1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

trốn vào đây!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Rosiie, 10/11/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Rosiie

    Rosiie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2009
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua mình đã nói chuyện với anh, và mình thấy buồn thấm thía. Nếu anh nghĩ đúng như những gì anh nói, thì mình ko nên nói gì thêm nữa, bởi vì chúng mình ko bao giờ hiểu được nhau. Mình không bất ngờ về những điều anh nghĩ, anh nói ra, vì nó đã lặp đi lặp lại quá nhiều lần và làm mình tổn thương, nhưng mình thấy thất vọng và chán nản ghê gớm. Mình bỏ cuộc và mình sẽ bỏ đi khỏi nơi này. Mình biết anh mỏi mệt, và mình ko thể làm tổn thương cả 2 người thêm nữa.
    Sáng nay mình thấy rất buồn. Mình muốn gào thét cho bung hết ra, mình muốn chạy, muốn vùng vẫy, muốn làm tất cả những gì mà bản năng của mình có thể. Nhưng mình bế tắc. Mình thất bại liên tiếp... Đó không fải là nỗi cô đơn trống trải, mà là sự tù túng về tinh thần, và những thất bại liên tiếp nhau... muốn khóc...!
  2. thuyti

    thuyti Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Từ giờ em sẽ không trốn chạy nữa sẽ tập đối mặt với mình!
    hôm wa đã có người nói với mình "vấp ngã rồi thì e phải đứng dậy đi chứ,cứ giứ lấy quá khứ làm gì.cứ sống thoải mái,rồi sẽ tìm đươc hạnh phúc của mình"và không hiểu sao mình lại khóc vì những lời nói của người bạn mình
  3. Rosiie

    Rosiie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2009
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Khi nào con chết đi, con muốn được nằm dưới một bóng cây to và râm mát... Mẹ ơi...!
    Được Rosiie sửa chữa / chuyển vào 14:52 ngày 27/11/2009
  4. thuphuong_85nh

    thuphuong_85nh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2006
    Bài viết:
    2.470
    Đã được thích:
    0
    Hiểu cái cảm giác, mong có 1 nơi để mình trốn cho thật kĩ, để ko ai thấy mình, để thoải mái bộc lộ cảm xúc, muốn khóc thì khóc, muốn hét thật to thì hét. Sống còn phải nghĩ đến bố mẹ, sợ bố mẹ nhìn thấy mình mà lo lắng, cứ phải cười cười nói nói, đi đi lại lại, lượn lờ trong nhà, đếnchỗ làm cũng vẫn cười cười nói nói. Như điên, hâm thật.
    Nhiều thứ chẳng bao giờ quên nổi, người ta nói 1 tháng ko quên thì 1 năm, 1 năm ko quên thì 2 năm, vậy 2 năm ko được thì bao nhiêu lâu nữa nhỉ?... chỉ là cố gói gém, giấu thật kĩ, nhưng chỉ chút gió ùa về, lại bùng lên ghê gớm
  5. xauxi05

    xauxi05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/02/2005
    Bài viết:
    287
    Đã được thích:
    0
    Hóa ra cũng có những con người có những tâm trạng, suy nghĩ giống mình thật...tại sao con người ta không thể sống thật với con người mình nhỉ...ừm...như e zai mình nói...con người ta luôn có hai khuôn mặt...một khuôn mặt chưng ra cho thiên hạ nhìn...còn một khuôn mặt chỉ mình ta biết và hiếm muộn lắm mới có người nhìn thấy....thấy tâm trạng mình giống như bài hát đang nghe:.......1 cảm giác rất trống vắng đến hiu quạnh......!!!
  6. MissJuly

    MissJuly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2009
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ là vì k ai mún để người khác nhìn thấy sự yếu đuối của bản thân mình chăng...?
    Đôi khi sống thật với cảm xúc của mình cũng đã khó rồi nhêy...
  7. MissJuly

    MissJuly Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2009
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    @Rosiie : Thanks Rosiie! Cảm ơn ấy đã chia sẻ cảm xúc!
    Đọc tsu của ấy, tớ chỉ có thể khuyên nếu ấy mún khóc thì cứ khóc đi cho nhẹ lòng, nếu ấy mún đi đâu xa để tĩnh tâm thì cố gắng sắp xếp đi. Biết đâu sau đấy về ấy sẽ cảm thấy mọi thứ tốt hơn & có hướng giải quyết bế tắc or chỉ cần đi để quên hết mọi thứ hiện tại cũng được.
    Bít là mình đang k ổn, dnay` lẩn thẩn mất rồi, nhìu lúc k bít là mình đang tnao` nữa, lẫn lộn hết rồi, stress...!
    Đôi khi vẫn giật mình khi nghe đến cái tên quen thuộc, vẫn cứ hồi hộp vì tiếng chuông đthoai or msg trong đêm rồi lại thấy hụt hẫng. Htrc'' nhìn thấy dáng ng` giống giống, biết k phải đâu thế mà cũng cứ ngẩn ngơ rồi buồn.Biết là k thể nữa rồi nhưng vẫn cứ hy vọng...Vẫn phải tự nhủ đã quyết định rồi, nhưng sao mình mâu thuẫn quá, sao cứ bướng bỉnh k chịu quên.
    ...những đêm vắng mình em mà thôi, ai nào đâu biết chăng em buồn...
  8. xauxi05

    xauxi05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/02/2005
    Bài viết:
    287
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ là vì k ai mún để người khác nhìn thấy sự yếu đuối của bản thân mình chăng...?
    Đôi khi sống thật với cảm xúc của mình cũng đã khó rồi nhêy...
    [/quote]
    Ừa...ấy nói đúng...có ai muốn mình yếu đuối trước mặt người khác đâu...!!!
  9. kohieusao

    kohieusao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/08/2007
    Bài viết:
    1.563
    Đã được thích:
    0
    tối thứ bảy thật là vô vị bỗng dưng đâm ra chán hết thảy mọi thứ ,cũng bạn bè đó mà sao bỗng dưng thấy nó xa lạ làm sao trốn vào đây một lát cho nó tỉnh người ra
  10. bluetear89

    bluetear89 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2008
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    mạnh mẽ lên.cần mạnh mẽ lên tôi ơi.ko đc yếu đuối đâu.nhất đinh con sẽ làm cho mẹ tất cả.con có thể vất vả.nhưng mẹ sẽ ko đâu/chờ con mẹ nhé.con sẽ làm dc như những gì con đã và đang làm với mẹ....tin con mẹ nhé.chỉ vì con ko muốn mẹ khóc.ko muốn ai làm mẹ tổn thương thôi.từ giờ con sẽ làm dc
    ông trời ơi.vì sao con đg con đi chưa bao giờ bằng phẳng dù chỉ là 1 lần.vì sao lấy của con quá nh nước mắt...vì sao, vì sao...
    đã nghe ở đâu đó.đôi khi phải biết lạnh lùng...nhưng mình ko làm đc.tâm lúc nào cũng nặng trĩu...........
    mình là ng hiểu mình rõ nhất...vì thế hãy bước đi.........1 chút chơi vơi..............

Chia sẻ trang này