Trần trụi với thiên nhiên ! Trong bài thơ "Ánh trăng " của Nguyễn Duy có đoạn : "Trần trụi với thiên nhiên hồn nhiên như cây cỏ ngỡ không bao giờ quên cái vầng trăng tình nghĩa " Hai câu đầu tiên là đang nói về người lính hay đang nói về trăng ?!?!?
Mình không hiểu sao lại là "trần trụi với thiên nhiên nhỉ?Cụm từ "Trần trụi" nghe có vẻ khêu gợi quá nhỉ?