1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trò chuyện bên bàn nước và bên lề chuyến đi

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi Cao_Son_new, 26/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tamlytrilieu

    tamlytrilieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2004
    Bài viết:
    356
    Đã được thích:
    0
    Mối liên hệ giữa bệnh tâm thần và táo bón
    Hiện nay, gần 20% dân số Việt Nam có vấn đề về sức khoẻ tâm thần (năm 1997 là khoảng 15-18%).
    Trong y học, bệnh tâm thần được biểu hiện bằng gần 300 mã bệnh. Thông thường, bệnh có thể chia thành những mức độ từ nặng nhất đến nhẹ nhất như sau: tâm thần phân liệt (chiếm 0,7% dân số), động kinh (0,5%), rối loạn cảm xúc (5%); chậm phát triển trí tuệ (0,5%), bệnh nhân cách (0,5-1%), loạn thần do chấn thương sọ não (0,15-0,29%), rối loạn hành vi, bệnh tâm căn (10-15%)....
    Tuy nhiên, trong bài viết này tôi chỉ đề cập một cách sơ lược đến bệnh tâm căn, nguyên nhân gây bệnh, quan hệ qua lại giữa bệnh tâm căn và táo bón, hậu quả của bệnh tâm căn.
    Hầu hết chúng ta có thể đã trải qua một hoặc hai đêm mất ngủ vì lo lắng trước áp lực công việc, buồn bã vì tình yêu, tức giận vì con cái, vợ chồng làm những điều trái ý... Mất ngủ làm cơ thể mệt mỏi, làm việc mất tập trung và kém năng suất. Tình trạng này dễ xảy ra với những người có nhân cách yếu, nói theo dân gian là người "cả nghĩ" hay "thần kinh yếu". Biểu hiện lâm sàng của bệnh như là cáu gắt vô cớ, đang vui vẻ đột nhiên không muốn tiếp xúc với bất kỳ ai...Y học gọi đó là bệnh tâm căn, dạng tâm thần nhẹ nhất, xảy ra sau những sang chấn tâm lý (stress). Ai cũng có thể mắc bệnh này, không phân biệt lứa tuổi, trình độ hay môi trường sống. Tuy nhiên, hầu như chưa có ai đến gặp bác sĩ khi bị bệnh này
    Bệnh tâm căn cũng có thể gây ra hoặc làm nặng thêm hội chứng ruột bị kích thích, còn gọi là viêm đại tràng mạn tính. Thoạt đầu viêm đại tràng là do amibe, sau đó mặc dù tác nhân gây bệnh không còn nữa nhưng bệnh vẫn tiếp tục diễn biến xấu vì cơ chế thần kinh, trong đó chủ yếu do Bệnh tâm căn . Biểu hiện của hội chứng ruột bị kích thích rất đa dạng: người bệnh cảm thấy đau khó chịu trong bụng, thừơng xuyên táo bón, có lúc đi tiêu phân lỏng. Những đợt bệnh trở nặng thường trùng với những lúc thần kinh căng thẳng. Hội chứng ruột bị kích thích là một bệnh đặc biệt có vai trò gây bệnh của Bệnh tâm căn . Bệnh dễ nặng lên bởi chế độ ăn không phù hợp và đôi lúc có sự tham gia gây bệnh của ký sinh trùng, vi khuẩn hoặc các độc tố đường ruột.
    Bệnh tâm căn nếu không được điều trị, để kéo dài có thể gây nên chứng rối loạn cảm xúc, biểu hiện thành bệnh trầm cảm hoặc hưng cảm. Theo các chuyên gia tâm lý, trầm cảm là nguyên nhân chính của phần lớn các vụ tự sát.
    Được tamlytrilieu sửa chữa / chuyển vào 08:53 ngày 14/09/2004
  2. f1

    f1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Bác CS kể chuyện đi vừa rồi đê,
    Thèm đi quá nhưng mùng 2/9 thì em ở xa HN vài nghìn km, không về được.
    Post ảnh lên cũng được
    F1
  3. f1

    f1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Bác CS kể chuyện đi vừa rồi đê,
    Thèm đi quá nhưng mùng 2/9 thì em ở xa HN vài nghìn km, không về được.
    Post ảnh lên cũng được
    F1
  4. Cao_Son_new

    Cao_Son_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Ơ kìa. Ảnh gửi rồi cơ mà. F1 xem ở link nhày nhé.
    http://www.ttvnol.com/f_233/412669.ttvn
  5. Cao_Son_new

    Cao_Son_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Ơ kìa. Ảnh gửi rồi cơ mà. F1 xem ở link nhày nhé.
    http://www.ttvnol.com/f_233/412669.ttvn
  6. ExtraMarijuana

    ExtraMarijuana Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0
    Lá thư gửi người Bà Triệu thứ tư!
    Thế là công việc đã cuốn chúng ta ra khỏi câu chuyện dễ phải đến 2 tuần không ít, người Bà Triệu nhỉ? Từ sau những đêm sơn cước cứ hễ ngả lưng ra là ngáy khò khò bởi những ly vodka ngọt đến mềm môi chảy rần rật trong huyết quản, kéo sụp những mi mắt đã cứng đờ vì bụi đường, khoá tiệt những cái mồm lúc nào cũng sẵn sàng ngoạc ra để buôn chuyện dù những cặp môi đã bệch bạc ra vì sương đêm... dường như những ngày nhạt nhẽo ở một trong cái thành phố nhạt nhẽo nhất đất nước này đã mài mòn hết những là lửa những là sinh lực sống vốn cứ chạy rần rật trong cơ thể chúng ta vậy! Thế mới hay cái tội của anh là lớn lắm đấy, người Bà Triệu à! Anh cứ tạo cho người khác cái thú nhắm Standard với những là mây mù, là gió thoảng, là tươi tốt đến nhọc nhằn của ruộng bậc thang, là cái nắng quái lột phồng đến từng lớp biểu bì sâu thẳm nhất, là rực rỡ nhưng đày đặn của từng lớp váy xoè, là hững hờ mà sâu thẳm của một chiếc vòng cổ bạc, là nhấp nhổm đến ghê người của những vệt mòn vẫn được gọi là đường xuyên qua bao chênh vênh của vực thẳm, là ngút ngàn đá vôi, là trầm mặc đại ngàn, là nghèn nghẹn của một nồi mèn mén... để rồi thoắt mà ngơ ngác, thoắt mà lạc lõng trước những ồn ã đến vô duyên của một thành phố vốn đã giang tay ẵm mình từ thuở mới lọt lòng...
    Có lẽ hồi tưởng lại một chút cũng là phép thắng lợi tinh thần để chúng ta gọi mình lại trong những ngày miên man của sẽ là cả một đời sống trọn kiếp ma trơi đấy nhỉ! Và lúc nào cũng thế, trong những ngày cực vui mà cũng cực buồn ấy, bên cạnh chúng ta luôn có anh và chị! Tất thảy những gì chúng ta dự định giúp đỡ, nhưng có lẽ đúng hơn là áp đặt lên họ như hoa huệ và vàng hương, một bản điếu văn ai oán, hai tấm vải dài 10m với 2 màu vàng đỏ để quấn quanh mình khi gieo xuống những là cuồn cuộn đỏ hiểm trở của Đà giang, rồi là nước mắt khóc than, ly bôi tiễn biệt... đều trở nên bất thành! Cũng là một sự bất ngờ đúng không, cũng như chính chúng ta chẳng bao giờ hiểu chúng ta vậy, nhà đồng tổ chức kém cỏi nhỉ!
    Tôi sẽ thay anh cầm bút mà nhuận sắc cho chương "Người đàn ông có bộ mặt lờ"! Thực ra, tôi thích cái tít "Người đàn ông có bộ mặt đẹp" hơn, nhưng e rằng nó nhã quá, thiếu đi cái sự đam mê trần tục trong những là ái tình hớn hở và khổ đau của họ! Nó cũng thiếu đi sự phũ phàng mà chúng ta hàng ngày vẫn cứ miễn cưỡng và tò mò chứng kiến! Đêm nay, nếu không say, tôi sẽ cố gắng cầm bút...
  7. ExtraMarijuana

    ExtraMarijuana Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0
    Lá thư gửi người Bà Triệu thứ tư!
    Thế là công việc đã cuốn chúng ta ra khỏi câu chuyện dễ phải đến 2 tuần không ít, người Bà Triệu nhỉ? Từ sau những đêm sơn cước cứ hễ ngả lưng ra là ngáy khò khò bởi những ly vodka ngọt đến mềm môi chảy rần rật trong huyết quản, kéo sụp những mi mắt đã cứng đờ vì bụi đường, khoá tiệt những cái mồm lúc nào cũng sẵn sàng ngoạc ra để buôn chuyện dù những cặp môi đã bệch bạc ra vì sương đêm... dường như những ngày nhạt nhẽo ở một trong cái thành phố nhạt nhẽo nhất đất nước này đã mài mòn hết những là lửa những là sinh lực sống vốn cứ chạy rần rật trong cơ thể chúng ta vậy! Thế mới hay cái tội của anh là lớn lắm đấy, người Bà Triệu à! Anh cứ tạo cho người khác cái thú nhắm Standard với những là mây mù, là gió thoảng, là tươi tốt đến nhọc nhằn của ruộng bậc thang, là cái nắng quái lột phồng đến từng lớp biểu bì sâu thẳm nhất, là rực rỡ nhưng đày đặn của từng lớp váy xoè, là hững hờ mà sâu thẳm của một chiếc vòng cổ bạc, là nhấp nhổm đến ghê người của những vệt mòn vẫn được gọi là đường xuyên qua bao chênh vênh của vực thẳm, là ngút ngàn đá vôi, là trầm mặc đại ngàn, là nghèn nghẹn của một nồi mèn mén... để rồi thoắt mà ngơ ngác, thoắt mà lạc lõng trước những ồn ã đến vô duyên của một thành phố vốn đã giang tay ẵm mình từ thuở mới lọt lòng...
    Có lẽ hồi tưởng lại một chút cũng là phép thắng lợi tinh thần để chúng ta gọi mình lại trong những ngày miên man của sẽ là cả một đời sống trọn kiếp ma trơi đấy nhỉ! Và lúc nào cũng thế, trong những ngày cực vui mà cũng cực buồn ấy, bên cạnh chúng ta luôn có anh và chị! Tất thảy những gì chúng ta dự định giúp đỡ, nhưng có lẽ đúng hơn là áp đặt lên họ như hoa huệ và vàng hương, một bản điếu văn ai oán, hai tấm vải dài 10m với 2 màu vàng đỏ để quấn quanh mình khi gieo xuống những là cuồn cuộn đỏ hiểm trở của Đà giang, rồi là nước mắt khóc than, ly bôi tiễn biệt... đều trở nên bất thành! Cũng là một sự bất ngờ đúng không, cũng như chính chúng ta chẳng bao giờ hiểu chúng ta vậy, nhà đồng tổ chức kém cỏi nhỉ!
    Tôi sẽ thay anh cầm bút mà nhuận sắc cho chương "Người đàn ông có bộ mặt lờ"! Thực ra, tôi thích cái tít "Người đàn ông có bộ mặt đẹp" hơn, nhưng e rằng nó nhã quá, thiếu đi cái sự đam mê trần tục trong những là ái tình hớn hở và khổ đau của họ! Nó cũng thiếu đi sự phũ phàng mà chúng ta hàng ngày vẫn cứ miễn cưỡng và tò mò chứng kiến! Đêm nay, nếu không say, tôi sẽ cố gắng cầm bút...
  8. yony

    yony Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2004
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Cho em sì-pam 1 phát chị Toét nhé, để em bày tỏ nỗi lòng với bác Caoson. Bác ơi, bác viết tiếp đi ạ, chuyện của bác hay lắm!!
  9. yony

    yony Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2004
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Cho em sì-pam 1 phát chị Toét nhé, để em bày tỏ nỗi lòng với bác Caoson. Bác ơi, bác viết tiếp đi ạ, chuyện của bác hay lắm!!
  10. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    ơ, cô này hay chửa, sao cô lại réo tên tôi mỗi khi định spam thế hử?
    Lạ nhỉ? Hmm

Chia sẻ trang này