1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trong mắt người con gái, con trai "ngon" nhất khi nào ?

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi NL9630, 22/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lucky_cat

    lucky_cat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    174
    Đã được thích:
    0
    Chị ơi, nói ra ở đây có tiện 0? Hay là em cứ vào thẳng EDM Box nói nhẩy? Suy đoán thôi, đoán thì dễ chứ đúng mới khó Dạo này đang rỗi quá, khi nào ra YM nói chuyện chị nhể? Thế thì xắc suất đúng mới cao. Em mà đoán đúng thì thế nào chuyện của chị chả thành công
    Mà bố cũng đc gọi là boy à? Vậy thì bố hot nhất khi bị mẹ mắng
  2. oishi_girl_83

    oishi_girl_83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/11/2003
    Bài viết:
    741
    Đã được thích:
    0
    Hì, em cat ngộ thật, chưa nói chuyện bao h mà đã thấy yêu rùi. Chị vừa PM cho em nhưng ko thấy reply
    Nói chung mình mà đã để ý ng` ta thì lùc nào chả thấy hot cơ chứ. Còn là ng` iu rùi thì hot nhất khi anh í nói "I luv u" , sure
  3. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0
    khi hắn ngủ ...
    "ngon" nhưng ko dám đụng
  4. chyc

    chyc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    96
    Đã được thích:
    0
    Trích baøi vieát cuûa baùc syõ "traàn 'aïi Syõ" xin loãi khoâng bieát nguoàn goác vì baøi do 1 ngöôøi baïn göûi
    2. BÀN VỀ BA LOẠI GÀ: ĐEN, TRẮNG, VÀNG
    Thưa Quý-vị,
    Bàn chung, trong các thân chủ của chúng ta, họ có ba loại gà: Đen, trắng, vàng. Vậy Quý-vị hãy cùng tôi luận về ba loại gà này.
    Về phương diện giống nòi thì loại nào, màu da nào hay bị cúi đầu e thẹn ? Gà nào to, gà nào nhỏ, gà nào cứng, gà nào mềm, gà nào dẻo dai ?
    Đã có vị hỏi : Trên thế giới có ba giống người da đen, da trắng và da vàng. Thế gà loại nào chọi giỏi hơn ?
    Xin thưa
    Bàn chung mỗi loại đều có ưu điểm riêng.
    Đầu tiên là gà đen,
    Đầu gà đen thường lớn, nhưng hơi ngắn và mềm xèo. Lớn thì khi ra, lúc vào khít khịt khìn khít. Ta hãy ví với lò rèn. Cái ống lớn làm cái bễ lò rèn căng ra. Những bà, cô thuộc loại mông nở lớn, hoặc sinh nở nhiều, hoặc đã lâm chiến dạn dày như nàng Kiều sau mười lăm năm sướng, cái ngàn vàng toang toàng tưạ lỗ trê, thì nhất định loại gà đen mới thấy đã . Bằng nhỏ như gà trắng, gà vàng thì giống đuôi chuột ngoáy hũ tương, như gió thoảng ngoài thìø có cũng như không. Thế nhưng giống gà đen có nhiều khuyết điểm. Một là trông thiếu thẩm mỹ, muốn thưởng thức chỉ có cách tắt đèn thì nhà ngói cũng như nhà tranh . Nhưng gà đen thường hôi, hôi như dê, như cừu, khét khét khó chịu vô cùng ấy là không kể bị đàm tiếu.
    Nước trong xanh lơ lửng con cá vàng.
    Cây ngô, cành bích, con phượng hoàng nó đậu trên cao.
    Anh tiếc cho em phận gái má đào,
    Tham đồng bạc trắng mới gán mình vào với chú Tây đen.
    Sợi tơ hồng ai khéo xe duyên,
    Treo tranh tố nữ đứng bên anh tượng đồng !
    Chị em ơi ba bảy đường chồng...
    (Tản Đà).
    Lại nữa, lỡ ra quên thuốc ngừa thai, hoặc giả ăn vội ăn vàng, ít lâu sao sinh ra một cục cà-phê sữa thì nói sao với ông chồng nói sao với thiên hạ ?
    Thông thường các bà thuộc loại toang toàng này thường đi tìm các đồng nghiệp Sản-khoa (Gynecology) hay Niệu-khoa (Urology) hoặc chúng ta (***ology) để may cái ngàn vàng này lại. Bấy giờ mùa Xuân của các bà phục hồi như thời đôi mươi, ướt át, phơi phới.
    Thứ đến gà trắng,
    Chủ nhân gà trắng thường to lớn đồ sộ, nhưng ở đời, cứ mười sự thì chín không như ý muốn. Các cụ xưa đã có kinh nghiệm trồng khoai. Hễ dây tốt thì củ nhỏ, dây nhỏ thì củ lớn. Mấy ông trắng trông to con, nhưng củ thì cứ rút vô hang, đầu thò ra ngắn ngủi như đầu rùa, cụt ngủn. Đã vậy các ông trắng bụng to, đùi lại lớn, thành ra phạm vi lâm chiến không được làm bao, chỉ múm vô nàm thôi. Mà hỡi ôi, giống gà trắng thịt bở lắm. Ai không tin cứ vào các siêu thị, thấy trăm bà Á-châu đi chợ, thì đủ trăm bà mua gà vàng, chẳng bao giờ mua gà trắng cả. Một đặc điểm nữa khiến quý bà, cô không mấy thích thú là gà trắng khi lâm chiến không dai sức. Chỉ đâu hai ba hiệp là xổ mũi liền, rồi gục đầu xuống. Chủ nhân đành chịu đầu hàng, trong khi nàng vẫn chưa chịu:
    Chàng bảo chịu, thiếp rằng chửa chịu.
    Thua thì thua, quyết níu lấy con.
    (Hồ Xuân Hương).
    Giống gà trắng biết vậy, nên chủ nhân thường dùng đầu lưỡi thay thế cho gà, miệng lưỡi múa may, ăn phó-mát Ca-măm-be, khiến cho địch thủ đứ đừ ra rồi mới cho gà lâm chiến, nên đôi khi cũng khiến các bà hài lòng.
    Bây giờ tới giống gà vàng,
    Về phương diện thẩm mỹ thì gà vàng với gà trắng ngang nhau. Gà vàng thì nhỏ hơn gà trắng; nhưng, xấu dây mà củ lại tốt. Xét về chiều dài lâm chiến thì gà vàng hơn hẳn gà trắng, gà đen. Xét về bề thế thì kém gà trắng, gà đen đôi chút. Nếu ta xẻo đầu gà đen, trắng, vàng đem cân thì trọng lượng cả ba bằng nhau, vì đầu gà trắng, đen bều nhều trọng lượng không làm bao. Còn đầu gà vàng, tuy nhỏ hơn, nhưng chắc nịch.
    Gà vàng thường dai sức giống như anh thợ cưa, cưa hoài không mệt. Bởi vậy các cụ tổ làm luật Á-châu như Tử Sản, Triệu Dương Hoán, Đặng Tích, Lý Khôi, Tiêu Hà của Trung-quốc và Phùng Vĩnh Hoa, Lý Long Bồ, Lê Văn Hưu, Nguyễn Văn Thành của Đại Việt bao giờ cũng cho phép các ông lấy nhiều vợ. Tuy luật cho phép, nhưng giới bình dân chỉ một vợ thôi. Ấy là nói chuyện xưa chứ; chuyện đời nay thì từ năm1990 về trước, các ông Á-châu ở Hoa-kỳ gần như chỉ có một nửa hoặc một phần ba bà vợ . Gần đây có phong trào về nước cưới vợ . Các bà, các cô mất giá quá, các ông thừa thắng xông lên, lấy lại được đôi chút khí sắc.
    Ghi chú
    Các ông da vàng đây để chỉ Việt, Miên, Lào, Thái, Hàn, Ấn, Nhật, Phi... chứ không kể Trung-quốc. Vì Trung-quốc hiện lâm cảnh gái thiếu, trai thừa. Các bà ở ngoại quốc thường về nước tìm chồng!
    Ngày xưa thường thì chỉ người giàu, hoặc giới quan lại mới cần nhiều vợ, để cho chủ nhân con gà lúc nào cũng thanh thản, chứ cứ để các ngài thèm thuồng, rồi khí tồn hại não thì sao làm việc được ? Chủ ý nhà làm luật là như thế, nhưng các ông lợi dụng quá đáng. Vua thì nào hoàng hậu, quý phi, tu nghi, tu dung, uyển nghi, uyển dung, tài nhân, cung nữ. Ít thì vài ba trăm, nhiều thì hai, ba nghìn. Những vua như Tần Thủy-Hoàng, Hán Vũ-Đế thì lúc ít nhất cũng ba nghìn, còn khi nhiều thì đâu bẩy tám nghìn gì đó. Hóa cho nên các ông vua vùng Á-châu Thái-bình dương, ông nào sống quá năm mươi tuổi đã là thọ lắm. Các quan thì cũng năm thê bảy thiếp, mươi nàng hầu là thường. Vua quan nhiều vợ quá thì lâm chiến sao cho đủ ? Chỉ mấy năm là sức cùng lực kiệt. Các ngài thấy nguy, vội tìm thầy thuốc. Đó là lý do Á-châu giỏi nhất thế giới về khoa ***, tức bồi bổ cái đó cho các ông.
    Trở lại với gà vàng. Một đặc điểm không thể chối cãi là gà vàng cổ cứng lại dài, bởi vậy hang trê thăm thẳm, nó cũng xung vào đến tận cùng, khiến đối thủ cứ dãy lên đành đạch. Tóm lại, dẻo dai, dài cổ, cứng như gỗ, lại chọi hoài không mệt, là đặc tính của gà vàng. Nhưng chủ gà vàng thường bị ảnh hưởng triết lý Đông phương cổ chồng chúa vợ tôi, nên độc tài hơn Mao Trạch Đông, phát-xít quá Hitler, luôn ra lệnh cho vợ còn hơn Mao, hơn Hitler. Ấy là không kể gặp bà vợ đành hanh đỏ mỏ, già mồm già họng, thường được các đức ông chồng âu yếm bằng cú đấm, cú đá, đôi khi bằng củi tạ. Gần đây bên Hoa kỳ, các bà đi ăn vụng, ăn cháo, ăn chè, còn được các ông cho chó lửa khạc đạn vào người, đưa bà tiêu dao miền Cực lạc (hay về nước Chúa).
    Khi bàn về vợ chồng các bạn Pháp, Đức, Mỹ, Úc thường hỏi tôi :
    ?" Đàn ông Việt các anh có cái gì đặc biệt, mà hễ con gái da trắng thử một lần là đeo cứng, không buông ra ?
    Tôi cười :
    ?" Thử đoán xem ?
    ?" Đoán thế chó nào được. Đàn ông Việt các anh đếch đẹp hơn chúng tôi. Trông bên ngoài kém bề thế rõ ràng. Tiền bạc chỉ xem xem thôi, đôi lúc thua. Khi nói năng thường tiết kiệm lời nịnh đầm. Cứ mười người các anh khi lấy vợ da trắng là y như cả mười ra lệnh cho vợ. Còn trăm cô lấy chồng da trắng, thì trăm cô coi chồng như con chó tu-tu, thế mà bọn chồng chúng tôi không hề phản đối. Anh có thể cho tôi biết tại sao không ?
    ?" Tại truyền thống của chúng tôi là truyền thống thăng bằng âm dương, hợp với trời đất nên có sức mạnh vạn năng.
    ?" Xin rửa tai nghe về cái mà anh gọi là thăng bằng đó.
    ?" Quốc tổ nước Việt là Lạc Long Quân, ngài thuộc loài rồng. Quốc mẫu là Âu Cơ, ngài thuộc loài chim. Người Việt chọn vật tổ có tính chất lưỡng nguyên, phân âm dương. Chính cái lẽ phân âm dương đó làm cho chúng tôi có nhiều nữ anh hùng. Đứng đầu trong nữ anh hùng thế giới là vua Trưng. Khi được mời làm câu đối cho hội tôn kính Trưng Vương ở Hoa Kỳ vào năm 1987, tôi đã viết:
    Quốc sắc thiên hương, nhân loại hữu,
    Anh linh thần võ, thế gian vô.
    Nghĩa là: trong giới nữ lưu, những người đẹp như vua Trưng thì nhân loại cũng có đấy. Xa thì chẳng nói làm gì, gần đây như Romy Schneider, Brigitte Bardot, Marilyn Monroe, Lâm Đại, Lạc Đế, Trần Ngọc Liên, Phùng Bảo Bảo, đâu thiếu? Nhưng dùng thần võ lập nên đế nghiệp, khi thác lại hiển linh, thì trên thế gian này không có hai. Sau này chúng tôi còn bà Triệu, còn công chúa Bảo Hòa, Bình Dương, Thủy Tiên, còn nữ tướng Bùi Thị Xuân.
    Thấy thính giả có vẻ tin tôi tiếp :
    ?" Người Trung-hoa họ lấy vật tổ là con rồng. Người Anh lấy vật tổ là là con sư tử. người Mỹ lấy vật tổ là con chim ưng. Người Pháp lấy vật tổ là con gà trống. Tất cả chỉ có một, mà nào có biết đó là rồng, sư, ưng thuộc loại đực hay loại cái ? Tôi đã có dịp bàn luận với mấy ông giáo sư sử học tại đại học Côn-minh, và hỏi rằng : Rồng của các lị là rồng đực hay rồng cái ?. Các ông ngẩn người ra, không trả lời được. Còn chim ưng của Hoa Kỳ, gà của Pháp, sư tử của Anh, thì rõ ràng là sư đực, ưng đực, gà trống. Tóm lại vật tổ của hầu hết các nước trên thế giới nếu không phải là đực thì cũng không phân rõ đực cái. Nghĩa là họ chỉ có một nguyên lý, chỉ có nguồn gốc cha, thiếu nguyên lý mẹ, vì vậy họ không thăng bằng âm dương. Kinh Cựu-ước nói rằng: Thượng đế tạo ra ông A-đam. Ông sống trong vườn Địa đàng đầy cây trái, hoa thơm cỏ lạ. Thượng đế tưởng rằng ông hạnh phúc lắm. Nhưng vì chỉ có nguyên lý dương, thiếu âm nên ông buồn. Thượng đế thương tình mới ban thêm cho một bà Ê-va ra đời để có âm, có dương, hầu có thăng bằng. Đại Việt tôi là con trời, nên mới có đủ nguyên lý âm dương. Rồng cha, Âu mẹ. Chúng tôi có hai vật tổ.
    ?" Doóc ! Thế Úc cũng lấy vật tổ là con đà điểu và con kanguru, chẳng là hai đó ư ?
    ?" Tôi đã đến Úc nhiều lần, nhân khi trà dư tửu hậu có hỏi mấy ông giáo sư triết học bản xứ rằng: Thế con đà điểu với con kanguru con nào là con đực, con nào là con cái ? Các ông đều nghệt mặt ra, không trả lời được. Cũng có ông bảo: Cả hai con đều đực. Tôi trêu : Như vậy, suy từ vật tổ, các anh thiếu lẽ thăng bằng âm dương, thành ra khi lâm trận, các anh không dẻo dai, cùng thiếu bền bỉ. Vì chúng tôi có thăng bằng âm dương nên có thể chiến ngày, chiến đêm, không bao giờ cúi đầu e thẹn cả. Tục ngữ nước Việt-nam tôi nói : Đêm bảy, ngày ba vào ra không kể .
    Các ông bèn móc :
    ?" Vì người Việt các anh lâm chiến hoài không mệt, nên dân số các anh tăng mau quá, đến độ nước anh là một trong những nước nghèo nhất thế giới.
    Tôi bèn tịt ngòi hết giở giọng triết lý cùn ra được.

Chia sẻ trang này