1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trưa và những người đàn bà lưỡng lự

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cundc, 21/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Hoang phai cơn mê
    Nhưng chẳng ai trở về
    Ngày xưa đã úa
    Hoá thành không sống nữa
    Chỉ những tàn đau
    Tô điểm những ngày sau

    9.1.07
  2. along_the_road

    along_the_road Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2005
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Xin cho bao tàn đau cuốn theo chiều gió...
    Em không biết con đường rồi dẫn về đâu. Đã có lúc chỉ cần biết nắm chặt tay anh cùng sánh đôi là đủ. Nhưng biết bao lần bàn tay anh khi siết vội khi buông lơi đầy bất an, em lấy về bàn tay mình để ôm ấp niềm đau riêng em. Không biết nên cảm ơn đời hay giận dữ, khi bấy nhiêu lần anh lại vội vã giành giật bàn tay em. Hơi ấm của cái siết tay bừng lên thành ngọn lửa thiêu cháy lỗi lầm anh với nỗi đau em Và tàn đau cuốn vào trong gió, quyện vào bước chân mình.
    Vẫn nắm tay anh mà lòng lưỡng lự. Chạy trốn khỏi anh không dễ, nhưng em đâu phải cô gái đôi tám dại khờ. Không thể nói hãy buông em ra, cũng không thể để cho mình thêm một lần siết tay anh được nữa. Vậy thôi hãy để anh là người giữ cho nắm tay không rời trong suốt cuộc hành trình còn lại.
    Có lẽ chỉ đến khi những tàn đau khiến anh cay mắt...
    Có lẽ chỉ đến khi anh ứa nước mắt vì em...
  3. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Ánh sáng khác​
    Cũng là những con số đó, nhưng kim đồng hồ đang chỉ giờ của đêm. Cách nhau đúng một vòng quay của chiếc đồng hồ, đêm và trưa dùng chung số 12 như thế. Dưới ánh trăng là người đàn bà bỏ quên những trưa lưỡng lự.
    [​IMG]
    Sống hồn nhiên, đơn giản là chính mình, tha hồ ích kỉ và hiếu thắng, cứ ương ngạnh cứ nổi cáu lên nếu muốn, thật là thỏai mái. Cô đang sống như thế. Đôi khi nghĩ cũng thương gã... chiều chuộng đủ thứ lại còn phải ngậm bồ hòn chịu cảnh cô cáu kỉnh hay quát tháo dằn dỗi, gã chịu được bao lâu nữa? Mặc kệ! Một mai gã chọn cách rời xa nhau, cô cũng chẳng thấy đau đớn hay hối tiếc. Bây giờ cô để cho gã tự quyết định sự sống chết của cuộc tình này.
    Nhiều buổi trưa, cô từng nghĩ phải giữ lòng tự trọng của một người đàn bà khi yêu bằng cách không nhìn lại kẻ yêu đương gian dối. Nhưng bây giờ, dưới ánh trăng cô nghĩ khác, cô muốn thấy lòng tự trọng của mình không những được gìn giữ mà còn được tôn quý bởi chính kẻ đã làm tổn thương nó. Cho gã ở lại và làm tất cả để xoa dịu những vết đau gã gây ra đi, chuộc lại mọi lỗi lầm đi.
    Cô không cần phải thể hiện tình yêu thế nào nữa, chỉ cần biết mình vẫn là của riêng gã là đủ. Mà cô vẫn luôn như thế đấy chứ, vẫn sống như bản năng xuất phát từ lòng tự trọng của một người đàn bà đấy chứ, chẳng bao giờ cùng lúc nói yêu với nhiều người. Cô biết tự trọng khi yêu của cô quá lớn, nên nó mới đau đớn đến thế khi bị gã làm tổn thương. Giờ thì cô thôi ngùn ngụt giận dữ rồi, và cô ở lại bên gã với tâm thái khác xưa. Không cần phải thể hiện tình yêu bằng những quan tâm, những chăm sóc như xưa nữa, cô chỉ cần giữ vững lòng tự trọng đó của mình là đủ. Những phần việc còn lại hãy cứ để gã làm hết một mình. Một mình gã phải xây dựng tình yêu này, cuộc sống đôi lứa này.
    Một tuần, một tháng, một năm, mười năm hay trọn vẹn cả phần đời còn lại, đều do gã quyết định. Một mình gã.
    -----------------------------------------
    Tại sao cứ giành phần quyết định về mình làm gì
    Để phải lưỡng lự
    Người đàn bà hạnh phúc
    Khi có người đàn ông quyết đoán ở bên mình.
  4. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Đúng là điên rồ. Cứ định ngủ sớm thì lại có chuyện. Một lý do hết sức vớ vẩn là... nhạc. Định bụng nghe nhạc cho dễ ngủ, được vài bài vẫn chưa ngủ được thì lại đến cái bài này...
    Lost Without You
    http://www.youtube.com/watch?v=TeIrv7-C9fw
    Xa xôi quá, nghe nói ốm đau mà lặng người. Có thể làm gì cho nhau được? Có thể làm gì? Lúc mình ốm đau không có người ta ở bên chăm sóc thì buồn một, mà lúc người ta ốm đau mình không lo được miếng nước uống thì buồn mười. Ứa nước mắt cũng chỉ là để đấy. Buồn. Mấy hôm như thế rồi, không chịu nổi...
    Có lẽ không nên nghe bài hát này vào lúc đêm, mà lại là đêm đông tĩnh lặng với cái lạnh như thế này đây...
    I know I can be a little stubborn sometimes
    A little righteous and too proud
    I just want to find a way to compromise
    Cos I believe that we can work things out
    I thought I had all the answers
    Never giving in
    But baby since you`ve gone
    I admit that I was wrong
    All I know is I`m lost without you
    I''m not gonna lie
    How am I gonna be strong without you
    I need you by my side
    If we ever said we`ll never be together
    and we ended with goodbye
    Don`t know what I`d do
    I`m lost without you
    I keep trying to find my way
    but all I know is
    Im lost without you
    I keep trying to face the day
    Lost without you
    Am I ever gonna get rid of these blues?
    Baby i`m so lonely all the time
    Everywhere I go I get so confused
    You''re the only thing that''s on my mind
    Oh my beds so cold at night
    I miss you more each day
    Only you can make it right
    No I''m not too proud to say
    All I know is I`m lost without you
    I''m not gonna lie
    How Am I gonna be strong without you
    I need you by my side
    If we ever said we`ll never be together
    and we ended it with goodbye
    Don`t know what I`d do
    I''m lost without you
    I keep trying to find my way
    And all I know is
    I`m lost without you
    I keep trying to face the day
    I`m lost without you
    If I could only hold you now
    Make the pain just go away
    Can`t stop the tears from running down my face
    oh
    All I know is I''m lost without you
    I''m not gonna lie
    How my I gonna be strong without you
    I need you by my side
    If we ever said we`ll never be together
    and we ened it with goodbye
    Don`t know what I`d do
    I''m lost without you
    I keep trying to find my way
    And all I know is
    I''m lost without you
    I keep trying to face the day
    Lost without your love
    I keep trying to find my way
    And all I know is
    I''m lost without you
    i`m Lost without you

    Bây giờ cũng lại biết ước mong một chút. Mong có một bất ngờ nhỏ nhỏ, có thể gọi là dở hơi cũng được, nhưng thực sự mong bỗng nhiên người ta đọc được những dòng này... mong người ta viết vài chữ vào topic này... để mình vui vẻ lên một chút mỗi đêm về.
    Mà thôi, chẳng để làm gì... Đằng nào người ta cũng chẳng bao giờ vào xó này đọc... và cũng không hiểu nổi...
  5. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    "Đang mệt mà cứ gọi. Muốn nghỉ một tí cũng không yên với cô."
    [​IMG]
    "Đang mệt mà cứ gọi. Muốn nghỉ một tí cũng không yên với cô."
    Ô, nghe cứ như ai nói. Khi bạn nghe lời này từ đôi môi từng hôn bạn điên cuồng, chắc bạn không tin nổi. Một ngày kia người đàn ông thể hiện sự khó chịu đối với bạn như thế, bạn chẳng thể không suy nghĩ.
    Thế là xong, anh ta đã từng mong chờ mình gọi, từng dỗi hờn khi mình lâu lâu một chút không gọi không nhắn, từng nhắc nhở suốt là nhắn cho anh nhé gọi cho anh nhé, vậy mà bây giờ mình gọi thì anh ta nói cứ như thể mình là cái loại trơ tráo nhất thế gian này.
    Đau. Bạn đau đấy. Tôi biết. Bạn có thể rộng lượng một chút, để nghĩ anh ta đang khó ở và đôi khi người yêu có quyền dằn dỗi nhau kiểu đấy. Nhưng không... rồi bạn sẽ phải đồng ý rằng một người đàn ông không bao giờ được phép nói với người phụ nữ nào như thế cả, nếu thực sự yêu hay chỉ đơn giản là quý mến.
    Tình yêu cứ bị bào mòn bởi những nỗi đau từ những thứ khác dội lại. Đấy là tự trọng, là tự ái, là tự tôn, là... à mà không... rõ ràng không phải là những cái Tôi kiểu như thế. Thực ra, từ trong tiềm thức, đó là nỗi đau giống như một đứa trẻ òa khóc khi mẹ hay cha của nó quát inh lên: "Đi ra chỗ khác, không thấy tao đang bận à?", hoặc một người mẹ hay ông bố thấy con của mình bảo "bà/ông đi đi, đừng có làm phiền tôi". Một lúc nào đó người ta chấp nhận rằng làm như thế nghĩa là gạt bỏ tất cả sự gắn bó yêu thương của người khác dành cho mình.
    "Đang mệt mà cứ gọi. Muốn nghỉ một tí cũng không yên với cô."
    Khi một người đàn bà nghe một người đàn ông nói vậy, cô ta cần quái gì phải lưỡng lự nhỉ?
    I`m sure I shall never be the one who calls first!
  6. ctrlZ

    ctrlZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2006
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Only Gogh knows why
    [​IMG] vv
    Sunflowers without light.
  7. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Bad day​
    Ai cũng có cuộc sống của mình, cuộc sống cứ đều đều nhàm chán mà lại phức tạp và đầy rẫy problems đáng ghét. Nhưng dấu chấm hỏi luôn là hình hài của một nửa trái tim. Tất cả đều cần có một nửa của mình. Người đàn ông cầm chiếc ô đỏ nhất định sẽ xuất hiện che mưa cho bạn.
    [​IMG]
    Where is the moment we needed the most
    You kick up the leaves and the magic is lost
    They tell me your blue skies fade to grey
    They tell me your passion''s gone away
    And I don''t need no carryin'' on
    You stand in the line just to hit a new low
    You''re faking a smile with the coffee to go
    You tell me your life''s been way off line
    You''re falling to pieces everytime
    And I don''t need no carryin'' on
    Cause you had a bad day
    You''re taking one down
    You sing a sad song just to turn it around
    You say you don''t know
    You tell me don''t lie
    You work at a smile and you go for a ride
    You had a bad day
    The camera don''t lie
    You''re coming back down and you really don''t mind
    You had a bad day
    You had a bad day
    Well you need a blue sky holiday
    The point is they laugh at what you say
    And I don''t need no carryin'' on
    You had a bad day
    You''re taking one down
    You sing a sad song just to turn it around
    You say you don''t know
    You tell me don''t lie
    You work at a smile and you go for a ride
    You had a bad day
    The camera don''t lie
    You''re coming back down and you really don''t mind
    You had a bad day (Oh.. Holiday..)
    Sometimes the system goes on the blink
    And the whole thing turns out wrong
    You might not make it back and you know
    That you could be well oh that strong
    And I''m not wrong
    So where is the passion when you need it the most
    Oh you and I
    You kick up the leaves and the magic is lost
    Cause you had a bad day
    You''re taking one down
    You sing a sad song just to turn it around
    You say you don''t know
    You tell me don''t lie
    You work at a smile and you go for a ride
    You had a bad day
    You''ve seen what you like
    And how does it feel for one more time
    You had a bad day
    You had a bad day
    Had a bad day
    Had a bad day
    Had a bad day
    Had a bad day
    Had a bad day
    ----------------------------
    Đêm nay Hà Nội vừa mới có mưa...
    ...giờ thì đã tạnh rồi.
  8. if_tomorrow_never_comes

    if_tomorrow_never_comes Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2006
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Lại trưa , lại lưỡng lự ..... chẹp. Chẳng biết làm gì , chẳng hề có cảm nhận gì . Chỉ nghĩ rằng " Quái lạ , sao pà nì viết hay thế , nhiều cảm xúc thế ". Cundc cứ viết , cứ như thể ở bất cứ chỗ nào pà ý cũng có thể suy nghĩ , cũng sống trong câu chuyện của pà ý . 1 câu chuyện tiểu thuyết , cuộc sống thật hay chỉ là ảo .............
    Cundc àh ! em không biết cundc đang sáng tạo ra 1 câu chuyện hay chính là cuộc sống thật của Cun. Hay 1 phần là 1 cuộc sống của Cun , 1 phần là tiểu thuyết với chính Cun với tâm trạng , cảm xúc của Cun . Em công nhận rằng , cun viết hay . Cun biết cách diễn tả cảm xúc của cun. điều đó là rất tốt . Viết là cách để giải toả stress , mỗi cảm xúc mà được viết lên sẽ khiến ta cảm thấy nhẹ nhõm hơn . Phải không Cun ?
    Em cũng không biết gì về Cun, tính cách , con ngưòi . Nhưng với bất cứ ai , em cũng phải công nhận rằng , đằng sau vẻ bề ngoài của mỗi người đều có nhhững góc khuất , những góc tối trong tâm hồn . Cai góc tối của Cun to va rộng quá . Đôi khi , em cảm tưởng như Cun bị ám ảnh bởi cuốn tiểu thuyết này , với " Chị - anh - tôi " . Câu chuyện với mối tính tay 3 , tưởng chừng nhàm chán lắm rồi , nhưng trong câu chuyện nì , chuyện 3 người lại đc Cun đặt ở góc độ khác , hiện thực và đời thường hơn . Chân thực hơn vì Cun là 1 trong những nhân vật chính .
    Cun hãy thực tế đi . Có điều cần phải lưỡng lự nhưng có điều thì cần phải dứt khoát . Em không phủ nhận câu chuyện của Cun hay . Nhưng dù là cuộc sống hay là cuốn tiểu thuyết cũng nên theend đi thôi . Dài và loằng ngoằnh quá , có cảm tưởng như là 1 mê cung , đi mãi cũng không tìm thấy đường ra , mệt mỏi . Có lẽ nào , cuốn tiểu thuyết này sẽ tồn tại cùng với Cun . Mỗi ngày lại thêm 1 nảy sinh mới , lại thêm những " lưỡng lự " mới và Cun lại viết dẫu tất cả đều là những điều " biết rồi khổ lắm nói mãi " . Với tất cả những dấu tranh , dằn vặt , những suy tư ............. để rồi lại " lưỡng lự " không phải chỉ buổi trưa mà all day . .
    Thôi , tự nhiên iem lại " chõ " vào câu chuyện của Cun. Đừng pực mình nhé . Tự nhiên ,em cũng có chút chút " lưỡng lự " . 1 chút , 1 chút , nên cũng muốn viết ..............
  9. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Em If,
    cảm ơn em đã dành sự quan tâm cho mấy cái chữ nghĩa "Dài và loằng ngoằnh quá" này của chị! Welcome em post bài ở đây!
    Em If "kêu gọi" chị là "hãy thực tế đi" thì chị nghe, nhưng chị sợ là chị không làm theo được. Khó quá em ạ. Bản thân chị khi đọc lại những gì chị viết, lần nào chị cũng say sưa đọc từ đầu đến cuối cứ như... lần đầu được đọc, và chị tự hỏi "mình viết đây á?". Buồn cười nhỉ? Nhưng sự thật nó là như thế.
    Tất nhiên là thông thường thì ngưòi ta tìm đến những chỗ như thế này để xả ra cái tâm sự lê thê trong lòng mình. Khi chị bắt đầu viết trên một chỗ đông người có thể đọc được, bỗng nhiên chị viết "cứ như lên đồng", viết với một cái ý thức là phải làm sao để cho người đọc thấy đáng để đọc và muốn tiếp tục đọc chứ không đơn thuần là cứ viết ra mà thôi. Điều này có lẽ bắt đầu từ cách đây 2 năm, khi chị bắt đầu thân với những "chiến hữu TTVN" của chị. Mỗi lần chị post một bài mới, họ thường chia sẻ với niềm yêu thích thấy rõ, họ còn cổ vũ chị viết thật là nhiệt liệt. Từ đó, ngoài những lúc chia sẻ tâm sự của người khác, mỗi lần chị quyết định viết một cái gì đó dài dài một chút và đích thực là "của mình" thì chị luôn "văn vẻ lên" để các bạn chị đọc và... yên tâm về chị. Chắc là em không tin, nhưng các bạn chị luôn hả hê sau mỗi bài loằng ngoằng mà chị viết. Họ hiểu rằng khi chị có thể bình yên ngồi xuống, biến những vướng mắc trong cuộc đời thành những dòng văn trôi chảy, có nghĩa là chị vẫn còn sống tươi tốt lắm.
    Em If thân mếu ạ, chị rất hiểu khi em "có cảm tưởng như là 1 mê cung , đi mãi cũng không tìm thấy đường ra , mệt mỏi ". Thực ra em chưa nhận định được rằng chị viết theo chủ đề và chị bám sát chủ đề. Tất nhiên là chị viết phải dựa trên những trải nghiệm của chị, thì nó mới trơ tru và logic được chứ, đúng không?
    Có lẽ em thân mếu của chị chưa từng biết đến những topic khác mà chị viết nhỉ? Em ơi bỏ chút công sức đọc thêm mấy topic khác có bài của chị nhé. Trong nhiều cuộc tranh cãi online, chị vốn nổi tiếng là cứng đầu, dứt khoát và cực đoan đấy. Còn ở một vài topic khác chị lại nhí nhảnh lãng mạn yêu đời vô cùng tận. Đừng vì một cái topic mà đánh giá cả cuộc sống của một con người. Thank em!
  10. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay Hà Nội lạnh kinh khủng. Người ta gọi là "rét đậm rét hại". Những hạt mưa li ti làm buốt lòng người. Từng làn khói tỏa ra theo mỗi lời nói, đem lại cảm giác bị mùa đông lấy đi nhiều sinh lực. Lại một thứ 7. Buồn.

Chia sẻ trang này