1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Transnistrie

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi V_Kid, 05/08/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. trongthanhdhv

    trongthanhdhv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0
    ANTG cũng đăng lên là nước tự trị này sẽ gia nhập SNG thế thì ít nhất QG này cũng có ít nhất 5 -> 10 QG công nhận hiển nhiên trong đó có Nga, một thành viên của HĐBA liên hiệp quốc, nếu Mỹ và Phương tây muốn Nga công nhận 1 QG mới thì bên ấy cũng phải "có đi có lại" chứ
  2. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Bác cứ đọc ANTG rồi phán thế này thì chết. Mời bác vào trang web của BNG CHLB Nga đăng danh sách tất cả các nước có quan hệ ngoại giao với Nga tìm hộ tôi xem bọn này nó ở chỗ nào nhá.
    http://www.mid.ru/zu_r.nsf/straweb
    Trang web của BNG cái thằng Pridnestrovie này cũng không nói gì đến chuyện quan hệ ngoại giao chính thức với Nga bác ạ
    http://mfa-pmr.org/
    Thằng này chỉ có ''quan hệ ngoại giao'' với mấy thằng cùng hội cùng thuyền cùng hoàn cảnh khác như Nagornyi Karabach, Nam Osetia, Abkhazia là kịch.
  3. caytrevietnam

    caytrevietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2005
    Bài viết:
    1.839
    Đã được thích:
    1
    Các bác cho hỏi cái mảnh đất con con nằm quay ra biển Bantic có tên là Caliningrat (hình như thế) nó thuộc Nga từ bao giờ vâỵ, mà tự nhiên Nga lại có 1 phần lãnh thổ nằm cách xa "chính quốc" thế nhỉ
  4. V_Kid

    V_Kid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/12/2006
    Bài viết:
    554
    Đã được thích:
    0
    Các bác cho hỏi cái mảnh đất con con nằm quay ra biển Bantic có tên là Caliningrat (hình như thế) nó thuộc Nga từ bao giờ vâỵ, mà tự nhiên Nga lại có 1 phần lãnh thổ nằm cách xa "chính quốc" thế nhỉ
    Nghe nói cái ni là di sản còn để lại của Pyotr Đại đế, hồi đi chinh phạt Đế quốc Ba Lăng nhăng, à quên, Ba Lan (bánh mì ngon nhưng đắt ghê, hôm nọ em đạp xe đi mua lúc xâm xẩm tối thì mấy mụ bán hàng bảo hết vroài, tiếc ...Về gặm bánh vuông chán chết), tại trước kia bị Ba Lan quậy dữ quá, tham ăn phải biết, Đế quốc Ba Lan đẩy biên thùy đến tận sát Mốt - cốp (Thủ đô trước Xanh pê tẹc), đến khi mạnh lên thì chuyển đô về Xanh pê, tiện thể nuốt luôn vùng Đông Ba Lan roài chia cho các lãnh chúa địa phương như chia bánh mỳ vậy, ngày nay chính là Bê la, Ét tô, Li tu, Lát vi, U cơ rai ...Chưa hả, Ngài đích thân tiến đến tận Vác xa luôn >>> Ba Lan Em pi re sụp đổ. Ngài ...xẻo luôn một miếng thịt Ba Lan tự thưởng cho mình, vùng đó sau bị Đức chiếm, gọi là tỉnh Đông Phổ, sau Liên Xô lên, được chia hồi Thế chiến I đặt tên là Ka li ning Gờ rát - Tên Đồng chí Ka li ning, tác giả của câu nói nổi tiếng về tình bạn mà sách văn mẫu lớp 9 từng giới thiệu. Em xin hết !
  5. V_Kid

    V_Kid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/12/2006
    Bài viết:
    554
    Đã được thích:
    0
    Tên bài : Mỹ và phương Tây đã tiếp tay cho Moldavie tiến hành cuộc chiến chống Transnistrie năm 1992
    Trong bối cảnh các nước XHCN Đông Âu tan rã vào những năm 90 của thế kỷ trước, nhiều nước Cộng hòa thuộc Liên Xô lần lượt tuyên bố độc lập, trong đó có Moldavie.
    Tuy nhiên, chính quyền mới ở Moldavie lại gặp phải vấn đề đau đầu là Transnistrie, một vùng lãnh thổ có diện tích 4.163 km2 nằm ở phía đông Moldavie, sát Ukraina, với dân số 500.000 người sử dụng tiếng Nga làm ngôn ngữ chính, cũng tuyên bố độc lập vào ngày 28/8/1990 và tách hẳn khỏi Moldavie.
    Bức xúc trước hành động được cho là ly khai này của Transnistrie, chính quyền Moldavie đưa quân đội đến vùng lãnh thổ này để tái lập quyền kiểm soát nhưng vấp phải phản ứng quyết liệt.
    Để gây áp lực, Cơ quan An ninh Moldavie tổ chức bắt cóc Tổng thống tự phong của Transnistrie là Igor Smirnov khi ông này đang có chuyến viếng thăm Ukraina. Bức xúc, Transnistrie quyết định kêu gọi sự giúp đỡ của Nga.
    Lập tức, Moksva ra lệnh cho Sư đoàn 14 của Bộ Chỉ huy quân sự Nga đang đóng quân tại thành phố Bendery của Transnistrie, chuẩn bị tác chiến nhằm giáng trả các cuộc tấn công quân sự của Moldavie nhắm vào Transnistrie. Biết khó có thể thôn tính Transnistrie, Chính phủ Moldavie quyết định ký thỏa thuận hòa bình với Transnistrie, đồng thời trả tự do cho Tổng thống tự phong Igor Smirnov.
    Thế nhưng, việc để một lãnh thổ nhỏ như Transnistrie vẫn giữ nguyên chế độ XHCN tuy có đổi mới chính thể nhưng lại thân Nga, làm cho Mỹ và các nước phương Tây khó chịu. Mỹ và phương Tây ra sức ủng hộ Moldavie từ kinh tế đến trang bị vũ khí nhằm thôn tính Transnistrie, vận động cho Moldavie gia nhập Liên Hiệp Quốc (LHQ)... Ngược lại quốc gia nhỏ bé Transnistrie thì bị cấm vận hoàn toàn.
    Đến tháng 2/1992, sau chuyến công du ngắn ngày của Ngoại trưởng Mỹ James Baker đến Moldavie, Mỹ quyết định tăng cường các hoạt động hỗ trợ quân sự và tình báo tại Moldavie.
    Một văn phòng đại diện quân sự và ngoại giao của Mỹ cũng được nhanh chóng thành lập tại thủ đô Chisinau của Moldavie do Đại tá quân đội Mỹ Howards Steer và chỉ huy hoạt động tình báo của Cơ quan Tình báo trung ương Mỹ (CIA) tại Rumani là Harold James Nicholson phụ trách.
    Trong bối cảnh như vậy, quân đội Moldavie đã bí mật hình thành kế hoạch tấn công Transnistrie với vũ khí, khí tài được các không quân Mỹ vận chuyển từ thủ đô Bucarest của Rumani tới trong nhiều ngày liền.
    Để có đủ quân tấn công Transnistrie, Chính phủ Moldavie cho phép tuyển thêm quân từ các nhà tù. Binh lính Moldavie còn được phép lấy tài sản, kể cả nhà cửa của người Transnistrie bị giết hại khi chiến tranh xảy ra.
    Ngày 20/6/1992, Moldavie được Mỹ bật đèn xanh đã ồ ạt xua quân tấn công Transnistrie. Hai mục tiêu quan trọng mà quân đội Moldavie phải đạt cho bằng được là chiếm giữ các cứ điểm quan trọng và bắn giết dân thường để gây hoảng loạn và tạo nên làn sóng tị nạn chạy sang Ukraina.
    Vì vậy, khi tấn công vào lãnh thổ Transnistrie, binh lính Moldavie đã thẳng tay giết hại dân thường và cướp đoạt tài sản của họ. Trên đường phố của hai thành phố Bendery và Tiraspol, xác chết dân thường nằm ngổn ngang khắp nơi.
    Trước tình hình như vậy, Sư đoàn 14 của quân đội Nga quyết định bất tuân lệnh án binh bất động (Tổng thống Boris Eltsin không cho phép quân đội Nga can thiệp trong các vụ tranh chấp quân sự tại các quốc gia mình đóng quân) từ Moksva và bí mật cung cấp vũ khí và khí tài cho quân kháng chiến Transnistrie.
    Hơn 1.000 súng tiểu liên, 1,5 triệu viên đạn, 1.300 quả lựu đạn các loại cùng nhiều xe thiết giáp đã được Sư đoàn 14 chuyển giao cho quân kháng chiến. Có vũ khí trong tay, quân và dân Transnistrie tiến hành các trận đánh phản công, gây thiệt hại nặng cho quân đội Moldavie.
    Để đối phó với tình hình này, Mỹ quyết định huy động cả không quân Rumani tham chiến. Đích thân Đại tá Howards Steer có mặt tại thành phố Bendery để đốc thúc các chiến dịch quân sự và đã bị bắn trọng thương bởi một xạ thủ người Transnistrie.
    [​IMG] (Lính Cosaque tình nguyện tham chiến chống lại quân Moldavie tại Transnistrie)
    Hoạt động quân sự của Moldavie tại Transnistrie càng gặp bất lợi lớn khi hình ảnh các vụ thảm sát dân thường tại Transnistrie được đưa lên các phương tiện thông tin đại chúng đã thổi bùng làn sóng phản đối sự can thiệp trắng trợn của Mỹ và một số quốc gia phương Tây vào nội tình của Moldavie và đã châm ngòi cho cuộc nội chiến ở nước này.
    Tại nhiều quốc gia phương Tây đã xuất hiện các cuộc biểu tình phản đối hành động tàn sát dân thường của quân đội Moldavie và yêu cầu Mỹ không can thiệp vào nội tình của Moldavie.
    Đến giữa tháng 7/1992, binh lính Moldavie tham chiến tại Transnistrie có dấu hiệu thất thế trên chiến trường với số thương vong ngày càng tăng cao. Trong khi đó, dân quân Transnistrie có sự hỗ trợ của các đơn vị vũ trang người Cosaque đến từ Ukraina và Nga đã tái chiếm nhiều địa điểm quan trọng.
    Trước nguy cơ chắc chắn thất bại của quân đội Moldavie trên chiến trường Transnistrie, Mỹ đã bật đèn xanh cho quân đội Moldavie rút quân khỏi Transnistrie sau khi đạt được thỏa thuận là Nga không được can thiệp vào nội tình của Moldavie và Transnistrie.
    Ngày 26/8/1992, cuộc nội chiến đẫm máu tại Moldavie kết thúc với chiến thắng của quân dân Transnistrie. Để trừng phạt Transnistrie, Mỹ vận động nhiều quốc gia không công nhận thể chế độc lập của Transnistrie và ngăn chặn không cho nước cộng hòa nhỏ bé này gia nhập LHQ.
    Trong khi Mỹ và các quốc gia phương Tây ồ ạt viện trợ kinh tế và quân sự cho Moldavie, Rumani và nhiều quốc gia Đông Âu khác thì Transnistrie lại không nhận được bất cứ viện trợ nào để tái thiết đất nước sau cuộc chiến.
    Vì vậy vào năm 2006, Transnistrie quyết định gia nhập Cộng đồng Các quốc gia độc lập (SNG) theo gợi ý của Nga để nhận được sự giúp đỡ chí tình của tổ chức này.
  6. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    ANTG chắc học được cách bình luận này từ các tác phẩm của các sử gia VNCH viết về CTVN.
    Nếu đúng vậy thì chắc sau đấy lại được chí tình khai trừ luôn rồi, vì bọn SNG có nói gì đến thằng này đâu:
    http://www.cis.minsk.by/main.aspx?uid=3390
    Mà bọn Nga cũng quá đáng nhỉ. Công nhận thì không chịu công nhận mà lại cứ gợi ý đểu.

Chia sẻ trang này