1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trận đánh hào hùng của QĐNDVN - Chiến dich PLAYME

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi kiduong1, 01/09/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Va_xi_lip

    Va_xi_lip Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    714
    Đã được thích:
    0
    Thế caí đơn vị đi cứu Plei Me của QLVNCH nó có bị sứt mẻ gì không ? Nếu không đánh Pleime liệu có kéo được quân Mỹ vào cuộc hành quân tìm diệt tiếp sau đó hay không ? BÁc cũng có tuổi rồi ăn nói như vậy không sợ tuổi trẻ họ cười cho à. Tưởng bác có khá hơn mấy người khác chứ
    [/QUOTE]
    Biết ngay mà! Em biết là cái cách tranh luận này sẽ chẳng đi đến đâu! Ngay từ đầu em đã nói roài, khi đọc tài liệu của bác nguyentin này em đã biết khó tranh luận khi mà bác ấy đã áp đặt tư duy chủ quan của mình trong cách phân tích. Nản thật!
  2. nguyentin1

    nguyentin1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2006
    Bài viết:
    1.433
    Đã được thích:
    0
    Thế caí đơn vị đi cứu Plei Me của QLVNCH nó có bị sứt mẻ gì không ? Nếu không đánh Pleime liệu có kéo được quân Mỹ vào cuộc hành quân tìm diệt tiếp sau đó hay không ? BÁc cũng có tuổi rồi ăn nói như vậy không sợ tuổi trẻ họ cười cho à. Tưởng bác có khá hơn mấy người khác chứ
    [/QUOTE]
    Mục tiêu Myf bắt đâ?u đô? quân ô? ạt va?o VN năm 1965 la? đê? có thê? du?ng sức mạnh đe?? ngươ?i với chiến thật "lu?ng va? diệt". Chôf na?o nghi có địch la? xông đâ?u va?o. QGP kho?i pha?i du?ng thế "đánh diện diệt điê?m" đê? dụ họ nha?y va?o.
    Tôi không nghif la? Myf nha?y va?o Iadrang vi? QLVNCH bị sứt me? ít nhiê?u trong trận Pleime, tại đô?n hay tại địa điê?m phục kích.
    ̣(Tôi có ca?m tươ?ng bác MrHoa?ng có ve? bắt đâ?u le?o lái qua việc khích bác cá nhân tôi thay vi? tranh luận đê? ta?i như trước nay. Tuô?i tác ơ? ̣đây thi? có nhă?m nho? gi? cơ chứ. Tôi đâu có sợ ai chê cươ?i, du? tre? hay gia?, lớn hay bé. Ai ba?o bác cứ "tươ?ng la? tôi khá hơn mấy ngươ?i khác", nên trước nay bác mới cho la? tôi xứng đáng tha?o luận với bác vi? bác tự cho la? mi?nh hơn ngươ?i khác chăng; va? bây giơ? bác vơf lef ra la? tôi không pha?i vậy, chắc bác se? không the?m đếm xi?a đến lơ?i ba?n góp ý cu?a "ông gia? tâ?m thươ?ng" ?)
    Được nguyentin1 sửa chữa / chuyển vào 13:03 ngày 21/09/2006
  3. nguyentin1

    nguyentin1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2006
    Bài viết:
    1.433
    Đã được thích:
    0
  4. kien0989

    kien0989 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    4.157
    Đã được thích:
    1.672
  5. My2Cents

    My2Cents Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    425
    Đã được thích:
    0
    Đọc các ý kiến của bác Nguyễn Tín tôi có cảm giác bác chỉ góp nhặt được các thông tin do ông anh của bác là tướng Nguyễn Van Hiếu (bị nghi do tướng Toàn ám sát theo chỉ thị của TT Nguyễn Văn Thiệu) báo mộng mà có. Các thông tin rất rời rạc và không được bác khai thác triệt để trong tranh luận. Tôi nghĩ rằng không thể vác một cái thư viện ra để doạ thiên hạ nếu như cái đầu luôn bị mơ hồ bởi chính cái thư viện đó.
    Về trận Idrang, tôi nghĩ rằng đây là một trận chiến mà cả hai bên đã có chuẩn bị từ rất lâu. Bản thân phía Mỹ đã chuẩn bị lực lượng đặc biệt tinh nhuệ là sư đoàn kỵ binh số 1 (một sư đoàn phản ứng nhanh, dự tính được dùng để đối phó với các tình huống phức tạp tại châu Âu và các điểm nóng trên thế giới). Sư đoàn không kỵ này được huấn luyện rất kỹ càng để tác chiến vùng Tây Nguyên. Đối thủ của sư đoàn này hoàn toàn được xác định từ trước là quân chủ lực Bắc Việt. Mặt trận cũng được xác định từ trước đó là Tây Nguyên. Điều này chứng tỏ rằng người Mỹ đặt rất nặng kỳ vọng lên vai của sư đoàn này.
    Về phía QDNDVN, cơ hội thử lửa với sư đoàn kỵ binh Mỹ sẽ quyết định chiến thuật cũng như chiến lược. Về mặt chính trị, gây tổn thất cho một sư đoàn tinh nhuệ bậc nhất của Mỹ sẽ gây tác động mạnh đến lính Mỹ, khích lệ được toàn quân toàn dân tin tưởng vào thắng lợi cuối cùng.
    Nếu nhìn về khía cạnh tác chiến, việc đối đầu với một đơn vị cơ động mạnh của Mỹ trên một chiến trường có lợi thế như Tây Nguyên là một hành động khôn ngoan. Với một lực lượng được trang bị không mạnh, quân số mỏng, việc tấn công vào các căn cứ cố định ở Đà Nẵng là một cách tự sát vì quân giải phóng sẽ rất dễ dàng bị đối phương chia cắt và thanh toán bằng hoả lực mạnh. Thêm nữa, khả năng cơ động của quân giải phóng rất kém với các mặt trận trên diện rộng ở đồng bằng. Công tác hậu cần cũng như nhân lực hỗ trợ sẽ không đảm bảo. Nếu dồn hết quân để đánh sẽ dễ dàng bị mất Tây Nguyên, điều mà bất kỳ một nhà chiến lược nào cũng không dám đánh đổi. Thêm nữa, tinh thần chiến đấu của quân giải phóng là kháng chiến trường kỳ. Việc bảo tồn lực lượng được đặt lên hàng đầu. Biến cuộc chiến tranh quy mô lớn thành các cuộc chiến tranh nhỏ cấp tiểu đoàn sẽ dễ triển khai hơn. Việc rút lui cũng sẽ dễ dàng hơn đối với các đơn vị nhỏ.
    Về phía Mỹ, chiến trường Tây Nguyên là mục tiêu chiến lược. Do địa hình phức tạp nên không thể tổ chức được một cuộc chiến quy mô. Chiến thuật tối ưu là sử dụng lực lượng cơ động mạnh để đối phó với kiểu đánh du kích của quân giải phóng. Nhiệm vụ của lực lượng cơ động mạnh là tìm, thu hút lực lượng địch, cầm chân để hoả lực hỗ trợ tiêu diệt. Việc tung sư đoàn kỵ binh vào chiến trường hoàn toàn hợp lý. Tham vọng của người Mỹ là tiêu hao lực lượng vốn đã mỏng của quân giải phóng ở chiến trường Tây Nguyên. Quân giải phóng sẽ mất thời gian và nhân lực để đối phó với sư đoàn này và nguy cơ đe doạ tới các khu vực khác sẽ giảm. Đây là một nước cờ khôn ngoan.
    Diễn biến của trận chiến đều vượt quá dự đoán của cả hai bên. Mặc dù cả hai bên đều "tấu nhạc thắng trận, mở tiệc mừng công" nhưng đều phải nhanh chóng lui binh. Trận chiến mang lại cho cả hai bên những bài học bổ ích. Nếu nhìn về quy mô toàn chiến trường Đông dương thì cả hai bên đã trả những cái giá "hợp lý" để có những bài học cho riêng mình. Sau trận Idrang, chiến lược của cả hai bên có nhiều thay đổi.
    ATB,
    Được My2Cents sửa chữa / chuyển vào 19:45 ngày 21/09/2006
  6. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.879
    Đã được thích:
    10.411
    Thế Mỹ cĂ lập kế hoạch, huy 'Tng B52 vĂ khĂng quĂn cĂn quĂt trư>c khi hĂnh quĂn tĂm di?t khĂng vậy? Khi hĂnh quĂn tĂm di?t thĂ Mỹ nắm quyền chủ 'Tng hay ta chủ 'Tng vậy? BĂc c' cĂi c' mĂ khĂng xem xĂt 'ến khĂa cạnh QS của vấn 'ề như vậy thĂ tranh luận mất hay 'i. Chưa kf vi?c Ăm 3 TĐ trong 1 vĂng c' 'c khi phĂt bifu chứ.
    [/quote]
  7. phaphai

    phaphai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2004
    Bài viết:
    1.203
    Đã được thích:
    1.825
    Thực ra mọi người cũng nên hiểu tâm trạng của Nguyentin trong trường hợp này: Rõ ràng quân VNCH có tham gia, nhưng khi bình luận, tổ chức hội thảo chỉ có phía Giải phóng đưa 1 vài câu coi họ như mồi chọc tức quân Mỹ chứ còn người Mỹ thì họ không thèm đề cập đến sự tham chiến của cái quân đội kia, và Nguyentin đang tìm mọi cách chứng minh tầm quan trọng của lực lượng đó!
    Nhưng một mặt thì đòi hỏi những ngưòi khác phải tìm hiểu các nguồn thông tin khác, phải đưa ra bằng chứng, nhưng bản thân mình thì chỉ dựa mỗi cái trang WEB tưởng niệm 1 vị "anh hùng" bị đồng đội trừ khử thì làm sao có thể thuyết phục được ai?
    Phía Mỹ nếu không công nhận họ thua, có thể họ nói họ thắng hay họ hòa trong trận đấy cũng có thể hiểu được họ. Cuối cùng, trực tiếp trong các cuộc đọ súng hay không trực tiếp qua oanh kích của B52 và các loại hỏa lực khác họ đã tin là đã loại được 1 lực lượng quân Giải phóng ra khỏi cuộc chiến. Dù con số có thế nào đi nữa thì với so sánh lực lượng lúc bấy giờ thì bên Giải phóng vẫn thua thiệt hơn!
    Còn phía Giải phóng họ càng có lý hơn khi tin là họ đã đạt mục đích trong các trận ây (Pleime-Iadrang). Quân Mỹ dùng "tìm họ để diệt họ", với đội quân thiện chiến hơn hẳn họ (chắc chắn từ tướng đến quân Mỹ đều rất tin tưởng ở điều này-và đến hôm nay chắc không ai phản bác nếu nói quân đội Mỹ mạnh nhất thế giới) họ đã dám đánh, và đã dánh cho đến nỗi chính Westmoreland phải thốt lên "thảm hại..." mà nhiều tướng Mỹ đến hôm nay cũng chỉ cố gắng tranh luận hoà về tỷ số số học! Họ còn coi đạt mục đích vì đã làm họ và lính của họ tin được là có thể đánh nhau với quân Mỹ nếu biết tìm đúng lúc, chọn đúng địa điểm (không cần tranh luận tiếp làm gì vì sao không đánh Đà Nẵng và vì sao phải mời Mỹ đến nơi họ thấy họ thuận lợi hơn).
    Còn các bác phía VNCH lúc nào cũng có thể chứng minh quân Giải phóng thua được: họ luôn luôn "chạy trốn". Thực ra cả cuộc chiến tranh ấy, quân giải phóng giành 9/10 thời gian của mình để "chạy trốn" hay lẩn tránh... Họ chỉ đánh hoặc tìm đánh chỗ nào và lúc nào họ thấy có lợi thôi còn kể cả lực lượng chính quy của họ họ cũng đều tránh đụng độ nếu thấy không cần thiết cho nên nhiều sỹ quan VNCH mới mô tả rượt ********* chạy re kèn... trong các WEB Site của họ! Còn sỹ quan Giải phóng lại kỷ luật lính của họ nếu nổ súng không được phép!
  8. muvlc

    muvlc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/09/2005
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    2
    Trong hầu hết thời gian chiến tranh, QGP luôn duy trì thế cơ động chiến lược, các đơn vị chủ lực không bị buộc chặt vào một căn cứ cố định nào. QGP kiểm soát những vùng lãnh thổ rộng lớn, nhưng lại không dựa vào những căn cứ quân sự cố định (trừ một ngoại lệ là địa đạo Củ Chi). Thành ra, Mỹ muốn đối đầu với QGP thì không có cách nào khác phải "tìm" để "diệt", nhưng có lẽ mọi người cùng đồng ý rằng về tổng thể, chiến lược này của quân Mỹ cũng không thành công cho lắm. Vào lúc cao điểm của cuộc chiến: tại miền Nam Việt Nam, trên một diện tích hơn 150.000 km2, có hai lực lượng quân sự khổng lồ: 560.000 quân Mỹ + hơn 500.000 quân VNCH + 60 - 70.000 quân đồng minh VS 300.000 - 600.000 QGP (theo thống kê của Mỹ). Thế mà Mỹ vẫn không thể chủ động tạo ra một trận đánh cụ thể quy mô lớn đến 10.000 quân tham chiến để tiêu diệt sinh lực đối phương. Những trận cỡ như Khe Sanh toàn là do QGP chủ động khởi chiến để thử thần kinh bộ chỉ huy Mỹ.
    Vì ít như thế nên thành ra những trận đánh hạn chế như Iadrang mới được xét vào quân sử để sau này các học giả, tướng lĩnh ngồi hội thảo với nhau chứ Nhất là phía Mỹ thì đặc biệt hứng thú với những trận như vậy, vì nhờ đó, Mỹ còn có dịp chứng minh rằng quân Mỹ là... ngon!
    Chuyện quân Mỹ mạnh thì đương nhiên, đối đầu theo đúng quy ước thì họa chăng thế giới khi đó chỉ có... Hồng quân Liên Xô là chống ngang phân với Mỹ thôi, chứ QGPMNVN thì chắc chắn là đi đứt! Nhưng như vài tài liệu nước ngoài tôi đọc được (đừng hỏi nó tên là gì nhé, vì đọc lâu quên mất tên rồi) thì nếu quân Mỹ là bộ binh nặng mạnh nhất thế giới thì QGP cũng được coi là bộ binh nhẹ thiện chiến nhất thế giới (hình như là khi oánh nhau ở Trung Đông, cả quân đội phía Arab lẫn Israel đều có khẩu hiệu là "học tập các chiến sỹ QGPMNVN anh hùng").
    Trong suốt cuộc chiến, mỗi khi đụng trận cụ thể, nếu Mỹ có điều kiện phát huy tính chất "bộ binh nặng" thì Mỹ thắng, còn nếu QGP phát huy ưu thế "bộ binh nhẹ" thì QGP tối thiểu cũng không thua. Tổng kết lại thì rõ là "bộ binh nhẹ" phát huy tốt hơn ưu thế của mình so với "bộ binh nặng", thành ra quân Mỹ mới rút.
    Còn về ý bác nguyentin muốn khẳng định vai trò của QLVNCH trong cuộc chiến (cụ thể như trận Pleime này) là không tệ thì em nói thật với bác là hơi khó. Trong từng trường hợp cụ thể thì các đơn vị quân VNCH cũng có những trận đánh xuất sắc - vì dù sao đây cũng là một quân đội được huấn luyện, trang bị bài bản và chiến đấu ngay từ khi mới được thành lập. Nhưng nhìn tổng thể thì đây là một quân đội tồi, không có khả năng tự bảo vệ chính mình. Nhìn kết quả cả cuộc chiến tranh là rõ.
    Giờ thua rồi, các bác ở hải ngoại cứ lấy một vài trường hợp cá biệt để kết luận rằng quân VNCH là giỏi thì không khoa học lắm đâu bác ạ
  9. nguyentin1

    nguyentin1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2006
    Bài viết:
    1.433
    Đã được thích:
    0
    Các ta?i liệu tôi góp nhặt, không hắn chi? do anh tôi báo mộng cho biết đi đâu kiếm, hay do ngươ?i khác chi? điêfm, hay do ngươ?i khác gư?i tới, hay trao tận tay như ba?i "Chiến dịch Plây Me" do ông giám đốc Vietnam Center dúi tận tay sau khi tiếp nhận tư? Tướng Ước...
    Sơ? dif bác thấy "thông tin rất rơ?i rạc" vi? tôi gom chúng lại một chôf vi? liên quan đến một đê? ta?i - Pleime chă?ng hạn - bất luận tư? ai, ba?n văn quân sự chính thức Myf, VNCH, QĐNDVN, quân nhân Myf, VNCH, QĐNDVN, trích nhật báo, tuâ?n báo Myf, VNCH, QĐNDVN, lấy tư? văn khố, thư viện công tư Myf, VNCH, QĐNDVN,... tựu trung hâ?m ba? lă?ng đu? loại, không lọc lựa, không sắp xếp. Trước hết với mục đích đê? ai nấy, nhất la? các học gia?, đê?u có thêf trực tiếp tham kha?o - chứ đâu pha?i có ý "vác một cái thư viện ra để doạ thiên hạ" như bác gán cho tôi.
    Co?n bác ba?o la? "không được tôi khai thác triệt để trong tranh luận", thi? tôi xin nói tôi thiết tươ?ng la? môfi khi ra ý kiến tôi đê?u cố gắng trích dâfn băng chứng tư? các ta?i liệu, kê? ca? "link" săfn cho các bác tiện bấm va?o coi. Ma? nếu không trích dâfn thi? cu?ng bị hạch ho?i la? ta?i liệu đâu? Co?n "triệt đêf" thi? chắc chắn la? không rô?i, vi? tại diêfn đa?n na?y, khi tra? lơ?i nhưfng vấn nạn, tôi phúc đáp nhanh chóng, như khi trực diện đối thoại hay phúc đáp email, chứ đâu có như trươ?ng hợp ngô?i xuống tha?o một ba?i luận án. Hơn nưfa bị chất vấn tơi bơ?i, tra? lơ?i không kịp va? không xuê?, đơn độc múa quyê?n, tha?n hoặc mới có bác đơf đo?n, thi? la?m sao ma? ky? lươfng, triệt đê? được...
    Tôi thật sự không hiê?u bác ngụ ý gi? khi viết: "cái đầu luôn bị mơ hồ bởi chính cái thư viện đố" ? Tôi có thưa la? sơ? dif tôi tra?i ra xấp ta?i liệu tôi góp góp được la? đê? các bác gạt bo? một bên "cái tư duy chu? quan cu?a cá nhân tôi" - suy nghif như Myf, mặc ca?m thuộc thiê?u số VNCH yếm kém, chư hâ?u Myf, vv...- xem xét thă?ng các ta?i liệu na?y cu?ng các ta?i liệu các bác có ma? tôi không có. Thật la? không la?m vư?a lo?ng các bác: nếu phát biê?u ý kiến thi? bị cho la? chu? quan; nếu phân tích ta?i liệu thi? bị cho la? "chắt lọc" la? lệch lạc; nếu đưa ra hết ta?i liệu dạng thô thi? bị gán la? "hu? thiên hạ. Rof khô?!
  10. nguyentin1

    nguyentin1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2006
    Bài viết:
    1.433
    Đã được thích:
    0
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này