1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trả lời bác Superego bên DTH!

Chủ đề trong 'Văn học' bởi annonymous, 30/04/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Trả lời bác Superego bên DTH!

    Bác VNHL chưa gì đã khoá chủ đề về DTH lại rùi, không để em trả lời nốt bác Superego, bác VNHL đừng có khoá chủ đề này nữa nhé!
    Cái vấn đề tôi nói đến là như thế này: trong tiếng Hán thì 2 câu
    Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
    Giang phong ngư hoả đối sầu miên
    hiểu là
    Trăng lặn, quạ kêu, sương đầy trời
    Nằm ngủ buồn bên đống lửa chài, ở cây phong cạnh sông
    Tuy nhiên, vì ở ngoài thành Cô Tô có một thôn tên là thôn Ô Đề và một ngọn núi tên là núi Sầu Miên nên 2 câu thơ này nếu được viết là
    Nguyệt lạc Ô Đề sương mãn thiên
    Giang phong ngư hoả đối Sầu Miên
    (nguyên văn chữ Hán thì giống nhau vì không phân biệt chữ hoa/thường), thì lại được hiểu là
    Trăng lặn trên thôn Ô Đề, sương đầy trời
    Cây phong cạnh sông, lửa chài, đối với núi Sầu Miên
    Vì thế 2 câu thơ này vẫn còn đặt ra một dấu hỏi, nhưng tôi nghĩ cũng có thể đây là cách chơi chữ của Trương Kế! Chép cả bài thơ chữ Hán ra đây nhé, nếu máy nào cài font Unicode Chinese (có trong bộ OfficeXP!) thì mới xem được:
    [big]"<oS[/big]
    o^落f.oo滿天
    Y"漁火對"o
    '~?YZ-'山寺
    oS~聲^客^
    Còn nguyên văn bài thơ bác quên mất là thế này:
    Sơ tam, sơ tứ, nguyệt mông lung
    Bán tự ngân câu, bán tự cung
    Nhất phiến ngọc hồ phân lưỡng đoạn
    Bán trầm thuỷ để, bán phù không
    Lại còn một chuyện nữa, nói ra thì biết mọi người lại giễu tiếp vì tôi hay soi mói quá nhưng không nói ra thì cứ áy náy, bác VNHL là mod forum văn học mà trong chữ ký cũng lại viết sai chính tả ở từ giòng đó. Tui cũng hy vọng bác sửa lại giùm! Ở trong bài viết thì type nhầm là chuyện bình thường nhưng chữ ký thì nên chú ý hơn một chút.



    Trường phong phá lãng hôi hữu thì
    Trực quải vân phàm tế thương hải
  2. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Báo cáo bác Vô danh
    Cái chữ ký của em là em lấy nguyên văn trên Đặc Trưng trong phần lời bài hát "Mùa thu không trở lại" của Phạm Trọng Cầu.
    Em nghĩ là ngày xưa Phạm Trọng Cầu viết bài này, cũng viết là "giòng" chứ không phải "dòng" như chính tả hiện đại nên đành tôn trọng tác giả mà không dám tự tiện sửa chữa. Kiểu như Đường Kách mệnh của Bác Hồ ấy ạ.

    nghe rơi bao lá vàng
    ngập giòng nước sông Seine
    mưa rơi trên phím đàn
    chừng nào cho tôi quên
  3. pagoda

    pagoda Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    494
    Đã được thích:
    0
    Em xin góp một tí, bác vô danh nếu đã nắm vững chính tả như vậy hẳn cũng biết rằng, tiếng Việt có rất nhiều trường hợp không phân biệt y và i, d và gi.
    Dòng và giòng trong trường hợp này cũng vậy đấy ạ. Chỉ có gần đây người ta mới chuẩn hoá lại, nhưng cũng chưa đâu vàođâu ạ.:-)
    Nhưng mà cái kiểu "soi mói " ngữ pháp và chính tả của bác vô danh thú vị đấy chứ! Tôi không biết vote chứ không tôi vote cho bác vài sao cho đã :-)

    V@
    [/size=4
  4. longatum

    longatum Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/10/2001
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Khổ thật, bác Vô danh moi móc em quá. Em nhỡ tay oánh thừa cái chữ j vào trong bài thơ rồi thì cũng bỏ đấy, có để ý mấy đâu. Cái này hình như bác Friendly Dog cũng nhắc em một lần nhưng em cũng chẳng có thời gian mà sửa.
    Bài này là bài: Phong Kiều Dạ Bạc của Trương Kế. Em lấy bài này làm signature vì em cũng như bác Vô Danh, thấy thích thích bài này. Nhưng có lẽ em thích kiểu khác, em không thạo mấy cái đối từ đối chữ của Đường Thi nên em cũng không chú ý mấy cái chơi chữ, rồi kỹ thuật trong thơ, em thích là thích cái cảm giác nhẹ nhàng, tĩnh lặng, thanh thản nhưng cô đơn mà nó đem lại. Đây cũng là cái lý do chung mà em thích Đường Thi.
    Về cái tích của bài thơ này thì có nhiều ý kiến lắm bác ạ. Có cái link này trên văn học VN, bác vào đọc thử cho vui nhé.
    http://vhvn.com/Duongthi/pkdb-viscii.html
    Giờ em đổi signature phát nữa rồi. bác thấy sai chỗ nào bác chỉ cho em nhé.
    bác nào có bài Tỳ Bà Hành được dịch ra rồi không nhỉ? Làm ơn post lên cho em với. Rồi thì cái bài ca gì mà đưa tiễn bác Kinh Kha ý... dạo này em toàn đọc thơ Đường nỉ non, em thích đọc một bài nào nó hùng tráng một tẹo. Xưa ở nhà có quyển Đường Thi đọc hay lắm, giờ không có bên mình nhiều lúc thấy thiêu thiếu, hichic.

    Sàng tiền minh nguyệt quang
    Nghi thj địa thượng sương
    Cử đầu vọng minh nguyệt
    Đê đầu tư cố hương
  5. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Chưa gì đã thấy sai rồi.
    Làm gì có chữ "thj" trong tiếng Việt.
    Hì hì, tớ bắt lỗi không kém bác Vô danh nhá. Bác nào Vote cho tớ mấy sao cái. :-)

    nghe rơi bao lá vàng
    ngập giòng nước sông Seine
    mưa rơi trên phím đàn
    chừng nào cho tôi quên
  6. longatum

    longatum Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/10/2001
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    ặ?, mỏằi mua b?Ăc ỏ?Ă, nó qu?Ăi ?'ỏ?Ên vỏ?ưt, o?Ănh không quen n?ên hay bỏằ.

    Sàng tiỏằ?n minh nguyỏằ?t quang
    Nghi thỏằ
  7. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Hì hì, cảm ơn Longatum

    nghe rơi bao lá vàng
    ngập giòng nước sông Seine
    mưa rơi trên phím đàn
    chừng nào cho tôi quên
  8. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Bản dịch Tỳ bà hành của Phan Huy Vịnh:
    Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách
    Quạnh hơi thu lau lách đìu hiu
    Người xuống ngựa khách dừng chèo
    Chén quỳnh mong cạn nhớ chiều trúc ti
    Say những luống ngại chi chia rẽ
    Nước mênh mông đượm vẻ gương trong
    Đàn ai nghe vẳng bên sông
    Chủ khuây khoả lại khách dùng dằng xuôi
    Tìm tiếng sẽ hỏi ai đàn tá
    Dừng dây tơ nấn ná làm thinh
    Dời thuyền ghé lại thăm tình
    Chong đèn thêm rượu còn dành tiệc vui
    Mời mọc mãi thấy người bỡ ngỡ
    Tay ôm đàn che nửa mặt hoa
    Vặn đàn mấy tiếng dạo qua
    Dẫu chưa nên khúc tình đà thoảng hay
    Nghe não nuột mấy dây buồn bực
    Dường than niềm tấm tức bấy lâu
    Mày chau tay gảy khúc sầu
    Dãi bày hết nỗi trước sau muôn vàn
    Ngón buông bắt khoan khoan dìu dặt
    Trước Nghê thường sau thoắt Lục yêu
    Dây to dường đổ mưa rào
    Nỉ non dây nhỏ khác nào chuyện riêng
    Tiếng cao thấp lựa chen lần gẩy
    Mâm ngọc đâu bỗng nảy hạt châu
    Trong hoa oanh ríu rít nhau
    Nước tuôn róc rách chảy mau xuống ghềnh
    Nước suối lạnh dây mành ngừng đứt
    Ngừng đứt nên phút bặt tiếng tơ
    Ôm sầu mang giận ngẩn ngơ
    Tiếng tơ lặng ngắt bây giờ càng hay
    Bình hạc vỡ tuôn đầy dòng nước
    Ngựa sắt giong xô xát tiếng đao
    Cung đàn trọn khúc thanh tao
    Tiếng buông xé lụa lụa vào bốn dây
    Thuyền mấy lá đông tây lạnh ngắt
    Một vầng trăng trong vắt lòng sông
    Ngậm ngùi đàn bát xếp xong
    Áo xiêm khép nép hầu mong giải lời
    Rằng xưa vốn là người kẻ chợ
    Cồn Hà Mô trước ở lân la
    Học đàn từ thuở mười ba
    Giáo phường đệ nhất chỉ đà chép tên
    Gã thiện tài so phen từng khúc
    Ả Thu Nương ghen lúc điểm tô
    Ngũ Lăng chàng trẻ ganh đua
    Biết bao thê thảm chuốc mua tiếng đàn
    Vành lược bạc gãy tan dịp gõ
    Bức quần hồng hoen ố rượu rơi
    Năm năm lần lữa vui cười
    Mải trăng hoa chẳng đoái hoài xuân thu
    Buồn em trảy lại lo dì thác
    Sầu hôm mai đổi khác hình dong
    Cửa ngoài xe ngựa vắng không
    Thân già mới kết duyên cùng khách thương
    Khách trọng lợi khinh đường ly khách
    Mải buôn chè sớm tếch nguồn khơi
    Thuyền không đậu bến mặc ai
    Quanh thuyền trăng dãi nước trôi lạnh lùng
    Đêm khuya sực nhớ vòng tuổi trẻ
    Chợt mơ màng dòng lệ đỏ hoen
    Nghe đàn ta đã tranh buồn
    Lại rầu nghe nỗi nỉ non mấy lời
    Cùng một lứa bên trời lận đận
    Gặp gỡ nhau lọ sẵn quen nhau
    Từ xa kinh khuyết bấy lâu
    Tầm Dương đất trích gối sầu hôm mai
    Chốn cùng tịch lấy ai vui thích
    Tai chẳng nghe đàn địch cả năm
    Sông Bồn gần chốn cát lầm
    Lau vàng trúc võ âm thầm quanh hiên
    Tiếng chi đó nghe liền sớm tối
    Cuốc kêu sầu vượn hót véo von
    Hoa xuân nở nguyệt thu tròn
    Lần lần tay chuốc chén son ngập ngừng
    Há chẳng có ca rừng địch nội
    Giọng líu lo buồn nỗi khó nghe
    Tỳ bà nghe dạo canh khuya
    Dường như tiên nhạc gần kề bên tai
    Hãy ngồi lại gảy chơi khúc nữa
    Sẽ vì nàng soạn sửa bài ca
    Đứng lâu dường cảm lời ca
    Lại ngồi lựa phím đàn đà kíp dây
    Nghe não nuột khác tay đàn trước
    Khắp tiệc hoa sướt mướt lệ rơi
    Lệ ai chan chứa hơn người
    Giang Châu tư mã đượm mùi áo xanh

    Trường phong phá lãng hôi hữu thì
    Trực quải vân phàm tế thương hải
  9. Superego

    Superego Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    200
    Đã được thích:
    0
    Ờ bài ca tiễn Kinh Kha của bác Long nói đến không biết là bài nào vì em biết có đến mấy bài cơ. À có một bài của Lạc Tân Vương hi vọng em còn nhớ
    Thử địa biệt Yên Đan
    Tráng sĩ phát xung quan
    ..................
    ..................
    Đầu óc dạo này có vấn đề rồi. Viết được một câu thì quên mất ba câu. Chán quá.
    Thôi bác nào biết viết nốt vậy. Lâu không đọc quên sạch bách.
    Còn mấy bài nữa nói về kiếm khách của Lý Bạch nữa. Chẳng hạn như bài Hiệp Khách Hành mà bác Kim dung bịa thành truyện đấy.
    Mục này có lẽ thành mục Thơ Đường mất.
    To Anymous : Tôi chắc không thích bài Phong Kiều Dạ Bạc như bác. Tôi thích bài Ô dạ đề hơn. Bài đấy đọc buồn đến rơi nước mắt.
    Ô dạ đề
    Ô dạ đề
    Hoàng vân thành biên ô dạ thê,
    Qui phi "á á" chi thượng đề.
    Cơ trung chức cẩm Tần Xuyên nữ,
    Bích sa như yên cách song ngữ.
    Đình thoa trướng thiên tư viễn nhân.
    Độc túc cô phòng lệ như vũ.
    Dịch nghĩa :
    Đám mây vàng phủ ngoài thành có con quạ bay quanh tìm chỗ trú đêm.
    Tiếng nó kêu quang quáng nghe thật thảm thiết.
    Trong phòng the có người con gái đất Tần Xuyên(*),
    Cái rèm biếc che song cửa mỏng như khói, người con gái rủ rỉ nói chuyện như đối thoại qua song với con quạ.
    Nàng dừng thoa ngẩng lên tưởng nhớ tới người phương xa.
    Nghĩ tới thân mình đơn chiếc mà buồn nước mắt tuôn như mưa.
    Bài này được đánh giá rất cao đấy, cực kỳ Ý tại ngôn ngoại. Còn bản dịch thơ thì không lột tả được hết nội dung nên chẳng cho lên đây làm gì.
    Câu tôi cực thích là : Bích sa như yên cách song ngữ
    (*)Tần Xuyên nữ : Chỉ vợ Đậu Thao, có chồng đi lính thú.

  10. Superego

    Superego Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    200
    Đã được thích:
    0
    ơ trang này không có chức năng E*** lại bài cũ ghét quá. Mình dùng từ tồi tệ quá muốn sửa lại cũng không được à?
    Thôi nhé bác nào đọc bài có khó chịu vì dùng quá nhiều từ "cực" thì thông cảm cho em. Ngượng quá.

Chia sẻ trang này