1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trưa và những người đàn bà lưỡng lự

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cundc, 21/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Coltpard

    Coltpard Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2005
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    Tặng Cundc và những người đàn bà lưỡng lự...
    [​IMG]
    Cảm ơn vì một bài hát hay!
    Tình yêu như mây khói thoảng theo gió buồn mơ hồ
    Tình yêu như giông tố qua phố đìu hiu...
    http://www.nowupload.com/archive/17677.wma
    CC ​
    Được Coltpard sửa chữa / chuyển vào 22:38 ngày 27/11/2006
  2. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Đêm khó ngủ, muốn viết, nhưng không sao bắt đầu được. Có phải chỉ viết được ở đây vào ban trưa không? Thôi gác lại những lưỡng lự của đàn bà sang một bên, viết ra điều gây nhức nhối trong lòng đã. Mong sao viết xong thì ngủ được...
    Những lúc như thế này, càng nghĩ đến Cuốn Theo Chiều Gió nhiều ghê gớm. Không hiểu nếu không có hai cuốn dày cộp để trên đầu giường thì liệu có nổi điên không... Mà cũng điên thật, khi mà cứ áp má vào những trang truyện như một vật thiêng chất chứa năng lượng sống. Cắm đầu vào nguyên bản En giờ đây trở thành một việc quan trọng. Muốn điên vì thấy trình độ En của mình thấp kém quá thì ít, mà muốn điên vì cảm thấy không thấm nhanh bản En này do mình chưa ngấm hết bản Vi thì nhiều. Còn phải đọc bao nhiêu lần nữa, còn phải ngẫm nghĩ biết bao nhiêu thời gian nữa mới gọi là ngấm hết? Và còn phải trải nghiệm thêm bao nhiêu nữa để gọi là ngấm đủ? Hết và đủ - có lẽ chẳng bao giờ.
    She felt vaguely comforted, strengthened by the picture, and some of her hurt and frantic regret was pushed from the top of her mind. She stood for a moment remembering small things, the avenue of dark cedars leading to Tara, the banks of cape jessamine bushes, vivid green against the white walls, the fluttering white curtains. And Mammy would be there. Suddenly she wanted Mammy desperately, as she had wanted her when she was a little girl, wanted the broad bosom on which to lay her head, the gnarled black hand on her hair. Mammy, the last link with the old days.
    With the spirit of her people who would not know defeat, even when it stared them in the face, she raised her chin. She could get Rhett back. She knew she could. There had never been a man she couldn''t get, once she set her mind upon him.
    "I''ll think of it all tomorrow, at Tara. I can stand it then. Tomorrow, I''ll think of some way to get him back. After all, tomorrow is another day."


    @Coltpard: Cảm ơn nhiều! Bức tranh rất đẹp.
  3. if_tomorrow_never_comes

    if_tomorrow_never_comes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2006
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Trưa rồi ! Lưỡng lự ư ?. Nó đang lưỡng lự , không phải lưõng lự về 1 người con trai nào cả. Nó lưỡng lự về cuộc sống . Phải làm sao để tiếp tục cuộc sống 1các mới mẻ , 1 cách trưởng thành hơn .
    6h55 sáng nay , 1 người bạn của nó - Mt đã đi đến Mỹ . " Thường là những ai đến Mỹ rồi thì ít có người quay về lắm " - đó là câu Mt nói với nó cách đây 3 hôm . Nó thấy phân vân . Vậy là , nó lại mất đi 1 ngưòi bạn . Ngày trước , nó ở Hanội, Mt ở Huế đã ít khi liên lạc với nhau rồi huống chi bây giờ cách nhau nửa vòng trái đất . Ùh thôi , Mt đi nhé . Mt có thể đi được là tốt cho tương lai của Mt , nó cũng mừng cho Mt quan trọng hơn cả là qua Mỹ , Mt và Bt sẽ cùng ở trên 1 đất nước mặc dù khác bang. Nó cầu chúc tình yêu giữa Mt và Bt sẽ sớm có kết thúc bằng 1 đám cưới .
    Mt lại bắt đầu cuộc sống mới , 1 cuộc sống sinh viên . 4 năm nữa , Mt sẽ có sự nghiệp tốt đẹp hơn . Nó thầm ghen tị. Cùng học 1 trường , cùng ra trường 1 thời điểm , cả 2 cùng không xin được việc làm . Bây giờ , Mt đã có con đường mới để đi , để phấn đấu . Còn nó , nó vẫn dậm chân tại chỗ . Nó vẫn chỉ sống trong những suy nghĩ rằng " nó phải thế này , phải thế kia ". Tất cả nó có chỉ là những suy nghĩ viển vông . Ba mẹ Nhung chấp nhận bỏ đi 3 năm học trong SG , để tiếp tục cho Nhung đi con dường khác . Còn ba mẹ thì không , " Biết là sai lầm nhưng đã lỡ theo rồi thì phải tiếp tục thôi ". Nó chán nản với suy nghĩ đó , nhưng nó làm được gì cơ chứ ? Nó chỉ biết chơi , nó chỉ biết có những suy nghĩ mà không hề hành động . Nó ngồi và ước rằng sẽ có ông tiên hiện lên giúp nó .
    Nó chán nản chính nó . Nó thiếu sự quyết tâm , nghị lực . Nó cho rằng ,cuộc sống đơn giản , chỉ cần nó muốn điều gì nó sẽ làm được , không cái gì là khó với nó cả . Rốt cuộc , nó làm được gì chứ ?. Nó chưa làm được điều gì ý nghĩa , tốt đẹp cho chính bản thân nó . Lúc này đây , nó tự dằn vặt chính nó , lối sống của nó . Nó đã có gì trong cuộc sống : sự nghiệp , kinh nghiệm , người yêu ........ chỉ là số 0. Nó cứ sống với cách nghĩ suy nghĩ của nó không sai lầm . Nó không muốn nó trở thành 1 người khác , trước kia nó thế nào , bây giờ nó vẫn vậy . Nhưng nó quên 1 điều rằng, nó không phải là con bé 17 tuổi có thể vô lo , vô nghĩ, sống trong sự che chở , bảo bọc của ba mẹ. 17 tuổi vô lo vô nghĩ là bình thường - 24 tuổi vô lo vô nghĩ là vô tích sự .
    Bạn bè học cùng trường , hầu hết không xin được việc , nhưng đứa nào cũng có cách đi của mình rồi . Đứa nào cũng có dự định cho tương lai rồi , chỉ có nó , vẫn cứ vậy , vẫn cứ chơi , cứ bạn bè , cứ đàm đúm . chẹp . có những điều rõ ràng là " không đúng '''' mà tại sao không sửa đi , lại còn phải " lưỡng lự " nhỉ ?. Nó lưỡng lự cái gì chứ ?. Khi mà , nó tự nhận ra nó đã sai lầm . Lưỡng lự với suy nghĩ " Nó là kẻ vô tích sự " sao?.
    Thôi tâm trạng lưỡng lự cũng hết rồi - Nhầm , chưa hết nhưng nó cũng chẳng biết cách diễn đạt mớ suy nghĩ hỗn độn trong đầu nó như thế nào để có thể viết thành câu , thành chữ .
    Mt đi rồi . cô bạn Huế dễ thương với đôi mắt to tròn , con gái xứ Huế nhưng lại rất thích mặc váy ngắn và áo 2 dây. Mỗi lần , Mt to tiếng là phải giả giọng SG , không dám nói giọng Huế vì sợ mọi người nói " con gái Huế ghê gớm ".
    Chào nhé , hẹn sớm gặp lại . Chúc Mt học tốt . Chúc Mt sớm gặp Bt , chúc 2 bạn hạnh phúc và nhớ về bạn Heo nhé
  4. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Tiếp tục lưỡng lự...

    [​IMG]
    Bất giác nghĩ, 365 ngày như độ dài của một gameshow, để bốn mùa như bốn người đàn bà có mặt trong cuộc chơi đó. Tạo Hoá giống như chàng MC bối rối, đôi khi chẳng thể chia đều thời gian cho mỗi người chơi. Ta phải mong đợi bốn người đàn bà, mong đợi người này biết tự thấy đủ và nhường lời cho người khác, và ta chứng kiến những cuộc chuyển giao thất thường.
    Ôi những người đàn bà của ta! Đâu phải ở đâu cũng có đến tận bốn người như trường quay cuộc đời này - cuộc đời Hà Nội chuyếnh choáng Á Đông.

    Sau bữa trưa, cô trở lại văn phòng tán gẫu với những người đàn bà khác. Người ta có thể bảo, chẳng lạ gì cảnh "buôn chuyện" của những người đàn bà có chút ít vốn liếng trải đời. Có lẽ những cuộc trò chuyện có cô, góp lời hoặc chỉ ngồi bên lề mà nghe, cũng chẳng lạ gì. Vậy mà cô thường miên man nghĩ về chúng thật nhiều, đặt cả những cuộc ít thú vị nhất lên trên tất thảy những cuộc trò chuyện với cánh đàn ông. Rốt cuộc thì cô luôn đánh giá thấp câu chữ của đàn ông hơn là lời lẽ của đàn bà, cũng như cô vẫn luôn coi trọng những cảm nghiệm của đàn bà hơn bất cứ điều gì có thể diễn đạt bằng bất cứ ngôn ngữ gì trên đời này.
    Những người đàn bà trò chuyện... hẳn là cô sẽ có lúc viết về điều đó thật nhiều. Cách mà họ trò chuyện, cách mà họ diễn đạt và cách mà họ tiếp nhận, đồng cảm hay bất đồng... cô nghĩ mình đã khai thác được nhiều từ những điều đó.
    Những người đàn bà trò chuyện... bằng lời hoặc không lời, trực tiếp và gián tiếp...
    Break me shake me
    http://youtube.com/watch?v=56Is46sPggQ&mode=related&search=
    I never thought I?Td change my
    opinion again
    But you moved me in a way that I?Tve
    never known
    You moved me in a way that I?Tve
    never known
    But straight away you just moved
    into position again
    You abused me in a way that I?Tve
    never known
    You abused me in a way that I?Tve
    never known
    So break me shake me hate me
    take me over
    When the madness stops then you
    will be alone
    Just break me shake me hate me
    take me over
    When the madness stops then you
    will be alone
    So you?Tre the kind that deals with the
    games in the mind
    Well you confuse me in a way that
    I?Tve never known
    You confuse me in a way that I?Tve
    never known
    So break me shake me hate me
    take me over
    When the madness stops then you
    will be alone
    So won?Tt you break me shake me hate me
    take me over
    When the madness stops then you
    will be alone
    She says, " I can help you, but what
    do you say?"
    ''Cause it''s not free baby, you''ll have
    to pay
    You just keep me contemplating, that
    your soul is slowly fading
    God, don''t you know that I live with a ton
    of regret?
    ''Cause I used to move you in a way
    that you''ve never known
    But then I accused you in a way that
    you''ve never known
    But you''ve hurt me in a way that I''ve
    never known...
    Break me shake me hate me
    take me over
    When the madness stops then you
    will be alone
    So won''t you break me shake me
    hate me take me over
    When the madness stops then you
    will be alone
    Listen, baby
    You''ll be, you''ll be alone
    Break me shake me hate me take
    me make me
    Fake me break me shake me hate
    me take me
    Break me

  5. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Sau những ngày khởi đầu rét mướt, một trưa tháng 12 nắng bừng lên chói chang thành phố. Chói chang và ấm áp, như ngọn lửa tình bùng lên trong cõi lòng tưởng như hùa vào sự lạnh lùng của mùa đông đang tới. Ai đó đã nói : Sự xa cách dập tắt đốm lửa tình yêu ớt...
    [​IMG]
    The woman in me
    I`m not always strong
    And sometimes I`m even wrong
    But I win when I choose
    And I can`t stand to lose
    But...​
    Đằng đẵng không gian và thời gian giữa hai người, cô sợ mình sẽ nản lòng. Những ngày đầu đông u ám không có lấy một ánh mắt sưởi ấm niềm tin dường như đang xoáy vào cô, dường như kéo đến là vì cô. Những buổi chiều trời sập tối, cô cất bước một mình giữa phố phường sụt sùi đón rét, nghĩ về gã và cuộc tình như mơ. Rối bời, sợ đợi chờ quay quắt và mơ ước đóng băng. Có lẽ nào một chút giá lạnh đầu đông đã khiến cô lung lay? Lưỡng lự rất nhiều trước khi cất lời hát tiếp...
    But I win when I choose and I can`t stand to lose..
    Và rồi hôm nay nắng lên thật tươi, thật đẹp. Cuộc đời đang mỉm cười khuyến khích niềm tin. Cô không còn lưỡng lự khi thấy tình yêu bừng lên hơn bao giờ.
    Trong khi đợi chờ ngày đoàn tụ bên gã, cô sẽ học thuộc nốt những lời âu yếm của bản tình ca này.
    And it`s you I run to
    Yeah the woman in me
    Needs the man in you
    Will you be my great eagle
    Forever
    .
    .
    .
    Được cundc sửa chữa / chuyển vào 13:27 ngày 08/12/2006
  6. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
  7. tuananh83

    tuananh83 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/11/2003
    Bài viết:
    554
    Đã được thích:
    0
    In thành sách được đấy cundc ơi...
  8. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Go Away ​
    Trưa không cần phải gọi tên vì có thể hiểu về nó với một cụm từ dài dòng hơn đôi chút - khoảng thời gian ngắn ngủi giữa sáng và chiều. Niềm Tin đối với người đàn bà này dường như không tồn tại, bởi cô ta gọi nó là "khoảng thơ ngây ngắn ngủi chắp nối lãng mạn và thực tế". Một buổi trưa, người đàn bà áo đen có đôi cánh màu tím nhận ra những sự phản bội chưa từng ngăn được mình ngẩng cao đầu.
    [​IMG]
    Một vật gì đó màu tím sẽ được nhận biết là nó có màu tím cho đến khi không còn chút ánh sáng nào dành cho đôi mắt đủ để nhìn thấy như vậy. Không riêng gì màu tím mà tất cả mọi màu sắc đều như thế. Sắc thái phụ thuộc vào đôi mắt. Duy chỉ có màu đen - nó vẫn là nó dù có ánh sáng hay không. Và nỗi đau chính là thứ giống như màu đen như thế, không có nhiều sắc thái như hạnh phúc hay những cảm xúc tương tự.
    Một ngày nhìn lên cuốn lịch mới, cô cất đi "khoảng ngây thơ chắp nối lãng mạn và thực tế" vào một góc sâu thẳm của tâm hồn, một góc tối tăm nhất có thể. Màu sắc không còn ý nghĩa gì ở nơi chỉ có một màu đen đó. Cô biết, nó vẫn tồn tại ở đó mà chẳng thể tan biết đi. Cô cũng không có quyền phá huỷ nó cho dù người đàn ông đã làm nó tổn thường, đã huỷ hoại nó đến rách nát. Đành vậy thôi, cốt sao không nhìn thấy sự đổi màu liên tục của nó lấn át màu tím của sự thuỷ chung.
    Tình yêu ánh lên màu lãng mạn, niềm tin được tô màu ngây thơ đủ để người đàn bà lưỡng lự trước những sắc thái thực tế của hôn nhân. Cho đến trưa nay, trong đớn đau tột cùng cô lại tìm được điều khiến mình không phải gục đầu. Đó là niềm an ủi khi nghĩ đến sự lưỡng lự không vô ích của mình. Ai đó nói không thể tin và yêu hết mình là bất hạnh, nhưng cô thấy như vậy là cần thiết vô cùng. Cô không đa nghi, mà chính những linh cảm của người đàn bà giúp cô như vậy, cho cô sớm nhận ra chân tướng của sự phản bội nơi người đàn ông mà cô đã có lúc yêu và nghĩ đến như thể đã là chồng mình.
    Cô gọi người ta là kẻ bất nhân khi huỷ hoại "khoảng ngây thơ ngắn ngủi chắp nối lãng mạn và thực tế", dù cô đã cố nuôi dưỡng nó cho đủ đầy một Niềm Tin. Từ hôm nay cô sẽ mặc áo đen. Màu đen có che lấp được cảm giác mình cũng là kẻ bất nhân trước những đứa trẻ?
    Với đôi cánh chung thuỷ có màu tím đầy nữ tính, cô ngẩng cao đầu và nước mắt không thể tràn. Sẽ là bất nhân hơn khi cố tình để những đứa trẻ sinh ra mà không được hưởng sự chăm dưỡng của một người cha trọn vẹn. Người mẹ không được phép hy sinh cuộc đời con cái cho "khoảng ngây thơ ngắn ngủi" của bản thân. Cô không lưỡng lự khi quyết định số phận của những đứa trẻ nên là như thế. Trả người đàn ông về cho con cái của họ và người đàn bà kia, cái kẻ hy sinh con cái cho khoảng ngây thơ kéo dài của chị ta.
    Go away! Believing! Go away!
    Dù đang hạnh phúc cũng không thôi xót xa cho các người.
    Gửi những người đàn bà bị lừa dối.
    Hãy là chính mình
    Đừng sợ màu áo đen!
  9. nhungdemtrang

    nhungdemtrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Các bạn thân mến!
    Tôi là chủ nhân topic tungdemtrang, mấy ngày vừa qua trên TP của tôi có một số bài viết của bạn cundc và một số bài viết khác liên quan đến bạn cundc.
    Sau khi đã đọc kỹ các bài viết này, đồng thời đọc các bài viết của bạn cundc trên topic TRƯA & NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ LƯỠNG LỰ, tôi nhận thấy các bài viết của bạn cundc trên topic của tôi và trên topic này đều là các mối quan hệ giữa CÔ - CHỊ TA - GÃ.
    Để các bạn có thể theo dõi câu chuyện liền mạch hơn, đồng thời trả lại bình yên cho Tp của vợ chồng chúng tôi, tôi copy & past tất cả các bài viết của cundc & các bài viết liên quan đến cundc trả lại đúng vị trí của nó & cho đúng chủ nhân của nó.
    Tạm biệt các bạn!
    ------------------------------------------------------------------
    cundc viết lúc 07:50 ngày 02/01/2007:
  10. nhungdemtrang

    nhungdemtrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2006
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Các bạn xem tiếp nhé!
    cundc viết lúc 17:32 ngày 02/01/2007:
    Bạn mến!
    Lúc đầu tôi định cho nhân vật cô gái kia làm như vậy, nghĩa là tìm đến nói chuyện chị ta một cuộc cho thoả lòng cả hai người đàn bà. Nhưng cuối cùng tính cách của nhân vật không cho phép tôi làm vậy. Cô ấy không thuộc mẫu người thích tiêu tốn thời gian cho những gì không đáng. Nếu chị ta đã yêu hắn đến thế, hẳn chị ta phải hiểu rõ con người hắn và chị ta phải có những linh cảm của người phụ nữ yêu chân thành đủ để biết có chuyện gì xảy ra. Thêm nữa, lòng tự trọng của con người khi yêu chân thành sẽ giúp người ta nhiều lắm, không cần người khác tìm đến nói gì đâu.
    Tôi đang nghĩ, tôi sẽ viết tiếp về người đàn bà đó thế nào. Chị ta sẽ ôm con khóc rưng rức khi nghĩ đến hắn, và nghĩ rằng phải tiếp tục "giành hắn" về cho chúng? Chị ta có đủ tự trọng để vứt bỏ một kẻ lừa dối đê tiện như hắn? Chắc là có. Chị ta có thể chịu được đấy, nếu biết hắn vừa ôm ấp chị hôm trước thì suốt cả tuần sau dính chặt với người đàn bà khác. Nhưng vì tôi vẫn lưỡng lự về cô gái, liệu cô có gặp và cho chị ta biết chuyện, hoặc thông qua một vài người để cho chị ta biết. Cho nên viết về người đàn bà đó thế nào thì giờ này khó nghĩ thật.
    Có nghĩa là cuộc sống của chị ta sẽ phụ thuộc khá nhiều vào cô kia. Nhưng như đã nói, cô kia lại không phải mẫu nhân vật thích làm những việc không đáng, không phải con người thích giành giật (nếu có thừa thời gian để làm việc đó, thì giành hắn về cũng chỉ để vứt đi mà thôi). Có lẽ tôi sẽ bỏ mặc nhân vật người đàn bà ôm con với niềm tin cải lương mơ hồ. Cần phải chờ xem người đàn bà đó có yêu hắn thật không, để biết chị ta có đủ hiểu để biết được cách mà hắn đang sống với chị không. Và còn cần cả lòng tự trọng của một người đàn bà biết yêu thực sự nữa. Chị ta sẽ vứt bỏ hắn như cô đã vứt bỏ chứ? Không... khả năng cao hơn là chị ta sẽ tiếp tục nhẫn nhịn. Chẳng lẽ chỉ còn biết chúc phúc cho một con người đáng thương hại đến vậy?
    Mụ thân mến, hãy thử phỏng đoán và giúp ta viết tiếp câu chuyện này. Khách quan nhé, đừng thiên vị cô ta vì cô ta giống một người bạn yêu quý của mụ.
    Thân!
    Được cundc sửa chữa / chuyển vào 17:38 ngày 02/01/2007
    [/QUOTE]
    -------------------------------------------------------------
    miss_U_so_much viết lúc 18:34 ngày 02/01/2007:
    Cho em thêm 1 đoạn nhỏ trong câu chuyện của chị Cún nhé!
    Nó có lẽ may mắn nhất so với cô ta và chị kia... Vì khoảng thời gian đến với nó là quá ngắn, ko để lại bất kỳ 1 sự thương tổn nào hết. Ít ra là chẳng làm nó phải dằn vặt, đau đớn hay phải chịu 1 cái gì đó...
    Nó thấy mừng cho mình vì ko những nó được cảnh báo mà tự nó cũng hiểu thế nào là tin và tin nhưng ko mù quáng. Nó đã từng tin... nhưng rồi để ko làm cho mình mù quáng, nó đã dứt khoát được!
    Nó biết chuyện cô ta, nhưng nó đã chọn cách ko nói... Vì nó biết cũng như nó, cô ta sẽ ko bao h tin lời những người khác nói. Nó từng thế... và cô ta thì còn mạnh mẽ hơn nó rất nhiều, sẽ ko bao h để cho người khác tác động vào suy nghĩ của mình.
    Nó hiểu thế và im lặng!
    Nó cũng vẫn theo dõi chuyện của cô ta vì có phần nó thật sự quan tâm đến cô ta... Nó thấy yên tâm hơn khi tìm khắp chốn tâm sự này ko thấy những cái nick của người đàn ông đó nữa. Nó nghĩ cô ta đã làm được. Cái điều mà nó ko thể - Đó là thay đổi ông ta!
    Nó mừng và cảm thấy hoàn toàn yên tâm khi chính cô ta cũng hầu như bỏ cái chốn ảo này...
    Và nó thôi ko dõi theo câu chuyện đó nữa!
    Chỉ đến hôm nay, ngay bây h, khi đọc được câu chuyện về cô ta và chị kia, nó mới nhớ đến lời của 1 người từng nói với nó khi nó hỏi:"Ko biết bao h ... mới tìm 1 bến đỗ cho mình nhỉ?"
    "Em nghĩ ... muốn tìm cho mình 1 bến đỗ sao? Ko đâu em ah... Em có biết thật sự ... có bao nhiêu vợ ko? bao nhiêu người đàn bà? bao nhiêu cô gái? và bao nhiêu đứa trẻ đã ra đời?..."
    h nó thấy quả thật những lời chị nói hoàn toàn đúng... Ko bao h có 1 bến đỗ cho người đàn ông đó dù có sự hiện diện của những đứa trẻ!
    Nó ko dám khuyên cô ta nói chuyện với chị kia vì nó biết cũng như nó, như cô ta và tất cả những người trước nữa sẽ chẳng ai chịu tin lời người khác nói cả. Ai cũng có cái Tôi rất cao và thường ko chấp nhận sự thật.
    Nhưng nó dám chắc chắn 1 điều rằng: Ko ai có thể thay đổi được ông ta và sẽ chẳng bao h có thể là 1 bến đỗ mà ông ta sẽ dừng hẳn!
    Nghĩ được đến đây thôi, còn như thế nào thì chờ vào phần kết của chị Cún Chúc cho câu chuyện sẽ có 1 cái kết thúc có hậu nhất!

    [/QUOTE]
    ----------------------------------------------------------------

Chia sẻ trang này