1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trả nợ mà người ta không nhận, làm thế nào bây giờ ?

Chủ đề trong 'Hỏi gì đáp nấy' bởi cafe_nau, 19/07/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cafe_nau

    cafe_nau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2006
    Bài viết:
    2.385
    Đã được thích:
    1
    Hôm trước em có việc, cần tiền gấp. Thế là em vay bà chị làm cùng phòng 10 triệu. 2 chị em cũng thân thiết. Khoảng 1 tháng sau thì em mới có tiền mang trả, nhưng bà chị nhất định không lấy, bảo chị cho em. Giằng co mãi bà í cũng ko nhận.
    Nguyên nhân là vì em gặp 1 việc xui, dính đến tiền nong nên bà í muốn giúp em. Nhưng từ trước đến giờ, 2 chị em chơi cũng sòng phẳng, không ai nợ nần ai nên em không muốn nhận món tiền này. Các bác giúp em kế vẹn toàn với ạ.
  2. traveltour0

    traveltour0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2008
    Bài viết:
    390
    Đã được thích:
    1
    Chả bù cho tôi, cho nó vay tiền lúc khó khăn, mà nó còn không thèm trả, lẩn trốn mình.
    Còn bạn, có thể nộp vào tài khoản của bà chị kia, hoặc chọn lúc chỉ có 2 chị em mà trả tiền người ta, cho người ta thoải mái.
    Có vay thì phải có trả, bà í không nhận thì ném cục tiền vào mặt bà í - nếu cần thiết - chứ tuyệt đối không được không trả.
  3. thubayonline

    thubayonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/10/2010
    Bài viết:
    1.018
    Đã được thích:
    1
    Họ cho thì mình nhận thôi. Nhưng nói rõ thêm là: "Chị chỉ đc cho em lần này thôi, lần khác khi khó khăn em vẫn vay chị, nhưng em trả là chị phải nhận đấy".

    Tình cảm như thế là quý, nên trân trọng, nhưng ko nên quá đặt vấn đề PHẢI TRẢ BẰNG ĐƯỢC làm gì. Xin được chia sẻ 1 câu chuyện ngắn cùng bạn:

    “Một buổi chiều nọ, trên đường phố một thanh niên có lòng tốt đã giúp một thiếu phụ sang trọng qua đường chữa cho chiếc xe hơi tắt máy của bà. Xong công việc, mặc dầu bà năn nỉ trao cho thanh niên một số tiền trả công, nhưng nhất định người này không nhận.
    Anh chỉ nói tóm tắt :

    - Giúp bà là bổn phận của tôi. Nếu được, có dịp bà giúp đỡ cho người khác là quý rồi.

    Một này nọ, người thiếu phụ này vào một quán ăn nhỏ, bà thấy một người đàn bà đang chùi dọn trong nhà hàng. Người đàn bà này có vẻ tiều tuỵ, mệt nhọc và đang có bầu. Động lòng trắc ẩn, bà gọi người ấy ra góc quán ngỏ lời thăm hỏi và giúp đỡ cho người này một trăm đồng bạc. Người đàn bà quét dọn trong quán ăn, buổi chiều về nhà kể câu chuyện này cho người chồng nghe và mô tả hình ảnh người thiếu phụ này. Nhận ra đây là thiếu phụ mình đã giúp đỡ ngoài đường phố mấy tháng trước, anh chỉ mỉm cười và nói với vợ: - Thôi em hãy giữ lấy số tiền này, có dịp chúng ta sẽ san sẻ lại cho người khác.”

    Thái độ muốn trả ơn vội vàng là một thái độ vô ơn. Nhiều người được người khác cho một món quà, muốn đi mua môt món quà khác cho lại để khỏi phải mang ơn. Nhiều gia đình được bạn mời cơm, chưa đầy một tuần sau đã cố nài nỉ bạn lại nhà mình để trả lại một bữa cơm khác. Tâm lý chung là chúng ta thường nghĩ mình không hề mắc nợ ai và không muốn mắc nợ ai, nhưng thật ra chúng ta mắc rất nhiều món nợ mà chúng ta vô tình không biết. Chính vì vô tình không biết nên chúng ta thường là những kẻ vô ơn, mà lòng vô ơn thường đi theo lòng tự cao, tự đại. Nếu khi chúng ta nhìn xung quanh, thấy ai cũng là kẻ ra ơn cho mình, và mình mắc nợ rất nhiều người, thì hẳn lòng ta đã ấm áp trở lại và cảm thấy thương yêu tất cả mọi người. Tôi không biết giữa người bác sĩ và bệnh nhân của ông, ai phải mang ơn ai đây, nếu hai người cùng chịu ơn nhau, mối giao hảo sẽ rất bình đẳng và cộng đồng sẽ đối xử với nhau như anh em.

    Có những việc mà ngày xưa chúng ta đã có dịp giúp người khác, mà thời gian làm cho chúng ta quên bẵng đi, ba bốn mươi năm sau, người được giúp đỡ có dịp gặp gỡ và nhắc lại. Cũng như trong đời, chúng ta đã mang ơn một vài người, vẫn nhớ và đi tìm họ, nhưng có những món nợ không bao giờ trả nỗi. Chúng ta quanh quẩn chuyện mang ơn và ra ơn. Ra ơn thì không bao giờ nhớ hết, mà mang ơn thì trong lòng canh cánh không quên, như lời Chu Tử: “Thi huệ vô niệm, thọ ân mạc vong- Làm ơn đừng nghĩ tới, mang ơn chớ khá quên.”

    Tôi đã có lần giúp đỡ cho một vài người quen thuộc, nhưng được trả lại bằng sự vô ơn, tôi buồn bực vì tôi biết rõ những người ấy. Nhưng nếu tôi giúp cho ai đó mà tôi chẳng hề biết đến họ, coi như giúp cho một kẻ qua đường, có lẽ lòng tôi sẽ thanh thản hơn. Có thể tôi cũng đã mang ơn ai đó, ở xa hay gần, trong quá khứ hay mới đây thôi, mà vô tình tôi không hề biết hay đã lãng quên và làm cho người ra ơn cũng không vui như vậy.

    Mến gởi một người đặc biệt… Người ta chỉ cần một phút để tìm xem ai là người đặc biệt, một giờ để thấy người ấy đáng quý, một ngày để quý mến, nhưng hết một đời đâu dễ đã quên. Bạn hãy gởi mấy hàng này cho tất cả bạn hữu của mình, để nhắc rằng bạn không quên họ đâu. ... Có ai nói được rằng, trên đời này mình chưa hề chịu ơn ai!
  4. beoU.kr

    beoU.kr Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    02/03/2012
    Bài viết:
    780
    Đã được thích:
    2
    Bảo chị ấy là: "chị tốt với em quá! Đúng là em đang túng thật nhưng em sẽ không thoải mái nếu đi vay mà không trả! Sau này nếu túng quá thì em xin chị sau :D"

    Nếu chị ấy vẫn nhất định không chịu thì chắc là chị ấy có vấn đề trong suy nghĩ :D. Trong trường hợp này bạn cứ chuyển thẳng vào tài khoản của chị ấy rồi nhắn cho cái tin nhắn thông báo là trả tiền đã vay.
  5. traveltour0

    traveltour0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2008
    Bài viết:
    390
    Đã được thích:
    1
    Bạn thubayonline này thật cứ như người trên mây trên gió, đem kể mấy câu chuyện rẻ tiền theo kiểu "hạt giống tâm hồn" chả liên quan quái gì cả.
    Việc gì đi việc nấy.
    Không ai trách mình khi mình trả người ta khoản tiền mình đã mượn cả, rắc rối chỉ xảy ra khi có vay mà không có trả.
    Khuyên chủ top phải trả bà chị kia 10 triệu, mà lịch sự nữa thì không những trả đủ 10 triệu, phải mời chị kia đi ăn 1 bữa cơm, gọi là cảm ơn chị đã không lấy lãi.
    Tôi nhắc lại, tình cảm của bà chị kia dành cho bạn sẽ chuyển biến xấu ngay khi bạn chấp nhận không trả người ta tiền - dù cho người ta có từ chối nguây nguẩy (đôi khi chỉ là ngại chỗ đông người, hoặc từ chối xã giao,...).
  6. uron_86

    uron_86 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/09/2004
    Bài viết:
    1.549
    Đã được thích:
    1
    Hai chị e cùng công ty thì chắc biết rõ tk của nhau chứ, k thì cứ nộp vào tk chị ý thôi :). Chị ý có vẻ "mến" bác chủ top nhỉ :D, hi hi
  7. thubayonline

    thubayonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/10/2010
    Bài viết:
    1.018
    Đã được thích:
    1
    Mình thì lại thấy cho nhau tiền là bình thường (tất nhiên ko quá nhiều lần). Mình đã từng biết về việc này nên ko thấy lạ gì. Quan trọng là cách thức mình đối đãi với nhau về sau ra sao thôi. Đời còn dài mà, sao phải xoắn.
  8. guest090

    guest090 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2011
    Bài viết:
    906
    Đã được thích:
    0
    hỏi dò tài khoản, bắn vào, sao phải xoắn?
  9. cafe_nau

    cafe_nau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2006
    Bài viết:
    2.385
    Đã được thích:
    1
    Cám ơn các bác đã góp ý. Bọn em chịu, chả biết tài khoản của nhau. Mà em đưa cũng toàn đưa chỗ vắng người. Hôm trước em đã để vào phong bì đưa chị í rồi về luôn. Hôm sau chị í mang phong bì trả lại cho em, em không nhận thì vứt vào ngăn bàn của em. Pó tay luôn.
    Bạn gái em thì đang khuyên em mời đi ăn cơm hoặc mua sắm cái gì đó tặng lại. Nhưng ăn cơm thì cũng chỉ vài trăm, còn mua sắm thì lại càng khó.
    Mà bà chị này sau hôm em cho vay, có khách nó đến xem nhà ( đang định bán nhà ), nó thó mất hơn chục triệu, làm em càng ái ngại!
  10. kakalot_hau

    kakalot_hau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2005
    Bài viết:
    2.723
    Đã được thích:
    1
    có vay có trả, 10 triệu ko phải là nhỏ đâu

Chia sẻ trang này