1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TRAO ĐỔI | Cùng cảm nhận những vần thơ bè bạn..

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi MUAMUON, 06/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhungtamhonlangman

    nhungtamhonlangman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0
    Được nhungtamhonlangman sửa chữa / chuyển vào 12:13 ngày 29/05/2004
  2. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4
    Xuề xòa
    Ờ không vui thì em cứ bỏ đi
    Trong cuộc đời này niềm vui nhiều vô kể
    Chỉ cần em cười và với tay, rất dễ
    Đâu cần tìm kiếm xa xôi...
    Ờ không yêu thì em cứ bỏ tôi
    Chỉ "Anh có buồn không" em đừng bao giờ hỏi
    Để tôi khỏi trở thành người nói dối
    Mang nụ cười ngày và nước mắt đêm...
    Ờ thích làm cô bé lọ lem
    Em cứ đi tìm những chàng hoàng tử
    Khi chán ánh hào quang nhiều phép thử
    Em lại cứ về đây...
    Ờ thích tìm một chút men say
    Tôi sẽ chở em ra quán
    Chén rượu như cuộc đời, đôi lúc khiến người ta loạng choạng
    Tôi sẽ đưa em về đến tận nhà...
    Ờ nếu sau những tâm sự vừa qua
    Em vẫn muốn siết tay tôi thật chặt
    Và hỏi lại tôi thấy gì qua ánh mắt
    Ờ, trăm năm rồi sỏi đá vẫn cần nhau...
    06.2004
    TDCT
    Có lẽ thời gian gần đây tôi không có được những cảm giác xuề xoà như trong bài thơ của TDCT, nên khi đọc qua, tôi lại thấy rùng mình tiếc cho chuỗi thời gian chảy qua đời như dòng máu lạnh. Cuộc sống đâu đòi hỏi quá gắt hgao cho những điều cao xa. Hạnh phúc giản đơn đâu có trốn tìm trong cổ tích! Thế mà, mãi cho đến khi đọc những dòng thơ này tôi mới hiểu.
    Ờ nếu sau những tâm sự vừa qua
    Em vẫn muốn siết tay tôi thật chặt
    Và hỏi lại tôi thấy gì qua ánh mắt
    Ờ, trăm năm rồi sỏi đá vẫn cần nhau...
    Cứ ngỡ tình yêu là như chuyện Thần Tiên như ý thơ của anh @votrungh nên cứ mãi đi tìm. Hoá ra, những điều rất thường tình trong cuộc sống, nếu biết sống, biết chiều chuộng nhau một chút...thì tình yêu của chúng ta cũng sẽ rất nhiệm màu. Có lẽ, tôi sẽ phải học lại yêu thương cho gian đơn hơn một chút, có phải không tôi? có phải không người ấy của tôi?
    Cảm ơn TDCT về bài thơ cho tôi sự đổi thay trong cách nghĩ...
  3. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4
    Xuề xòa
    Ờ không vui thì em cứ bỏ đi
    Trong cuộc đời này niềm vui nhiều vô kể
    Chỉ cần em cười và với tay, rất dễ
    Đâu cần tìm kiếm xa xôi...
    Ờ không yêu thì em cứ bỏ tôi
    Chỉ "Anh có buồn không" em đừng bao giờ hỏi
    Để tôi khỏi trở thành người nói dối
    Mang nụ cười ngày và nước mắt đêm...
    Ờ thích làm cô bé lọ lem
    Em cứ đi tìm những chàng hoàng tử
    Khi chán ánh hào quang nhiều phép thử
    Em lại cứ về đây...
    Ờ thích tìm một chút men say
    Tôi sẽ chở em ra quán
    Chén rượu như cuộc đời, đôi lúc khiến người ta loạng choạng
    Tôi sẽ đưa em về đến tận nhà...
    Ờ nếu sau những tâm sự vừa qua
    Em vẫn muốn siết tay tôi thật chặt
    Và hỏi lại tôi thấy gì qua ánh mắt
    Ờ, trăm năm rồi sỏi đá vẫn cần nhau...
    06.2004
    TDCT
    Có lẽ thời gian gần đây tôi không có được những cảm giác xuề xoà như trong bài thơ của TDCT, nên khi đọc qua, tôi lại thấy rùng mình tiếc cho chuỗi thời gian chảy qua đời như dòng máu lạnh. Cuộc sống đâu đòi hỏi quá gắt hgao cho những điều cao xa. Hạnh phúc giản đơn đâu có trốn tìm trong cổ tích! Thế mà, mãi cho đến khi đọc những dòng thơ này tôi mới hiểu.
    Ờ nếu sau những tâm sự vừa qua
    Em vẫn muốn siết tay tôi thật chặt
    Và hỏi lại tôi thấy gì qua ánh mắt
    Ờ, trăm năm rồi sỏi đá vẫn cần nhau...
    Cứ ngỡ tình yêu là như chuyện Thần Tiên như ý thơ của anh @votrungh nên cứ mãi đi tìm. Hoá ra, những điều rất thường tình trong cuộc sống, nếu biết sống, biết chiều chuộng nhau một chút...thì tình yêu của chúng ta cũng sẽ rất nhiệm màu. Có lẽ, tôi sẽ phải học lại yêu thương cho gian đơn hơn một chút, có phải không tôi? có phải không người ấy của tôi?
    Cảm ơn TDCT về bài thơ cho tôi sự đổi thay trong cách nghĩ...
  4. hainuatamhon

    hainuatamhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2004
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Đi qua trang gio-o mà away giới thiệu tình cờ nhặt được môtbại viết... Thôithì đóng góp vào topi này cho bác Quản dỡ nản mà tiếp tục sự nghiệp phê bình văn học của mình vậy!
    Nguyễn Thế Hoàng Linh là một sinh viên trẻ Đại Học Ngoại Thương Hà Nội đã xuất thần sáng tác một loạt thơ và tùy ký trong một thời gian ngắn, đến độ kiệt sức và ngã bệnh.
    Nguyễn Thế Hoàng Linh bắt đầu xuất hiện trên diễn đàn mạng Trí Tuệ Việt Nam (còn được gọi là ttvnoline) trong nước. Người sinh viên này sáng tác liên tục, và trong những lúc "cảm thấy cô độc và không có việc gì làm" thường đạp xe đạp đến những qúan cà phê in tơ net Hà Nội để bốt thơ lên. Dưới một cái nịt tên ảo, away, những bài thơ của anh được đón nhận nồng nhiệt, được nhiều thành viên đọc nhất trong diễn đàn Thi Ca ttvnonline. Có những loạt thơ và tùy ký của anh được các thành viên đọc và trả lời lên đến vài chục ngàn lần trong diễn đàn Thảo Luận (BỨC THƯ GỬI TỚI CHÍNH PHỦ do away gửi và đã có 18535 lượt đọc tính đến ngày 31.1.2003).
    Dấu hiệu thiên tài trong thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh là những điểm cực sáng mà tất cả như vọt sáng cùng một lúc vào thời gian mà người thanh niên chỉ vừa mới thò thập ở ngưỡng cửa hai mươi.
    Làm thơ từ lúc rất trẻ, Nguyễn Thế Hoàng Linh có được những tính chất thiên tài mà ngay cả Nguyễn Du cũng đã không có. Những ý tưởng và những câu thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh rất nguyên thủy (original). Anh giao tiếp và sáng tạo thơ như một đứa trẻ mẫn cảm với cuộc đời, và phát biểu một cách hồn nhiên về bản chất của đời sống như nó là. Nguyên thủy là nét cực kỳ qúy báu của những người dấn thân chọn nghệ thuật sáng tạo. Nguyễn Du là thiên tài băng qua tác phẩm của người khác. Nguyễn Du phải vin cành tác phẩm của Thanh Tâm Tài Nhân bên Tàu để gợi hứng sanh ra Thúy Kiều đào hoa. Xuân Diệu chôm thơ Tây và biến chế thành thơ ta. Phạm Công Thiện viết tiếng Việt về Triết Tây thơ hơn Tây viết. Nguyễn Thế Hoàng Linh ít nhờ đến sự gợi hứng qua trung gian tác phẩm của người khác như các thiên tài nói trên. Lần đầu tiên va chạm đời, Nguyễn Thế Hoàng Linh đã vọt trào cảm xúc, xuất phát ý tưởng, và nhào nặn thành nghệ thuật thơ văn trong bàn tay anh ngay lập tức. Đọc Nguyễn Thế Hoàng Linh ta thấy thơ Việt đã thành công trong nghệ thuật phô diễn được những điều vĩ đại của đời sống qua một tâm hồn nghệ sĩ nhạy cảm không đợi chờ tuổi.
    Hiền triết ngay tự những câu thơ đầu đời, Nguyễn Thế Hoàng Linh đã bị định mệnh chọn lựa làm một nhà thơ hiền triết trẻ đầu tiên của Việt Nam. Thơ của anh không có chỗ cho những rung động khiêm nhường bé nhỏ. Không theo mốt chơi chữ tràn lan, thường hay là quà ra mắt của những nhà thơ e lệ lẫn những nhà thơ gàn gàn Việt Nam ở mỗi thời đại. Không vào chiếu huyễn cảm cao chạy xa bay, bay xa xa đời sống được phút nào hay phút ấy, một đặc sản lưu truyền trong thơ Việt Nam. Thơ của người tuổi trẻ Nguyễn Thế Hoàng Linh là ngọn gió cuồng phong của cảm xúc, là giòng thác lớn của trí tuệ, là bản chất của cuộc đời bị tra hỏi tận gốc. Nguyễn Thế Hoàng Linh tự nhiên tra hỏi cuộc đời thành thơ, nên tự nhiên trở thành nhà hiền triết lúc độ tuổi còn rất trẻ. Đây là một điểm đặc biệt lôi cuốn rất tình cờ trong xuất thơ đầu tiên của Nguyễn Thế Hoàng Linh. Mặc dù vướng phải những đoản khúc lý luận còn non nớt, thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh có cái vạm vỡ của một cành lộc thi ca hiền triết lớn, ngay ở phút phát xuất đầu tiên.
    Rung động sâu sắc, diễn đạt chân thật, phóng ý không nương, xào chữ gọn nhẹ, đọc thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh bạn sẽ gặp được cái cối xay chữ (ngay đợt xuất phát đầu tiên, Nguyễn Thế Hoàng Linh đã cho ra đời một lượng thơ hay khá lớn) chất ngất cảm xúc nhưng đồng thời cũng chứa đựng những suy nghĩ đầy trí tuệ độc lập. So sánh lại với những thiên tài chuyên trị cảm xúc trước đây như Hàn Mặc Tử, Nguyễn Bính, Hoàng Cầm, Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng, Nguyễn Thế Hoàng Linh là thi tài trẻ đầu tiên của Việt Nam chạm đến phần trí tuệ ngay trong những sáng tác đầu tay. Đọc thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, trí óc của bạn sẽ phải suy tư. Và phần sót lại của cõi thơ anh là những thông điệp về nhân sinh vĩ đại. Điều này lần đầu tiên thi ca Hà Nội mới thấy xuất hiện.
    Nguyễn Thế Hoàng Linh sanh năm 1982. Thi tài 20 tuổi với một cõi thơ cưu mang trí tuệ, hào phóng cảm xúc, rất văn vẻ Việt Nam.
    Thời buổi in tơ net, thơ ca chữ nghĩa lạm phát. Có máy com, có đường truyền, có diễn đàn, có trang wép, là mình cứ bốt thứ gì mình muốn bốt lên. Đấy là nét độc đáo mới của văn hóa net: Con người có nhiều cơ hội để phô diễn nghệ thuật hơn.
    Để tham gia trò chơi nghệ thuật do in tơ net mới mang đến, Gió O làm một việc khác với những tờ báo truyền thông cũ: chúng tôi tuyển chọn từ in tơ net những tác giả xuất sắc, trong nhận định chủ quan của Gió O, để giới thiệu. Nguyễn Thế Hoàng Linh là tác giả trẻ đầu tiên, chưa nổi tiếng, mà Gió O hân hạnh giới thiệu với các bạn net trong và ngoài nước.
    Thân mời bạn pha một ly cà phê, cặp miếng bánh ngọt, dành cho mình chút thong thả, thưởng thức thơ và những bài tùy ký rất thơ mộng lớn của Nguyễn Thế Hoàng Linh
    Lê Thị Huệ
    3/2/2003
  5. hainuatamhon

    hainuatamhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2004
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Đi qua trang gio-o mà away giới thiệu tình cờ nhặt được môtbại viết... Thôithì đóng góp vào topi này cho bác Quản dỡ nản mà tiếp tục sự nghiệp phê bình văn học của mình vậy!
    Nguyễn Thế Hoàng Linh là một sinh viên trẻ Đại Học Ngoại Thương Hà Nội đã xuất thần sáng tác một loạt thơ và tùy ký trong một thời gian ngắn, đến độ kiệt sức và ngã bệnh.
    Nguyễn Thế Hoàng Linh bắt đầu xuất hiện trên diễn đàn mạng Trí Tuệ Việt Nam (còn được gọi là ttvnoline) trong nước. Người sinh viên này sáng tác liên tục, và trong những lúc "cảm thấy cô độc và không có việc gì làm" thường đạp xe đạp đến những qúan cà phê in tơ net Hà Nội để bốt thơ lên. Dưới một cái nịt tên ảo, away, những bài thơ của anh được đón nhận nồng nhiệt, được nhiều thành viên đọc nhất trong diễn đàn Thi Ca ttvnonline. Có những loạt thơ và tùy ký của anh được các thành viên đọc và trả lời lên đến vài chục ngàn lần trong diễn đàn Thảo Luận (BỨC THƯ GỬI TỚI CHÍNH PHỦ do away gửi và đã có 18535 lượt đọc tính đến ngày 31.1.2003).
    Dấu hiệu thiên tài trong thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh là những điểm cực sáng mà tất cả như vọt sáng cùng một lúc vào thời gian mà người thanh niên chỉ vừa mới thò thập ở ngưỡng cửa hai mươi.
    Làm thơ từ lúc rất trẻ, Nguyễn Thế Hoàng Linh có được những tính chất thiên tài mà ngay cả Nguyễn Du cũng đã không có. Những ý tưởng và những câu thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh rất nguyên thủy (original). Anh giao tiếp và sáng tạo thơ như một đứa trẻ mẫn cảm với cuộc đời, và phát biểu một cách hồn nhiên về bản chất của đời sống như nó là. Nguyên thủy là nét cực kỳ qúy báu của những người dấn thân chọn nghệ thuật sáng tạo. Nguyễn Du là thiên tài băng qua tác phẩm của người khác. Nguyễn Du phải vin cành tác phẩm của Thanh Tâm Tài Nhân bên Tàu để gợi hứng sanh ra Thúy Kiều đào hoa. Xuân Diệu chôm thơ Tây và biến chế thành thơ ta. Phạm Công Thiện viết tiếng Việt về Triết Tây thơ hơn Tây viết. Nguyễn Thế Hoàng Linh ít nhờ đến sự gợi hứng qua trung gian tác phẩm của người khác như các thiên tài nói trên. Lần đầu tiên va chạm đời, Nguyễn Thế Hoàng Linh đã vọt trào cảm xúc, xuất phát ý tưởng, và nhào nặn thành nghệ thuật thơ văn trong bàn tay anh ngay lập tức. Đọc Nguyễn Thế Hoàng Linh ta thấy thơ Việt đã thành công trong nghệ thuật phô diễn được những điều vĩ đại của đời sống qua một tâm hồn nghệ sĩ nhạy cảm không đợi chờ tuổi.
    Hiền triết ngay tự những câu thơ đầu đời, Nguyễn Thế Hoàng Linh đã bị định mệnh chọn lựa làm một nhà thơ hiền triết trẻ đầu tiên của Việt Nam. Thơ của anh không có chỗ cho những rung động khiêm nhường bé nhỏ. Không theo mốt chơi chữ tràn lan, thường hay là quà ra mắt của những nhà thơ e lệ lẫn những nhà thơ gàn gàn Việt Nam ở mỗi thời đại. Không vào chiếu huyễn cảm cao chạy xa bay, bay xa xa đời sống được phút nào hay phút ấy, một đặc sản lưu truyền trong thơ Việt Nam. Thơ của người tuổi trẻ Nguyễn Thế Hoàng Linh là ngọn gió cuồng phong của cảm xúc, là giòng thác lớn của trí tuệ, là bản chất của cuộc đời bị tra hỏi tận gốc. Nguyễn Thế Hoàng Linh tự nhiên tra hỏi cuộc đời thành thơ, nên tự nhiên trở thành nhà hiền triết lúc độ tuổi còn rất trẻ. Đây là một điểm đặc biệt lôi cuốn rất tình cờ trong xuất thơ đầu tiên của Nguyễn Thế Hoàng Linh. Mặc dù vướng phải những đoản khúc lý luận còn non nớt, thơ của Nguyễn Thế Hoàng Linh có cái vạm vỡ của một cành lộc thi ca hiền triết lớn, ngay ở phút phát xuất đầu tiên.
    Rung động sâu sắc, diễn đạt chân thật, phóng ý không nương, xào chữ gọn nhẹ, đọc thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh bạn sẽ gặp được cái cối xay chữ (ngay đợt xuất phát đầu tiên, Nguyễn Thế Hoàng Linh đã cho ra đời một lượng thơ hay khá lớn) chất ngất cảm xúc nhưng đồng thời cũng chứa đựng những suy nghĩ đầy trí tuệ độc lập. So sánh lại với những thiên tài chuyên trị cảm xúc trước đây như Hàn Mặc Tử, Nguyễn Bính, Hoàng Cầm, Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng, Nguyễn Thế Hoàng Linh là thi tài trẻ đầu tiên của Việt Nam chạm đến phần trí tuệ ngay trong những sáng tác đầu tay. Đọc thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, trí óc của bạn sẽ phải suy tư. Và phần sót lại của cõi thơ anh là những thông điệp về nhân sinh vĩ đại. Điều này lần đầu tiên thi ca Hà Nội mới thấy xuất hiện.
    Nguyễn Thế Hoàng Linh sanh năm 1982. Thi tài 20 tuổi với một cõi thơ cưu mang trí tuệ, hào phóng cảm xúc, rất văn vẻ Việt Nam.
    Thời buổi in tơ net, thơ ca chữ nghĩa lạm phát. Có máy com, có đường truyền, có diễn đàn, có trang wép, là mình cứ bốt thứ gì mình muốn bốt lên. Đấy là nét độc đáo mới của văn hóa net: Con người có nhiều cơ hội để phô diễn nghệ thuật hơn.
    Để tham gia trò chơi nghệ thuật do in tơ net mới mang đến, Gió O làm một việc khác với những tờ báo truyền thông cũ: chúng tôi tuyển chọn từ in tơ net những tác giả xuất sắc, trong nhận định chủ quan của Gió O, để giới thiệu. Nguyễn Thế Hoàng Linh là tác giả trẻ đầu tiên, chưa nổi tiếng, mà Gió O hân hạnh giới thiệu với các bạn net trong và ngoài nước.
    Thân mời bạn pha một ly cà phê, cặp miếng bánh ngọt, dành cho mình chút thong thả, thưởng thức thơ và những bài tùy ký rất thơ mộng lớn của Nguyễn Thế Hoàng Linh
    Lê Thị Huệ
    3/2/2003
  6. ablackcat

    ablackcat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/11/2002
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    Tôi không có thói quen vẽ tranh như inron, không có thói quen ti thoảng cho mình những phút lặng để viết về cuộc đời
    Tôi cũng chẳng cảm nhận được hết cái vị Sầu đời, yêu đời, chán đời , tôi hay đưa điếu thuốc lên môi để tìm cảm giác quen thuộc
    Thấy lạ lạ
    Sầu đời
    Chán đời lấy thuốc ra mà hút
    Nhả khói bay lên đến tận trời
    Mỗi vệt khói một niềm mơ ước
    Cứ bay lên là hóa mây trôi
    Tôi không hút thuốc vì chán đời nhưng lần đầu tiên cảm nhận vị thuốc theo kiểu chán đời. Tôi cũng không có năng khiếu và hiểu biết nhiều về thơ để đánh giá về vần luật và âm hưởng thơ mà chỉ là những cảm xúc nhất thời về điều nhìn thấy. Tôi nghiện không nặng nhưng tiền mỗi ngày để hút thuốc lá tôi có thể làm nhiều việc khác. Mỗi làn khói nhả ra tôi thấy trong đó có mùi tiền và hình sức khỏe. Đó là niềm hy vọng hay ước mơ của tôi, tiền và sức khỏe, lại gần như là sự tàn nhẫn cho chính mình, không tình cảm, không cảm xúc ... chỉ khô khan và cứng nhắc. Mà hình như cuộc sống là một chuối những điều hoà giữa những cái đối lập. Điều tất nhiên giờ đây ... tôi đã mất những gì mình đã có ... đó chính là sự điều hoà trong những mâu thuẫn
    Yêu đời
    Yêu đời lấy thuốc ra mình hút
    Nhả khói bay lên đến tận trời
    Mỗi vệt mang đi bao mệt nhọc
    Xua nốt cặn buồn theo mây trôi
    Điếu thuốc đi liền với con người, người tay hay bảo hút thuốc thay cơm rồi. Làn khói bay ra cũng mang hình hướng. Người ta thở ra chữ O, tôi tở ra hình sao, ùh người ta cười người ta cươi, tôi cười to hơn, không hiểu inron đã bao giờ thấy tớ thổi thuốc ra hình sao chưa, chắc chưa bao giờ, cuộc đời đẹp lắm, ước mơ long lanh. Có ước mơ cuộc sống có mục đích, có mục đích con người ta mới biết được thanh thản khi trải qua nặng nhọc, mới biết được hạnh phúc khi trải qua khổ đau ...
    Tôi không muốn nói với inron về chán đời ... càng không muốn chán đời hì hì đời là một thứ tôi và bạn đâu nắm được bắt được, muốn chán đời phải trả hết đời ... lúc đó hì hì tôi sẽ làm một bài Đời ơi
  7. ablackcat

    ablackcat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/11/2002
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    Tôi không có thói quen vẽ tranh như inron, không có thói quen ti thoảng cho mình những phút lặng để viết về cuộc đời
    Tôi cũng chẳng cảm nhận được hết cái vị Sầu đời, yêu đời, chán đời , tôi hay đưa điếu thuốc lên môi để tìm cảm giác quen thuộc
    Thấy lạ lạ
    Sầu đời
    Chán đời lấy thuốc ra mà hút
    Nhả khói bay lên đến tận trời
    Mỗi vệt khói một niềm mơ ước
    Cứ bay lên là hóa mây trôi
    Tôi không hút thuốc vì chán đời nhưng lần đầu tiên cảm nhận vị thuốc theo kiểu chán đời. Tôi cũng không có năng khiếu và hiểu biết nhiều về thơ để đánh giá về vần luật và âm hưởng thơ mà chỉ là những cảm xúc nhất thời về điều nhìn thấy. Tôi nghiện không nặng nhưng tiền mỗi ngày để hút thuốc lá tôi có thể làm nhiều việc khác. Mỗi làn khói nhả ra tôi thấy trong đó có mùi tiền và hình sức khỏe. Đó là niềm hy vọng hay ước mơ của tôi, tiền và sức khỏe, lại gần như là sự tàn nhẫn cho chính mình, không tình cảm, không cảm xúc ... chỉ khô khan và cứng nhắc. Mà hình như cuộc sống là một chuối những điều hoà giữa những cái đối lập. Điều tất nhiên giờ đây ... tôi đã mất những gì mình đã có ... đó chính là sự điều hoà trong những mâu thuẫn
    Yêu đời
    Yêu đời lấy thuốc ra mình hút
    Nhả khói bay lên đến tận trời
    Mỗi vệt mang đi bao mệt nhọc
    Xua nốt cặn buồn theo mây trôi
    Điếu thuốc đi liền với con người, người tay hay bảo hút thuốc thay cơm rồi. Làn khói bay ra cũng mang hình hướng. Người ta thở ra chữ O, tôi tở ra hình sao, ùh người ta cười người ta cươi, tôi cười to hơn, không hiểu inron đã bao giờ thấy tớ thổi thuốc ra hình sao chưa, chắc chưa bao giờ, cuộc đời đẹp lắm, ước mơ long lanh. Có ước mơ cuộc sống có mục đích, có mục đích con người ta mới biết được thanh thản khi trải qua nặng nhọc, mới biết được hạnh phúc khi trải qua khổ đau ...
    Tôi không muốn nói với inron về chán đời ... càng không muốn chán đời hì hì đời là một thứ tôi và bạn đâu nắm được bắt được, muốn chán đời phải trả hết đời ... lúc đó hì hì tôi sẽ làm một bài Đời ơi
  8. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4

    Viết cho quê
    pac_hooc_dai_vuong
    "ai lên núi tắm mây ngàn"
    cởi tung áo mỏng vắt ngang mắt rừng
    đồng hương sao ngỡ người dưng
    đường xưa ai có trông chừng ai qua?
    từ ai cỏ nội bước ra
    nắng sau lưng hắt bóng nhà vẹo nghiêng
    ai về vắt áo phơi riêng
    còn ai giật lá thành biêng biếc chiều
    quê còn giữ tiếng "em yêu"
    tám mùa đông một buổi chiều chênh vênh
    đi, quê gửi nỗi buồn tênh?
    về, quê dốc chén thành lênh láng tình
    uống tràn cho bớt lặng thinh
    đưa tay mình đỡ mặt mình mình say
    có còn ai để cầm tay
    có ai xa, để mình quay quắt chờ
    rừng xưa ngả bụi nghiêng bờ
    có con chim lạc về ngơ ngác cười
    ngẩng đầu mây vẫn còn trôi
    mắt rừng xưa vẫn áo người mỏng tang!
    (14-11-2003)
    Một buổi trưa đầy thánh thiện với tôi trong cảm giác lâng đầy những vần thơ ý nhạc. Thi Ca bỗng như một nơi nhiệm màu cho bao ý lạ thăng hoa. Chợt nhớ đến quê nhà trong bóng xa diệu vợi, chợt nhớ đến chén tình lênh láng tràn khung kỉ niệm, chợt nhớ ai quay quắt cả bàn tay... Ô hô, hoá ra tôi đang chìm trong khúc tràn đầy thi mỹ củ @pac_hooc_dai_vuong mà cứ ngỡ những dòng kia viết bởi lòng mình!
    Một hợp khúc lục bát đẹp nghiêng ngả dáng chiều, trong tư duy nhuộm đầy tâm trạng. @pac_hooc_dai_vuong đã tặng cho Thi Ca một tiếng lòng thật đẹp. Tiếng lòng ấy như một chuỗi những thương nhớ quê hương ***g trong bóng tình huyền diệu. Xưa có lần tôi đã nghi ngờ thơ vì tình mình chưa trọn, nay đọc thơ mọi người mới thật hay tôi đang nghi ngại chính mình. Cảm ơn @pac_hooc_dai_vuong về bài thơ trên cũng như cả chùm thơ trong topic Viết Cho Quê Hương.
  9. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4

    Viết cho quê
    pac_hooc_dai_vuong
    "ai lên núi tắm mây ngàn"
    cởi tung áo mỏng vắt ngang mắt rừng
    đồng hương sao ngỡ người dưng
    đường xưa ai có trông chừng ai qua?
    từ ai cỏ nội bước ra
    nắng sau lưng hắt bóng nhà vẹo nghiêng
    ai về vắt áo phơi riêng
    còn ai giật lá thành biêng biếc chiều
    quê còn giữ tiếng "em yêu"
    tám mùa đông một buổi chiều chênh vênh
    đi, quê gửi nỗi buồn tênh?
    về, quê dốc chén thành lênh láng tình
    uống tràn cho bớt lặng thinh
    đưa tay mình đỡ mặt mình mình say
    có còn ai để cầm tay
    có ai xa, để mình quay quắt chờ
    rừng xưa ngả bụi nghiêng bờ
    có con chim lạc về ngơ ngác cười
    ngẩng đầu mây vẫn còn trôi
    mắt rừng xưa vẫn áo người mỏng tang!
    (14-11-2003)
    Một buổi trưa đầy thánh thiện với tôi trong cảm giác lâng đầy những vần thơ ý nhạc. Thi Ca bỗng như một nơi nhiệm màu cho bao ý lạ thăng hoa. Chợt nhớ đến quê nhà trong bóng xa diệu vợi, chợt nhớ đến chén tình lênh láng tràn khung kỉ niệm, chợt nhớ ai quay quắt cả bàn tay... Ô hô, hoá ra tôi đang chìm trong khúc tràn đầy thi mỹ củ @pac_hooc_dai_vuong mà cứ ngỡ những dòng kia viết bởi lòng mình!
    Một hợp khúc lục bát đẹp nghiêng ngả dáng chiều, trong tư duy nhuộm đầy tâm trạng. @pac_hooc_dai_vuong đã tặng cho Thi Ca một tiếng lòng thật đẹp. Tiếng lòng ấy như một chuỗi những thương nhớ quê hương ***g trong bóng tình huyền diệu. Xưa có lần tôi đã nghi ngờ thơ vì tình mình chưa trọn, nay đọc thơ mọi người mới thật hay tôi đang nghi ngại chính mình. Cảm ơn @pac_hooc_dai_vuong về bài thơ trên cũng như cả chùm thơ trong topic Viết Cho Quê Hương.
  10. hoavangoi

    hoavangoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2005
    Bài viết:
    462
    Đã được thích:
    0
    Hị hị, hôm nay đi lạc vào cái topic này, móc nó lên để mai iem đọc tiếp hẹ hẹ...

Chia sẻ trang này