1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

trái tim e là của anh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi westriver, 03/08/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    E nhớ anh cũng ko ít lần làm em buồn. Như cái chuyện anh vô tâm ko cất ảnh và kỷ vật của người iu cũ đi, hay trong điện thoại của anh có 1 folder ảnh của 1 cô người iu cũ khác. Nói ra cũng thấy ngại, nhưng bản thân em cũng là người vô tâm, ảnh + đĩa của người iu em, dù em đã cất. hẳn đi, nhưng những file trong máy tính lại vẫn còn. ( căn bản là em ít khi lục lọi lại desktop ở nhà vì sau khi nhà em xây lại, em có gửi máy tính cho bên nhà ông anh, ông ý có cài lại máy nên em cũng chả quan tâm là đống ảnh đó còn hay mất) thế nên em cũng thông cảm cho anh và nhắc nhở anh lần 1. lần 2 em đến nhà, vẫn thấy, em chẳng nói gì, nhắc nhở tiếp. CŨng may là chưa có lần 3. E cũng chấp nhận cái lý do ảnh để album, cũng ko lôi ra mấy khi nên cũng ko để ý.
    Thế nhưng, em buồn nhất, là hôm e và a đi sửa cái O2 của a về. Cái thẻ nhớ máy anh bị dở hơi, lúc thì nhận được lúc ko. Lúc nghịch máy anh để xem cái foler ảnh của em. Tìm mãi chẳng thấy folder đấy đâu. Anh bảo đưa anh tìm cho. ANh mò mẫm thế nào, đưa ra 1 đống folder ảnh có 1 folder giờ em vẫn nhớ. "Anh M" ngay trước folder dành cho em. E ko xem j cả. E trả lại anh máy rồi nằng nặc đưa Bin đi về. Anh cũng giật mình, ngay lập tức bảo em: A cũng ko để ý đâu. Đừng có thế mà. A xoá ngay đây. A nhất định ko cho em về. A nhất định bảo để a đèo về. Đêm hôm đó, anh cũng nhất định đòi ngủ lại nhà em. E chẳng nói gì. E cứ giận dỗi là ko nói gì hết. Có lẽ cách trừng phạt của e là Im lặng. Ko nói, ko nghe, ko nhìn, ko giải thik. Thế nhưng, e đã hứa với a: Dù có giận nhau đến mấy, trc mặt người khác, vẫn phải tỏ ra bình thường. Vì cả a và e đều thuộc dạng tự ái cao, rất sợ phải bẽ mặt với người khác. Anh biết điểm này, nên càng tranh thủ với mọi người để đùa em cho em hết giận. Nhưng nào có ăn thua, em đã giận là giận rất dai. Cứ phải ngấm ngầm từ hôm trước đến hôm sau vẫn nhớ ra để giận. Cứ mỗi lần nhớ lại cảm giác nhìn thấy folder ảnh đó trong máy của anh, em lại thấy trào nước mắt. Tại sao anh lại đối xử với em như vậy??? Cái cách xin lỗi của anh cũng rất buồn cười. Anh năn nỉ chán, anh làm trò cười chán, anh mếu máo như 1 đứa trẻ con mãi mà chả ăn thua. Anh đưa tay ra cho em rồi nói: Này, cắn anh 1 cái đi cho đỡ giận. Để lâu trong người là ung thư đấy. E phì cười: Cắn 1 cái chưa đủ, phải cắn 2 cái cơ. Anh: Thế thì chết ah, em cắn có nhẹ đâu. Vết cắn lần trước vẫn chưa khỏi cơ mà. E: Thế thui, ko cần. Anh: Đây, đây cắn đi. Sao số tôi lại có 1 bà vợ ác độc thế ko biết. Rồi anh bắt chước cái mặt nhăn nhó, nước mắt cá sấu, run rẩy đưa tay cho em. E có thêm 1 tình xấu phải kể ra ( em cũng đang cố gắng sửa đổi) lúc nào cứ giận quá, ko làm thế nào được thì hay tự cào cấu mình, hoặc cắn xé người khác. ( Như các em teen thì là rạch tay để lấy nỗi đau về thể xác quên đi nỗi đau tinh thần). E ko đến mức rạch tay, nhưng có lần, cáu quá, tự bấm móng tay vào lòng bàn tay đến chảy máu. Thế nên, mỗi khi anh biết em sắp ko làm chủ được, thường chấp nhận đưa tay ra cho em cắn. MÀ bị cắn đau lắm. Mấy ngày sau vẫn còn để lại vết. Anh nịnh em 1 câu: Thà anh chịu đau còn hơn cứ nhìn thấy em tự hạnh hạ mình. Nghe câu đấy, em oà khóc. Vậy là hết giận
    Lần đầu tiên đi chơi xa của em với anh là cả nhà đi Tam Đảo. THời gian đầu mới yêu, em hay bắt anh cõng em lắm. ( Lúc đó em còn gầy, 42kg, chứ bi giờ còn lâu anh mới chịu cõng) **** chiểu mát mát, 2 đứa đi dạo chơi. Không khí trên Tam Đảo thì mọi người biết rồi đấy. Buổi chiều tối là rất mát mẻ và có những đoạn rất vắng. Kể đến đây em cũng thấy em và anh, cũng có khá nhiều tình tiết lãng mạn đấy chứ. Quang cảnh xung quanh thì vắng vẻ, không khí thì dịu mát, 2 đứa nắm tay nhau đi mà chả biết đi đâu. (đi đến khi mỏi chân thì quay trở lại). Dọc đường nhìn thấy lau, anh em mình còn hái 1 bó để mang về chơi. Sau này, vẫn có những lúc trong giâc mơ em thấy mình với anh đang nắm tay bước đi trong 1 khung cảnh như vậy, xung quanh toàn là lau và lau thui. Hai đứa đi 1 đoạn xa xa, giờ cũng phải quay lại. Đoạn đường quay lại thì mình ko thể nắm tay nhau nữa. Hic hic. E lúc đầu còn cố lũn cũn để anh dắt đi. Sau mỏi chân quá thì em ăn vạ, ko chịu đi nữa. Năn nỉ cách nào cũng ko chịu vì anh cũng đã mệt và đói lắm rồi, ko có cách nào khác anh đành phải cõng em trên lưng. Đã thế em còn vừa đi vừa cười vui, phi như phi ngựa, lấy cây lau đã hái vụt vào mông anh, bắt đi nhanh lên, mặc cho anh mếu máo. Nghĩ lại vẫn thấy mình trẻ con. Lúc đó em đã 24t, đi làm được 2 năm rồi. Khi đó mình yêu nhau mới được gần 2 tháng anh nhỉ
  2. ZARG

    ZARG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/06/2003
    Bài viết:
    5.974
    Đã được thích:
    12
    Đây cũng là nguyên nhân rạn vỡ chuyện tình mình, haiz...
    Tưởng rằng đã quên cuộc tình sẽ yên, tưởng rằng đã quên nhưng tim yếu mềm...
    Dù đã chia tay, đôi khi vẫn muốn có góc nhỏ cho Ex, và thế là... vết nứt nhỏ dẫn đến sự đổ vỡ lớn :(
  3. missyou88

    missyou88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2009
    Bài viết:
    250
    Đã được thích:
    0
    Chuyện tình này đáng yêu quá, đọc thấy nhẹ nhõm trong lòng, hihi chờ đọc tiếp
  4. redherring

    redherring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2009
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Dạo này thấy các bạn kể chuyện tình yêu nhiều ghê. Hay là mình cũng đua đòi viết nhỉ?
    Mỗi tội những chuyện tình cảm của mình đều không có happy ending, nên bây giờ vẫn đang lonely đây.
    Mình mà kể thì không sợ ai cả vì đang không có ai mà, hehe
  5. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    TRong TY cả 2 chúng ta đều quan điểm giống nhau: "ai cũng có bạn của mình, nhưng đừng biến nhau thành trò cười" E tin vào những lời anh nói. E ko kiểm tra điện thoại của a bao giờ. E ko ghen khi thỉnh thoảng a nhắc đến người iu cũ. E cũng ko bắt a phải xoá hết những gì liên quan đến cô ý. E cũng ko giận khi gần đây a nói ex có nhắn tin cho a (Cô ý đi chơi với bạn dưới QN và muốn nhắn tin, em đoán để hỏi anh có dưới đó ko thì hẹn gặp a.) Là con gái với nhau e hiểu hết. Kể cả khi cô ý biết a đang iu e, cô ý nhắn tin hỏi thăm. Mục đích là gì, em cũng hiểu. Thậm chí có khi 1 ai đó trêu chọc, đùa cợt với máy điện thoại của a khi biết 2 đứa đang ở bên cạnh nhau. E cũng ko bắt anh phải thay đổi nick chat hay xoá nick của cô ý ra khỏi danh sách chát. .. Những chuyện đó em rất bình tĩnh khi xử lý. E ko sợ quá khứ của anh đã ngủ yên sẽ có 1 ngày thức tỉnh lại... Bởi em biết, e chẳng thể theo anh mọi lúc mọi nơi, e ko thể kiểm soát hay bắt a chỉ được nghĩ đến e. E chỉ cố gắng biến mọi khoảng khắc anh bên em đều nhẹ nhàng êm dịu, đều để lại trong anh sự vui vẻ hạnh phúc, để nếu có 1 ngày có ai đó cướp anh đi...., anh cũng sẽ hối hận vì đã đánh mất tình cảm nơi e. ( E chỉ nói thế thôi, chứ em ko bao giờ muốn vậy)
    Bản thân anh cũng vậy, anh cũng rất tôn trọng em. Khi em nói em đang đi cafe với a A, B... anh sẽ hiểu. Có những lúc a vẫn biết e và ex của e vẫn nói chuyện, nhắn tin với nhau, vẫn có lúc cafe hay xem fim với nhau. Nhưng e tin a cũng hiểu, với e, mọi chuyện với ex đã qua rồi... E vẫn bảo với a rồi nhỉ: Ngày xưa tcảm mặn nồng, còn chẳng đến được với nhau, giờ thì ai cũng có hp rồi, quay về làm sao được nữa mà nghĩ với ngợi. A tin điều đó, giống như e tin a sẽ luôn cư xử đúng mực với ex của a. Ai mà chẳng có quá khứ anh nhỉ, ai chẳng có bạn bè, iu 1 người có phải là chấm dứt các mqh khác đâu a, NHƯNG ĐỪNG BIẾN NHAU THÀNH TRÒ CƯỜI. Đó là điều em luôn luôn ghi nhớ. Và a, cũng thay vì tìm mọi cách để giữ e thì chúng ta luôn cố gắng để tạo mọi phút vui vẻ bên nhau, để mỗi khi xa nhau, ta luôn nhớ nhau với 1 nụ cười trên môi.
    Anh ah, xung quanh mình, những người mà a và e đều biết rõ và rất thân thiết, có những anh A, chị B, có em C, có bạn D,..., ko thiếu những trường hợp ngoại tình, bồ bich, li dị, cặp kè, moi tiền... Đúng là tiếp xúc với những người đấy nhiều e đôi khi cũng thấy cs bên mình quá đỗi phù du, hạnh phúc quá mong manh, TY là điều xa vời. Thế nhưng có lần nghe chi L tâm sự. "Đôi khi chị thấy ghen ty với đôi V-C. Chúng mày cứ ngồi với nhau là chí choé, thế nhưng 1 lúc lại hớn hở ngay được. Chị cũng ước gì bạn trai chị được như 2 đứa chúng mày" A ah, cái hp nhỏ nhoi của mình, cũng có người ước ao. Đến ngay cả lúc mình chí choé nhau, cũng khiến có người ghen tỵ. Đấy ko phải là hp hay sao? Mình càng phải cố để hp hơn thế nhiều anh nhé.
    Thực ra, nhiều lúc ngẫm lại, e luôn bật cười vì những đoạn chúng mình tranh cãi với nhau. Những điều e nhớ về a đó là những bữa cơm a nấu, những lúc a nhăn nhó kể xấu về e với mọi người. "Cái V nhà e ý, vụng lắm, ko để đâu cho hết. Hôm qua đấy, mẹ vừa mắng cho 1 trận thôi rồi" hay cách anh đe doạ : "Đánh cho nát đít bây giờ" Rồi cả nhữg lúc anh vẽ ra cs sau này của mình như thế này. " Nhớ nhé, lấy chồng rồi là buổi tối phải pha cho ch 1 chậu nước ấm để chồng rửa mắt, cbị quần ao cho chông tắm, bàn chải đánh răng, khăn mặt để chồng vs trước khi ngủ. Rồi đi là quần áo cho ch. Treo lên mắc tử tế nhé, để mai ch mặc. Sáng phải dậy sớm để nấu đồ ăn sáng. Rồi xách cặp cho ch để ch đi làm" E: " Còn thiếu anh ah" A: Thiếu gì nữa??? E: Bảo ch há miệng ra e đút cơm. A: Thôi, cái đấy a miễn. Ngoan. E: Dạ vâng, a nói chí phải, sau này cứ a chỉ cần pvụ e như thế là được rồi
  6. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Cs rất lạ đúng ko anh? E trước đây, nói thế nào nhỉ, động cãi nhau là muốn chia tay. Hay thik thử thách tình cảm của người khác dành cho mình. E nghĩ ra đủ trò để biết được liệu bạn trai mình có chấp nhận được cách cư xử như thế ko? Nếu anh ta chấp nhận được thì em lại đau đầu để nghĩ ra những trò quái ác hơn để thử anh ta. Kết quả tất yếu hoặc là anh ta ko chịu nổi em nữa, hoặc là em ìcảm thấy thất vọng vì TY của anh ý ko được như em mong muốn. Nhưng với anh, em lại chẳng dám. Thế có lạ ko?
    Anh kể với em rằng: A ko bao giờ đem chuyện chia tay ra để thử thách tình cảm. Với anh, để nói được câu chia tay, có nghia là sẽ chia tay. Anh có thể rất chiều em, nhưng mọi chuyện có giới hạn, đi quá giới hạn đó, thì mình sẽ chia tay. E chưa biết giới hạn đó của anh là đến mức nào. Nhưng em chưa từng nghĩ là em sẽ tìm mọi cách để biết cái giới hạn đấy. Căn bản bới em sợ anh. Anh cũng nói: Anh ko chấp nhận được cái kiểu nói: Xa nhau 1 thời gian mỗi khi giận dỗi. Xa là xa luôn, ko có kiểu xa để thử nghiệm cái mới rồi lại quay lại khi thấy chẳng ai hơn. Thế nên dù có những lúc cãi nhau ( hơi hơi lớn 1 chút) em và anh cũng vẫn gặp nhau. Anh sẽ vào gặp em để chúng ta nói hết chuyện với nhau. Và lần nào mọi chuyện cũng được giải quyết anh nhỉ. Vì anh bảo anh ko thik chuyện gì ko rõ ràng. Nên nếu em có thắc mắc gì,anh sẽ giải quyết cho đến lúc hiểu thì thôi. Cũng bởi em sợ mất anh nên em cũng chưa dám thử những chuyện đó bao giờ.
    E nhớ có lần giận nhau. Chuyện rất nhỏ thôi thì phải (ko nhớ nguyên nhân). E bảo a về đi. Lúc đấy muộn rồi. 12h rồi. ANh bảo: Ko được. E mà ko nói ra thì đêm nay a ngủ đây. E: Thế a ngồi đây để e đi ngủ. A: Vớ vẩn, e nói ra xem nào. E: Ko. A: Ko thật ah. E: Ko thik nói. A: thế a ngủ đây thật nhé. E: kệ a. A: Nhỡ mẹ mắng thì sao? E: A về đi cho nhà e còn ngủ. A: im lặng....E: Im lặng. ...... A: E ko nói ra sau này đừng có bao giờ nói đấy nhé, a ko muốn nghe nữa đâu. E: Hôm nay e ko có tâm trạng nói. A: A làm j sai ah, nói ra a mới biết là a sai chứ. E: A sai a phải bít chứ. A: A mà bit anh sai, a đã chả sai. E: kệ. A: Bố mẹ ơi, xuống mà xem vợ con ăn vạ. E: A điên ah. A: Uah, chả biết đứa nào điên hơn, ko chịu nói với a, tẹo nữa mẹ xuống, tha hồ mà nói với mẹ. E: A: Thôi mà, a ko biết là a sai ở đâu đâu, nhưng chắc là a sai rồi, a xin lỗi mà. E: A: nín đi, muộn rồi, để bố mẹ ngủ. A về nhá, mai a lại sang. E: Mai a đừng có sang. A: thế thôi ko sang. E: Đừng có bao giờ sang nữa. A: Ko sang thì a biét đi đâu. ĐỜi tôi khố thế. Vợ với chả con, đuổi m ra đường thế này... Đứng dậy đi về. Ra đến cửa, quay lại: A về nhá. .... A về thật đấy..... A về luôn bây giờ này.... Ko gọi anh lại là a về luôn đấy.... Vẫn ko gọi ah, thôi thì anh ở lại vậy. Vậy là đêm đấy a ngủ lại, còn e xuống fòng bố mẹ ngủ. Người đâu vô duyên thế ko biết.
  7. godandghost

    godandghost Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    0
    Đây là cái mà làm cho bao nhiêu chàng trai như anh phải đau khổ , suy nghĩ đấy ! Bọn con gái bọn em đúng là " ác như con thú " , nói vậy thôi, chứ ai mà biết trước được điều này , chiều các em 1 tí thì đâu lại vào đấy ngay ấy mà ! Đúng là có lúc khi mà bọn e áp dụng chiêu này sẽ làm cho một số đồng chí nản thực sự đấy ! Bạn gái a nói đến lần thứ 3 , anh nản lắm, (bụng bảo dạ : lần này nếu mà o thay đổi thì quyết định chấm dứt ) nhưng cũng từ lần thứ 3 , thì anh tự rút ra được kinh nghiệm trên .
    A theo dõi bài của em từ khi buồn , cho đến khi rút ra được kinh nghiệm trên và bây giờ thì bình thường và vui trở lại rồi (vì đâu đã vào đấy với bạn gái a), nhưng vẫn thích nghe chuyện của em , thấy rút ra được 1 số bài học hay đấy ! Cứ tiếp tục nhé !
  8. honey__bee

    honey__bee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2003
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu của bạn đơn giản, rất đỗi nhẹ nhàng nhỉ.
    Mình thì hay đọc tâm sự, đặc biệt là các khúc gay cấn như cãi nhau, giận nhau. Đó chính là kinh nghiệm bồi bổ cho quá trình yêu đương của chính mình.
    hihi
  9. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Tớ cũng từng trải qua những lúc rất gay cấn, rồi sóng gió, rồi nước mắt.... với các TY cũ nhiều rồi, nên rút kinh nghiệm, chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thành ko có. Chứ nếu cố tình xé ra to, thì cái vụ gđ anh ý phản đối tớ vì ko hợp tuổi, cũng có thể sẽ thành 1 hot topic với rất nhiều nước mắt ý chứ.
  10. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Vì a đi làm xa, nên chỉ cuối tuần mới được gặp anh. Thế nhưng mình gần như ko mấy khi được anh đưa đi làm, hay đưa đi đâu vào những ngày trong tuần. Nhiều khi cũng thấy thiệt thòi khi thấy các cô bạn cùng cty thỉnh thoảng lại biến mất khỏi VP trong giờ ăn trưa với lý do có zai đưa đi ăn. Thế nên cứ đợt nào anh đi học trên này ( anh đang học CH trên này, 1 năm khoảng 2 kỳ, mỗi kỳ khoảng 2 tháng) là sẽ cố gắng để trưa nào 2 đứa cũng đi ăn với nhau (dù có những hôm nắng chói chang luôn mà em chỉ được nghỉ trưa có 1h, vậy mà cũng vẫn đi). Hôm nào anh bận thì anh chỉ ghé qua đưa đi ăn trưa. 2 đứa tranh thủ ăn trưa ở ngay gần cơ quan, rồi kéo lên quá cafe ngồi. E có 1 quán cafe quen bé xíu, ngồi bệt dưới nền nhà, và có view thẳng ra Hồ Tây (cơ quan em ở Thuỵ Khuê, nên quay mặt là thấy hồ rồi). E và a hay vào đấy ngồi. Quán nhỏ, yên tĩnh, có những chiếc gối bằng vải bên trong có xốp, hoặc bằng lông thú rất to. Có khi 2 đứa chui được vào 1 góc khuất khuất, ngả lưng, nằm nghe nhạc. Cũng có khi còn chơi được ván cá ngựa với nhau. Thik quán đấy lắm.
    Những hôm anh rảnh rỗi, ở nhà nấu được cơm thì em lại thik sang nhà ăn cùng anh bữa trưa. (Ít khi lắm, vì nhà anh cách VP em tận 7km, em có phóng nhanh cũng phải mất tầm 20p mới sang được. Bao giờ ăn cơm anh nấu cũng ngon hơn và ăn được nhiều hơn. Cơm đơn giản thôi, bữa thì canh dưa nấu thịt bò ăn với 1 món xào, bữa thì canh sườn chua ăn với thịt gà rang. Bữa nào món canh cũng phải là món chủ chốt vì cả 2 đứa thik ăn canh mà. Anh nấu ăn thì miễn chê. Chắc tại ăn quen nên chỉ cần nếm qua em biết món nào anh nấu, món nào người khác nấu. Ăn xong bữa cơm, em lại lóc cóc phi về. Thế nhưng tuần nào cũng phải có 1 bữa ăn bên nhà với anh.
    Những ngày anh lên trên này học CH là những ngày em và anh dính với nhau tầm 5-6h mỗi ngày ( ngày trong tuần ) và khoảng 18h nếu là ngày cuối tuần. VÌ thế có những hôm anh bảo: Từ hồi yêu em, hàng xóm nhà anh chẳng mấy khi thấy mặt anh ở nhà, bạn anh bảo chả mấy khi hẹn được anh. Tất cả là do lỗi ở em". Suốt ngày ở bên nhau nên nhiều lúc câu chuyện của chúng ta ko giống các đôi tình nhân mới yêu lăm:
    E: Sau này mình cưới nhau thì chán nhở
    A; QUá chán ý chứ em ah, có chuyện j để nói đâu
    E: A liệu có chiều em hơn ko?
    A: Ở đấy mà chiều chuộng, giờ chiều thế là mệt lắm rồi
    E: chiều lúc nào mà chiều
    A: Thôi, lạy hồn
    E: Sao a chả galant, lãng mạn j cả
    A: Thế e thik thế nào. (mắt chớp chớp)
    E: Thì a fải nói với e những câu ngọt ngào như kiểu: E sẽ là người phụ nữ tuyệt với nhất, hp nhất. ... bla bla
    A: Ừ, đợi đấy nhé. Cưới rồi thì ở nhà chăm con, thằng này còn phải đi
    E: A quên đi, thế thì a chỉ có ra đuờng với 1 cái quần đùi rách thôi
    A: Quá tốt, đây thiếu gì chỗ đón tiếp
    E:
    Chưa bao giờ trong mọi câu chuyện của em và anh, anh nhường cho em thắng dù chỉ 1 lần. Anh bảo a thik trêu cho em tức vì cái mặt e tức rất là đáng ghét . A bảo a thik nhìn những lúc như vậy. Thế nhưng, những câu vui đùa của a chỉ làm e tức được 1 lát rồi lại phải phì cười ngay sau đó.

Chia sẻ trang này