1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trận I-a Đrăng

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi nguoixahanoi, 07/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    quả thật trung tá Mel Gibson là Rambo, khi vưà xuống X-Ray, ông ta đang động mấy chú thông tin điện đàm đang sợ mất vía thì một viên đạn bắn bể cái đèn pin trên người ông ta, hâù như không cần quay lại, ông ta tia luôn một loạt M16 tiêu diệt ngay một tổ xung kích của ta ., hay khi anh bộ đội luồn vô định xáp lá cà với trung tướng Mel, ông ta một tay cầm điện đàm tiếp tục chỉ huy, tay kia cầm M16 chỉ cần bắn một viên là xong. Cuối cùng nguyên soái Mel lắp lưỡi lê vào M 16 dẫn đầu quân 1/7 tràn lên núi Chư Pông tiêu diệt toàn bộ sở chỉ huy mặt trận B3 của ta có lẽ Rambo cuñg chưa bao giờ làm nổi chuyện này !
    Phải nói tôi rất có ác cảm đối với bộ phim ( được Moore và Galloway sửa soạn kịch bản) nên ngay cuốn sách cuñg không muốn đọc . Tin tức của ông Moore cuñg có vẻ không được chính xác cho lắm đâu, quân ta hồi đó hoàn toàn phải di chuyển bằng chân và điện đàm điện thoại rất thiếu thốn nên đâu có thể tổ chức được nhưñg đợt tấn công cấp trung đoàn ...
    Theo tưóng Nam Khánh, trung đoàn 66 từ khi đóng quân ở vùng Chư Pông đã nghiên cứu trận địa và nhận thấy rằng trong vùng chỉ có bãi X-Ray là trực thăng đổ bộ được, vì vậy toàn bộ trung đoàn 66 đều đóng quân theo thế chân kiềng gần đó : TĐ9 cách bãi 1.5 km về phía nam, TĐ7cách bãi 2 km về phía đông nam, TĐ8 cách 3 km về phía bắc, sở chỉ huy sư đoàn 304 ở trên núi Chư Pông cách bãi 3 km về phía đông nam và cách sở chỉ huy tiền phương chiến dịch có 300m để tiện phối hơp. Cách bầy quân này có nghiã là nếu lính Mỹ đổ bộ xuống sẽ bị một trung đoàn của ta tieû diệt ngay, nhưng do cần thiết của chiến trường, cả 3 đơn vị đã phải đi Plei Me trợ giúp TrĐ33 nên đã rời khu vực ngày 23/10 và lệnh trở lại vị trí cũ chỉ nhận được ngày 10/11 tức chỉ 4 ngày trước khi Mỡ đến X-Ray . Vì vậy nên khi đánh bên ta có 3 TĐ chứ không phải là 1 TrĐ . Hơn nữa vâñ theo tướng Khánh thì TĐ7 chỉ kịp trở lại trận địa vào ngày thứ 2 của trận đánh sau cả đêm hành quân (và chỉ có 2 đại đội tham gia mà thôi) còn tiểu đoàn 8 thì kịp trở lại cho trận... Albany
  2. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Phải nói tôi rất có ác cảm đối với bộ phim ( được Moore và Galloway sửa soạn kịch bản) nên ngay cuốn sách cuñg không muốn đọc . Tin tức của ông Moore cuñg có vẻ không được chính xác cho lắm đâu, quân ta hồi đó hoàn toàn phải di chuyển bằng chân và điện đàm điện thoại rất thiếu thốn nên đâu có thể tấn công địch cấp trung đoàn nếu không có chuẩn bị kĩ càng trước...
    Theo tưóng Nam Khánh, trung đoàn 66 từ khi đóng quân ở vùng Chư Pông đã nghiên cứu trận địa và nhận thấy rằng trong vùng chỉ có bãi X-Ray là trực thăng đổ bộ được, vì vậy toàn bộ trung đoàn 66 đều đóng quân theo thế chân kiềng gần đó : TĐ9 cách bãi 1.5 km về phía nam, TĐ7cách bãi 2 km về phía đông nam, TĐ8 cách 3 km về phía bắc, sở chỉ huy sư đoàn 304 ở trên núi Chư Pông cách bãi 3 km về phía đông nam và cách sở chỉ huy tiền phương chiến dịch có 300m để tiện phối hơp. Cách bầy quân này có nghiã là nếu lính Mỹ đổ bộ xuống sẽ bị một trung đoàn của ta tieû diệt ngay, nhưng do cần thiết của chiến trường, cả 3 đơn vị đã phải đi Plei Me trợ giúp TrĐ33 nên đã rời khu vực ngày 23/10 và lệnh trở lại vị trí cũ chỉ nhận được ngày 10/11 tức chỉ 4 ngày trước khi Mỡ đến X-Ray . Vì vậy nên khi đánh bên ta có 3 TĐ chứ không phải là 1 TrĐ . Hơn nữa vâñ theo tướng Khánh thì TĐ7 chỉ kịp trở lại trận địa vào ngày thứ 2 của trận đánh sau cả đêm hành quân (và chỉ có 2 đại đội tham gia mà thôi) còn tiểu đoàn 8 thì kịp trở lại cho trận... Albany
    [/QUOTE]
  3. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Nếu tình tiết phim như bác panzer nói thì quả Mel hơi bị "Rambo" thật. Tay ấy mỗi phim được nhận từ 10 tới 20 triệu đô, thì cũng phải Rambo mới đáng đồng tiền bác gạo tụi Mẽo đi coi chứ? Trong hồi ký của Moore thì ông ta chủ yếu chỉ dùng điện đàm để phối hợp hỏa lực không quân pháo binh và chỉ huy các cánh quân. Ngoài ra, hồi ký có khoe là M đứng dưới làn đạn trên bãi trống để điều hợp các trực thăng tiếp vận và chở thương binh. Bao nhiêu việc như thế cũng đủ bấn rồi, chắc không có thì giờ để bắn đâu. Còn tiểu đoàn trưởng như Mel mà phải cầm súng bắn thì chắc chỉ khi nào bị quân ta tràn ngập tiểu đoàn bộ mà thôi. Mà như thế thì đâu có còn ai sống sót về mà viết hồi ký?
    Trung với Đảng - Hiếu với Dân - Khó khăn nào cũng vượt qua - Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành - Kẻ thù nào cũng đánh thắng!
  4. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Còn có một điêù mà tôi thấy khá buồn cười là câu nói nổi tiếng nhất của ông Mơ sau trận đánh mà báo chí, quảng cáo phim / sách là "trận đánh này chúng tôi đãchiến thắng là sự duñg cảm của người lính không kỵ và khẩu M 16 ..." (hình như trong sách của Sheehan cuñg nói)
    Chỉ tội ngoài ông ta ra nhưñg lính Mẽi khác không ai khen khẩu M 16 cả vì hồi đó M16 mới được chế tạo còn có nhiều nhược điểm và nhược điểm lớn nhất chính là súng hay bị tắc khi bắn nhiều . Vi vậy hồi 67 ở trận đồi 875 - Đắc Tô tụi dù 101 nói thua một phần vì M 16 không bắn lâu được . Tệ hơn nữa sau trận đồi 881 Khe Sanh, tụi lính thuỷ đánh bộ chửi súng M 16 đến nỗi sau đó tụi nó dùng M 14 hết, nghe nói mấy ngày sau khi tụi nó trở lại trận địa lượm xác, tụi nó thấy có mấy thằng Mẽi chết trong khi đang mở súng ra sửa !
    Như vậy tôi đoán ông Mơ này ( và chắc cả lính của ông) không có thì giờ bắn súng đến lúc tắc !
  5. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Tuyệt vời. HP hỏi mãi, giờ có nhiều thứ thế này.
    Thực ra, Moore là một sĩ quan nhiều kinh nghiệm. Đặc biệt trong những trận đánh cỡ vừa, khác với những trận đánh khổng lồ WW2. Ông đã chứng tỏ năng lực của mình ở Triều Tiên.
    Điều quan trọng nhất Moore làm được, là nhận ra rằng, ông đã bị bao vây. Đánh giá sai lực lượng địch, cấp trên đã bắt Moore đối đầu với đội quân đông gấp đôi. (đây chỉ là do sai lầm Mỹ, khi ta không cơ động bằng họ lại....dồn quân đông hơn vây Moore, mặt dừ quân số tổng cộng hai bên ta ít hơn). Ông Moore nhanh chóng chuyển sang cố thủ hợp lý, mặc cấp trên với sai lầm của họ, Moore thậm chí xdừng các nỗ lực cứu đồng đội để bảo vệ phần lớn đơn vị: ông đã tồn tại sau 2 ngày các đơn vị ta thay nhau xa luân chiến. Nguyên nhân dẫn đến bị xa luân chiến là do nhận định sai lầm cấp trên, còn vượt qua được điều đó chỉ có Moore: ông nhanh chóng dừng di chuyển, co cụm vòng tròn.
    Đơn vị bạn ông thì khác, như một trận đánh trong chiến tranh Pháp-Mỹ trước đây: đội hình hàng dọc trong rừng bị cắt nhỏ ra, thật sự là bị thảm sát. Đáng ra, co cụm cố thủ thì đơn vị này tiếp tục tạo điều kiện cho cuộc thảm sát.
    Do đó, HP cho rằng, Moore hầu như không trực tiếp chiến đấu, công việc chính của ông là ngồi trong cái hố cạnh tổ mối, cầm tổ hợp.
    Trận đánh diễn ra như tất cả các trận đánh điển hình nhà ta khác: một mục tiêu bị tiến công, rồi quân tiến công như là thất bại, buân tiếp viện đuổi theo và bị bao vây. Ngay cả những bộ phận nhỏ của trận đánh cũng như vậy: một trung đội của Moore. Còn viên sĩ quan ngon lành này thì tránh cả tiểu đoàn tình huống đó.
  6. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Như vậy, trận chiến chỉ do lính trung đoàn 66 tiến hành. Trung đoàn 33, 32, 35 thực tế là cùng tham gia chiến dịch Plâyme, có cùng tham gia tải lương và được một số người chho là cùng tham chiến.
    HP được biết, sư đoàn 304 (trung đoàn 66, trung đoàn 9, trung đoàn 24 và trực thuộc) đang ở Trung Lào, trung đoàn 66 được gọi ra bắc củng cố huấn luyện và hành quân ngay vào Tây Nguyên.
    Sư đoàn 1 đang được thử nghiệm, là con đẻ của Macnamara, chư có trận đánh nào lớn (cả của binh chủng trực thăng vận mới coóng).
    Sai lầm của Mỹ ngay từ đầu được bộc lộ. Trong khi hai bên đều muốn "đánh thử", Mỹ không hình dung ra, VC đã bố trí để gặp nhau. Cho rằng, đây là du kích địa phương, Kin-nớt là người quyết định tạo ra trận đánh này.
    Thực ra, không thể trách cứ Kin-nớt được, vì từ cấp nhỏ nhất, quân Mỹ luôn có sai lầm tương tự. Như là trung đội 2 của H-ren. Gặp một tiểu đội phục kích rồi rút, 27 lính trung đội này đuổi theo, cùng dẫn nhau vào lò nướng thịt. Nhưng cực kỳ may cho những người sống sót và những người chết ở trung đội 2 có thêm 1 ngày: tiểu đoàn 9 định dùng trung đội này câu Moore. May mắn, Moore nhận ra ngay âm mưu, điều đó tránh thương vong nữa cho đại đôi B của H-ren.
    Cho rằng, quân Bắc Việt bị phân tán do cuộc đổ bộ Albany và Victor, Moore tiếp tục tiến lên cứu mồi câu, ông ta tiến lên rất thận trọng, (thực tế, ông ta hầu như không tiến) do đó giữ được đại đội A. Rõ ràng, Moore hiểu được, địch không hề bị phân tán, mà cơ động hơn ông ta, và đang xa luân chiến. Không ai có thể trách Moore bỏ 27 bính trung đội 2 đại đội B của Clai-de E. Sa-vai-gơ: mồi câu, vì những điều sẽ đến bên Albany. Moore hiểu rằng, ông ta đang bị tấn công như một cuộc tấn công của kỵ binh Mông Cổ, không rõ đối phương ở đâu. Trong đêm 14-15, ông ta đã lập xong thế cố thủ, thuyết phục chỉ huy chi viện tối đa. Thực tế, đại đội A và phần còn lại của đại đội B may mắn được đi theo Moore tỉnh. Đại đội C và D ở lại trở thành bức tường phía sau: ăn đòn đủ, quá là Moore cáo già. Nhưng mà, tất cả còn chưa là gì với tiểu đoàn 2/7 ở Albany. Những cái đó thanh minh cho việc Moore không cứu mồi câu. Có lẽ, nhiệm vụ làm mồi câu đã cứu một số trong trung đội B.
    HP được huấn luyện ở đại đội 5, tiểu đoàn 7, trung đoàn 66 (thời bình). Không lạ gì cách tấn công quân ta: ba hướng thay phiên nhau tiến công, đấy là xa luân chiến cho Moore.
    Được biết, trận đánh này là trận lớn đầu tiên của kỵ binh bay, không mấy vinh quang (hè hè hè hè). Mà,đây lại là sản phẩm Macnamara trực tiếp thiết kế, coi là cây đinh trong chiến thuật trên chiến trường và chiến lược với hậu cần. Dĩ nhiên, điều đó giải thích tại sao Macnamara tìm hiểu quá kỹ sau trận đánh.
  7. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Cho bác Mộ Dung thêm vài tin tức vênhừñg đơn vị có mặt trong trận Ia Đrăng về phía ta :
    theo hồi ức của thiếu tướng Trần Đối, lúc đó là tham mưu trưởng tiểu đoàn 34 (sau gọi là TĐ4) trung đoàn 320 :
    "... sau trận tiêu diệt chiến đoàn nguỵ trên đường 21, tôi dấn một trung đội vận tải từ Làng Gà về phối thuộc cho tiểu đoàn 635 (sau gọi là TĐ5) để tập kích trận địa pháo Mẽi vưà thiết lập ở Gia Bò . Đến gần suối Gia Giao kề chân núi Chư Pông thì gặp một đơn vị đang bố trí đội hình chiến đấu 2 bên đường . Tôi đoán biết là TrĐ66 mới vào, anh em cứ nhìn chúng tôi như muốn tìm người quen . Gần hết đội hình của bạn, tôi thấy một người và đoán là thủ trưởng của đơn vị bạn . Tôi định dừng lại hỏi thăm tình hình, thì đồng chí ấy bắt tay tôi và rất phấn khởi hỏi có phải TrĐ 320 không ? Tôi đáp "phải" . Đồng chí nhanh nhẹn giới thiệu là Lê Xuân Phôi, tiểu đoàn trưởng TĐ8 TrĐ66 . Đồng chí nói chấp hành mệnh lệnh cấp trên, chúng tôi đang đi đường vào vị trí đứng chân thì gặp Mẽi, chúng đang ở bên kia bờ suối, phía trước mặt địa hình rừng núi trùng điệp và hiểm trở mà đơn vị mới vào còn lạ nước lạ cái . May quá gặp được các anh, vậy các anh cùng chúng tôi phối hợp đánh bọn này đi . anh hỏi tiếp : đơn vị có bao nhiêu người . Tôi đáp : 1 trung đội bộ binh và 1 trung đội vận tải . tôi là Đối, Trần Đối, tham mưu trưởng TĐ34. Tôi đang suy nghĩ, phần lo đi gặp TĐ635, phần muốn ở lại chiến đấu . Lê Xuân Phôi đang chơquyềt định của tôi thì súng phía trước nổ ; anh chỉ nêu một đề nghị là tôi ở giữ cánh sườn và đằng sau giúp anh, còn chính diện do TĐ 8 đảm nhiệm . Tôi đồng ý ngay . Lê Xuân Phôi đứng dậy phấn khởi nắm chặt tay tôi và lắc mạnh : cám ơn anh Đối . Trên đường trở về vị trí được phân công tôi vâñ dõi theo anh : lú qua cánh phải, lúc qua cánh trái, khuất dần vào đội hình chiến đấu, chìm vào trong khói bụi của bom đạn với nhưñg tiếng nổ chát chúa và nhưñg thắng lợi dành được ... "
    Như vậy là bác có thể gọi là bên ta có luôn TĐ34 TrĐ320 đó
    Được panzerlehr sửa chữa / chuyển vào 07:35 ngày 10/02/2004
  8. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Nhân tiện đọc lại hồi ký của tướng Nam Khánh, tôi có vài đoạn ông nói về trung tá Mơ :
    Trong ngày thứ nhất, trước những trận phản công quyết liệt của TĐ9 :
    " trung tá tiểu đoàn trưởng Mơ tiếp tục kêu cứu lữ đoàn tăng viện vì khu vực "Tia X" bị sứ ép của 3 TĐ quân đối phương . Nhận được mẩu tin kỹ thuật mang tính thổi phồng này những người trong sở chỉ huy chúng tôi cười ra nước mắt . Mơ muốn được trên chi viện càng nhiều càng tốt và cuñg là cách tự đề cao mình, 1 TĐ đang phải chống đỡ với 3 TĐ quân đối phương thì quả là một trung tá có tài (!?).Như bạn đọc đã biết, đối diện với TĐ1 của Mơ (5 đại đội, vưà được tăng cường 1 đại đội ) chỉ có TĐ9/66, nhưng quân số không đủ so với biên chế vì qua 3 tháng hành quân vào chiến trường số bệnh tật, nhất là sốt rét đã ảnh hưởng không ít đến quân số hiện diện chiến đấu "
    Ngày thư hai, trong khi TĐ 7 tấn công :
    "...khoảng 9 giờ, từ 3 hướng, TĐ7 mở đợt tiến công vào đại đội A ở hướng tây khu vực hạ cánh, bắn 15 quả đạn cối 82 vào sở chỉ huy TĐ1 ở gò mối. tiểu đoàn trưởng Mơ hoảng hốt cầu cứu : "chúng tôi đang bị cầm chân trong một cuộc chiến chí tử, đang phải chịu thương vong nặng nề ở khu vực đại đội C ( bị đánh trước)... Chúng tôi cần sự giúp đỡ". Mơ còn lớn tiếng nói rằng TĐ 1 đang chịu sức ép của 1000 quân đối phương . Nhưng thực tế đối phương mà Mơ đang phải chống đỡ chỉ là đại đội 1 và 2 của TĐ 7/66. Rõ ràng sự thổi phồng này nhằm đề cao mình và xin trên tăng viên..."
    Ở trên tôi có nói là đại đội 3 TĐ 7/66 không tham gia trận đánh nhưng khi đọc lại sách trên, tôi thấy đó là sai : đại đội 3 cùng trung đội 1 đại đội 1 đã tấn công 5 lần vùng "Tia X" trong đêm 16 rạng ngày 17. Lúc này trận đánh của trung tá Mơ đã kết thúc vì trên bãi Tia X đã có toàn bộ 3 TĐ không kỵ Mẽi nên không biết còn được gọi là trận Ia Đrăng không .
  9. Dilac

    Dilac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2003
    Bài viết:
    950
    Đã được thích:
    0
    xoá vì đả kích cá nhân, mong bạn lưu ý
    Được ruavang sửa chữa / chuyển vào 08:29 ngày 13/02/2004
  10. nameno

    nameno Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2003
    Bài viết:
    467
    Đã được thích:
    0
    Vote 5* cho anh bạn xe tăng Đức này về nguồn tư liệu quý.
    Từ trước đến nay, mỗi lần dở xem bộ phim We are the Soldier của Gibson là lại thấy bực mình vì lối làm phim xuyên tạc lịch sử, cộng thêm với những chi tiết thổi phồng về báo cáo chiến sự được ghi nhận trong các tài liệu tổng kết của Mỹ và hồi ký của Moore.
    Việt Nam nghèo và thiếu thốn nên không có điều kiện ghi lại bằng tư liệu (phim + ảnh chụp) các hoạt động chiến đấu thực tiễn tại những trận đánh lịch sử như Ia Drang, Đacto... nên khiến các nguồn tư liệu Mỹ gần như độc tôn khi chương ra các bức ảnh, và tự giành lấy cho mình cái quyền "bình luận khách quan", mà thực ra thì "chủ quan hạng nặng".
    Việc so sánh đối chiếu các nguồn tin giữa hai phía cho phép nhìn rõ hơn được thực chất vấn đề và làm rõ hơn về chiến quả thực tế của Việt Nam.

Chia sẻ trang này

Mudim v0.8 Disable VNI Telex VIQR Mix mode Auto detect Use speller featureUse new accent rule [ Toggle (F9) Toggle Panel (F8) ]