1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trao đổi ngắn về người trí thức.

Chủ đề trong 'Học thuật' bởi atolly, 28/05/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. atolly

    atolly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2009
    Bài viết:
    129
    Đã được thích:
    0
    Đúng thế.
    Phong trào "không liên kết" cũng là 1 sự liên kết.
    Đa xu hướng cũng là 1 xu hướng.
    Khác nhau ở điểm nào? Chính là bản chất vậy. Thay vì đối lập là sự lôi kéo, dẫn đến thống nhất và biến đổi về lượng lẫn chất, và có thể là bị lôi kéo bởi những cá nhân khác. Mạo hiểm là ở chỗ là ta không chắc chắn về sự thống nhất, cũng như lượng, có thể tăng hoặc giảm, chất, có thể xấu hoặc tốt (như việc cả 1 lớp học bị lôi kéo vào dance hay thời trang...). Tôi chọn đa xu hướng, từ chính mỗi cá nhân. Dân chủ hay tư do cũng đi từ đây. Cơ bản của xã hội là mỗi cá nhân (điểm zero) chứ không phải là các nhóm hay các hệ tư tưởng.
    Được atolly sửa chữa / chuyển vào 12:44 ngày 29/07/2009
  2. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Finish!
    Thế là đã rõ.
    Vậy ở điểm ''ZERO'' cái chủ quan cũng biến mất luôn. Cái ''Tôi'' cũng đã biến mất, dành cho những nhận thức khách quan.
    Chúc mừng Bác!
  3. atolly

    atolly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2009
    Bài viết:
    129
    Đã được thích:
    0
    Điều này là theo quan điểm của bạn, không phải của tôi. Thế cũng chẳng nên chúc mừng.
  4. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Tôi nhận được thông tin gì thế này?
    ''''Điều này là theo quan điểm của bạn, không phải của tôi''''
    Tôi dịch nhé: x thuộc A => x không thuộc B. Rất logic và lý tính.
    Tôi chúc mừng Bác từ ''''Zero'''' bước vào địa hạt của lý tính, chứ không phải vì cái gì khác.
    ''''Thế cũng chẳng nên chúc mừng'''' : Nối kết với những câu trên, thì điều đó như là hiển nhiên => không nên chúc mừng làm gì.
    Chà chà. Bác khiêm tốn quá, khiêm nhường quá. Cảm phục! Cảm phục!
    Được FromtheStars sửa chữa / chuyển vào 18:27 ngày 29/07/2009
  5. atolly

    atolly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2009
    Bài viết:
    129
    Đã được thích:
    0
    Sao lại "từ zero bước vào địa hạt của lý tính" ? Mời bạn tiếp tục lý giải.
  6. atolly

    atolly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2009
    Bài viết:
    129
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ bạn đang cố thuyết phục tôi về tính khách quan. Khách quan có lẽ cũng chỉ tương đối thôi. Ví dụ:
    - CON VOI.
    A - Khách quan: là 1 con vật.
    B - Chủ quan: là 1 biểu tượng chẳng hạn.
    Hai xu hướng nhé. A - qui chiếu về 1 hướng, B qui cũng qui về 1 hướng ngược lại. Giờ ta lại xem xét quan điểm của người thứ 3 nhé.
    C1 - Khách quan: con voi là con vật hay là 1 biểu tượng thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi. Đó là chuyện của các anh A, B. Hay - con voi thì nó nói lên vấn đề gì?
    C2 - Chủ quan: tôi không quan tâm. Hoặc - voi thì chỉ có ở rạp xiếc !
    Khác biệt đôi chút ở cái "chấm hỏi" và cái "chấm thang". Đúng thế không? Còn gì nữa?
    D1: Tôi không thấy có vấn đề gì mới về con voi cả.
    D2: Tôi nghĩ là người ta đã lường hết mọi vấn đề về con voi.
    Cũng là đa xu hướng vậy.
  7. atolly

    atolly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2009
    Bài viết:
    129
    Đã được thích:
    0
    Không ai có ý kiến gì. Thế tôi lại tiếp tục tản mạn.
    Trí thức Vietnam là những kẻ hay khổ dâm và sâu sắc hóa.
    Nhiều kẻ tự nghĩ rằng họ bị đàn áp này nọ bởi những kẻ ít tri thức hơn, nhất là trong môi trường học đường. Họ nghĩ ra những chuyện lá cải để thu hút sự chú ý. Phải chăng họ vốn quen bị sự thống trị, đàn áp, để được thể hiện về sự sâu sắc (!?) Học sinh trong lớp học không thích khen, vì họ không muốn vì nó mà bị dè bỉu, vì những điều họ ấp ủ vẫn chưa tròn trịa, vững chắc, vì lời khen như là sự quấy phá của kẻ thống trị, vì lời khen như sự chỉ điểm của kẻ đối lập, vì lời khen như là 1 cơ hội được nói của người khen...Học sinh vẫn chưa có được những cơ hội để tự thể hiện mình. Vì họ chưa được tôn trọng, vì họ thích người thầy yêu nghề hơn là yêu họ. Họ muốn người thầy phải miễn cưỡng công nhận họ, hơn là khuyến khích họ. Học được cách công nhận không phải là dễ, không phải chỉ là thái độ hòa đồng và nụ cười. Mà nếu không làm được điều đó thì chỉ có cách là chỉ trích...Học trò giỏi giỏi trên sự khổ tâm của giáo viên, họ giỏi chỉ vì thể hiện sự sâu sắc để thỏa mãn những người thầy.

Chia sẻ trang này