pahỉ xa lìa nó.Kể từ nàgy đó,tôi không bao giờ dám khing bỉ một người đàn bà mà mình mới gặp lần đầu.
  3. durian0306

    durian0306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2006
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    không có gì phiền đâu bạn!mình type trong lúc không ngủ đc từ bản dịch của tác giả Hải Nguyên đó bạn!chắc tại ko wen type nên nó lổi tùm lum thế,sorry nhé!làm bạn đọc đau mắt à!

Chia sẻ trang này