1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

► Trang Thơ Của Dân Kinh Bắc!

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi nguoikinhbacyeumuathu, 18/01/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. confidential

    confidential Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/08/2005
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    cái này thì nhầm rồi.
  2. BC2

    BC2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2005
    Bài viết:
    2.778
    Đã được thích:
    0
    Tặng bạn Confidential nè. Nghe cho vui tai nhỉ?
    NÓI VỚI ANH
    Xin đừng ghen với quá khứ của em
    Cái thời đã trở thành kỷ niệm
    Người ấy là ai? Hững hờ hay tha thiết?
    Bởi vì đâu phải rẽ khác ngả đường?
    Đừng hỏi rằng khi người ấy yêu em
    Em có hạnh phúc như anh hiện tại?
    Người ấy dạo chơi đâu những chiều thứ bảy?
    Lối phố nào thuở ấy vẫn thường qua?
    Xin đừng giận đừng trách móc vu vơ
    Mọi xưa cũ ngủ ngon rồi anh ạ!
    Em giờ là của anh - một điều đơn giản vậy
    Trăn trở làm gì cho nhói xót lòng nhau.
    Xin đừng khiến em nhớ lại thuở ban đầu
    Khi chưa có anh em vẫn là kẻ khác
    Phi lý làm sao khi cân đong hạnh phúc
    So sánh một điều chỉ còn lại xót xa.
    Xin hãy quên nỗi ám ảnh xưa giờ
    Đừng kết tội cái thời mình vẫn còn xa lạ
    Để trái tim em đừng cuồng lên bão tố
    Mà suốt đời yên bình thanh thản ở bên anh.​
  3. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    KIẾP THA HƯƠNG
    (Thân mến tặng những kiếp tha hương)
    không nhà
    không người thân
    trú ngụ trong những căn gác trọ tồi tàn
    nơi ánh ban mai không bao giờ với tới
    ăn một mình
    uống một mình
    hút thuốc lá một mình
    uống rượu một mình
    lầm lũi như một bóng ma
    nhạt nhoà
    nhạt nhoà
    kiếp tha hương
    cô đơn
    kiếp tha hương
    trĩu buồn
    một ngày
    bình thường
    nước mắt
    chan bát cơm
    hạt cơm trắng
    như bóng mẹ phất phơ trong sương sớm
    hạt cơm trắng
    như bóng mẹ chông chênh trong cái nắng
    mồ hôi gầy
    đôi vai gầy
    giọt giọt những yêu thương
    hố mắt gầy
    thui thủi cuối con đường
    kiếp tha hương
    trĩu buồn
    kiếp tha hương
    cô đơn
    chập chờn
    cuối năm
    chập chờn
    cánh đào
    chập chờn
    bàn thờ tổ
    chập chờn
    bánh chưng xanh
    chập chờn
    câu đối đỏ
    chập chờn
    ngày về
    thênh thang
    đường đê
    xốn xang
    hội hè
    tùng tùng tùng tùng tùng tùng
    tùng tùng tùng tùng tùng tùng
    tùng tùng tùng
    tùng tùng tùng
    kiếp tha hương
    trĩu buồn
    kiếp tha hương.......
    .........................!
  4. sinh_vien_thuc_tap

    sinh_vien_thuc_tap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    3.946
    Đã được thích:
    0
    Vô đề tập hai
    Trăng đậu,cánh nhạn bay
    Sóng về, thuyền phiêu lãng
    Gió quên, hương hoa nhớ
    Yêu dễ, quên gian nan. ​
  5. sinh_vien_thuc_tap

    sinh_vien_thuc_tap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    3.946
    Đã được thích:
    0

    Bon chen với sư thầy mấy chút:
    Kỷ niệm
    Khẽ khẽ thôi, gió luồn qua kẽ tay
    Mà thời gian đã đi tự bao giờ
    Sông Thương con nước hững hờ
    Hỏi thăm cảnh cũ, người giờ nơi đâu? ​
  6. luc_thao

    luc_thao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    3.271
    Đã được thích:
    0
    Chập chờn cơn tỉnh cơn say
    Thời gian - con nước sớm ngày lơ thơ
    Hỏi em em cứ hững hờ
    Sông Thương dạo ấy, bây giờ, có không?:)
    Bon chen với hai thày trò lão cọ:)
  7. huytv

    huytv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2005
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Cho xin tý đất
    Hỏi các thi sy KBC cái
    Không biết cái này có được gọi là thơ ko nhỉ? tui viết nó năm đầu tiên ra HN mà.
    Hà Nội náo nhiệt
    Hà Nội ồn ào
    Nhưng Hà Nội buồn
    Hà Nội chẳng có em!
    hic hic, xấu hổ wá
    Được huytv sửa chữa / chuyển vào 13:51 ngày 18/01/2007
  8. thieulambacphai

    thieulambacphai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    3.129
    Đã được thích:
    2
    Giữa chốn ồn ã của đô thành, ta cảm thấy trống vắng cô đơn. Bởi nơi ấy là nơi không em. Không em thì mọi sự ồn ào có ý nghĩa gì nhỉ? Sẽ chẳng có một thứ gì có thể lấp đầy nỗi trống vắng ấy trừ em phải không?
    Tự dưng nhớ đến một lời ca " em ra đi nơi này vẫn thế...". Vẫn thế mà không phải là vẫn thế. Ấy chỉ là cái thế giới bên ngoài, xung quanh ta. Nhưng trong hồn ta, mặc nhiên đã cô đơn từ độ xa nhau. Ta cố quên đi nỗi trống vắng để sống một cuộc sống bình thường. Ta cố thấy xung quanh vẫn thế. Mà sao không thể nguôi ngoai?
    Giống như khi người đàn ông cất lên lời " ta còn em, một màu xanh thời gian...", nghĩa là người đàn ông ấy đang hát rong trong nỗi cô đơn của sự mất mát. Tất cả chỉ là một màu xanh rêu ký ức. Ta còn em, đó không phải là sự thực mà là sự dối lòng gắng gượng...Ta còn em, tức là ta đã mất em rồi.
    Đó là nghệ thuật dùng cách nói đối lập để diễn tả điều cần nói. Giống như thi sỹ huytv dùng sự ồn ã của phố phường để nói lên cái trống vắng không em...
  9. BC2

    BC2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2005
    Bài viết:
    2.778
    Đã được thích:
    0
    SẼ...
    Tự nhủ với lòng: mình sẽ bắt đầu quên
    Cứ coi như gặp người dưng qua ngõ
    Cứ thanh thản như chưa từng gặp gỡ
    Mà sao trong lòng thấy không yên
    Mình sẽ quên, ừ rồi sẽ cố quên
    Mảnh trăng mỏng treo trên trời cuối hạ
    Kỷ niệm xưa hóa thành cơn gió lạ
    Mình sẽ thả lòng cho gió cuốn trôi đi
    Chẳng quên thì lưu luyến làm chi
    Chiều qua cả chiều nay người không tới
    Người, có lẽ không ngờ mình đã đợi
    Cũng như mình chẳng biết buồn hay vui
    Sẽ chẳng bận lòng nếu có thể quên đi
    Chẳng băn khoăn cũng chẳng thèm hờn dỗi
    Chẳng nhớ mong và chẳng thèm chờ đợi
    Đã nhủ rồi, mình sẽ bắt đầu quên
  10. sinh_vien_thuc_tap

    sinh_vien_thuc_tap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    3.946
    Đã được thích:
    0
    Và trời đất bỗng trở nên quá chật
    Để chứa vừa câu nói của yêu thương​

Chia sẻ trang này