1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

trạng quỳnh

Chủ đề trong 'Truyện cười' bởi thoigianquyetdinh, 13/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thoigianquyetdinh

    thoigianquyetdinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    288
    Đã được thích:
    0
    trạng quỳnh

    Đầu To Bằng Cái Bồ



    Chuyện kể rằng lúc Quỳnh còn nhỏ, mới bảy tám tuổi, Quỳnh đã tỏ ra thông minh đỉnh ngộ nhưng cũng là một đứa trẻ chúa nghịch. Hồi ấy bọn trẻ thường chơi trò xước xách, lấy tàu chuối làm cờ, lá sen làm lọng. Trong trò chơi, Quỳnh bao giờ cũng lấn lướt.

    Một đêm mùa thu, trăng tháng tám sáng vằng vặc, đang chơi với đám trẻ ở sân nhà, Quỳnh bảo:

    - Chúng bay làm kiệu cho tao ngồi, rồi tao đưa đi xem một người mà cái đầu to bằng cái bồ!

    Lũ trẻ tưởng thật, liền tranh nhau làm kiệu rước Quỳnh đi vòng vòng quanh sân, mệt thở muốn đứt hơi. Xong, chúng nhất định bắt Quỳnh phải giữ lời hứa. Lúc ấy trăng đã mờ, Quỳnh bảo:

    - Tụi bây đứng đợi cả ở đây, tôi đi đốt lửa soi cho mà xem!

    Bọn trẻ nhỏ hơi sợ, không dám ở lại, chỉ những đứa lớn hơn, bạo dạn đứng chờ. Quỳnh lấy lửa thắp đèn xong đâu đấy, rồi thò đầu che ngọn đèn, bảo:

    - Kìa, trông trên vách kìa. Ông to đầu đã ra đấy!

    Anh nào cũng nhìn nhớn nhơ nhớn nhác, thấy bóng đầu Quỳnh ở vách to bằng cái bồ thật. Lũ trẻ biết Quỳnh xỏ, quay ra bắt Quỳnh làm kiệu đền, Quỳnh chạy vào buồng đóng cửa lại, kêu ầm lên. Ông bố tưởng là trẻ đánh, cầm roi chạy ra, lũ trẻ chạy tán loạn.
  2. truongyenthanh

    truongyenthanh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/08/2003
    Bài viết:
    268
    Đã được thích:
    0
    Trạng Quỳnh đi đò chịu nhiều lần. Một hôm bảo lái đò: hôm nay ông chở tôi qua cù lao giữa sông, tôi sẽ kiếm cách trả nợ cho ông.
    Qua cù lao, trạng dựng một cái chòi, lấy tờ giấy to bản ghi ghi chép chép chuyện gì trong đó không biết, rồi quay về phao ầm lên với mọi người là chòi thơ của Trạng. Mọi người tò mò đi đò tấp nập qua xem, ông lái đò chở không kịp. Nhưng một điều lạ là ai về cũng tiu nghỉu, ai hỏi: Thơ Trạng hay không? Tất cả đều một câu trả lời càu cạu: Qua mà xem! Mấy ngày liền như vậy ông đò thu được món tiền khá. Sực nhớ Trạng bảo trả nợ nên đòi, Trạng gắt: mấy hôm nay ông thu lời là nhờ ai. Ông đò hiểu ra cảm ơn rối rít.
    Kẻ hậu sinh thoigianquyetdinh tò mò cũng đi qua xem thơ Trạng, thấy vỏn vẹn trên vách một câu: "Đ. mẹ thằng nào bảo thằng nào!". Sướng quá về bèn viết lại truyện Trạng Quỳnh.

Chia sẻ trang này