1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trái mùa

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi HacDongLan, 24/11/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Buông môi
    Lạnh trời
    môi buông vào chén rượu
    lạnh người
    Cả thế gian chao
    đất trời chao
    cây cối bên đường ngả nghiêng
    trả hết nợ trời
    trả nợ đời
    cười...
    Khoác trên mình cả gió sương sờn vai
    khoác lên mình cả đắng cay ngọt bùi
    Muốn phá nát
    muốn phá hết
    để được tiếp .
    Buông môi trong chén rượu mời
    thương em cứ xa vời vợi
    lời cay sao cứ ập tới
    để muối đọng khô trên môi
    Buông cả đời trong gió mây
    níu chặt tình trên đôi tay
    ai biết gió giông bao giờ hết
    ai biết đắng cay bao giờ nguôi
    Nợ đời chẳng lúc nào thôi
    anh buồn buông hết bờ môi
    chén rượu mời
    ngày vui.

  2. greenlily2505

    greenlily2505 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/08/2005
    Bài viết:
    854
    Đã được thích:
    0
    Nắng trái mùa...
    Bỏng rát
    Môi anh khô khốc
    Muốn cắn nát môi em
    Miệng em đắng chát
    Thèm 1 nụ hôn
    Nhưng em muốn chối từ
    Trái tim em sợ...
    Tay em vốn vụng về
    Hay đánh vỡ những gì mình đang có
    Tim em yếu mềm
    Hay rung lên bất chợt
    Em sợ mình đánh mất
    Cái mầm xanh mộng mơ đang lớn từng ngày...
  3. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Lên giá cờ
    Có những thằng điên
    buộc tổ quốc vào đít xe
    có những thằng hấp
    bôi đỏ mặt thư sinh và chít khăn đỏ như ngày kị mất lên đầu
    Có những thằng mặt lạnh lùng lên giá
    mười năm
    hai mươi
    Không thèm cười và quay đi khi có đứa vừa mặc cả
    Nhiều thứ chất kích thích trong người
    những thứ muốn nhảy chồm lên và điên cùng khói xe, lửa đốt
    Nhưng lặng im
    Câm
    Mặt lạnh lùng : Hai mươi nhăm ngàn một chiếc
    Thứ mà ngày lễ tết phát không
    thứ mà loa đài phường vang lên vận động
    Những ngày kỷ niệm cũng bằng không.
    Rợp trời màu tổ quốc
    màu đỏ máu vàng da pha sắc đêm bạc những khuôn mặt vẫn còn rất trẻ
    Và máu nhuốm tiếp
    Những ngọn cờ tổ quốc
    Chạng sáng qua đêm
    Màu đỏ rất nhiều vương vãi bên đường.
    Một thằng điên cặm cụi nhặt từng mảnh máu hoang thả vào thùng giác.

    Được hacdonglan sửa chữa / chuyển vào 20:10 ngày 03/12/2005
  4. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Tự nhiên Hà nội
    Với những khuôn mặt biết cười, biết khóc
    với lá rơi đêm và mồ hôi người nhỏ xuống
    Với câu hát qua bản hợp xướng của bụi cát
    Tự nhiên Hà Nội sáng
    Tiếng còi rít đuổi đường
    Mọi sự hoang tưởng
    Và cô đơn
    Và...Ta rất buồn cười.
    Có những đứa điên rồ leo hẳn lên trên tượng đài quyết tử
    Giương cao cờ
    Việt Nam tiến lên!
    Có những đêm thuốc và khói xăng chen nhau
    len vào từng thớ phổi
    Tháp Bút vẫn ngược lên trời
    Và đá tảng dưới hồ sâu sủi bọt
    Ta bắt đầu khát
    Kéo cao áo choàng và đội mũ thật kín
    Tìm một góc và tạm miếng xôi đêm
    Tự nhiên Hà Nội có tiếng gọi ta thật khẽ
    Giờ này sao anh vẫn trên đường?
    Những chiếc lá bàng tráo mùa hớt hải
    rơi thật nhanh sợ không kịp sáng
    Mùa như vơi trong gió sương rất lạnh
    Thọc vào túi mình tự sưởi ấm bàn tay.

  5. HacDongLan

    HacDongLan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Với những con mắt
    Cũng có thể đang rất ngơ ngác
    Bám chặt trên tường
    bằng nước sơn dầu cũ kỹ
    Có thể đang rất ưu tư
    bám lên khuôn mặt khả ái và chẳng cần nói một lời
    Có những đôi mắt hóng hớt
    bám vào từng quân bài
    Có những đôi mắt ướt đêm
    tuần đường trong mưa mỏi mệt
    Có một đôi mắt
    Vừa gọi tên tôi
    Rồi quay đi rất vội
    Còn mắt tôi
    gục xuống đệm êm và muốn đánh một giấc dài.
    Đôi mắt tượng đài
    nhìn lũ lượt những lớp người dần qua mình không thèm chớp.
    Còn...Những con mắt chiếu đêm sương
    Của một vài chiếc xe lại tiếp tục lên đường
    Vàng lên vỉa đường hai bên một chút

  6. DE_LA_FERE

    DE_LA_FERE Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    1.825
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu tiên thấy có giải khát bằng xôi
    Này nghệ sĩ, mũ đâu mà anh đội?
    Hay là anh nhanh tay vớt chiếc lá
    gấp hẳn hoi một chiếc mũ calô :))
  7. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    :))
    Nhắc đến lá bàng, em chỉ nhớ được mỗi câu:
    Hãy chớp mắt đi anh
    Cho cái nhìn thay lá..
    ko rõ có chuẩn ko, tìm lại đã. Với em, mỗi cây bàng là cây có hồn nhiều nhất. Giờ lá bàng lại đỏ rồi.
  8. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0

    Thơ greenlily hay đó. Nghe lại nhớ đến thơ chị Nguoi_thuong;
    Môi lanh lách mở ra
    Rất chi là hình tượng.
    Mps bị khoá rồi ah? Đấy nhá. Chả cần đánh cũng bị toé khói
    Tớ đã mở nick nhưng hoá ra nick lại ko hoạt động ah em_hat_hay_lam. ấy cũng là í zời...
  9. zace

    zace Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2004
    Bài viết:
    170
    Đã được thích:
    0
    bu nhà nó nick Zace này chuối quá, log 5, 6 lần mới được
    ừa. có làm sao đâu ! zời bảo: có mấy cái nick lâu mày ko xài, giờ xài cho zui
    e***: bạn Mps lock là đáng lắm đấy ! tớ thấy bạn ý post bài súc tích quá, hông theo được
    Được zace sửa chữa / chuyển vào 12:39 ngày 03/12/2005
  10. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Trong cái ồn ào của S.Game 23, trong sự cổ động điên cuồng, tiếng rú tiếng gào, tiếng hò lơ hó lơ của những bạn nhỏ lao xe đi trên đường... có 1 người... 1 người... lặng lẽ.
    Đó là nhà thơ của chúng ta. Anh cô đơn. Đi lang thang trên phố phường Hà Nội, "những con đường rất xanh- của Hà Nội"... Và anh biết, anh trông "rất buồn cười".
    Tay không bắt giặc, đồ lề, anh để hết bên Gia Lâm. Tay trắng, anh lang thang, miên man... để có cảm xúc, ta léo còn gì...
    Anh ngây ngô, tò te nhìn mấy đứa leo lên tượng đài quyết tử cho tổ quốc quyết sinh. Chúng phất cờ... giống như người đang cầm bom 3 càng kia... tất cả, đang ở thì tương lai...cho tương lai.
    Hất mặt sang bên trái, Tháp Bút vẫn "ngược lên giời"...
    Khát+Lạnh. Anh kéo cao cổ áo. Bắt đầu có cảm giác, mình là kẻ xa lạ giữa một thành phố xa lạ... Anh thấy mình hiên ngang, như 1 hero.
    - Xôi!
    Tự nhiên,giọng anh yếu lại. Xôi...
    Mụ hàng xôi đi qua, ngạc nhiên nhíu mày: "Anh gọi xôi?"
    Anh lặng gật đầu. Mụ nắm cho anh 1 bọc, giá 2000Đ.
    Gần sáng. Chân đã mỏi, gối đã chùn. Anh lơ đãng bước trên hè phố. Chân anh đạp lên lá khô. Những chiếc lá me bé li ti dắt díu quanh kẽ gạch. Anh chợt nhón gót. ước gì, mình là con nai vàng ngơ ngác... đạp trên lá vàng khô.
    Thèm thuốc lá, anh thọc tay vào túi, tìm bật lửa và bao Sư tử vàng. Nhưng tiếc thay... anh thấy mỗi năm ngón tay của mình. Ngón tay của một người nghệ sĩ tài ba!!!

Chia sẻ trang này