1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

trái tim e là của anh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi westriver, 03/08/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. godandghost

    godandghost Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    0
    chết rồi ! anh lại đâm nghiện chuyện của e mới lạ ! Đọc thấy nó nhẹ nhàng, thu giãn , chả giống như bao chuyện khác.
    Đọc xong phần này , lại mong em mau post tiếp phần khác ! Mà sao em nhớ được chính xác những gì ng yêu em nói thế nhỉ ? Anh thì chịu , o thể nhớ chi tiết đựơc đến mức ấy !
  2. honey__bee

    honey__bee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2003
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    vì ấy vẫn còn căm!
  3. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Hic. Mới yêu nhau được khoảng 3 tháng. Năm đó e 24t ( tính tuổi ta là 25t, tuổi đẹp để chống lầy). Ko phải e lo sợ mình ế, mà e đã trải qua và biết rất rõ sự mong manh của TY nên e ko dám tin vào những thứ ở tương lai xa hơn 1 năm. (E giải thik 1 chút, trc khi yêu anh, em có 1 TY 3 năm, đã đến zai đoạn sửa nhà sửa cửa, bàn bạc cưới hỏi rồi, đến khi nhà xây xong, thì chia tay, đau ). Thế nên, dù TY với a đang ở giai đoạn rất đẹp e cũng vẫn sợ, năm đó mà ko cưới, sang năm mình ko đựoc tuổi, lại phải đợi năm nữa, chắc chia tay mất. (GĐ em còn bảo nếu ko xác định cưới năm đó, thì chia tay cho cả 2 cùng thoải mái, đến sang năm thì lại yêu. Đấy đến cả gđ còn khuyên như thế mà). Thế nên e cũng có ý muốn hỏi xem a có ý định nghiêm túc với e ko? Nhất là sau vụ gia mắt nhà anh, thấy bmẹ anh cũng phản đối, nên em càng lung lay. (Bi giờ chưa sâu đậm, chia tay mình vẫn iu anh khác ngon )
    TRong 1 lần chat với a, sau khi buôn bán rất nhiều chuyện linh tinh, em hỏi anh luôn (nửa đùa nửa thật cho đỡ quê )
    E: Bao giờ mình cưới?
    A: (giật mình, mới yêu mà) Cho phép anh trả lời sau nhé
    E: ( giận) A ko phải trả lời nữa đâu, e đùa đấy.
    A: Ko phải là a chưa nghĩ. Nhưng đó là chuyện trọng đại, anh muốn khi anh nói ra điều đó với e, thì a và e phải có sự chuẩn bị kỹ càng. A ko muốn đem 1 ngày nào đó (1 khoảng thời gian nào đó ra để hứa hẹn với e).
    E: Đã bảo a ko cần nói nữa mà (, lúc này xấu hổ quá nên e khóc thật sự ý, nhưng mà qua chat nên a ý ko biết, chỉ biết e đang rất bối rối
    A; A nói thật mà, a chỉ muốn 2 đứa có thêm thời gian hiểu nhau để sau này tránh được những vội vàng hấp tấp. Với hơn nữa, chuyện cưới xin ko phải là chuyện nói cho vui được e ah.
    E: ....
    A: Đừng thế mà. Chuyện này ko trẻ con được như thế đâu em. A ko thể vì chiều e mà nói 1 câu khi a cũng chưa chắc chắn. Nhưng có điều a khẳng định, khi a có thể nói ra, thì ngày đó sẽ ko xa đâu.
    E: ....
    E hôm đó về nhà buồn lắm, quê lắm. Mọi người có hiểu cảm giác bẽ bàng của 1 người con gái đi nói như thế ko. E ko nhớ lúc sau e nhắn tin gì cho a, nhưng đại khái là : A ko cần để y, em hiểu, lẽ ra e ko nên hỏi a như vậy. Rồi e tắt máy. Một mình ngồi đối diện với điều mà e vẫn sợ hãi: Liệu mình có phải là ngườii phụ nữ mà có ai đó muốn lấy làm vợ ko? Vì e cũng vẫn hiểu, đôi khi đàn ông rạch ròi lắm, yêu là 1 chuyên, cưới hay ko lại là chuyện khác chứ ko giống như phụ nữ. Và vì đã lỡ hẹn với đám cưới 1 lần, nên trong em cũng có ít nhiều hoang mang. E có 1 tính xấu, là e đôi khi phản ứng rất tiêu cực với thông tin mình phải tiếp nhận. E chỉ muốn chạy trốn, muốn ngồi im 1 góc, muốn ở 1 m...Và
    Sau chuyện đó, em đã định sẽ quay lại sống như trc kia của e. Nghĩa là cần gì quan tâm đến ngày mai, hãy cứ vui vẻ với hiện tai, và sống đúng với hiện tại. Lúc đó, em chỉ muốn nhấc máy alo cho ex. Cũng chẳng phải là nhớ nhung. Nhưng e biết ex vẫn chưa có ai, và vẫn chưa quên được e, vẫn mong ngày 2 đứa quay lại với nhau. Biết đâu quay lại với ex, e sẽ có ngay 1 đám cưới (vì dù sao cũng đã 3 năm iu nhau, chỉ cần thực hiện theo đúng kịch bản dựng sẵn là xong). Thế mà, em lại chẳng dám gọi. Vì e sợ. Bước đi rồi, ko quay lại được nữa. Ex cũng ko thể coi những ngày tháng e vui chơi cùng người iu mới là vô hình. E cũng ko thể coi như chưa từng iu ai khác ngoài ex, và cái quan trọng, trong tim e, hình bóng ex lúc này đã quá mờ nhạt. E yêu cs hiện tại của e hơn. E được vui vẻ với TY mới, e có được niềm tin của TY mới dành cho, e vẫn được có bạn bè và các mqh khác, e vẫn được đi du lich. Nói chung, em có được 1 người iu luôn ủng hộ ( về mặt tinh thần) cho mỗi việc e làm. Nghĩ ngợi 1 hồi, e ngủ thiếp đi lúc nào ko biết
    đến khi e dậy, e bật lại điện thoại ( cả cố định và di động). Thấy đúng 3 cuộc gọi lỡ của a. Vậy là đã đủ 3 cuộc. Hi hi. E chắc a sẽ ko gọi nữa. Lúc này tâm trạng của e đã khá hơn, e đi lau mặt mũi rồi vớ quyển truyện ngồi đọc. Điện thoại reo, e nhấc máy. E nghe thấy giọng a. A chẳng nhắc gì đến chuyện cũ chỉ hói sao máy hết pin ah mà a gọi ko được. E bảo : E tắt máy đấy, e ko thik ai làm fiền. A bảo: Ngốc, thế đã hết buồn chưa? E: Sao a gọi hết 3 cuộc đt rồi còn gọi nữa làm gì. A: A mới gọi hết 3 cuộc bằng máy di động, máy cố định vẫn còn mà. Với lại, gọi hết bằng số này, anh thay số khác gọi vẫn được.
    Sau chuyện hôm đấy, ko ai nhắc đến đề tài cưới xin nữa. Mấy lần e về nhà a, bố mẹ a cũng ko nói gì nhiều về chuyện đấy. Cho đến khi gần tết AL, a và e ngồi nói chuyện nghiêm túc, a bảo. Năm nay ko cưới được, e thông cảm cho a, vì m mới yêu nhau, cần có nhiều thời gian tìm hiểu. A cũng định thưa với BM e, để chuyện 2 đứa mình, cuối năm sau hoặc đầu sang năm nữa thì tiện cho a hơn. Với lại, điều quan trọng là a muốn cưới e khi nhà cửa đàng hoàng, nên muốn để sang năm a sửa lại nhà, rồi m cưới. Hôm trc a chưa dám nói vì a chưa bàn bạc xong với BM. Ra tết, BM cũng bảo hôm nào BM lên xin phép gia đình cho 2 đứa qua lại với nhau"
    Đấy, anh của e tuy rất chiều e, nhưng những vấn đề lớn thì dù em có giận dỗi, e có mè nheo, a ý ko thấy hợp lý thì sẽ ko bao giờ làm. Như bây giờ,thỉnh thoảng e vẫn đùa, phải mua cho em bộ nhẫn cưới Passionate của Kiko trị giá 32 Tr e mới cưới. A bảo, a chỉ có loại nhẫn 2TR 1 đôi, e ko nhận a cho người khác
    Giờ thì tụi em đã xem xong ngày tháng và định ngày rồi. Cuối cùng e vẫn phải chờ và hy vọng e ko lỡ hẹn với đám cưới 1 lần nữa
  4. lolem08

    lolem08 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2008
    Bài viết:
    713
    Đã được thích:
    0
    Chúc mừng chị nha. Hihi đọc cái đoạn chị hỏi khi nào cưới đó, đúng là con gái, khi iu thành thật đến lạ. Đọc , suy ngẫm rùi mỉm cười vì tìm thấy mình ở đâu đó... Tặng hoa chị nè
  5. godandghost

    godandghost Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    0
    khớ khớ ! phải thế chứ !
    Đọc chuyện của em , ngẫm lại mình. Thấy người yêu của anh còn nhỏ tuổi quá 22t , vừa mới ra trường, chuẩn bị đi làm. Biết bao giờ mới chín chẵn mà cưới với xin đây, mà có khi cũng chả đi đến đâu nữa ấy chứ ! Vì em ấy còn thích bay nhảy lắm . Đúng là mệt !
  6. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Thể trạng của em vốn dĩ rất ốm yếu. Hậu quả của việc hồi 2 tháng tuổi đã bị hen, ho gà. Tuổi thơ của em trôi qua với những chuỗi ngày theo mẹ đi nằm viện, nhiều đến nỗi ấn tượng sâu sắc nhất của em là có 1 bác sỹ ở cơ quan bố tên là Cát, tiêm rất đau. Ký ức đó theo em suốt những năm cấp 2, cấp 3, rồi ĐH, đến tận bây giờ. E ko thể nhớ được gì về hồi đi mẫu giáo hay công ty của bố, nơi bố hay cho em vào chơi với các dì, nhưng em lại nhớ rất rõ bức tường của cái trạm xá và 1 cái tên của 1 bác sỹ.

    Thông thường người hay ốm thì rất sợ ốm. Nhưng em thì ngược lại. E thik ốm, thik cái cảm giác trùm chăn kín hết đầu, cả người nóng bừng lên, đưa tay ra đằng sau gáy thấy bỏng rát, nhưng vẫn có cảm giác rất lạnh từ bên trong ra. E lại còn thik cặp nhiệt độ, nhiệt độ càng cao lại càng thik (Ngu thế chứ). Có lần ốm, đo được nhiệt độ 40.5 độ. E Vừa mếu máo gọi mẹ. Mẹ ơi, con sốt cao quá. Có lần đang đêm sốt, gọi mẹ em mãi ở phòng ngoài ko nghe được, em cứ nằm rên rỉ: Mẹ ơi, mẹ ơi, nước mắt ở đâu cứ thi nhau rơi xuống ướt hết cả gối. Mỗi lần ốm thế, em lại được chiều lắm. Mẹ em có khi nghỉ cả ngày chỉ để hỏi e có ăn gì ko? Người iu em cũng có khi nghỉ cả làm để sang chơi với em. E lại tha hồ mè nheo, tha hồ dùng trí tưởng tượng do được xem nhiều phim Hàn Quốc ra để vận dụng.
    Gần như năm nào em cũng có những trận ốm rất ghê, và gần như năm nào, cũng có ex chăm sóc. Cũng vì thế mà em nhận ra sự chăm sóc của mỗi người rất khác nhau. Ex và em thì yêu nhau 3 năm rồi, 3 năm đó, em nhớ nhất những lần được ex chăm sóc khi ốm. Có lẽ e iu và gắn bó với ex được lâu vậy cũng vì 1 phần e tin rằng nếu lấy ex làm chồng, ex nhất định sẽ chăm sóc em rất tốt. Năm cuối ĐH, em sốt cao, sốt siêu vi, hôm đó, ex phải đến trường đón em. Mấy ngày hôm sau, em phải truyền nước. Ngày nào cứ đi làm xong là ex lại qua chơi với e. Đến giờ cơm ex về nhà ăn cơm, rồi lại qua. Cách ex kiên nhẫn ngồi xúc cho em từng thìa cháo, rồi lúc e sốt cao quá, mê man đi, thì ex ngôi lấy khăn lạnh, lau trán, lau lưng, tay chân, hoặc ngồi nắm tay em. Có khi ngồi yên như thế đến vài tiếng đồng hồ.
    Chính vì vậy, với a, e cũng muốn biết nếu e ốm, thì a sẽ chăm e như thế nào. E luôn mong m sẽ ốm 1 bữa để được a chăm sóc. Cơ hội đó cũng đến với e vào 1 hôm tự dưng đi làm về, e ko muốn ăn cơm, mà chỉ muốn ngay lập tức đi ngủ. Cuốn chăn thật chặt quanh người, em cảm thấy cơ thể mình như nóng dần lên. Quả này ốm thật rồi. . E vẫn muốn phải sốt thật cao cơ, nên thay vì mở chăn ra để cho thoáng mồ hôi, e quấn thêm 1 cái chăn to nữa. Và lấy máy ra nhắn tin cho a. A ơi, e ốm thật rồi. A lúc đó đang ngồi trong lớp học. ĐỢt đó đúng dịp anh lên HN học CH kỳ đầu tiên. Thỉnh thoảng e có theo a lên lơp học cùng. Với lại lúc trưa đi ăn cùng với nhau, e có ốm gì đâu, nên đúng ra tối đó 2 đứa ko định gặp nhau. A nhắn lại: Thế ốm thế nào đấy? Định trêu anh ah. E tự dưng thấy tủi thân quá (Hình như cứ khi ốm là e hay suy nghĩ linh tinh lắm, hay mít ướ lắm) ko trả lơi nữa, mà cuốn chăn vào khóc. Anh gọi điện, ko nghe....(màn cũ diễn lại, nên a biết thừa).... 20p sau, thấy a bấm chuông. Mẹ e gọi e mở cửa (khổ, mẹ cũng ko biết là con ốm, chỉ nghĩ nó bỏ bữa cơm thôi), thấy a vọng lên bảo: Bác ơi, bác mở cho cháu, V nó bị ốm.
    A lên đến trên nhà, thấy e quấn 1 đống chăn quanh người, nước mắt ầm ĩ, quay mặt vào góc tường ko thèm nói chuyện, biết ngay là bị em dỗi. Nhưng hôm nay e là ngưòi ốm mà, em phải được quan tâm số 1 chứ.
    Câu đầu tiên a hỏi: Ăn gì, để a đi mua.
    E: ....
    A: mua cháo nhá, hay ăn óc trần?
    E: im lặng
    A: Ko nói ah, a phải bỏ học về đây đấy. Còn chưa được ăn tối đâu
    E: ....
    A: Thế thôi, a đi mua đồ ăn về, 2 vc cùng ăn nhá.
    E: ...
    A kệ, cứ đi mua. Hic hic. Lẽ ra thấy e dỗi thế thì phải dỗ chứ nhỉ. Thực ra a ý biết tính e rồi, càng dỗ càng khó nín, tốt nhất cứ để kệ 1 lúc, rồi quay ra bình thường ngay. A đi mua về, bắt e dậy ăn, (ko có màn xúc cho từng thìa đâu ah). Kể ra hơi chán nhỉ. Ăn xong, anh bảo đi ngủ nhé, a xoa lưng cho. A ngôi duỗi chân trên giường, cho em gối đầu lên cái bụng mỡ của a rồi ngủ. Cái kiểu xoa lưng như dành cho trẻ con thế mà hiệu nghiệm. Bình thường em sẽ phải mè nheo, rên rỉ, khóc lóc, chán rồi mới ngủ. Vậy mà chỉ 1 lúc, e đã ngủ mất lúc nào ko biết. A về lúc nào e cũng ko biết. Vậy là lỡ mất 1 dịp để hành anh.
    Lần khác, ốm, nhưng a lại đi làm dưới QN. Gọi điện cho anh, mè nheo 1 lúc, rồi phải tự nín vì a cũng chẳng về được mà trông. Lần khác ốm, đang đêm, gọi cho a, a chắc vẫn ngái ngủ nên ù ờ bảo: thế ốm ah, gọi mẹ lên chăm nhé. Rồi ngủ mất. Chán thế.
    Điều đó, liệu có chứng tỏ a sẽ là 1 ngưòi chồng tồi ko nhỉ. Vì chắc hẳn sẽ chẳng khéo léo chăm e đâu mà? Hic hic. Nói thế thôi, a ko hề khéo léo, nhưng những cái gì có thể làm được thì lại rất chân thật và thực tế. Ít khi nói được những lời hoa mỹ nhưng nếu e chịu khó nhìn sâu hơn vào những điều a nói và a làm thì cũng thấy có 1 TY luôn ở phía sau mình. Chỉ có điều cái TY ấy ko phải hiển nhiên mà cảm nhận được, nó phải từ từ lắng đọng và khám phá. E vẫn đang trên con đường để khám phá nó đây ah.
  7. godandghost

    godandghost Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    0
    cái kiểu mè nheo ấy của em ( lúc ốm ấy ) thực sự, với 1 số người con trai thì nó o thành vấn đề . Và thực tế nhiều lúc anh còn muốn người yêu anh bị ốm để anh có dịp chăm sóc nhiều hơn cho em ấy nữa ấy chứ (cái này thì thấy mình ác thật ) ! Thế nhưng mà , người yêu anh lại khác em, mỗi lúc bị ốm thì o muốn gặp anh , o muốn anh chăm sóc, vì sợ bi lây, sợ anh sẽ ốm mà ảnh hưởng đến cv. Uh thì suy nghĩ đấy cũng tốt, nhưng mà anh cứ thấy buồn buồn thế nào ấy .!
    Hôm trước tưởng mọi chuyện đâu vào đấy rồi, hoá ra là không phải .Chả biết làm thế nào nữa !
    Lại buồn và thực sự là nản lắm rồi ! theo dõi tiếp chuyện của em vậy !
  8. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay buồn, chẳng muốn post bài
  9. nghespam

    nghespam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2009
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0
    bạn viết hay đó, rất nhẹ nhàng và tình cảm. Chúc hai bạn sẽ hạnh phúc!
  10. Qua_Dang

    Qua_Dang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    1.428
    Đã được thích:
    0
    chắc lại cãi nhau rồi.
    mà tớ nhớ là topic trước bạn bảo làm cùng phòng cơ mà?

Chia sẻ trang này