1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TRẬN IWO JIMA

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 10/02/2014.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Tuy nhiên, sư đoàn 3 và sư đoàn 5 bên cánh trái vẫn còn đang phải chiến đấu. Ở đây đại tá Masuo Ikeda chỉ huy số quân địch còn lại. Họ tập trung trong 1 khu vực có diện tích 1 dặm vuông gồm những khe sâu, hẻm núi có chiều dài 700m và rộng từ 200 đến 300m. Đây trở thành điểm đứng chân cuối cùng của tướng Kuribayashi. Về cơ bản nơi này ko thể dùng xe tăng hay các loại cơ giới khác. Cuộc chiến đấu tàn khốc tại đây đã khiến nó được mang tên là: “Hẻm núi đẫm máu”.

    1 toán thám sát của TQLC tí nữa thì bắt được tướng Kuribayashi tại 1 cái hang trong hẻm núi này hôm 13 tháng 3. Người cần vụ đã nhanh chóng thổi tắt nến và lấy tấm chăn trùm lên người ông tướng ngay khi lính Mỹ ngó nhìn vào hang. Những người lính dừng lại, nhìn săm soi 1 hồi rồi bỏ đi – khiến cho trống ngực người cần vụ đập liên hồi.

    Hôm sau thì “hẻm núi đẫm máu” đã bị thu hẹp lại. Lúc đó binh nhất Franklin Sigler dẫn đầu 1 cuộc tấn công vào ụ pháo đã mấy ngày nay chặn bước tiến của đại đội mình. Anh xông đến nơi, ko bị xây sát gì, và đã dùng lựu đạn hạ gục nó, giết hết các pháo thủ. Ngay tức thì, từ các hang động và địa đạo xung quanh, đạn Nhật bắn về phía anh. Lợi dụng các tảng đá, Sigler tổ chức đánh trả và tiêu diệt những vị trí đó. Nhưng anh cũng đã bị thương nặng. Tuy nhiên anh ko chịu sơ tán mà vẫn ở lại chỉ dẫn xạ kích để quân Mỹ bắn vào vị trí quân Nhật. Sau đó Sigler còn đem được 3 thương binh nữa về nơi an toàn dưới làn đạn địch và chỉ chịu về tuyến sau khi chỉ huy ra lệnh.

    Sigler được tặng thưởng huân chương danh dự cho hành động này và do đã góp công lớn trong việc tiêu diệt quân phòng thủ hẻm núi – là trung đoàn 145 nổi tiếng của Nhật Bản.

    Mối quan tâm của Kuribayashi lúc này chính là lá cờ của trung đoàn 145. Trong quân đội Nhật, cờ đơn vị là 1 vật thiêng liêng. Nếu mất cờ, thì đơn vị đó sẽ bị xóa phiên hiệu 1 cách nhục nhã. Các sĩ quan Nhật sẵn sàng hy sinh tính mạng vì lá cờ. Người lính Nhật nào được giao giữ lá cờ chính là vinh dự lớn lao nhất. Vì thế, tướng Kuribayashi đã điện hỏi đại tá Ikeda xem ông này có thể giữ được lá cờ trong bao lâu nữa.

    Viên đại tá trả lời: “Có lẽ 1 ngày nữa.” Tướng Kuribayashi liền bảo: “Đốt nó đi. Ko được để nó rơi vào tay kẻ thù.” Ikeda tuân lệnh và từ chỉ huy sở của mình báo lại: “Chúng tôi đã đốt lá cờ vinh quang của trung đoàn mình tại đây. Chào tạm biệt.”

    Mấy hôm sau, tướng Erskine đã cố thuyết phục đại tá Ikeda ra đầu hàng. Lời kêu gọi có nội dung: “Tinh thần chiến đấu bất khuất, dũng cảm mà binh sĩ Nhật đã thể hiện trên đảo Iwo Jima đã khiến cho mọi chiến binh đều phải kính phục. Ông đã chỉ huy họ 1 cách tuyệt vời. Nhưng chúng tôi ko hề muốn tiêu diệt những người lính can đảm đang bị dồn vào chân tường. Vì thế, tôi đề nghị ông hãy cho quân lính ngừng bắn, xếp hàng đi ra dưới sự chỉ huy của mình, đi qua phòng tuyến chúng tôi tới nơi an toàn, nơi mà ông cùng các sĩ quan và binh sĩ dưới quyền sẽ được đối xử nhân đạo phù hợp với các quy tắc chiến tranh.”

    Tướng Erskine gửi thông điệp trên cho 2 tù binh Nhật mang về. Một người đã tới hang của Ikeda. Anh này nhờ 1 người bạn đem vào trong và rồi bỗng hốt hoảng chạy về phòng tuyến quân Mỹ. Ko thấy có hồi âm gì của đại tá Ikeda và sư đoàn 5 sẽ lại phải trục hết quân địch ra khỏi” hẻm núi đẫm máu”.

    Đây là 1 công việc khó khăn. Phủ đầy bụi xám trộn với tro của Iwo, quần áo bị rách tươm vì đá lởm chởm. TQLC của tướng Rockey ko hề nao núng tiến từ hỏa điểm này sang hỏa điểm khác. Cuối cùng họ tiến đến 1 boong ke lớn ở góc đông nam hẻm núi. Đó là vị trí còn đứng vững cuối cùng của Nhật trên mặt đất tại đảo Iwo và có lẽ nằm ngay trên bộ chỉ huy của tướng Kuribayashi. Hết lần này đến lần khác, TQLC giội đạn pháo với đầu nổ chứa tới tới gần 20kg thuốc nổ công kích boong ke. Nhưng nó quá vững chắc ko sao đánh sập được. Rốt cục TQLC phải bỏ qua nó mà quay sang tiêu diệt các vị trí yểm trợ xung quanh.

    Đến ngày 16 tháng 3 thì Tadamichi Kuribayashi biết rằng đã đến hồi chung cuộc. Sáng hôm ấy, ông đã chỉ đạo sĩ quan và binh sĩ sẽ xông ra lúc nửa đêm và “tiến công quân thù cho đến người cuối cùng. Tất cả các anh sẽ hy sinh thân mình cho Thiên hoàng vạn tuế. Đừng nghĩ về bản thân. Tôi sẽ dẫn đầu tất cả.” Ngày hôm đó Tokyo gửi điện thăng cấp cho ông lên đại tướng. Có lẽ ông ko nhận được điện nên ko hề thấy có cảm xúc gì về vinh dự này. Nếu nhận được có lẽ ông sẽ biết đây là phần thưởng cho nỗ lực của mình và Tokyo đã biết mọi việc sắp kết thúc. Tướng Kuribayashi đã gởi về Tổng hành dinh đế quốc với giọng điệu ko hề tỏ ra sợ hãi:

    Chiến cuộc sắp tàn. Vào nửa đêm ngày 17, tôi sẽ dẫn đầu cuộc tổng công kích cuối cùng. Tôi nguyện cầu cho đế quốc ta sẽ giành chiến thắng và bình an. Tôi rất vui khi báo rằng chúng tôi vẫn tiếp tục chiến đấu chống lại quân thù có sức mạnh vật chất vượt trội. tất cả các sĩ quan và binh sĩ dưới quyền tôi đều xứng đáng nhận phần thưởng cao quý nhất. Tuy nhiên tôi xin nhận lỗi trước Thiên hoàng vì đã ko làm được theo như ý nguyện và để mất hòn đảo quan trọng này vào tay quân thù sau khi chứng kiến sĩ quan, binh lính ta tử trận. Phải chiếm lại bằng được hòn đảo nếu ko tổ quốc ta sẽ lâm nguy. Tôi hi vọng linh hồn tôi sẽ dẫn đường cho cuộc tiến công tái chiếm đảo trong tương lai. Đạn dược và nước uống đều đã cạn. Giờ chúng tôi đã sẵn sàng cho trận đánh cuối cùng. Tôi rất cảm kích vì đã được trao cho vinh dự này để báo đáp hoàng ân. Cho phép tôi nói lời tạm biệt. Cuối cùng tôi xin kết thúc bằng chùm thơ vụng về sau:

    Đạn dược hết ,người thì tàn lụi
    Ko hoàn thành nhiệm vụ hận làm sao
    Ko báo thù được thì làm sao siêu thoát?
    Tôi sẽ tái sinh 7 kiếp nữa
    Lại cầm vũ khí lên chống giặc thù
    Tôi lo lắng cho tương lai đất mẹ
    Khi cỏ xanh phủ kín xác thân mình
    thanhVNW, nobita1102, ttanh9192 người khác thích bài này.
  2. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Có vẻ như, cuốn sách này cho thấy chiến cuộc đẫm máu khiến bộ máy tuyên truyền Mỹ phải thổi mạnh các gương chiến đấu tiêu biểu. Thế mới thấy các tuyên truyền ở Điện Biên Phủ cũng đã có nhiều tiền lệ :)
    thanhVNW, nobita1102, gakocanh2 người khác thích bài này.
  3. ruoitrau

    ruoitrau Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2001
    Bài viết:
    1.892
    Đã được thích:
    1.079
    sorry ngoài lề tí, lão danngốc ơi mấy cái link phim nga subviet trong nuocnga.net die hết rồi à(mediafire ấy)
  4. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Tớ không chịu trách nhiệm về việc ấy!
  5. gakocanh

    gakocanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/04/2011
    Bài viết:
    207
    Đã được thích:
    162
    cụ danngoc có sub tập 4 phim ngọn đồi bí ẩn không ạ.cho em xin với.
  6. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Đêm hôm đó nước Nhật đã đau buồn hiểu rằng Iwo Jima đã thất thủ. Thủ tướng Kuniaki Koiso, người lên thay cho Tojo, đã nói: “Ko có chuyện đầu hàng vô điều kiện. Dù chỉ còn 1 lính Nhật còn sống thì vẫn phải chiến đấu để đập tan tham vọng của lũ giặc thù.”

    Nhưng đêm đó cuộc tấn công banzai đã ko xảy ra. Thay vì làm vậy, tướng Kuribayashi cùng khoảng 400 người đã chui ra (có lẽ từ dưới cái boong ke) và lẩn trốn vào những hang động gần nguồn nước. Rõ ràng là vị tướng vẫn còn muốn đem theo nhiều lính Mỹ nữa trước khi trở về cõi vĩnh hằng.

    Ngày hôm sau TQLC quay lại đánh cái boong ke. Xe tăng ủi đất giờ đã theo kịp bộ binh và theo hẻm núi tiến vào. Những cỗ xe từ từ cuộn xích tiến lên mặc cho đạn nhọn bắn vào vỏ giáp kêu leng keng. Xẻng ủi đất của xe đã đẩy đất đá, xà bần lên bít hết các lỗ thông hơi của boong ke. Công binh TQLC mang những khối thuốc nổ lớn, mỗi khối nặng tới 750kg đến. Đảo Iwo Jima đã 5 lần rung chuyển vì những vụ nổ kinh khiếp do chúng gây ra và cuối cùng thì cái boong ke cũng đã phải khuất phục.

    Xe tăng ủi đất với lính bộ binh hộ tống tiến lên tiếp. Khu vực hẻm núi thu hẹp dần. Diện tích nó chỉ còn 100m vuông, rồi giảm xuống 80, rồi 60…Xe tăng ủi đất đã mở đường cho các xe tăng Sherman đi sau. Xe tăng Sherman dùng pháo 75 ly nã trực xạ vào những cửa hang cuối cùng còn sót lại.

    Thình lình, 1 lính Nhật từ miệng hang xông ra. Hắn ta ôm 1 khối bộc phá lao đến chiếc xe tăng ủi đất. Lái xe xoay cỗ tăng nặng nề hướng thẳng về phía tên địch. Nâng lưỡi ủi lên cao rồi cho nó rơi xuống, cắt kẻ tấn công ra làm đôi. Ngay lúc đó lái xe chui ra khỏi chiếc tăng ủi đất của mình phóng về phía mấy chiếc tăng Sherman đang đậu. Mặc kệ đạn nhọn bay viu víu xung quanh, anh lấy tay đập vào thành xe cho tới khi người trưởng xe mở cửa tháp pháo.

    Anh lái xe vui mừng hét lên: “Có thấy thằng Nhật bủn điên khùng đó định làm gì bọn tôi ko? Thấy chưa, bồ tèo, tôi đã xử được nó đó.”
    Rồi anh quay đi và cuốc bộ ra khỏi hẻm núi.

    Nhưng hôm sau, ngày 21 tháng 3, anh và các đồng đội đã quay trở lại. Tới đêm, tướng Kuribayashi đã gởi điện cho quân đồn trú trên đảo Chichi Jima lân cận: “Đã 5 ngày nay chúng tôi ko ăn uống gì, nhưng tinh thần chiến đấu vẫn rất cao. Chúng tôi sẽ chiến đấu anh dũng tới người cuối cùng.” Ba ngày sau có 1 bức điện nữa gởi đến: “Gởi tất cả sĩ quan và binh lính trên đảo Chichi Jima. Tạm biệt.”

    Đó là những lời cuối cùng của tướng Kuribayashi, nếu thực sự chúng là do ông gửi đến. Không ai có thể biết chắc. Cũng ko ai biết được những gì đã xảy ra với vị tư lệnh Nhật. Ngày 25 tháng 3, diện tích khu hẻm núi còn chống cự chỉ còn 50m vuông và 1 toán TQLC đi thám sát qua đó đã ko xảy ra sự cố gì. Dường như hồi kết thúc đã đến.

    Nhưng đến ngày 26 tháng 3, khi trời còn chưa sáng. Khoảng 300 bóng người âm thầm bò ra khỏi các hang hốc trong khu vực hẻm núi. Có nhiều người cầm theo kiếm, và trong đó có nhiều sĩ quan. Có lẽ Tadamichi Kuribayashi cũng có mặt trong số đó. Lính mang theo bộc phá đều biết rõ họ sẽ đi để thực hiện cuộc tấn công cảm tử cuối cùng. Mục tiêu chính là phi đoàn VII máy bay chiến đấu của không quân lục quân (Army Air Corps’ VII Fighter Command) đóng trên bờ biển phía tây, cạnh sân bay số 2.

    Những cảm tử quân đã đến nơi có những binh sĩ không quân chưa hề được huấn luyện chiến đấu trên mặt đất. Địch gào lên tấn công, ném lựu đạn, đâm chém những phi công còn say ngủ rồi rút đi cùng với vũ khí đoạt được của Mỹ. Sau đó quân Nhật tới tràn ngập 1 tiểu đoàn công binh TQLC, trận đánh ở đó cũng hỗn loạn và đẫm máu cho đến khi trung úy Harry Martin tập hợp các binh sĩ, mau chóng lập ra 1 tuyến phòng thủ và chặn quân địch lại. Sau đó anh tiến hành phản kích đánh tan quân Nhật. Martin cuối cùng cũng tử trận và chở thành quân nhân TQLC cuối cùng được tặng thưởng huân chương danh dự trên đảo Iwo Jima.

    Ngày 26 tháng 3 khi trời sáng rõ, đảo Iwo Jima đã được bộ tư lệnh quân Mỹ chính thức công bố “an toàn”. Bình minh cũng lộ ra 223 xác lính Nhật trên khu vực sân bay số 2. Xác Tadamichi Kuribayashi ko thấy có trong đó và cũng ko bao giờ tìm thấy.

    Vậy là, sau 36 ngày cuộc chiến đấu khốc liệt đã kết thúc. Nhưng con người dơ bẩn và mệt mỏi đã giành chiến thắng trên Iwo Jima, giờ lại âm thầm quay sang thống kê cái giá phải trả. Có thể thấy hàng ngàn cột bia thánh giá cùng các ngôi sao đứng thẳng hàng trong các nghĩa trang của 3 sư đoàn. Họ cũng thống kê số người trong các tàu bệnh viện trở về quần đảo Mariana và Hawai hàng ngày.

    Chỉ riêng sư đoàn 5 đã phải chịu 8.563 thương vong. Đảo Iwo là chiến địa đầu tiên và duy nhất của đơn vị. Chỉ có ít binh sĩ đã qua thử lửa trong toàn cái sư 5 non trẻ ấy. Và trong số các người lính được an táng tại đây có cả 3 người đã được tặng thưởng huân chương danh dự: Trung sĩ Joseph Julian tử trận khi tấn công 1 cái lô cốt, binh nhất James LaBelle và binh nhì George Phillips, là những người lấy thân mình nằm đè lên lựu đạn để cứu mạng đồng đội.

    Sự hy sinh của những người lính đã thể hiện cho tinh thần bất khuất của những TQLC trẻ tuổi trên đảo Iwo Jima. Những TQLC sống sót, trong những ngày cuối cùng của trận đánh đều đã xuống nghĩa trang để tỏ lòng biết ơn với những người đã chết. Ở đó họ quỳ hoặc cúi đầu mặc niệm. Một số còn trang trí cho nấm mộ của bạn thân. Có khi họ còn đẽo thánh giá bằng đá vôi trên núi, đặt phù hiệu TQLC lên mộ hay dùng lưỡi lê khắc nguệch ngoạc lên bia mộ những lời tưởng nhớ và hình phù hiệu TQLC. Có lúc những hình ,chữ lại được khắc trên những vỏ đạn pháo đổ đầy cát. Người ta đọc được những dòng này trên 1 số văn bia sau:

    Chúa cứu rỗi cho người lính TQLC này
    Người đã cho đi tất cả để cứu sống chúng tôi.

    MONTY – một TQLC giỏi đã chết trong chiến đấu
    Nhưng không vô ích.
    gakocanhBoyluudan85 thích bài này.
  7. Boyluudan85

    Boyluudan85 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    22/06/2013
    Bài viết:
    602
    Đã được thích:
    436
    Làm tiếp trận Okinawa luôn đi bạn :D
  8. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Cả thảy có 4.189 TQLC chết trận tại Iwo Jima, cùng với 15.749 người khác bị thương hay bị loại khỏi vòng chiến vì lý do này hay lý do khác. Tổng cộng số thương vong là 19.938 người. Tổn thất của phía Nhật cũng nặng nề ko kém, chỉ 1 số ít trong số 21.000 quân phòng thủ là còn sống sót. Tỉ số tử trận của Nhật so với quân Mỹ tiến công là 5:1. Đây là tỉ lệ đáng ngạc nhiên vì trong chiến tranh thường thì quân tấn công thường chết nhiều hơn quân phòng ngự. Tướng Graves Erskine đã đề cập tới điều này khi nói những lời sau:
    “Cứ để thế giới đếm số bia mộ của chúng ta”

    “Cứ để cho họ đếm đi đếm lại. Rồi họ sẽ hiểu ra tầm quan trọng của chiến thắng tại Iwo Jima, và tự hỏi sao chỉ có vậy.”

    Không những TQLC đã chiến đấu trong trận đánh tàn khốc nhất trong lịch sử binh chủng mà còn giành chiến thắng tại 1 trận đánh tàn bạo vô tiền khoáng hậu trong quân sử Hoa Kỳ. Nhưng những TQLC trẻ tuổi dũng cảm khi lên tàu rời đảo Iwo Jima lại ko hề tỏ ra hân hoan trước thắng lợi. Họ chỉ cảm thấy sâu sắc nỗi buồn đau, mất mát. Họ sẽ ko bao giờ quên những người nằm lại phía sau và cũng ko muốn đất nước lãng quên cái tên khủng khiếp, 1 nơi đẫm máu, nơi có ngọn cờ Mỹ tung bay theo gió trên đất người và cửa ngõ tiến vào nước Nhật bị mở toang.

    Cái tên đó giờ đã trở thành bất tử. Nó sánh ngang với Valley Forge, Gettysburg, Belleau Wood và Guadalcanal.
    Thủy sư đô đốc Chester W. Nimitz đã đưa tên Iwo Jima lên văn bia của mình.
    “Tinh thần dũng cảm trở thành 1 đức tính phổ biến cho tất cả những lính Mỹ trên đảo Iwo Jima.”





    Niên biểu các sự kiện trong chiến dịch xâm chiếm Iwo Jima





    24/11/1944 Máy bay B-29 trên quần đảo Mariana lần đầu tiên oanh tạc Tokyo.

    8/12/1944 Hải quân Mỹ pháo kích Iwo Jima. Và tiếp tục đến oanh kích trong các ngày 27/12, 5/1, và 24/1.

    15-16/2/1945 Quân đoàn đổ bộ số 5 rời quần đảo Mariana sau khi đã diễn tập tấn công lên đảo Iwo Jima.

    16-18/2/1945 Hải quân hỗ trợ tiến hành oanh kích chuẩn bị cho cuộc đổ bộ Iwo Jima bằng trọng pháo và máy bay.

    19/2/1945 Sư đoàn 4 và sư đoàn 5 đổ bộ lên đảo và thiết lập đầu cầu. Lính Ong biển lên bờ để làm đường tiếp tế.

    22/2/1945 trung đoàn 21, sư đoàn 3 lên tham chiến trong khu vực của sư đoàn 4. Máy bay “Thần phong” Nhật tiến công tàu yểm trợ ngoài khơi Iwo Jima.

    23/2/1945 Trung đoàn 28 TQLC thượng cờ trên đỉnh núi Suribachi.

    25/2/1945 Đơn vị cuối cùng của sư đoàn 3 tham chiến. Sư đoàn 4 bước vào “cối xay thịt”.

    27/2/1945 Sư đoàn 3 vượt qua sân bay số 2 và đồi 199.

    1/3/1945 Sư đoàn 5 tràn ngập đồi 362A. Sư đoàn 3 quét sạch sân bay số 3.

    3/3/1945 TQLC sư đoàn 5 chiếm được đồi 362B

    4/3/1945 “Cối xay Thịt” bị sư đoàn 4 phá vỡ. Chiếc B-29 đầu tiên hạ cánh xuống đảo.

    6/3/1945 Máy bay P-51 Mustangs và P-61 Black Widows của không quân tới đảo Iwo.

    7/3/1945 Sư đoàn 3 tấn công trước bình minh lên đồi 362C và chiếm được đồi vào cuối ngày.

    8/3/1945 Quân Nhật tổ chức tấn công tự sát vào ban đêm và bị đẩy lui với tổn thất nặng nề.

    9/3/1945 TQLC của sư đoàn 3 tiến đến đầu kia của đảo.

    16/3/1945 Vị trí kiên cố cuối cùng bị sư đoàn 3 nhổ cùng việc xóa xổ “cái túi Cushman”. Tướng Kuribayashi báo cho Tokyo về việc Iwo Jima sắp thất thủ.

    19/3/1945 Sư đoàn 4 lên tàu về Hawaii.

    26/3/1945 Lính Nhật sống sót phát động cuộc tấn công tuyệt vọng vào sáng sớm nhằm vào các đơn vị TQLC và không quân gần sân bay số 2.

    Trận Iwo Jima được chính thức tuyên bố đã kết thúc.
    ttanh919Boyluudan85 thích bài này.
  9. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Chú giải

    Tiểu đội = 10 người
    Trung đội = 40 người
    Đại đội = 200 người
    Tiểu đoàn = 1000 người
    Trung đoàn = 3000 người
    Sư đoàn = 20.000 người
    Quân đoàn = 50.000 người hoặc hơn.

    Trong binh chủng TQLC, 1 trung đội có 4 tiểu đội, 4 trung đội và đại đội bộ hợp thành 1 đại đội. 3 đại đội cùng đại đội chỉ huy hợp thành 1 tiểu đoàn. Trung đoàn gồm có 3 tiểu đoàn. 3 trung đoàn cộng với 1 trung đoàn pháo binh tạo thành 1 sư đoàn.

    1 sư đoàn TQLC thường có quân số khoảng 20.000, vì ngoài bộ binh và pháo binh còn có rất nhiều đơn vị đặc biệt đi theo sư đoàn. Những đơn vị này bao gồm các tiểu đoàn xe tăng, công binh,vận tải cơ giới và xe lội nước. Ngoài ra còn có quân y, quân khuyển, rocket, thông tin liên lạc và các đơn vị tình báo. Hai sư đoàn hay hơn tạo thành 1 quân đoàn với quân số lên tới 50.000 , vì quân đoàn còn có các đơn vị trợ chiến khác.

    Quân đoàn đổ bộ số 5 tại Iwo jima gồm 3 sư đoàn 3,4,5 cả thảy lực lượng có khoảng 70.000 quân.

    Trên đây chỉ là quân số lý thuyết vì các đơn vị quân sự thường xuyên thay đổi về qui mô. Luôn có một số lính bị ốm, nghỉ phép, tăng phái cho các đơn vị khác hoặc được cho về thăm nhà sau khi ra viện. Khi hành quân các sư đoàn có thể sử dụng xe tăng, nhưng khi gặp địa hình ko thuận lợi thì xe tăng có thể phải để lại phía sau. Vì vậy 1 đội quân, cũng như cuộc chiến mà nó tham gia, luôn luôn ko ổn định, luôn luôn biến đổi.




    Danh sách TQLC được tặng thưởng huân chương danh dự tại Iwo Jima (dấu * là được truy tặng)



    Tên Cấp bậc Ngày Thành tích

    *Berry, Charles Joseph ' Hạ sĩ 3/3/1945 Lấy thân mình che lựu đạn cứu đống đội

    *Caddy, William Robert Binh nhất 3/3/1945 Lấy thân mình che lựu đạn cứu đống đội

    *Cole, Darrell Samuel Trung sĩ 19/2/1945 Diệt nhiều lô cốt tiến đến sân bay số 2 trước khi tử trận.

    Dunlap, Robert Hugo Đại úy 20-21/2/1945 Nằm trước phòng tuyến suốt 2 đêm để chỉ điểm mục tiêu bắn vào vị trí địch

    Chambers, Justice Marion Trung tá 19-22/2 /1945 Xông xáo trong lửa đạn quân thù làm gương cho binh sĩ trong trận đánh vào mỏ đá cho đến khi bị thương nặng.

    Gray, Ross Franklin Trung sĩ 21/2/1945 Tiêu diệt 6 vị trí và giết 25 quân địch

    Harrell, William George Trung sĩ 3/3/1945 Giữ vững vị trí trong trận đánh lúc sáng sớm. Diệt hàng chục quân địch. Bị mất 2 tay.

    Jacobson, Douglas Thomas Binh nhất 26/2/1945 Phá hủy 16 lô cốt, diệt 75 lính Nhật trong trận tấn công đồi 382.

    *Julian, Joseph Rodolph Trung sĩ 9/3/1945 Một mình dùng lựu đạn, súng trường, bazooka, bộc phá tiêu diệt các vị trí quân địch.

    *LaBelle, James Dennis Binh nhất 8/3/1945 Lấy thân mình che lựu đạn cứu đống đội.

    Leims, John Harold Thiếu úy 7/3/1945 Hai lần tiến vào vùng địch cứu thương binh đang lâm nguy.

    Lucas, Jacklyn Harrell Binh nhất 20/3/ 1945 Ngã đè lên 1 quả lựu đạn. Ôm thêm quả thứ nhì để cứu đồng đội.

    *Lummus, Jack Trung úy 8/3/1945 Một mình tiêu diệt 3 lô cốt. Dù đã bị thương nặng vẫn chỉ huy binh sĩ cho đến khi bị trúng mìn.

    *Martin, Harry Linn Trung úy 26/3/1945 Tập hợp binh sĩ chiến đấu chống lại đột tấn công cuối cùng của địch.

    Mccarthy, Joseph Jeremiah Đại úy 21/2/1945 Tiêu diệt 2 lo cốt và đốc thúc việc chiếm sườn núi phía trước sân bay số 2.

    *Phillips, George Binh nhì 14/3/ 1945 Lấy thân mình che lựu đạn cứu đống đội.

    Pierce, Francis Jr. Lính quân y 15-16/3/ 1945 Chiến đấu với quân thù, cứu chữa thương binh dù bản thân cũng bị thương.

    *Ruhl, Donald Jack Binh nhất 19-21/2/ 1945 Sau 3 ngày anh dũng chiến đấu, lấy thân mình đè lên 1 khối bộc phá cứu đồng đội.

    Sigler, Franklin Earl Binh nhì 14/3/1945 Dù bị thương vẫn dẫn đầu 1 cuộc tấn công dữ dội tiêu diệt 1 số vị trí địch, hiệu chỉnh hỏa lực pháo binh, cứu thương binh ra.

    *Stein, Tony Hạ sĩ 19/2/1945 Diệt 20 tên địch trong ngày đổ bộ.

    Wahlen, George Edward Lính quân y 26/2/ 1945 Bị thương 3 lần vì cứu chữa thương binh.

    *Walsh, William Gary Trung sĩ 27/2/ 1945 Dẫn đầu 2 cuộc tấn công táo bạo rồi lấy thân mình che lựu đạn cứu đồng đội.

    Watson, Wilson Douglas Binh nhì 26-27/2/ 1945 Diệt 1 lô cốt sau đó leo lên núi, xông xáo trong lửa đạn giết 60 lính Nhật.

    Williams, Hershel Woodrow Hạ sĩ 23/2/1945 Dùng súng phun lửa chiến đấu suốt 4 giờ diệt nhiều hỏa điểm kiên cố của đối phương.

    *Williams, Jack Lính quân y 3/3/1945 Bị trúng 4 phát đạn. Hy sinh khi vẫn đang cứu chữa đồng đội.

    *Willis, John Harlan Lính quân y 28/2/1945 Hy sinh khi chiến đấu và cứu chữa thương binh trong 1 trận đánh bằng lựu đạn.
    Boyluudan85ttanh919 thích bài này.
  10. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Tèn tén ten....sách đã hết...cám ơn mọi người đã theo dõi
    anhcos, halosun, Boyluudan852 người khác thích bài này.

Chia sẻ trang này