1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

trơ??i mưa hoa??i buô??n wá !!!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi duong_chieu_la_rung, 21/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    SÀI GÒN NGÀY KHÔNG ANH
    ?oSài Gòn những ngày không anh buồn hơn chó cắn !?
    Đám mây đen mang khuôn mặt anh nặng nề chờ tia nhìn sắc lẹm từ em
    để được rách toạc ra
    dội vào lòng phố
    Bỏ lại cái gối ôm nằm xõa sượi trên gác hẹp
    Bỏ lại trò chơi của ba chiếc kim đồng hồ cạnh tranh nhau bằng những vòng tròn bất tận
    Em mang con mắt dao của mình đi lang thang
    Cứa đứt vầng mặt trời cuối tuần đang tìm đường tẩu thoát
    Liếc dọc xa lộ giờ cao điểm
    Liếc ngang đường tắt ngõ hẻm
    Em búng mình tung lên như con vắt
    Bám lấy những nóc nhà cao tầng
    ?oChắc không cần thi triển Lăng Ba Vi Bộ?
    (Em cười sằng sặc với cái đầu quái gở chỉ nhớ được những điều nhảm nhí của mình)
    Liếc xéo đường chim bay để loại bỏ những góc vuông đường bộ vớ vẩn
    ?oTrên nóc nhà, chó không thể cắn được !?
    (Lại cười sằng sặc)
    Những bộ xương cá ?" ăng ten nhan nhản ngang tầm nhìn
    Em bám đại vào một con
    Bơi đi bằng sóng siêu tần
    Chiều thứ bảy ôm cá đi chơi
    Mùi vảy tanh gần bằng kênh Nhiêu Lộc
    Em thích thú lượn lờ dưới những - đám - mây - anh đang ngày một trương sình lên vì ứ nước
    Những con mắt đô thị tọc mạch nhìn em bằng ánh đèn neon sáng choang
    Em quắc mắt nhìn lại
    ?oAnh ạ, hình như chúng biết sợ
    Chớp tắt chớp tắt liên hồi?

    Ừ nhưng mà Sài Gòn chẳng có anh
    Câu nói của em rơi hẫng xuống đường cống ngầm
    Em liếc nhìn lên
    Những đám mây sao vẫn mang khuôn mặt anh khi nổi giận
    Những đường nét xoắn xít vào nhau
    Chúng làm em sợ
    Tối thứ bảy ôm cá vào siêu thị
    Mua một cục đá mài
    Em liếc kỹ con mắt dao của mình để đối phó với anh
    Sau khoảng thời gian chờ đợi quá ngưỡng của kẻ si tình vĩ đại
    Sáng Chủ Nhật trời mưa
    Chó không thèm cắn !
    15.11.04
    Được duong_chieu_la_rung sửa chữa / chuyển vào 17:11 ngày 15/11/2004
  2. convit_cap_cap

    convit_cap_cap Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi em, nhưng em cẩn thận khi lên đàlạt nhé
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  3. convit_cap_cap

    convit_cap_cap Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi em, nhưng em cẩn thận khi lên đàlạt nhé
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  4. chan_dat_dau_tran

    chan_dat_dau_tran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn ngày không xu
    Sài Gòn ngày không xu buồn như mất cắp
    Chiếc ba lô phồng căng mang bao đồ đạc chẳng giá trị là bao
    Để hy vọng điều nhỏ nhoi
    Cầm được mấy ngàn đồng ăn cho qua bữa!
    Vứt lại đằng sau lưng những giấc mơ về những người tình đã bỏ ra đi
    Vứt lại những điều hoài nghi về tương lai sau song sắt
    Anh mang theo mũi dao được rèn từ niềm căm uất
    Mơ vị mặn vết máu lăn dài từ đôi má bầu bĩnh của em
    Liếc qua chợ tình giờ đông khách
    Liếc những em bán cafe da thịt mát như kem
    Anh nhếch mép cười như đại gia đầy khiêu khích
    Phẩy tay không thèm đáp lại nụ cười của em
    "Cỡ này chắc cũng tới ba trăm 1 tối!"
    Rồi bật cười sằng sặc vì chợt nhớ tới cái bóp sạch sẽ và lép kẹp của mình!
    Dạo tới dạo lui để loại bỏ những lưng, những đùi trắng bóc
    "Không có xiền, đừng hòng mơ bắt chuyện!"
    (Anh lại chợt bật cười)
    Những dòng xe ngang dọc vùn vụt trên đường
    Anh nhảy đại lên một chiếc xe bus
    Và lại nhảy xuống khi lơ hỏi đến xiền
    Chiều Chủ nhật ôm dao không biết đi đâu
    Vị máu mặn trong mơ, chắc mặn bằng dòng lệ em ngày xa cách
    Anh lại ùa về những ký-ức-ngày-xưa, nơi tình yêu tưởng chừng đã tắt
    Những du khách nước ngoài tò mò nhìn anh đầy cảnh giác
    Anh chẳng thèm nhìn lại
    (Và em ạ, hình như họ cảm thấy sợ
    Vội quay đi xí xố liên hồi!)

    Ừ, thì Sài Gòn không có em
    Ý nghĩ ấy khiến anh hụt hẫng giữa ngõ nhỏ ngày nào
    Nhìn quanh quẩn đâu đây
    Cây chùm ruột vẫn mang trên mình đầy vết tích ngày xưa
    Những nét chữ ngang dọc, chồng chéo nhau
    Dấu vết mỗi lần em giận
    Tối CN ôm dao quay về gác trọ
    Anh lại gọt giũa nỗi buồn
    Cố dỗ giấc ngủ miệt mài để tìm giấc mơ về em
    Ngoài cửa sổ, những mảng tối mang đêm đến thật nhanh
    Lại ngày nữa trôi qua
    Anh thấy mình vẫn thế!
  5. chan_dat_dau_tran

    chan_dat_dau_tran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn ngày không xu
    Sài Gòn ngày không xu buồn như mất cắp
    Chiếc ba lô phồng căng mang bao đồ đạc chẳng giá trị là bao
    Để hy vọng điều nhỏ nhoi
    Cầm được mấy ngàn đồng ăn cho qua bữa!
    Vứt lại đằng sau lưng những giấc mơ về những người tình đã bỏ ra đi
    Vứt lại những điều hoài nghi về tương lai sau song sắt
    Anh mang theo mũi dao được rèn từ niềm căm uất
    Mơ vị mặn vết máu lăn dài từ đôi má bầu bĩnh của em
    Liếc qua chợ tình giờ đông khách
    Liếc những em bán cafe da thịt mát như kem
    Anh nhếch mép cười như đại gia đầy khiêu khích
    Phẩy tay không thèm đáp lại nụ cười của em
    "Cỡ này chắc cũng tới ba trăm 1 tối!"
    Rồi bật cười sằng sặc vì chợt nhớ tới cái bóp sạch sẽ và lép kẹp của mình!
    Dạo tới dạo lui để loại bỏ những lưng, những đùi trắng bóc
    "Không có xiền, đừng hòng mơ bắt chuyện!"
    (Anh lại chợt bật cười)
    Những dòng xe ngang dọc vùn vụt trên đường
    Anh nhảy đại lên một chiếc xe bus
    Và lại nhảy xuống khi lơ hỏi đến xiền
    Chiều Chủ nhật ôm dao không biết đi đâu
    Vị máu mặn trong mơ, chắc mặn bằng dòng lệ em ngày xa cách
    Anh lại ùa về những ký-ức-ngày-xưa, nơi tình yêu tưởng chừng đã tắt
    Những du khách nước ngoài tò mò nhìn anh đầy cảnh giác
    Anh chẳng thèm nhìn lại
    (Và em ạ, hình như họ cảm thấy sợ
    Vội quay đi xí xố liên hồi!)

    Ừ, thì Sài Gòn không có em
    Ý nghĩ ấy khiến anh hụt hẫng giữa ngõ nhỏ ngày nào
    Nhìn quanh quẩn đâu đây
    Cây chùm ruột vẫn mang trên mình đầy vết tích ngày xưa
    Những nét chữ ngang dọc, chồng chéo nhau
    Dấu vết mỗi lần em giận
    Tối CN ôm dao quay về gác trọ
    Anh lại gọt giũa nỗi buồn
    Cố dỗ giấc ngủ miệt mài để tìm giấc mơ về em
    Ngoài cửa sổ, những mảng tối mang đêm đến thật nhanh
    Lại ngày nữa trôi qua
    Anh thấy mình vẫn thế!
  6. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    Hahhaha, chắc cười vỡ bụng mà chết quá !
    Thì ra mình có 2 ông anh quý hóa quá nhỉ, chơi em sát ván luôn !
  7. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    Hahhaha, chắc cười vỡ bụng mà chết quá !
    Thì ra mình có 2 ông anh quý hóa quá nhỉ, chơi em sát ván luôn !
  8. nguyenduynguyen

    nguyenduynguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Anh đã vào Sài Gòn quái đâu
    Nên cóc biết phố phường có dọc ngang chằng chịt
    Hà Nội của anh người đông nghìn nghịt
    Người cũng lên nóc nhà , nói gì đến chó , em ơi !
    Hà Nội không em - bó gối anh ngồi ....
    Nghĩ về Thơ của em , nảy ra ý định lên nóc nhà tìm chó
    Để biết nỗi buồn và vết cắn của loài canh cửa ...liên quan quái gì đến nhau ?
    Chó cắn anh rồi em ơi !
    Chao ôi là đau !
    (Thú thực xa em anh không đau đến thế .)
    Nỗi buồn xa em mang hình giọt lệ
    Nỗi buồn này là dấu một vòng răng
    Lối suy nghĩ của anh nó nhập nhằng
    Dòng liên tưởng ngoắc vào nhau như lũ trẻ con núm áo chơi rồng rắn
    Anh nhìn lại vết cắn ...
    Bất chợt nhớ nụ hôn của em .
    Anh thèm ...
    Anh ngồi
    Anh nghĩ .....
    Anh bật cười (" Hoá ra em có lý " )
    Buồn như chó cắn là một câu nói hay !
  9. nguyenduynguyen

    nguyenduynguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Anh đã vào Sài Gòn quái đâu
    Nên cóc biết phố phường có dọc ngang chằng chịt
    Hà Nội của anh người đông nghìn nghịt
    Người cũng lên nóc nhà , nói gì đến chó , em ơi !
    Hà Nội không em - bó gối anh ngồi ....
    Nghĩ về Thơ của em , nảy ra ý định lên nóc nhà tìm chó
    Để biết nỗi buồn và vết cắn của loài canh cửa ...liên quan quái gì đến nhau ?
    Chó cắn anh rồi em ơi !
    Chao ôi là đau !
    (Thú thực xa em anh không đau đến thế .)
    Nỗi buồn xa em mang hình giọt lệ
    Nỗi buồn này là dấu một vòng răng
    Lối suy nghĩ của anh nó nhập nhằng
    Dòng liên tưởng ngoắc vào nhau như lũ trẻ con núm áo chơi rồng rắn
    Anh nhìn lại vết cắn ...
    Bất chợt nhớ nụ hôn của em .
    Anh thèm ...
    Anh ngồi
    Anh nghĩ .....
    Anh bật cười (" Hoá ra em có lý " )
    Buồn như chó cắn là một câu nói hay !
  10. bun_bo_hue

    bun_bo_hue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2004
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Buồn như chó cắn, và vui như cắn chó!
    Tôi ghét chó nhưng lại thích ăn thịt chó.

Chia sẻ trang này