1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trà: thư giãn, thoải mái tâm hồn! Of trà đã thành công hẹn lần sau gặp lại

Chủ đề trong 'Ẩm thực' bởi proud_of_you8, 23/02/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhoc_cj

    nhoc_cj Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/01/2002
    Bài viết:
    3.341
    Đã được thích:
    0
    Đang thư giãn thoải mái, giờ vào đây chả thấy thoải mái với thư giãn tí nào, khó chịu, khích bác nhau, lời ra tiếng vào, hỏng hết cả chủ đề hay. Có lẽ mod nên xem xét trả lại vẻ thư giãn vốn có cho chủ đề này đi, tiếp tục bàn về trà.
    Được nhoc_cj sửa chữa / chuyển vào 23:23 ngày 09/05/2007
  2. Kaza

    Kaza Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2003
    Bài viết:
    2.880
    Đã được thích:
    1
    Bản chất vẫn là bàn luận về trà mà bạn,tất cả các bài viết khích bác hình như đa số đều là từ phía fan của trà Lư và đã được dọn dẹp rồi
    Mời mọi người tiếp tục đàm đạo về trà và bắt đầu "bóng bàn" về vụ offline ^_^
  3. Sota

    Sota Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    3.401
    Đã được thích:
    0
    Thế này quá bằng chửi tất cả các quán trà của Hà Nội ah he he he he he he Nào Trường Xuân, Trà Hoa, Dã Chi v.v... có nơi nào không có trà ướp hương không?
    Thiết nghĩ, mọi người đưa ý kiến cá nhân kiểu "Tôi không thích uống trà ở Vô Thường" thì không sao, vì đã là sở thích cá nhân chẳng ai bảo được. Nhưng không nên nói những câu khẳng định như đúng rồi, ví dụ "Trà Lư toàn trà đểu, pha bằng công thức hoá học".
    "Mọi nhận định chỉ là ý kiến chủ quan" - nói vậy có phải chẳng cãi nhau đâm chém gì rồi không.
    Nghe giới thiệu về Dã Chi Trà lâu rồi mà chưa có dịp ghé, dạo này lâu quá không tới Trường Xuân cũng không biết có gì mới không...
  4. Kaza

    Kaza Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2003
    Bài viết:
    2.880
    Đã được thích:
    1
    Vàng 1: Dã Chi và Trà Hoa khác với TX và VT,1 bên là trà TQ(thảo mộc+thuốc bắc) 1 bên là trà VN
    Vàng 2: chưa ai khẳng định như đúng rồi mà chỉ nêu ra nhận định của mình dựa trên các điều kiện có thật.Bạn nên đọc kĩ lại
    Vàng 3: TX vẫn chán như xưa,chỉ là nơi để bán chỗ ngồi
    1 lần nữa đề nghị chấn chỉnh lại kiến thức trước khi post .
    Đồng chí kobitu j đó kiềm chế ngôn từ nhé.Trà của người khác uống đồng chí ko nên nói nó là nước súc miệng.Del bài +cảnh cáo
  5. greenlily2505

    greenlily2505 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/08/2005
    Bài viết:
    854
    Đã được thích:
    0
    Theo tớ các bạn vào đây nên có sự hiểu đúng về trà và các loại trà ở Việt Nam hiện nay.
    Với sự hiểu biết có hạn của tớ thì tớ nhận định có 3 dòng trà chính :
    - Trà Việt Nam : trà mộc , trà ướp hương hoa
    - Trà Trung Quốc : thảo mộc
    - Trà Đài Loan - trà sữa, trà thảo mộc như TQ nhưng cách pha khác
    trong đó :
    Trà Việt Nam : Lư trà, Vô thường, Trường Xuân, Trịnh ca...
    Trà Trung quốc : Hưng Long , 28 Nguyên Hồng, Hy Lạc trà lầu, 132 Bùi Thị Xuân
    Trà Đài Loan - Dã Chi trà,
    Các quán trà Việt Nam đều có trà mộc và trà ướp hương, điều này theo văn hóa trà Việt Nam là đúng - gọi là văn hóa cho oai chứ thực ra chỉ là " cách uống trà của các cụ phong lưu ngày xưa"
    vì dân ta thời đó( khoảng 80% là nghèo khổ) chủ yếu là trà xanh và nước vối, có được lạng trà sen chắc nghỉ ăn cả năm.
    Bạn nào thích vị đăng đắng , chan chát thoảng hương mộc , hương nhài thì thích loại trà này.
    Các quán trà Đài Loan, Trung Quốc thì phần lớn là trà thảo mộc, các gói thuốc bắc được pha chế sao cho uống ngòn ngọt, nhặng nhặng , thơm thơm là được, nói chung là ko bổ đầu cũng bổ đuôi, mà đây chỉ là một phần nhỏ của văn hóa trà hai nước trên, vì các loại trà mộc ngon của họ thì dân ta ko có tiền chơi như kiểu Long tỉnh, Ô Long, Trảm mã, Bạch Mao hầu v.v...
    Bạn nào so sánh Hưng Long uống ko ngon = Dã Chi hay Bùi Thị Xuân cũng chỉ là do có thích ngọt hay đắng mà thôi. Vì Hưng Long có cho thêm trà mộc, tức trà Việt, nên chát và đậm hơn- tớ thích loại này , Dã chi tớ uống 1 lần ko nhớ là có cho trà Việt ko, hình như không có thì phải.
    Tớ thấy hầu hết các quán trà ở Hà Nội bây giờ đều bán chỗ ngồi là chính, bạn nào thích Dã Chi, Hưng Long cũng do chỗ ngồi lịch sự, ấm cúng và thư giãn chứ để thưởng thức trà ngon hay dở thì tớ nghĩ cũng ko phải là lý do chính.
    Các bạn thích Lư trà hay Vô thường cũng vậy, không gian rộng, thoải mái, có thể bàn tán mà ko sợ ồn ào , chứ cái ấm trà ngồi cả buổi cũng chả ai biết đấy là ngon hay dở, thấy chát chát, có hương thơm là được rồi, hơn chán vạn lần uống trà đá đúng không ạ ?
  6. greenlily2505

    greenlily2505 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/08/2005
    Bài viết:
    854
    Đã được thích:
    0
    Tớ sưu tầm được một chút văn hóa xưa trong Việt Nam Phong tục của cụ Phan Kế Bính, các bạn tham khảo nhé :

    Cách ẩm thực

    Cách ẩm thực của ta về thứ thóc gạo thì cần nhất là gạo tẻ gạo nếp, gạo tẻ thổi cơm, gạo nếp thổi xôi làm bánh. Còn ngô, khoai, vừng, đậu, kê, sắn, thì hoặc làm bột, hoặc nấu bánh, cũng là các thứ phụ thêm cho sự ăn uống.
    Về thứ đồ ăn thì nhất là hay dùng những thịt trâu, bò, dê, lợn, gà, vịt, chim, ếch, tôm, cá, cua, ốc v.v. Mà thịt lợn lại là thứ cần dùng hơn hết, dẫu nấu nướng gì cũng phải dùng đến thịt lợn hoặc mỡ lợn.
    Thịt lợn lại chế ra làm giò, làm chả, làm nem, làm chạo, làm ruốc bông, và nấu ra nhiều món đồ ăn nữa.Các thứ rau cỏ hoặc dùng nấu đệm, hoặc dùng ăn ghém thì là rau cải, cải bắp, củ su-hào, cà chua, đậu hoà-lan, rau rút, rau muống, bầu, bí, dưa, mướp, hành, tỏi, gừng, nghệ, riềng, hẹ, mùi, thơm, ngổ, húng, chanh, ớt v.v.
    Đồ gia vị thì là đường, mật, mẻ, muối, dấm thanh, dấm bỗng, mắm tôm, mắm ngấu, dầu vừng, dầu lạc v.v.Các thứ hoa quả thì là cam, quýt, bưởi, chuối, đào, mận, muỗm, xoài, vải, nhãn, hồng, thị, dứa, mít, dừa, phật thủ, thanh yên, vả, nhót, mơ, trám, hồng bì, dâu da, ổi, na, măng cụt, thanh trà v.v.
    Mỗi thứ quả sinh về một mùa, duy chuối thì quanh năm lúc nào cũng có mà cũng cần dùng hơn cả các thứ.Các thứ bánh trái thì việc tế tự và việc hiếu hỉ, trọng nhất là bánh dầy, bánh chưng. Còn như bánh đường, bánh ngọt, bỏng, kẹo, chè, mứt v.v. thì dùng làm đồ tráng miệng sau khi ăn cơm; bánh giò, bánh đúc, bánh đa, bánh rán thì là đồ làm quà ăn cho đàn bà và trẻ con.
    Rượu thì nấu toàn bằng gạo nếp, ủ men rồi cất ra. Trong thứ rượu ấy hoặc ướp thêm hoa sen, hoa cúc, hoa hồng, hoa cau hoặc hoa nhài v.v., gọi là rượu hoa; hoặc tẩm với các vị thuốc bắc, gọi là rượu thuốc. Rượu hoa quí nhất là rượu sen rượu cúc, mà rượu thuốc quí nhất là rượu sâm nhung. Lại có một thứ rượu nếp, cũng ủ men rồi để nguyên cả cái mà ăn. Ngoại các thứ rượu ấy, cũng nhiều người dùng rượu Tây rượu Tàu.
    Nuớc thì phần nhiều là dùng trà mạn, phong lưu hơn thì dùng trà Tàu, trà ướp sen, ở chốn thôn quê thì hay dùng trà tươi, hoặc là nước lá vối, nước gạo rang, mà nhất là nước nụ vối ủ ngon lắm.
    Trên này là các đồ ăn uống, còn sự ăn uống thì lại tùy theo mỗi nơi mà khác nhau. Đại để ở nơi thành phố, bữa ăn hàng ngày, nhà phong lưu mới ăn đến một vài món đồ xào nấu, hoặc một hai đĩa thịt quay, lạp suờng, xá xíu, hay là giò chả, cá rán, thịt kho, trứng bác, cua om v.v.
    Nhà thường thường mỗi bữa cũng được đĩa thịt, hoặc đĩa cá kho, rồi thêm những thứ đậu, giá, rau cỏ v.v. Khi có công việc giỗ tết hoặc mở tiệc thết khách thì mới dùng đến ngũ trân bát vị, nhà giàu làm nhiều, nhà nghèo làm ít, thế nào cũng phải có bảy, tám, hoặc vài bốn bát nấu, da tê, vây cá, bong bóng, mắm mực, vịt hầm, chim xào v.v., lịch sự nữa thì dùng đến đồ ăn Tây hoặc đồ ăn Tàu.
    Ở nơi quê mùa thì nhà phong lưu mới ăn đến thịt cá giò chả luôn, còn nhà thường thường thì phần nhiều là ăn cua ốc, tôm tép, đâu phụ, đôi khi mới ăn đến thịt cá. Nhà nghèo nữa thì quanh năm chỉ ăn tương cà, dưa khoai, dưa cải, rau muống luộc, đậu kho v.v.
    Đôi khi có công việc giỗ tết, ăn mừng, làm ma, nhà giầu có khi cũng nấu nướng theo cách phố xá, nhưng phần nhiều thì trâu bò ăn tái, thịt lợn luộc chần ăn cơm dấm, gà vịt luộc chấm muối tiêu, hoặc là nấu một vài bát ba ba, giả cầy, miến xào, măng ninh v.v. Song ở nhà quê ăn uống tốn hơn nơi phố xá, vì là nhà quê động có cỗ bàn, tất phải mời đến làng mạc họ xóm, có khi đến vài trăm mâm, chứ ở phố xá thì mời mọc nhiều cho lắm thì đến mười mâm là cùng.
    Còn uống ruợu, ở nhà quê cũng nhiều người hay rượu hơn ở phố xá, có người uống đến một chai to một lúc, có người uống lươn khươn cả ngày. Xét việc ăn uống của ta, cũng đủ các thứ thịt cá, sơn hào hải vị, rau cỏ hoa quả, chẳng thiếu thức gì, song chỉ hiềm cách nấu nướng thì còn vụng nhiều lắm.
    Ở chỗ quê mùa trừ ra những nhà nghèo khó, ăn uống kham khổ không kể, còn nhà thường thường cho đến nhà phong lưu, ăn uống chẳng qua thay đổi trong mấy món ba ba, giả cầy, thịt cá, giò chả, đậu rán, rau xào v.v. Mà các thứ thịt thì chỉ đến thịt bò ăn tái, thịt dê bóp vừng, thịt lợn luộc chần, thịt gà chấm muối là cùng chứ không có cách xào nấu nào cho ngon lành thơm tho hơn nữa.
    Nơi thành thị thì cũng có khác nhà quê được một đôi món nấu theo kiểu Tây kiểu Tàu, nhưng phần nhiều thì cũng chẳng khác gì nhà quê.Ăn uống là các thứ bổ dưỡng thân thể, thực ra là rất cần cho đường vệ sinh. Đã đành rằng ăn để mà sống, không phải sống để mà ăn, nhưng cũng phải biết cách ăn uống, biết đường bổ dưỡng, cho được nên người béo tốt khoẻ mạnh, rồi mới gánh vác nổi được việc khó nhọc ở đời, chứ nếu ăn uống cẩu thả, thế nào cũng xong, rồi lắm khi chán miệng không muốn ăn, thành ra người ăn uống yếu ớt, thân thể gày gùa, thì còn làm gì được những việc nặng nhọc nữa.
    Ta xưa nay vẫn nhầm về điều ấy, có câu tục ngữ rằng: miếng ăn quá khẩu thành tàn. Lại rằng: sống về mồ mả, chẳng sống về cả bát cơm. Những câu ấy có ý nói làm người không cần gì đến sự ăn uống, vẫn là phải, nhưng thực là trái với nghĩa dưỡng sinh.
    Xem như các nước văn minh, nước nào cũng có sách nấu ăn, mỗi thứ nấu một mùi, mỗi vị chế một cách, làm cho người ăn ngon miệng mà không bao giờ chán, thực là biết lấy sự ăn uống làm trọng. Nước ta thì sách vở nấu ăn ở đâu, mà có ai là thợ nấu ăn, chẳng qua mấy tay người nhà, đầy tớ, theo tục mà làm thế nào cho ăn được thì thôi, chứ nào ai cần phải học nấu. Giả thử ai có chí xem xét trong các cách nấu của Tây của Tàu, và tùy theo cái tính của ta, gia giảm vị này vị khác, làm riêng một cuốn sách nấu ăn cho ta, thì tưởng cũng là việc có ích lắm.
    Phan Kế Bính
    (Đông Dương tạp chí số 47, năm 1915)
    Đây là một bài báo đầu thế kỷ trước, thiết nghĩ con cháu chúng ta hấp thụ tinh hoa của các nước khác do hội nhập và toàn cầu hóa, thưởng thức ăn uống được thế này, quả là các cụ nhà ta mừng lắm.
  7. Haugia

    Haugia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2004
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    0
    Bạn này nói thế chứng tỏ chẳng hiểu gì thực sự về những quán trà Hà Nội cả! Bạn phải uống nhiều nữa và đi nhiều nữa, tìm hiểu kĩ nữa trước khi đưa ra những nhận định của bạn,.
    Vàng 1: Ai bảo bạn trà Trung Quốc là trà thảo môc, trà Đài Loan là trà sữa hoặc trà thảo mộc cách pha khác???
    Trà Trung Quốc và trà Đài Loan đều có nhiều loại khác nhau, trong đó, trà thảo mộc là một loại -và cũng có rất nhiều công thức khác nhau - xuất phát từ các bài thuốc cổ của Trung Quốc .
    Vàng 2: Từ vàng 1 suy ra không tách được Hưng Long hay Trà Hoa hay Dã Chi ra khỏi trà Đài Loan hoặc trà Trung Quốc. Bạn vào xem lại menu của trà Hoa chẳng hạn nhé, có hẳn một trang ghi là trà ĐÀI LOAN đấy? Sao lại xếp trà Hoa vào trà Trung Quốc thế, hahha, chết cười! Hiên trà trường xuân cũng có trà thảo mộc đấy, đến mà xem lại nhé
    Vàng 3 : Cái này sai toét cậu ạ. mỗi vị thuốc bắc đã có một công dụng khác nhau rồi, không phải cái nào cũng là bổ đầu bổ đuôi đâu, haha. Khi kết hợp lại thành trà, mỗi loại lại có một tác dụng tương đối khác, có thể là bổ thận, cũng có thể là bổ âm hoặc bổ dương. Mà người âm suy thì không thể uống trà bổ âm và người dương suy thì ngược lại không thể uống trà bổ dương. Có những trà mang tính chất làm đẹp , đen tóc hoặc mịn da.... Có những trà giúp dễ ngủ, đó là lý do vì sao phải chia thành nhiều loại trà ( cái này có thể tham khảo Dã chi)
    Vàng 4 Sai toét cậu ạ. Trà thảo mộc phân biệt ngon hay không chính là như thế này :
    Bản thân thuốc bắc có rất nhiều vị : chua, ngọt, đắng.. nên thực ra không phải trà nào cũng là trà ngọt. Tuy nhiên những trà có tác dụng bổ dưỡng thì thường có các vị ngọt dễ uống. Nếu đi uống ở quán trà, hầu hết các em nhân viên đều giới thiệu trà ngọt để khách dễ uống. Tuy nhiên khách nào uống quen và sành hơn sẽ tự chọn được loại trà có vị thích hợp cho mình.
    Trà hoa cũng có 2 loại trà ngọt và trà chua.
    Dã chi thì có 3 loại ngọt, chua và đắng.
    Nếu cần vị chát thì cho thêm trà mạn vào cốc trà, tuy nhiên nên hạn chế dùng trà mạn, vì thực ra trà mạn đi ngược lại công dụng của trà thảo mộc nên không phải trà nào cũng có thể cho thêm trà mạn. Cho vào nhiều khi sẽ phản tác dụng của vị thuốc bắc và ảnh hưởng đến sức khoẻ của người uống.
    Ví dụ : Trà cúc có hoa cúc mang tính an thần=> nếu cho trà mạn sẽ phản tác dụng vì trà mạn làm mất ngủ.
    Tiếp theo đó trà ngon hay dở phải cảm nhận ở vị ngọt của nước trà, vị ngọt phải sâu thì chính là vị của thảo mộc ( cái này chính là bí quyết của mỗi quán trà) . Vị ngọt nông là vị của nước sôi với đường. Một quán trà thảo mộc ngon không bao giờ pha trà với nước sôi và đường
    Điển hình trà thảo mộc pha với nước sôi và đường : Hưng Long, Trường Xuân, mấy quán trà Đài Loan trên phố Phan Đình Phùng.
    Điển hình trà thảo mộc pha với vị nước có độ sâu : Danh trà, Dã Chi, Thảo Trà, Trà Hoa.
    Nhưng mỗi quán lại có một vị khác nhau, ngon hay không ngon bằng đi uống nhiều sẽ cảm nhận được ngay
    Vàng 5, vàng 6 : Cái suy nghĩ này chỉ dành cho những người không có cảm nhận về trà, haha. Một quán trà thảo mộc phải bao gồm nhiều yếu tố : trà ngon. quán có không gian đẹp, thư giãn. nhân viên nhiệt tình nhã nhặn.
    Một quán trà mộc ( trà Việt) cũng vậy, trà ướp hương hoá học thì ảnh hưởng đến sức khoẻ của nguời uống vô cùng, nếu thế thà uống trà đá còn hơn.
    Đừng nói rằng vào quán trà chỉ là để ngồi cho thích, còn uống cái gì cũng như nhau bạn nhé, thế là bạn đang coi thường cảm nhận của rất nhiều người thích thưởng thức trà rồi đấy!
    Vài lời chia sẻ, hy vọng đóng góp một phần vào topic.
    Được haugia sửa chữa / chuyển vào 11:01 ngày 10/05/2007
  8. Sota

    Sota Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    3.401
    Đã được thích:
    0
    Ý tôi chỉ là mọi người nhận xét nên lịch sự thôi, nên nói theo kiểu "đây là ý kiến chủ quan" thì sẽ dễ nghe hơn, đỡ mất hoà khí.
    Ví dụ như nhận xét này thì có lịch sự không, có phải là nói như đúng rồi không:
    Nhớ mỗi bài này thôi, còn lại không muốn nhớ, không phải bươi móc ^^
    Ngoài ra, các bạn có vẻ không tôn trọng sở thích cá nhân. Tôi dù rất ghét nhạc trẻ (ví dụ) nhưng không bao giờ chửi nhạc trẻ chan chát trước mặt những người mà tôi chưa biết là có phải fan nhạc trẻ hay không.
    Cũng may là xoá bớt vài bài rồi, chứ người ta uống trà để thư thái đầu óc, mà topic bàn về trà... :P
  9. heoconlonton

    heoconlonton Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    1.298
    Đã được thích:
    0
    Cách đây khoảng 1 năm, bà em về em có đưa bà qua Trường Xuân mua ít trà sen (đắt dã man). Nhưng lúc đó thích cảm giác ngồi ở TX, thấy trà ở đó cũng thơm, trà sen có vẻ cầu kì, vị uống cũng dễ chịu. Ông già tán chuyện thì hay nên bà em mê tít, thích cái vị trà đó vô cùng và khẳng định rằng đúng vị trà thiên nhiên, không phải hoá học, giống vị trà hồi nhỏ bà uống ở Huế.
    Từ hồi đó cũng chả quay lại chỗ đấy, nhưng giờ sắp hè, bà sắp về lên đây thấy các bác chê ầm ầm TX cũng lạ.
  10. proud_of_you8

    proud_of_you8 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/07/2006
    Bài viết:
    2.313
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài viết của các bạn, ngẫm ra vẫn thấy sự cảm nhận của mình về trà còn kém lắm. Dẫu sao cũng mong khi thưởng trà thì mọi người được thư giãn thoải mái đầu óc, vì bản thân trà cũng đã là 1 sự thanh tao và pha trà cũng đã là cả 1 kỳ công rồi.
    Có lẽ chúng ta sẽ tổ chức 1 buổi off vui vẻ, nếu được thì chủ nhật này chúng ta sẽ gặp nhau cùng bàn luận về trà. Tớ sẽ rủ các bạn nhà Makết cùng tham gia, các bạn cứ cho ý kiến nhé. Chúc vui vẻ

Chia sẻ trang này