1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng -Ônga Beggôn

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi Quang, 19/10/2001.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. alwaysyoung

    alwaysyoung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2004
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    Bài này của Ônga Beggôn chắc nhiều người cũng đã biết. Nghe nói tác giả viết bài thơ này khi mới có 15-16 tuổi, chẳng biết có phải không
    KHÔNG ĐỀ

    Em bảo anh đi đi
    Sao anh không đứng lại
    Em bảo anh đừng đợi
    Sao anh vội về ngay
    Ôi lời nói gió bay
    Đôi mắt huyền đẫm lệ
    Sao mà anh ngốc thế
    Không nhìn vào mắt em?

    Hihi, nghe chừng khi yêu, con gái hay chê con trai là ngốc, không biết tại sao vậy nhỉ?
    Được alwaysyoung sửa chữa / chuyển vào 01:16 ngày 12/01/2006
  2. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    Thế bài này lyhap đã đưa lên một lần là thế nào nhỉ..
    Em đi tìm anh trên bán đảo Bancăng
    Em đi tìm anh trên bán đảo Bancăng
    Tìm không thấy chỉ thấy trời im lặng
    Một mình em trong màn đêm thanh vắng
    Tim bồi hồi chân bước vội dưới trăng.
    Em trèo lên đỉnh núi cao Cácpat
    Nhìn theo anh mất hút biết về đâu
    Chân ai đi xa lắc tím trời Âu
    Dòng nước mắt bỗng trào ra chua chát!
    Em lại đến Biển Đen xưa dào dạt
    Sóng xô bờ liên tiếp gọi triền miên
    Buồn! Chao ôi, gió làm em phiêu bạt.
    Thân cô đơn kinh khiếp cả trăng hiền!
    Ôi dòng xanh rầm rì sông Đanuyp
    Mây trời in ***g lộng giữa dòng sông
    Nên ngàn năm êm đềm trôi một nhịp
    Chỉ mình em nhức nhối vết thương lòng!
    Hỡi trái đất rộng làm chi bát ngát
    Cho loài người chia biên giới thế gian
    Cho sa mạc nổi bùng cơn bão cát
    Cho tình anh chưa bén đã lụi tàn?
    Em xin hỏi Trời cao và Đức Phật:
    Cõi niết bàn có mãi mãi mùa xuân
    Đâu trời Tây, đâu xa gần cực lạc
    Mà trần gian đầy bể khổ trầm luân?
    Con lạy Chúa Jê-su ban phép lạ
    Cho nước Người hết ly biệt, chia phôi
    Hai chúng con quỳ trước Người đa tạ
    Xin hòa tan làm một, ngàn đời!
    Em cầu nguyện. Còn anh, anh chẳng biết
    Trái tim anh sao giá lạnh thờ ơ?
    Và hôm nay dù tình anh đã hết
    Em vẫn mong, vẫn hy vọng, vẫn chờ...
    Vẫn trèo lên đỉnh núi cao Cácpat
    Vẫn theo dòng Đanuyp những đêm trăng
    Em lại đến Biển Đen xưa dào dạt
    Đi tìm anh trên bán đảo Bancăng!
    Bucharest, 19/3/1969
    (Khổng Văn Đương)
  3. ong_gia_va_bien_ca

    ong_gia_va_bien_ca Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    đây đâu phải thơ của OG
    đay là thơ của 1 nữ sỹ nguời Mỹ
    đừng nhầm lần thú 2 nhé
    ^^
  4. hohakb

    hohakb Moderator

    Tham gia ngày:
    09/06/2005
    Bài viết:
    3.473
    Đã được thích:
    0
  5. hohakb

    hohakb Moderator

    Tham gia ngày:
    09/06/2005
    Bài viết:
    3.473
    Đã được thích:
    0

    quen có mấy bức ảnh nữa gửi luôn
    http://www.peoples.ru/art/literature/poetry/newtime/berggolts/berggolts_1.jpg
    http://www.litera.ru/stixiya/litimages/berggolc.jpg
    http://www.kostyor.ru/images0/biogr/berggolc.jpg
    Được hohakb sửa chữa / chuyển vào 13:07 ngày 31/03/2006
  6. Nirvanaplace

    Nirvanaplace Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2003
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Đã bao năm rồi.... Một kỉ niệm đã 5 năm , hay một nửa thập kỉ , vậy mà khi đọc lại bài này mình vẫn thấy những giây phút xa xôi chợt về ngay bên cạnh.
    Trịnh Công Sơn nói kỉ niệm nào cũng đáng nhớ nhưng cứ phải quên.
    " Anh đã đã ở đây , đã là người thân nhât,
    Sao bây giờ là bạn cũng không "
    Đến bây giờ đọc lại câu này mà tôi cảm thấy ....lòng trống trải quá , giá như ....giá như khi đó anh dứt khoát hơn em nhỉ , thì anh đã có em có thể không là mãi mãi nhưng sẽ có em chọn vẹn ... Kẹo mút ơi ! viết cho anh :" ...em lỡ để ngôi sao bay khỏi cát...biết đâu..."
    Một đời người liệu có được mấy người dành tình yêu chọn vẹn cho mình. Vậy mà anh lại để mất nó . Bây giờ , em đã có tinh yêu mới và anh có gia đình riêng , nhưng những gì ngọt ngào thì mãi mãi không bao giờ phai nhạt. Kỉ niệm này sẽ mai là một thứ thuốc thần kì giúp anh vượt qua mọi nỗi buồn và thất vọng . Em , anh chúc em luôn hạnh phúc , hai ta cùng sống thật tốt và hạnh phúc nhé.

Chia sẻ trang này