1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

trái tim e là của anh

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi westriver, 03/08/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Đêm qua thức cả đêm để đặt vé máy bay, sáng nay đến cơ quan em cứ phải gật gà gật gù. Hy vọng kể xong câu chuyện này em sẽ có tinh thần để ngồi làm việc
    Em sinh ra vào mua hè. Nóng oi ả. Mẹ em kể lại rằng ngày đó, BM được ông bà nội cho 1 gian bếp rồi dựng làm nhà. Khi ông ốm, ông chuyển xuống nhà em ở. Cả nhà nhường cho ông bà tầng 1, để lên tầng 2 ở. Nói là tầng 2 nhưng thực chất nó chỉ như 1 cái gác chống nắng cho tầng 1 mà thôi. Nhà em lại hướng Tây Bắc, bao nhiêu cái nắng, cái oi bức, chật chội nhà em đều đã trải qua. E lại ra đời vào 1 ngày nóng như vậy. Ngày mẹ ở cữ, 2 mẹ con ngồi ôm nhau trong cái nắng và nóng. TRẻ con mới sinh, da vốn nhạy cảm, nóng bức, oi ả, lại quấn nhiều tã nên người em lúc nào cũng nóng, hăm. Mẹ nói e sinh ra đã suy dinh dưỡng, lại hay ốm đau, cũng vì lẽ đó Có lẽ vì thế nên em sinh ra đã ghét mùa hè nóng bức, lúc nào cũng thik mùa đông, càng lạnh em lại càng thịk phơi mặt ra đường.
    Mùa đông cũng là mùa mà em luôn thấy hạnh phúc với TY của m. Có lẽ khi trời lạnh, người ta càng muốn được ở bên cnạh nhau hơn. Có lẽ vậy. Vì mùa đông, những cái xiết tay rất chặt, nhưng vòng tay ôm ấm áp, đến ngay cả nụ hôn cũng trơ nên lãng mạn và tình cảm hơn rất nhiều. Mùa đông, e luôn thấy vui vẻ và hp với TY của mình.
    E kể dài dòng thế để mọi người hiểu, tại sao vào mùa đông em lại ngoan ngoãn như 1 con mèo, trong khi mua hè, em lúc nào cũng cáu giận và nhăn nhó.
    Mùa đông với e là rất tuyệt, và Noel luôn là ngay "holiday of year" . Noel đầu tiên e và a bên nhau, e đã có rất nhiều dự định. Bình thường 2 đứa chẳng mấy khi lãng mạn ( dù e luôn là người lãng mạn) nên đợt này e càng phải quyết tâm làm trái tim anh tan chảy.
    Noel năm vừa rồi lại rơi vào đúng dịp anh ở trên HN với em. E vui lắm. Cả chiều ngồi nghĩ tối nay sẽ mặc gì,, ăn gì, đi chơi gì, và được tặng quà gì. Xong xuôi em đi ngồi trang điểm, em mới tham gia 1 lớp dậy trang điểm cá nhân nên kể ra cũng khá khá. Và rồi a đến như trong mơ đã hẹn cùng em. (Trộm vía là từ hồi quen nhau, anh ít khi sai hẹn ah). 2 đứa xin phép ra ngoài ăn tối. ĐÚng là Noel có khác, ở bên ngoài đường, người xe tấp nập, nam thanh nữ tú, váy áo phấp phới. Đường đông nên đi đến đoạn Khâm Thiên, Nguyễn Lương Bằng thì tắc. Có mấy chú cảnh sát ở đấy nhưng các chú cũng bó tay, ko làm sao giải toả được, kệ cho mọi người đi kiểu gì thì đi. Cố mãi mới tìm được 1 cái lối bé xiu len giữa 2 cái taxi cắt ngang. A nhà em cố gắng để luồn lách vút lên. A vốn là người hay nóng tính, tắc đường thì ai chả cáu, nhất là nhìn thấy CA đứng đó mà ko giải toả được gì. ĐI đường đã cáu kính, em đã nghe lầm bà lầm bầm vài câu trong mồm roài. Đang len giữa 2 chiếc taxi, thì 1 chiếc thấy xe mình đã qua được 1 bánh trước rồi mà vẫn cố gắng dấn ga, hơi chạm nhẹ vào chân e. Giật mình thì e cũng "Á "1 cái. Zai quay lại nhìn thấy, lại vốn đang bực bội sẵn, dừng xe lại, giữa đường. " Mày muốn đâm thì cứ đâm đi, tao dừng xe cho mà đâm này". Tất nhiên là zai quát thằng taxi dám va vào chân e thôi, chứ quát em thì em giết . Mặt anh nóng bừng bừng. E chỉ sợ đánh nhau thì dở hơi. May quá, lái xe taxi thấy người zai to béo, mặt mũi lại hung hãn, chắc nó cũng sợ, nên nó xl ngay. E thở phù kéo zai đi tiếp.
    Thoát được chỗ tắc đấy thì đoạn con lại cũng khá thông thoáng, em lại có thêm 1 nhiệm vụ làm zai nguôi giận. Thực ra cv đó đơn giản lắm, vì e ko phải là nguyên nhân gây bực bội của a. Chỉ cần líu lo vài câu chuyện là anh quên hết ý mà. ( A cực nóng, nhưng cũng cực dễ quên).
    E đã đặt bánh sẵn ở SOfitel, với e bữa tối lãng mạn là phải dưới ánh nến, với bánh ngọt và sâm panh. (champage). Thế nhưng lấy bánh xong, tụi em đi ăn tối, định bảo sau đó sẽ lên My way nghe nhạc, uống cafe, cắt bánh. Thế nhưng cuộc đời nào biết đến chữ Ngờ
    Chắc hẳn các bác zai ở đây đều nhớ năm ngoái Việt Nam lần đầu tiên vô địch AFF cup. Và Noel năm đó, VIệt Nam thắng Thái Lan để đi tiếp vòng trong. ( Nói về chuyện bóng đá, chắc post sau e cũng có dịp kể cho các bác). Lẽ ra bữa tối của e phải được đúng như e mong ước nếu ko có bàn thắng của đội tuyển VN ghi vào cuối hiệp 1. Cả cái quán ăn đấy ồ cả lên. Còn a, thì ôm đĩa cơm chạy thẳng ra dán mắt vào cái TV, ba hoa với các bác zai khác xung quanh. Lát sau, nhớ ra còn cô bạn gái đang ngồi một mình. Mà lúc đó mới yêu được 4 tháng, tình cảm vẫn còn mới mẻ lắm, nên vội vã chạy về.
    Chắc cũng cảm thấy có lỗi với em, nên giả vờ, anh ko quan tâm lắm, chỉ xem cho vui, rồi rủ em lên cafe. Nhưng em biết thừa. Nhìn mắt hắn long lanh thế này mà giờ bắt tắt đèn thổi nến, với cả chỉ anh và em ngồi yên lặng bên nhau, có mà trời sụp. E cũng bình thường với bóng đá, với cả đã mất niềm tin với bóng đá VN nên e chả quan tâm lắm, E bảo với anh: "Tranh thủ giờ giải lao giữa 2 hiệp, mình đi sang My way ngồi anh nhé. Ở đấy có mấy cái TV liền, xem thế cho thoải mái". A được lời như cởi tầm lòng, mất có 2s để thanh toán và dắt vội cái xe sang quán cafe ngồi.
    Cũng may trận đấu chỉ kéo dài thêm có 45p. 45p em ngồi nhìn bóng đá và anh. Chủ yếu là nhìn a. Ko biết cái cảm giác của mọi người có giống em ko? Nhìn người iu mình vui vẻ hp, mình cũng thấy rất hp. Vậy là a xem bóng đá, e ngồi xem a. . Lúc đó là vô thức thôi, chứ ko phải là làm hàng. E cầm bàn tay anh, đưa lên miệng thơm 1 cái. hi hi. Chả hiểu có phải vì Noel thời tiết đẹp, hay vì hôm nay e ăn mặc đẹp, hay vì cái quán nó đẹp mà e trở nên lãng mạn thế. . Nhưng mà đúng là lúc đấy nhìn anh rất đáng iu, hok hôn hok chịu được.
    Sau khi VN chiến thắng, tụi em cũng có 30p nữa để ngồi cắt bánh, ăn bánh, chúc mừng nhau (Nhưng vụ này chán em chẳng muốn tả chi tiết gì cả). Rồi dắt xe phi ra đường cổ vũ. Hồ Gươm mọi ngả đường Phố Huế, Bà Triệu, đều chen chúc ngưòi và người. Nhưng chẳng ai cáu gắt. Chỉ nghe thấy tiếng hò hét: Việt Nam chiến thắng. . Vụ này chắc cả nhà biết rồi nên em cũng ko đi sâu...
    1 Noel đi qua để lại quá nhiều kỷ niệm. Điều e nhận thấy rõ nét nhất đó là cảm giác hp khi được chia sẽ hp với ngưòi khác. Cũng sau Noel đó, em cảm nhận được thì ra tcảm của a đã ngấm dần vào trong em, đủ để nuôi lớn 1 TY trong em. Ngày qua ngày, cái TY ấy càng trở nên rõ ràng, hiển nhiên đến mức, ngay cả những việc nhỏ nhặt nhất của người iu mình cũng trở nên lunh linh trong mắt m
    To bác qua_dang: chắc bác nhầm e với ai rồi, vì chưa bao giờ e iu anh nào cung vp
  2. Qua_Dang

    Qua_Dang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    1.428
    Đã được thích:
    0
    bao kỳ vọng bị rơi cái tõm! Tây ghi nhận nhiều trường hợp tự tử vì thế còn Vietnam ta thì khôn hơn tẹo, trước khi đi có đặt trước điện thoại vào thời điểm đó, rồi cứ alo, rồi cáo bận, rồi chuồn! ko ai tủi thân cả.
  3. Qua_Dang

    Qua_Dang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    1.428
    Đã được thích:
    0
    ko fải là chưa sâu đậm mà là những lần sau thì skill hơn là cảm xúc và cẩn thận như lần đầu.
    hồi trước thấy có topic em muốn cưới chồng chắc là sau vụ chat chit này đây đúng ko?
    tại bạn nhiều vệ tinh quá chắc tớ nhớ nhầm, hình như trước cũng có 1 vệ tinh cùng phòng thì fải.
  4. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    E tâm niệm 1 điều: con thầy, vợ/ chồng/ người iu bạn, gái/ zai cơ quan là phải tránh xa. Hồi mới vào làm, cũng làm cùng với 1 anh hơn e 2t, cả vp cũng hay trêu 2 ae với nhau. Nhưng mqh đó trong sáng cực kỳ. Thỉnh thoảng e vẫn trêu anh ý, quay ra nhìn anh ý say đắm, mà chả có tác dụng j
  5. godandghost

    godandghost Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    0

    Điều em tâm niệm cực kỳ chuẩn . Ngày xưa anh làm ở 1 công ty Nhật , còn cấm yêu đương cùng phòng ! Văn hoá nó thế ,biết làm thế nào ! Mà nếu o phải văn hoá Nhật nó thế thì đến ngay cả mình cũng còn thấy khó xử nữa là ...
  6. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Up cái này lên cho dễ tìm. Mai em post bài mới. Mấy hôm nay bận săn vé + khách sạn cheap để đi HM nên chưa viết được j
  7. honey__bee

    honey__bee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2003
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Chờ bài tiếp theo
  8. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay quay cuồng với online booking nên em cũng có phần xao nhãng topic. Với lại, em thấy đa phần các post trong topic này là của e, của bác qua_dang, godandghost, honey_bee em cũng sợ các bác ko thik nghe chuyện của em, nên cũng lưỡng lự ko muốn kể.
    Tự dưng hôm nay, e nhớ đến 1 chuyện, e cũng muốn kể luôn. E sống đặt nặng vấn đề cảm xúc lên hàng đầu, nên e hay tin vào những gì e cảm thấy. Hôm nay e chỉ muốn nói chuyên 1 chút về cô em gái của zai. Cũng chẳng có vấn đề gì to tát giữa 2 người, nhưng tớ ko hiểu sao dạo đây luôn có cảm giác ko ổn với cô ý. Có lẽ, hội chứng tiền hôn nhân chăng?
    E gái của a, hơn e 1 t, học cùng trường ĐH với e, hơn e 1 khoá. E lần đầu tiên biết đến cô ý khi được anh giới thiệu. Lần đầu tiên đó, em gọi cô ý là chị, vì hơn tuổi e mà, mà vì 1 lẽ, e và a mới chỉ là bạn bè, xưng hô thế là phải. E vẫn luôn cảm ơn cô ý, vì trong lần đầu gặp, và 1 số lần sau này, cô ý vẫn luôn giữ thái độ rất cởi mở với e. Cô ý còn thậm chí add nick e trước, gọi điện cho e trước, và chủ động rủ em về tổ chức sn cho mẹ anh. E nghĩ, cô ý đã coi e như người trong nhà, và e luôn cảm thấy cảm động vì mqh của e và cô ý (nếu sau này 2 đứa có đến với nhau) thì cũng sẽ ko ở mức xấu. E cũng luôn cảm thấy, đúng là số m rất may mắn, vì cô ý luôn cố gắng tạo cảm giác ngang bằng giữa 2 đứa. Thay vì xưng hô chị em ( như em gọi cô ý), thì cô ý gọi em là ấy-tớ. Những lần đến nhà anh ăn cơm, luôn luôn là cô ý và em tự động chia nhau việc nhà, em nấu cơm, cô ý rửa bát, hoặc ngược lại. E thực sự đã rất cảm ơn cô ý.
    E vẫn luôn quý mến cô ý, chẳng phải để lấy lòng ( mà nếu có lấy lòng thì cũng chẳng sao anh nhỉ), em đã cố gắng để khéo léo nhất với cô ý có thể. Chắc tại em cứ ép mình phải tỏ ra khéo léo, nên tcảm đó cứ dần dần khách sáo và xã giao. Có nhiều lúc, e và cô ý chẳng biết nói điều gì với nhau. Có nhiều lúc, đến nhà anh, em cảm thấy mất tự tin nếu gặp cô ý ở nhà. E ko hiểu tại sao cái cảm giác của e nó lại thay đổi như vậy. Lúc đầu là quý mến thực sự, sau là giữ 1 khoảng cách với nhau. E nói ra điều này, chắc làm anh buồn, nhưng e vẫn phải nói. Có lẽ, e và cô ý khác nhau. E hay nói, cởi mở, nhưng chỉ thực sự cởi mở với người nào e có cảm giác thân thiện với e thực sự (hic, e luôn luôn bị cái cảm giác tri phối anh ah). Còn cô ý, sắc sảo và ít nói,
    Cô ý sẽ cưới vào t9 AL này. Cả nhà ai cũng quan tâm đến việc đó, nhiều khi làm e cũng cảm thấy ghen tỵ. Dù rất nhiều lần e tự nhắc m, ko được phép thế. E xl anh nhé. Nói ra chuyện này e càng thấy xấu hổ hơn với a. E thực sự muốn hỏi han cô ý để xem có giúp gì được ko? Nhưng bản thân e cũng lại bị 1 câu nói chắc là vô tình của cô ý nói :" Ngày xưa bạn M (ex của a) cũng suốt ngày gọi điện, nịnh nọt tớ". E sợ e làm vậy, e cũng khiến cô ý có cảm giác là nịnh nọt. Với lại, e tự ái. . E ko muốn bị so với ex của a. Giống như a chẳng muốn bị so sánh với ex của e vậy. Đúng ko? Rồi lúc em kể với cô ý, thỉnh thoảng e alo cho mẹ anh, nói chuyện với bác cho đỡ buồn, thì cô ý lại bảo e là : đang làm dân vận, lấy lòng mẹ chồng. Hic. Cô ý nói đúng tim đen của e, nên từ đấy e lại càng phải thận trọng trong khi nói chuyện với cô ý.
    Và thế là, những câu chuyện về việc ứng xử với gđ chồng tương lai e đọc được trên các diễn đàn được em cố gắng áp dụng triệt để.
    E ko thể vô tư nói xấu a được, dù cô ý có gọi anh bằng : lão Béo, e cũng ko thể bắt chước gọi a như thế trc mắt cô ý.
    E ko thể nói là a chiều e thế này thế kia trc mắt cô ý....
    E ko thể chê xấu khi cô ý hỏi ý kiến của e, dù e có ko thik
    E ko thể góp ý với cô ý thẳng thắn nếu có điều gì ko hài lòng
    E cũng ko thể vô tư, bỗ bã với cô ý như với mấy đứa bạn của e...
    Có quá nhiều điều ko thể khiến e và cô ý ngày càng xa nhau... Có lúc e tự AQ chỉ cần cô ý ko ghét m, và m ko ghét cô ý
    Và a cũng là 1 nguyên nhân khiến e và cô ý ko thực sự quý nhau đấy a ah. Một cách gián tiếp nào đó, a có hiểu ko????
  9. EmLaMomTo

    EmLaMomTo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/01/2008
    Bài viết:
    828
    Đã được thích:
    0
    Chị ơi, chị đừng "lưỡng lự không muốn kể" nhé. Em thích nghe chuyện của chị lắm, chỉ tại em không post bài thôi, nên chị không biết là ngày ngày em vẫn vào cập nhật những bài viết của chị đấy.
    Chị ơi, kể tiếp chuyện nữa đi
  10. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là đúng tròn 1 năm ngày iu nhau của e và a. Có điều gì em có thể làm đặc biệt tặng cho anh ko?
    E quyết đinh vượt 180km để đến bên anh. Hi hi. Cố gắng tạo cho anh 1 điều bất ngờ. E đặt 1 cái bánh ở Sofitel với dòng chữ Happy 1 year anniversary. Và chuẩn bị 1 món quà nhỏ xíu. Đối với em những ngày kỷ niệm là rất quan trọng. NHất là khi e và a cũng ít có dịp để làm cho TY của 2 đứa khác ngày thường.
    Quay lại chuyện cũ, như đã hứa với mọi người, e kể chuyện mùa giải AFF cúp năm ngoái. Năm đó, bên vp e tự dưng có vé mời đi xem bóng đá. Mỗi trận đấu có VN thi đấu ở sân Mỹ ĐÌnh, vp có được 10 vé, quà của mọi người trong tp HCM gửi ra ( Đúng ra bên đó ko đi được nên đành phải gửi ra ý ah). Vì chỉ có 10 vé, mà vp em lại có rất nhiều người ( 30 người) nên phải bốc thăm ah. Lần đầu bốc thăm, mỗi phiếu thăm có vé thì đều là vé 2 người. Nhưng đến trân trung kết thì chỉ được 1 vé. ( Mà mọi người rất chi là phản đối khi em cả 2 lần bốc thăm đều có được vé, trong khi có người chả được lần nào)
    Anh thik bóng đá, hẳn nhiên, đa phần con trai thik bóng đá. Vé trận bán kết lượt đi, thấy e bảo e có 2 vé, anh hý hửng ra mặt, bảo 2 ae đi. Nhưng e và chị gái thik đi siêu thị hơn, nên bảo anh + anh rể đi xem với nhau. Mà chả hiểu cuôí cùng thế nào, 2 ae lại ko đi mà cho vé cho bố đi. Nhưng mà cũng chẳng tiếc, vì trận đó cũng ko hay lắm thì phải.
    Đến trận trung kết VN-TL ở sân MĐ, e chỉ có 1v. Vé ngoài chợ đen sốt xình xịch. Băn khoăn giữa 3 giải pháp: bán vé đi lấy tiền, hay mua thêm 1 vé khách mời nữa (loại vé này thì đắt mà cũng khó có vé để ngồi cạnh nhau, và 3 là đổi vé khách mời đi, thêm tiền chuyển snag 1 đôi vé... Cân nhắc thế nào cũng đau đầu. Vì anh + anh rể muốn đi xem ( em và chị gái e thì chả có nhu cầu). Cuối cùng chọn giải pháp cuối, mặc cho chị gái em cằn nhằn, tự dưng mất gần 2 TR để đi xem bóng đá. Vì lúc đó, em ko nỡ tước mất sự hào hứng của 2 anh em.
    Ngày hôm đấy, đương nhiên, em và chị gái em là vua, còn anh và anh rể là nô lệ. Cứ động 1 tẹo ko hài lòng, là 2 chị e doạ bán vé đi, ko cho đi nữa. Khổ thế yêu bóng đá nên bị vợ con bắt nạt. Muốn sai gì cũng được.
    Sau khi chở 2 chị em đi siêu thị, 2 ae phi thẳng lên MĐ. 2 chị em lê la ở Big C, mua mua bán bán, mỏi chân thì đi sang gian hàng điện tử, xem bóng đá. Trong Big C hôm đó cũng có trực tiếp bóng đá để pvụ khách mua hàng mà. Đến lúc VN thua 1-0, thấy a nhắn tin: Chán quá e ah. Thua rồi. Bác nào xem trận đấy thì biết, hồi hộp đến phút cuối. 2 chị em bảo nhau, đáng đời, ai bảo cứ khăng khăng đòi đi. Mất toi 2 TR bạc (). Đến những phút cuối, mọi người đổ cả ra quầy hàng điện tử để xem bóng đá, những pha tiếc rẻ, em cũng như bị phấn khích theo bóng đá. Cho thằng cháu trèo cả lên máy giặt, 2 dì cháu hoà với mọi người để hò hét. ĐỒ mua thì được xép ra xe đẩy sẵn để xí chỗ, vì em biết 1 lúc nữa thi chen nhau bẹp ruột. Cuối cùng, phút 90+3, Công Vinh ghi bàn quyết định, tất cả mọi người ồ lên, thằng B thì nhảy nhót, ( may mà ko làm vỡ cái máy giặt). Nó cũng chưa biết thế nào là bóng đá nhưng thấy mọi người hò reo thì cũng đua đòi hò hét theo.
    Việc đầu tiên 2 chị em làm là gọi điện ngay cho 2 ae bảo về sớm ko tắc đường.
    Vậy mà mãi đến 9.30-10h 2 ae mới cố gắng len lỏi khỏi đoàn người để lấy được xe về. Dọc đường đi, mọi người gặp nhau, chả ai quen biết, nhưng cứ nhìn thấy nhau là Việt Nam vô địch. Thắng cháu thì hò hét nhiều quá, đến mức xen kẽ những câu VN vô địch là VN mệt quá. VN về thôi.

Chia sẻ trang này