1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trạng Quỳnh .

Chủ đề trong 'Truyện cười' bởi otdo, 17/10/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. otdo

    otdo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    0
    Trạng Quỳnh .

    Bà Chúa mắc lỡm

    Một bà Chúa có nhan sắc mà tính kiêu ngạo, đi ra chơi phố phường thấy ai trái ý là sai lính bắt đánh liền. Quỳnh lững thững đi chơi, gặp kiệu Chúa. Gần đấy có cái ao bèo. Quỳnh vội vàng chạy xuống cầu ao đứng đá nước chơi. Chúa biết Quỳnh, thấy chơi lẩn thẩn như thế mới hỏi:

    - Ông làm gì đó?

    Quỳnh ngẩng lên thưa:

    - Tôi ở nhà buồn quá, ra ao đá bèo chơi!

    Chúa đỏ mặt tía tai, bỏ đi.


    @""@​
    ( * : * )​
    @ . @​
    (@)---(@)​
  2. otdo

    otdo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    0
    Ăn Trộm mèo .
    Nhà vua có một con mèo quý lắm, xích bằng xích vàng và cho ăn những đồ mỹ vị.
    Quỳnh vào chầu, trông thấy, bắt trộm về, cất xích vàng đi mà buộc xích sắt, nhốt một chỗ, đến bữa thì để hai bát cơm, một bát thịt cá, một bát rau nấu đầu tôm. Mèo ta quen ăn miếng ngon chạy đến bát cơm thịt cá chực ăn. Quỳnh cầm sẵn roi, hễ ăn thì đánh. Mèo đói quá, phải ăn bát rau nấu đầu tôm. Như thế, được hơn nửa tháng, dạy đã vào khuôn, mới thả ra. Vua mất mèo, tiếc quá, cho người đi tìm, thấy nhà Quỳnh có một con giống hệt, bắt Quỳnh đem mèo vào chầu. Vua xem mèo, hỏi:
    - Sao nó giống mèo của trẫm thế? Hay khanh thấy mèo của trẫm đẹp bắt đem về, nói cho thật! - Tâu bệ hạ, bệ hạ nghi cho hạ thần bắt trộm, thật là oan, xin bệ hạ đem ra thử thì biết. - Thử thế nào? Nói cho trẫm nghe. - Muôn tâu bệ hạ, bệ hạ phú quý thì mèo ăn thị ăn cá, còn hạ thần nghèo túng thì mèo ăn cơm với đầu tôm, rau luộc. Bây giờ để hai bát cơm ấy, xem nó ăn bát nào thì biết ngay.
    Vua sai đem ra thử. Con mèo chạy thẳng đến bát cơm rau, ăn sạch. Quỳnh nói:
    - Xin bệ hạ lượng cho, người ta phú quý thì ăn cao lương mỹ vị, bần tiện thì cơm hẩm rau dưa. Mèo cũng vậy, phải theo chủ.
    Rồi lạy tạ đem mèo về.

    @""@​
    ( * : * )​
    @ . @​
    (@)---(@)​
  3. otdo

    otdo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    0
    ..............Nhặt bã trầu............
    Một ông quan vào quán ngồi bệ vệ lắm, Quỳnh giả làm học trò xác, mon men đến đứng bên, hễ thấy quan ăn miếng trầu nào nhả bã ra thì lại cúi xuống nhặt. Quan hỏi:
    - Mày là ai? - Bẩm, tôi là học trò. - Học trò sao lại lẩn thẩn thế? - Bẩm, chúng tôi thấy phương ngôn thường nói: "Miệng kẻ sang có gang có thép!", chúng tôi nhặt xem gang thép như thế nào.
    Quan thấy Quỳnh có ý xược, ra oai thét:
    - Ðã xưng là học trò, thì phải đối ngay câu phương ngôn ấy đi, đối được thì tha cho, không sẽ đánh đòn!
    Quỳnh rụt tè thưa:
    - Bẩm quan khó lắm!
    Quan lại quở:
    - Khó thì khó cũng phải đối! - Bẩm quan con xin đối. - Nói mau!
    Quỳnh mới đọc:
    - Ðồ nhà khó vừa nhọ vừa thâm.
    Quan ngồi lặng đi rồi đỏ mặt nói:
    - Ừ đối cũng chỉnh, nhưng mà xấc lắm
    @""@​
    ( * : * )​
    @ . @​
    (@)---(@)​
  4. otdo

    otdo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    0
    ..................Dòm nhà Quan Bảng ....................
    Ðồ rằng Quỳnh xinh cùng thời với Thị Ðiểm Quan Bảng sinh ra thị Ðiểm, dạy học trò đông lắm. Quỳnh ngày ngày giả vờ đến xem bình văn, để ngấp nghé cô Ðiểm. học trò biết ý, vào thưa với quan Bản, ngài bắt vào hỏi. Quỳnh thưa:
    - Tôi là học trò, thấy trường quan lớn bình văn, tôi đến nghe trộm.
    Quan Bảng nói:
    - Ta biết hết rồi, anh đừng giả danh học trò mà bắt chước tuồng chim chuột. Có phải học trò thì ta ra cho một câu đối, không đối được thì đánh đòn!
    Quỳnh vâng. Quan Bảng ra một câu:
    - Thằng quỷ ôm cái dấu, đứng cửa khôi nguyên
    Quỳnh ứng khẩu đối ngay:
    - Con mộc dựa cây bàng, dòm nhà bảng Nhãn
    Quan Bảng thấy Quỳnh xuất khẩu thành chương có bụng yêu, giữ Quỳnh lại nuôi ăn học. Quỳnh học tấn tới lắm, kỳ nào văn cũng được đọc. Từ ngày trường quan Bảng có Quỳnh, bao nhiêu học trò danh sĩ đều phải nhận Quỳnh tài giỏi hơn cả. Quan Bảng thấy Quỳnh học giỏi, có ý muốn gả cô Ðiểm cho, mà cô Ðiểm nghe cũng thuận. Quỳnh biết rằng cô Ðiểm vào tay mình rồi, thoả được ước nguyền, song tính tinh nghịch, cứ đùa cợt luôn. Cô Ðiểm đứng đắn, thùy mị không ứa chớt nhả, Quỳnh lại càng ghẹo dai.
    --------------------------------------------------------------------------------
    @""@​
    ( * : * )​
    @ . @​
    (@)---(@)​
  5. otdo

    otdo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    0
    .................Trả ơn Chúa Liễu.............
    Gặp khoa thi, Quỳnh ra ứng thi. Ðường đi qua đền Sông, Quỳnh vào yết Chúa, xin Chúa phù hộ cho, đỗ thì xin trả lễ. Quỳnh ra thi, quả nhiên đỗ thật. Vinh qui về, Quỳnh mua một con bò mẹ, một con bò con, đem đến lễ, Quỳnh quỳ xuống lạy, rồi dắt con bò mẹ đến buộc vào tay ngai mà khấn rằng:
    - Chúa có lòng thương phù hộ cho Quỳnh được đỗ, nay gọi là có một con bò để trả lễ. Xin Chúa nhận cho. Chúa là chị, xin lễ con lớn, còn con nhỏ, em xin đem về khao dân.
    Nói rồi, dắt con bò vè. Con bò mẹ thấy dắt mất con đi, ***g lên chạy theo, làm ngai Chúa đổ lổng chổng, long gẫy cả. Quỳnh cười nói:
    - Chị thương em nghèo, trả không lấy, thì em xin đem về vậy.
    Nói rồi dắt cả hai mẹ con bò về.

    @""@​
    ( * : * )​
    @ . @​
    (@)---(@)​
  6. otdo

    otdo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    0

    ......................Câu đố


    Một hôm, nhà có giỗ, làm thịt lợn mời khách khứa đông lắm. Thấy Quỳnh hay nghịch, ai cũng chòng ghẹo chơi. Ðương lúc Quỳnh xem làm thịt lợn, có một ông Tú tên lá Cát thường tự phụ hay chữ chạy đến béo tai, bảo:
    - Tao ra một câu đối, đối được tao tha cho: - Lợn cấn ăn cám tốn
    Quỳnh đối ngay:
    - Chó khôn chớ cắn càn
    Ông Tú lại ra một câu nữa, câu này có ý tự phụ mình là ông Tú:
    - Trời sinh ông Tú Cát
    Quỳnh lại đối:
    - Ðất nứt con bọ hung
    Ông Tú phải lỡm, tịt mất. Mọt người cười ầm cả lên.

    @""@​
    ( * : * )​
    @ . @​
    (@)---(@)​
  7. otdo

    otdo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    0

    .........................Trả nợ anh lái đò


    Quỳnh đi đò ngang thường chịu tiền, lâu quá hóa nhiều, không trả được. Lúc anh lái đò đến đòi, Quỳnh bảo:
    - Ừ đợi đấy, mai ta trả.
    Rồi mua tre nứa, lá gồi làm một cái nhà bè ở giữa sông, trong đề một câu: Ð... mẹ thằng nào bảo thằng nào! Và phao ầm lên rằng đó là lầu yết thơ của Trạng. Thấy nói thơ Trạng, thiên hạ nô nức kéo nhau đi xem. Ði đò ra đến nơi, thấy độc một câu như thế, chán quá liền đi đò về. Người khác gặp hỏi thì chỉ trả lời: "Ra mà xem!" Thế là thiên hạ càng thấy lạ, càng xô nhau ra xem. Anh lái đò chở hết chuyến nọ đến chuyến kia không kịp, trong ba bốn ngày, được không biết bao nhiêu tiền. Ðược mấy hôm, Quỳnh dỡ nhà bè, bán lại cho anh lái đò. Anh lái đò trừ nợ. Quỳnh mắng:
    - Anh còn nợ ta thì có, ai làm cho anh mấy hôm chở được bấy nhiêu tiền?
    Anh lái đò mới nhận ra, liền cám ơn Quỳnh rồi rít và xin trả đủ tiền.

    @""@​
    ( * : * )​
    @ . @​
    (@)---(@)​
  8. otdo

    otdo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.874
    Đã được thích:
    0
    ...............Vay tiền chúa


    Lại một lần Qùynh vào yết đền, thấy chúa có nhiều tiền, trông sướng mắt, định vay. Quỳnh khấn:
    - Em độ này túng lắm, chị có tiền để không, xin cho em vay để em buôn bán, kiếm ít lời.
    Nói rồi, khấn đài âm dương: "Sấp thì chia tư, chị cho em vay một phần, ngửa thì chia ba, chị cho một phần, chị mà thuận cho một nửa thì xin nhất âm nhất dương." Thấy đằng nào Quỳnh cũng vay được, mà ý Chúa thì không muốn cho vay, vì biết được là cho vay, Quỳnh sẽ không trả, liền cứ làm cho hai đồng tiền quay tít, chẳng sấp mà cũng chẳng ngửa. Quỳnh thất thế vỗ tay reo:
    - Tiền múa Chúa cười, thế là chị bằng lòng cho em vay cả rồi!
    Nói xong, vác hết cả tiền về.
    @""@​
    ( * : * )​
    @ . @​
    (@)---(@)​
  9. NCD

    NCD Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    7.059
    Đã được thích:
    1
    Thế cái câu của Đoàn Thị Điểm:
    "Thằng Quỳnh ngồi trên cây cậy ,dái đỏ hồng hồng"
    đã đối được chưa vậy
    Sống tự do , chết anh hùng
  10. kankuli

    kankuli Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2001
    Bài viết:
    5.487
    Đã được thích:
    1
    Em xin kể hầu các bác 1 câu truyện về Trạng Quỳnh mà chẳng có sách vở nào ghi chép cả.
    Trạng Quỳnh hồi đó là học trò của cha Đoàn Thị Điểm.2 người xung khắc nhau như nước với lửa.Hôm đó Quỳnh đi chơi về nghe tiếng "tồ tồ" từ trong WC vang ra.Biết Điểm ở trong đó Quỳnh liền trêu"Trong nhà đang rán tóp mỡ đó à?"
    Điểm đáp lại"Quỳnh đấy à?Vào mà ăn tóp"
    Quỳnh chạy mất.
    Ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay.

Chia sẻ trang này