1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trai Tim Co Don

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi gumbie, 11/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Rosabella

    Rosabella Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/06/2004
    Bài viết:
    474
    Đã được thích:
    0
    Chị ơi............!!!!! nói chưa?????????
  2. hoacomay_kid83

    hoacomay_kid83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2004
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Bạn còn đợi gì nữa vậy. Quả thật tôi cũng thấy phục ban quá. Muón gứi cho bạn câu chuyên này...1 câu chuyện mà tôi tình cờ đọc đươc và rất thích....Bạn hãy đọc nó nhé...Can đảm lên nào....[
    size=5]Ðừng dợi dến ngày mai [/size=5]
    Câu chuyện bắt dầu khi tôi 16 tuổi. Trong khi dang choi bên ngoài trang trại của gia dình ở California, tôi gặp một nguời con trai. Ðó là một nguời bình thuờng nhu bao nguời khác, nguời trêu chọc bạn dể rồi bạn duổi theo và dấm cho anh ta một trận. Sau lần gặp gỡ dầu tiên dó, chúng tôi tiếp tục gặp nhau và trêu chọc lẫn nhau. Nhung việc trêu chọc chỉ diễn ra một lúc, rồi chúng tôi thuờng dứng nói chuyện ở hàng rào. Tôi có thể kể với anh mọi bí mật của mình. Anh chỉ yên lặng lắng nghe và tôi nhận thấy anh thật dễ gần.
    O truờng chúng tôi dều có những mối quan hệ riêng, nhung khi về nhà chúng tôi thuờng kể cho nhau nghe mọi chuyện. Một hôm tôi kể với anh cái gã mà tôi thích dã làm cho trái tim tôi tan nát. Anh an ủi tôi và bảo rồi mọi chuyện sẽ qua. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì có một nguời bạn thực sự hiểu mình. Có diều gì dó ở anh khiến tôi rất thích, tôi lại cho rằng dây chỉ là cảm giác.
    Trong những nam trung học, chúng tôi luôn bên nhau với tình bạn don thuần. Vào buổi lễ tốt nghiệp, tuy chúng tôi nhận duợc bằng vào hai ngày khác nhau nhung tôi rất muốn ở cạnh anh. Tối hôm dó khi mọi nguời dã về hết tôi dến nhà anh, nói rằng tôi rất muốn gặp anh. Ðó quả là một co hội lớn, nhung tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là ngồi bên cạnh anh ngắm sao trời và cùng bàn về những dự dịnh của hai dứa. Anh nói anh muốn lấy vợ sớm dểọ ổn dịnh cuộc sống, rằng anh muốn trở thành nguời giàu có, thành dạt. Tôi về nhà với nỗi ân hận vì dã không thổ lộ cho anh biết tình cảm của mình. Tôi muốn ngỏ lời yêu anh nhung lại quá nhút nhát và sợ sệt. Tôi dể những co hội ấy qua di và tự nhủ sẽ nói cho anh ấy vào một ngày nào dó.
    Trong những nam học dại học, tôi luôn muốn thổ lộ cùng anh nhung luôn có nhiều nguời xung quanh anh. Sau khi ra truờng anh tìm việc làm ở New York.Tôi mừng cho anh nhung cung cảm thấy buồn vì chua nói duợc gì với anh. Nhung làm sao tôi có thể nói ra diều dó duợc, khi mà anh dang chuẩn bị ra di. Tôi giữ kín diều dó cho riêng mình và nhìn anh buớc lên máy bay. Tôi dã khóc rất nhiều và cảm thấy rất buồn khi không nói duợc những diều trong trái tim mình. Sau dó tôi duợc nhận vào làm thu ký, rồi làm cho một nhà phân tích máy tính. Tôi rất tự hào về những gì mình dạt duợc. Cho dến một ngày tôi nhận duợc một bức thu có kèm thiệp mời mừng dám cuới. Ðó là của anh.
    Tôi dến dự dám cuới một tháng sau dó. Ðám cuới thật lớn duợc tổ chức ở một nhà thờ và chiêu dãi ở một khách sạn lớn. Tôi gặp cô dâu và cả anh nữa, và tôi nhận ra rằng mình vẫn rất yêu anh. Tôi dã tự kiềm chế dể không làm hỏng ngày vui của anh. Tôi cố gắng tỏ ra vui vẻ khi nhìn thấy anh bên cô ấy dể che giấu di những giọt lệ dang tuôn roi trong lòng tôi. Tôi rời New York và cho rằng mình dã hành dộng dúng. Khi tôi lên máy bay, anh di tiễn và nói rằng anh rất vui khi gặp lại tôi. Tôi về nhà cố quên di mọi chuyện dã xảy ra ở New York vì hiểu rằng mình không thể làm khác. Một nam qua, chúng tôi vẫn trao dổi thu từ cho nhau và kể cho nhau nghe mọi chuyện. Rồi một thời gian dài anh không viết thu cho tôi. Tôi bắt dầu lo lắng vì tôi dã viết dến 6 bức thu. Cho dến khi tôi mất hết hy vọng, tôi nhận duợc lời nhắn: ''''Hãy gặp anh ở hàng rào noi chúng ta vẫn trò chuyện truớc dây''''. Tôi dến và gặp lại anh. Anh nói rằng anh dã vui vẻ trở lại, quên di mọi chuyện rắc rối từ cuộc ly dị. Tôi càng yêu anh hon nhung vẫn không thể nói ra mối tình ấp ủ bấy lâu. Khi anh quay lại New York, tôi dã khóc rất nhiều. Tôi không muốn nhìn thấy anh ra di. Anh hứa sẽ dến tham tôi ngay khi có thể.
    Rồi một ngày anh không dến tham tôi nhu dã hẹn. Tôi doán rằng có lẽ anh rất bận. Chuỗi ngày chờ dợi kéo dài cho dến khi tôi dã quên di diều dó thì nhận duợc một cuộc diện thoại từ luật su của anh ở New York. Ông ấy cho tôi biết anh dã mất trong một tai nạn trên duờng ra sân bay. Trái tim tôi duờng nhu vỡ vụn và tôi thực sự bị sốc. Bây giờ thì tôi dã hiểu tại sao anh không dến nhu dã hẹn. Tôi dã khóc, những giọt nuớc mắt của sự mất mát và dau dớn dến khôn cùng.
    Tôi tự hỏi: ''''Tại sao diều dó lại xảy dến với một nguời tốt nhu anh?''''. Tôi thu dọn công việc dến New York dể nghe dọc di chúc của anh. Mọi thứ dã duợc chuyển về cho gia dình và nguời vợ cu của anh. Tôi gặp lại cô ấy. Cô kể cho tôi nghe về tình trạng của anh, rằng anh luôn buồn cho dù cô ấy dã làm mọi cách cung không thể nào khiến cho anh hạnh phúc duợc nhu hôm gặp lại tôi ở dám cuới của họ. Nguời ta trao lại cho tôi quyển nhật ký của anh. Nó duợc bắt dầu từ ngày dầu tiên chúng tôi gặp nhau. Anh viết rằng anh rất yêu tôi nhung vì quá nhút nhát mà không dám nói ra diều dó. Ðó là lý do tại sao anh im lặng và thích lắng nghe tôi. Anh luôn yêu tôi kể cả khi dến New York và kết hôn với nguời khác. Ðối với anh quãng thời gian hạnh phúc nhất là khi ở bên tôi và duợc nhảy với tôi trong dám cuới. Anh dã tuởng tuợng rằng dó là dám cuới của chúng tôi và anh dã rất dau khổ khi không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc ly hôn. Anh viết rằng anh rất hạnh phúc khi nhận duợc thu của tôi. Và cuốn nhật ký kết với dòng chữ: ''''Hôm nay, nhất dịnh tôi sẽ nói với cô ấy rằng tôi rất yêu cô ấy''''. Ðó chính là ngày mà anh bỏ tôi ra di vinh viễn - ngày mà tôi sẽ biết duợc tình yêu từ sâu thẳm trái tim anh dành cho tôi.
    Ðiều cuối cùng tôi muốn nói với các bạn: Nếu bạn yêu một nguời nào dó, dừng dợi dến ngày mai dể nói với anh ấy/cô ấy biết diều dó. Bởi lẽ ngày hôm sau dó sẽ không bao giờ dến nữa.
  3. menh_lenh

    menh_lenh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Ôi trời! chúng ta đang sống trong thời đại nào thế ? chị đang nghĩ cái gì vậy ? chờ đợi ngần ấy năm để rồi chỉ nhận được con số 0 . Đôi khi để có được thành công con người cần phải mạo hiểm .Chị hãy thử nói cho anh ấy biết ,nếu được thì đó là một đièu hạnh phúc còn nếu không ...có lec chị sẽ thấy buồn trong một khoang thời gian nhưng sau đó chị sẽ thấy thoải mái hơn ,thanh thản hơn vì thực ra chị vừa được giải thoát mà
  4. c_v_k

    c_v_k Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2004
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Tớ thì khác, tớ khuyên bạn đừng có nói yêu him làm gì, chả biết bình đẳng thế nào chứ mình nói ra nếu him không yêu lại thì sao. Có phải tình bạn sẽ không được như cũ. Thay vì nói bạn thể hiện bằng hành động tế nhị có phải hay hơn không? Him là đàn ông, nếu him yêu bạn thì tất him sẽ chủ động bày tỏ mà thôi.
  5. Rosabella

    Rosabella Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/06/2004
    Bài viết:
    474
    Đã được thích:
    0
    Đã yêu thì không được sợ mất tình bạn. Đã không yêu được thì thôi làm bạn làm wai'' gì cho đau lòng. Chị ý ở xa thế thể hiện hành động cũng khó. Đúng là nếu anh ý yêu thì sẽ chủ động bày tỏ, nhưng mà cũng có thể vì lí do này hay khác khiến cho việc đấy là không thể.
    Chị có hay liên lạc với anh ý không? Nếu có thì từ từ bày tỏ với anh ý đi. Trước hết hãy cho anh ý cảm nhận được là chị liên lạc với anh ý không chỉ bởi tình bạn đơn thuần đã, rồi sau đấy tính tiếp. Mà anh ý có vợ chưa vậy??>

Chia sẻ trang này