1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trò chuyện bên bàn nước và bên lề chuyến đi

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi Cao_Son_new, 26/08/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nang-cong-chua-lac-loai

    nang-cong-chua-lac-loai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2007
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Anh thần sầu ở đằng đuôi thì tuyên ngôn bảo là đang tu thân nhưng lại luôn miệng hí hí nhắc đến gái, đến cái, đến tôn thờ, khát vọng và chiếm đoạt .
    hehhehhe. anh tu thế thì đến đời nào mới ngộ được đây
  2. nang-cong-chua-lac-loai

    nang-cong-chua-lac-loai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2007
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Từ từ cho em đính chính cái đã. Em không phải là chị, em là em thôi . em thấy chẳng việc quái gì phải giấu tên thật cả, tên em là Ngô Mỹ Lạc còn anh là Trịnh Việt Đông nhé . anh Extra xin đừng gọi em là chị nghe khủng khiếp lắm . một ngày tình cờ nào đó anh Extra, anh vêu vao, bác Giáo Lộn, chú Bàng Quang hay bất kì ai ở đây gặp em biết em chỉ là một con ranh con mới 16 tuổi bọ, lanh chanh, loắt choắt lại cười cho cái sự ngớ ngẩn của mình mất thôi vì thế xin đừng gọi chị anh nhé . (dzưng mà con cầu giời cho con không bao giờ gặp phải dhlv giời nhé )
    Em công nhận là anh Extra có vẻ đọc nhiều sách truyện phết. đúng là em thích chuyện của cô Thuỳ Mai nhưng mà trong cả tập chuyện đó có mỗi chị nàng-công-chúa-lạc-loài xét về độ tuổi là gần với em nhất (tuy chị ấy già hơn em một téo) nên em mới lấy ních là tên chuyện này.
    Về sau thì không biết thế nào nhưng mà bây giờ thì em yêu em cực . anh bảo em nhăm nhe tăm tối cũng được, tăm tối mà có người yêu ở bên thì cũng chẳng sao ờ ờ ờ.
    Quên quên quên. em chẳng biết anh lấy thông tin phản khoa khọc ở đâu ra mà bảo phụ nữ tuổi 50 thì hay viết sai chính tả nhỉ.
  3. ExtraMarijuana

    ExtraMarijuana Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0
    Thưa chị Công chúa thân mến!
    Theo phép lịch sự, tôi vẫn gọi chị là chị, dù chị đang ở độ tuổi sụt sùi chảy nước mũi đòi ăn ô mai hay đang tuyệt vọng và hối hả đi Spa và dùng Cle de peau để chống chọi với tuổi tác, tôi vẫn gọi chị là chị!
    Lại nói về cái sự ăn gian tuổi tác trong tâm lý phụ nữ, chiểu theo tài liệu của Học viện Thần kinh Trung ương Châu Quỳ do giáo sư Trị Liệu cung cấp, khi một người phụ nữ cứ tự cho mình vào độ tuổi 16, có nghĩa là những người đàn ông phải tự hiểu họ đang bước vào thời kỳ tiền mãn kinh. Tôi thấy nghiên cứu ấy là chính xác. Nhưng điều đó, ở trên bàn nước này không hề quan trọng, cái quan trọng là những luận điểm xuất phát từ một danh phận bình đẳng mà server đã cung cấp cho chúng ta: đó là một cái nick như vô vàn cái nick khác! Về điểm này, tôi rất tán đồng với quan điểm của chị Trinity, một quan điểm loé sáng hiếm hoi của chị, là hễ ra khỏi ttvnol là hãy quên ngay chúng ta là ai! Và tôi xin bổ sung thêm, là cứ hễ lên đến ttvnol là xin hãy quên ngay chúng ta là ai ở đời thực!
    Còn về quan điểm phụ nữ 50 tuổi là viết sai chính tả, tôi xin nói rõ thêm: không phải là họ hay viết sai chính tả mà là nếu có lỡ viết sai chính tả thì họ cũng chẳng thèm đọc lại và sửa lại! Sự tuyệt vọng và bất cần do vấn đề tuổi tác khiến họ không quan tâm đến chuyện dư luận đánh giá như thế nào, miễn là dư luận cho rằng họ đang còn trẻ, vì dư luận cứ cho rằng chỉ có bọn trẻ mới hay viết sai chính tả!
  4. ExtraMarijuana

    ExtraMarijuana Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0
    Thưa anh dhlv kính mến, thần tượng muôn đời của tôi!
    Đúng là chán thật anh ạ, và tôi xin lỗi đã tạm thời không chú tâm vào vấn đề siêu thoát và lớn lao anh vừa giao phó và gợi ý cho bàn nước của chúng tôi, bởi còn phải tập trung vào những chuyên đề vụn vặt và chán ngán về phụ nữ! Nay, đã giải quyết xong những vấn đề cỏn con không xứng tầm với trái tim và trí tuệ vĩ đại của anh, tôi xin mạn phép hầu anh một vài câu chuyện.
    Thưa anh, quả thực nỗi day dứt lớn nhất của tôi khi từng ngày từng ngày chiêm ngưỡng những lời vàng ý ngọc anh vẫn hạ cố ban phát cho cái box Du Lịch tối tăm và thiếu tính chiến đấu này là chưa được viết về anh, người vĩ đại nhất và cô đơn nhất của box Du Lịch. Hàng ngày hàng giờ, trái tim tôi quặn thắt và ứa máu khi chứng kiến một lũ tăm tối và đớn hèn cứ xúm vào ném đá anh, phỉ báng anh, bề hội đồng anh, bắt anh mặc váy, bắt anh vào nhà thương điên, bắt anh câm mồm. Chúng hè nhau bêu riếu anh, chúng lập mưu đặt vòng vào bộ não gồm hàng tỷ tỷ nơ ron của anh, với ý định không cho cỗ máy tinh thần ấy sản sinh ra những kiến thức ***g lộng trăng soi... Lũ khốn nạn, quân dã man, chúng làm sao mà hiểu được cái thiên chức cao quý và đau đớn mà anh phải gánh vác để khai sáng cho nhân loại lượt phượt!
    Và tôi sẽ viết về anh, ca tụng anh, anh dhlv thân mến! Đối với tôi, sự đặt vòng tinh thần của dư luận đối với anh đã thất bại thảm hại, ê chề và cay đắng! Xin cho phép tôi được vinh danh anh là Đặt Vòng Lại Hành, một minh chứng kiêu hãnh cho sự thất bại của bọn chuyên khoa sản tinh thần kia, vì tôi biết, khả năng sinh sản triết học của anh luôn đầy ắp như Thái Bình Dương, muôn đời không cạn, muôn vạn trùng khơi, bơi mãi không hết, chết vẫn không chừa, vừa cao vừa khiếp, muôn kiếp không vơi...
    Tôi sẽ bắt đầu, anh nhé!
    (to be continued)
  5. hoangtucodon2006

    hoangtucodon2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2006
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    xin 1 chén trà chờ anh Extra đặt bút viết về 1 thần tượng mới
  6. dhlv

    dhlv Guest

    Cảm giác sợ, nỗi buồn và sự bực mình giả tưởng
    Liệu anh DuGia và một số anh khác có khả năng chịu đựng đc ko nếu như bắt đầu kể từ nay mỗi lần offline của box du lịch, người ta vô tình huặc cố ý ko gọi anh đi ?
    Liệu 1 trong số 3 MOD hiện nay (trừ Blu) nghĩ gì khi sáng ra mở máy tính ra ko có tên mình trong danh sách MOD và thay vào đó là một kẻ "bất đồng chính kiến"
    Và liệu những người như Tôi, hiepsy1975, xanhdotimvang có chịu nổi ko khi một tuần TTVNOL ko hoạt động ?
    Đơn giản là muốn chửi đổng như xanhdotimvang, lảm nhảm để người ta biết mình đang tồn tại như hiepsy1975 và "thần kinh" như ĐHLV muốn reo rắc một quan điểm "bệnh hoạn"
    xanhdotimvang : http://www9.ttvnol.com/forum/f_233/891803.ttvn
    Rồi những kẻ lượn lờ quanh box du lịch và cái bàn nước này để tìm kiếm (dù có chủ ý hay vô tình) ******** . Các bạn còn tiếp tục hi vọng không ?
    Và những anh/chị nhà báo nhà đạo đức học quá tin tưởng vào những bài viết trên đây, hay những bạn chuẩn bị làm nghề du lịch các bạn có đủ tự tin, có đủ tư liệu do chính mình sưu tầm để hoàn thành công việc của mình ?
    Còn các bạn mới khám phá đc vùng đất lạ (đã cũ so với người cũ) các bạn có cảm giác thế nào khi viết bài mà ko có ai "vỗ tay" . Chưa muốn khả năng bị chửi té tát.
    Và một tâm trạng chung của đa số mọi người (trong đó có ĐHLV) : đại khái là nếu buổi đêm 1 đoàn người đi qua bãi tha ma thì thấy bình thường , 3 người đã thấy khác, 2 người thì bắt đầu sợ , còn đi 1 người thì...
    Ngoài ra còn một số thành phần khác ko cần thiết liệt kê...
    Các anh các bạn có buồn, tức giận hay sợ về những chuyện liên quan ở trên ko ?
    Những nỗi buồn và nỗi sợ giả tưởng đó sẽ "ngắt cơn" khi ta chuyển sang một trò chơi mới với những luật lệ mới .Còn bây giờ chúng ta vẫn phải đoàn kết (online) để nỗi buồn và nỗi sợ đó ko xuất hiện ! Cho dù cái đoàn kết này khá lỏng lẻo và vô thức .
    @vatlytrilieu : hẳn anh đang mỉm cười có con bệnh nặng rồi đây. Rất may mắn, có một người đã bắt bệnh và kê đơn cho ĐHLV. Hiện nay ĐHLV đang điều trị căn bệnh này và có lẽ một cơ số thành viên ở đây cũng bị căn bệnh này chăng ? Hãy theo dõi ở bài sau !
  7. pategan

    pategan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2006
    Bài viết:
    1.394
    Đã được thích:
    0
    up cái để đọc chơi, hic
    mà cái bác dhlv này viết cái đếch gì nhỉ, mất cả mạch văn của topic, lặn đi em còn đọc
    Được pategan sửa chữa / chuyển vào 16:34 ngày 06/03/2007
  8. dhlv

    dhlv Guest

    Tiếp !
    Tôi vừa mới tạm dừng ở một cuộc chơi lớn ở ngoài đời, đơn giản vì phần 1 còn có khả năng chứ phần 2 thì ko đủ trình để chơi tiếp. Cũng giống như các game thủ vậy, chơi tồi chỉ chơi đc những phần đầu, còn cao thủ thì chơi đến hết bài .
    Theo một cuốn sách với tựa đề "Tư duy chiến lược" của một nhà toán học đã phân tích tất thảy những chuyện liên quan đến xã hội đối với tác giả này đều là trò chơi từ tán gái, mánh mung làm kinh tế, chiến tranh cho đến cả tôn giáo. Mỗi trò chơi đều có những luật lệ riêng và những kết quả riêng, đối tượng chơi cũng phải khác nhau.
    Quay trở lại chuyện đi du lịch :
    Nếu các bạn đến vùng đất lạ , vừa đi vừa hỏi đường vừa khám phá cũng giống như cậu bé học cấp 1 ko biết tiếng anh nhưng có thể chơi những trò game trên máy vi tính nhoay nhoáy. Đơn giản cách chơi là ấn thử các bàn phím để biết chức năng, huặc bắt chiếc dần dần thành thói quen.
    Nếu đi du lịch trên cơ sở đã nghiên cứu chi tiết địa hình và tham khảo các luồng thông tin thì cũng giống như chúng ta "đọc cách hướng dẫn sử dụng trước khi dùng"
    Còn với những con người đã đi lượn đi lượn lại ở một địa danh cũng giống như chơi game đã phá đảo, cứu công chúa thành công . Và lại chơi lại !
    Như đã viết ở bài trước khi mà ko còn ai muốn phúc đáp bài của hiepsy1975 nữa thì anh sẽ sang box nào để quậy và anh quậy như vậy có mục tiêu gì ko hay chỉ là tiêu khiển !?
    Cũng như các anh trước đây từng là thủ lĩnh tinh thần của các nhóm đàn em, trong tương lai gần khi mà các bạn trẻ có đủ khả năng để làm thủ lĩnh cho chính mình thì các anh lại "thất nghiệp" .Các anh cũng đã từng mòn lốp xe máy, lốp ô tô trên các nẻo đường thì bây giờ các có trò chơi gì mới ko ?
    Còn các MOD thì sao ? Khi mà các thành viên tranh cãi (huặc chửi) nhau trong phạm vi tổ chức , có ý thức giữ gìn cảnh quan ở các thắng cảnh ? Tự thông tin cho nhau về những chuyến đi => cơ chế tự tự ổn định làm việc thì làm MOD cũng nhàn nhã, ko còn cảm giác to tát, oai nữa . Cái này khả năng là xu thế !
    Và Tôi nữa ! Khi cái sự quá khích, củ chuối ko còn tác dụng cho trò chơi lớn ở ngoài đời thì phải thay đổi chiến thuật và tìm một cuộc chơi khác có thể rất bình dị, tầm thường .
    vân vân...
    Để kết thúc bài viết này tôi muốn nói rằng mới đó mà đã 1 năm ruỡi khi tôi lọ mọ vào cái box này, có nhiều biến chuyển khả quan cho box du lịch và cho cả mục đích của Tôi.
    Với các bạn mới : các bạn phải tối thiểu hoá chi phí và tối đa hoá sự sung sướng . Sự sung sướng ở đây ngoài chuyện ghi lại những bức hình kỉ niệm là những lượng thông tin tối đa thu lượm trên những hành trình huặc do kinh nghiệm phát sinh, ngoài ra là những tình cảm bạn bè (nếu hợp cạ), có thể là cả làm ăn .Biết đâu đấy
    Chú ý chịu khó đọc kỹ các topic cũ cũng đã đủ du lịch qua màn ảnh nhỏ rồi
    Còn các thành viên kỳ cựu : xin đọc lại khổ thơ này cho các anh các chị !
    Còn sức là đi gắng gượng lên
    Đường xa chân cứng ý chí bền
    Ta đi bỏ hết thời vang dội
    Lại vui trên những nẻo đường quen.
    Chúng ta lại tiếp tục tạo ra những cuộc chơi mới trong cuộc đời cho đến khi già để :
    Ko bao giờ cảm giác sợ, nỗi buồn và sự bực mình sẽ đến
    Khi đó các con bệnh (theo nhãn quan của anh vatlytrilieu) sẽ tự chữa được bệnh cho chính mình, anh phải tìm đến nhóm khách hàng tiềm năng khác thôi
  9. dhlv

    dhlv Guest

    Thực ra lúc đầu Tôi định giải thích cho bạn nang-cong-chua-lac-loai về câu chuyện cụ thể thế nào là "đàn ông đểu" nhưng trộm nghĩ như vậy chuyển sang đề tài thảo luận hay tư vấn về tình yêu cuộc sống...nên tôi xóa (một số người vẫn đọc đc) .
    Còn những chuyện Tôi viết đó là thực tế cuộc sống cả thôi, ngôn từ cũng chả cao siêu gì thậm chí còn sai ngữ pháp nữa.
    Tôi chỉ hơi hơi lăn tăn là kiểu đi du lịch gần đây của một số ít cá nhân/nhóm mang tính phong trào như kiểu dân thành phố dạo này rộ lên trò chơi cổ phiếu, như ở công ty Tôi nhiều người chơi nhưng cũng chả biết tường tận cổ phiếu là gì cả. Thấy người ta chơi thì mình cũng chơi !
    Ý Tôi muốn nói là cái thu hoạch hay cảm nhận về con người , văn hoá ....
    Tất nhiên nếu chủ đích để đến danh lam thắng cảnh thì phải giảm thời gian những cái quan sát, ngồi lê, dật dẹo để hỏi . Còn muốn biết về đặc điểm của huyện , thị xã nào đó thì chịu khó vào quán nước, ngủ nhà trọ, bến xe, lang thang buổi tối để quan sát và hỏi han sẽ thu hoạch đc nhiều hơn . Cá nhân của ĐHLV chọn cách thứ 2 !
    Vì hồi xưa thời sinh viên có điều kiện về thời gian nhưng lại ko có tiền , giờ có điều kiện về tài chính thì thời gian lại bó.
    Tóm lại : tối thiểu hoá chi phí (tiền, thời gian) mà vẫn tối đa hoá đc lợi nhuận (thắng cảnh, hiểu biết) thì quả là vấn đề nan giải !
    Được dhlv sửa chữa / chuyển vào 20:48 ngày 07/03/2007
  10. dhlv

    dhlv Guest

    Nhằm tiếp tục cổ động cho thanh niên tuổi từ 18-23 máu lửa và có thể tự chủ động và quyết định trong việc đi lại, tôi xin post lên đây đoạn của của bài viết của nữ văn sỹ khá nổi tiếng với tựa đề "Những lá thư gửi cho người công dân thế giới thứ 6 tỉ"
    -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    ...Tuy nhiên, tôi vẫn thường nghĩ tới hình ảnh con người đầu tiên rời bỏ cánh rừng tiền sử, phóng tầm mắt lo âu về chân trời phía trước. Anh ta có sợ hãi chăng ?... Hiển nhiên là có. Anh ta đã quen ẩn trong hang đá, núp dưới vòm cây, quen cái ổ sinh học được định vị. Giờ đây anh ta rời bỏ chốn ấm êm đó, tiến về bình nguyên... Một không gian xa lạ. Trống trải. Mênh mông. Không nơi trú ngụ. Một bầu trời hoang vu kinh hoàng. Không cành lá, không chim chóc. Một bao la ngập lụt. Nhấn chìm. Hù doạ. Sấm sét. Bão giông. Mặt trời thêu đốt... Nhưng con người sợ hãi đó đã cố vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân, vươn thẳng lưng cất bước. đẹp thay. Dũng mãnh thay hình ảnh đó. Tổ tiên chúng ta đã khởi đầu lịch sử bởi khảnh khắc đầu tiên rời bỏ cánh rừng, tiến về phía bình nguyên.
    Từ đó tới nay bao nhiêu trang sử đã lật qua ?... Bao nhiêu nước đã chảy trôi dưới những chân cầu ?... Nhưng tôi vẫn muốn nhắc lại hình ảnh của tiền nhân. Bởi mãi mãi sống vẫn đồng nghĩa với hiểm nguy. Và mỗi khi mường tượng tới cuộc dấn thân của những công dân tương lai tim tôi vẫn thắt lại vì khắc khoải và đâu đó, giữa mớ cảm xúc và ý tưởng hỗn độn trong óc não tôi, có cái gì như tiếng kêu câm nín, có cái gì như nỗi lo âu không thể cất lời, có một nỗi sợ hãi ẩn náu dưới tiếng thét điên cuồng thúc hối : Ra đi !... Vâng. Như thế đấy... Và phải chăng đó chính là thân phận vĩnh cửu của con người ?... Bởi thế, tôi xin chúc những con người của ngày mai có đầy lòng can đảm để ra khỏi cánh rừng và tiến về phía chân trời phía trước.
    ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chia sẻ trang này