1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trung tâm chợ trời

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi Lemon, 15/03/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Lemon

    Lemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    em nói các bác rùi, chiến nhau làm gì nếu cảm thấy mệt mọi hay bức xúc gì thì cứ chui vào cái topic của em thì có phải không bị xoá bài hay khoá không.
    thôi thư giãn cái cho giảm bớt stress cái nào.

    Dù bạn có là ai, bạn cũng không thể quên đi được. Chỉ có hương vị chanh tươi mát, chỉ có hương vị chanh tuyệt vời
  2. Lemon

    Lemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0

    Dù bạn có là ai, bạn cũng không thể quên đi được. Chỉ có hương vị chanh tươi mát, chỉ có hương vị chanh tuyệt vời
  3. Lemon

    Lemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Định nghĩa "Vợ"
    Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
    Ðến khi xuất giá trở thành... "quan gia"
    Vợ là con của người ta
    Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
    Có quan thì phải có binh
    Nên ta làm... lính hầu tình "quan gia"
    Con ta do Vợ sanh ra
    Nên ta với Vợ... chẳng bà con chi
    Tại vì hôm Vợ vu quy
    Ta lỡ làm... lính hầu đi bên nàng
    Làm lính chứ không... làm tàng
    Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
    Mỗi khi mà Vợ giận hờn
    Áp dụng "công thức giản đơn"... làm huề
    Khi Vợ đã ngỏ lời... chê
    Thì nên sửa đổi... "đa bê" tức thì (database)
    Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
    "Program" Vợ viết nhớ ghi trong lòng
    Khi Vợ đã nói là... "không!"
    "Nguyên hàm bất định", đừng mong tìm dò
    Vợ mà nổi nóng dằn co
    "Bảo toàn định luật" phải lo sẵn sàng
    Khi nào cùng Vợ ra đàng
    "Bảy hằng đẳng thức" sẵn sàng lắng nghe
    Mỗi khi mà đã ngừng xe
    Phải lo... "chuyển vế " mở xe cho nàng
    Cùng Vợ đi vào nhà hàng
    Không nên tự ý "khai hàm tích phân"
    Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
    "Khảo sát hàm số" nhưng cần làm thinh
    Vợ... "input" chữ "Shopping"
    Thì... "output" phải áo xinh, váy đầm...
    Muốn Vợ đừng có... chầm bầm
    Cre*** cards cứ âm thầm... "khai căn"
    Nếu... lỡ mà có lăng nhăng
    "Giá trị tuyệt đối" một lần rồi thôi
    Tình Vợ mà có muôn đời
    Phải nhường Vợ chức... "đương thời quan gia"
    Muốn Vợ trẻ mãi không già
    Lưng ta chắc phải như là... "parabol"
    Tính chất Vợ thì phải tuân
    Kẻ làm... lính phải luôn luôn thật thà
    Nấu cơm, đi chợ, quét nhà...
    Quan gọi thì... dạ , bẩm bà có ngay
    Quan thương sẽ cười suốt ngày
    Quan ghét... lính sẽ bị đày khổ sai
    Hễ ai có cười chê bai
    Ðổ thừa... thương Vợ chứ ai mà...đần
    Tính chất phải... học nhiều lần
    Nếu không áp dụng trăm phần trăm... thua!!!

    Dù bạn có là ai, bạn cũng không thể quên đi được. Chỉ có hương vị chanh tươi mát, chỉ có hương vị chanh tuyệt vời
  4. Lemon

    Lemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Nàng...
    Thuở xưa ta vốn hiền lành
    Từ ngày lấy vợ, trở thành... hiền khô
    Còn nàng thuở ấy ngây thơ
    Sau khi xuất giá thành cô... xếp sòng
    Suốt ngày cứ oán trách chồng
    Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì...
    ... Khổ thân cho kiếp tu mi
    Sa chân lấy vợ khác chi đi tù
    Lưng thì mỗi ngày một gù
    Cày ba, bốn "chóp" để bù nàng tiêu
    Ngày xưa trông giống Triển Chiêu
    Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia.
    ... Ngày trước nàng dạ, nàng thưa
    Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh
    Anh tưởng hoa nở trên cành
    Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa
    "Lời nói không mất tiền mua..."
    Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau.
    Bây giờ chẳng hiểu vì đâu
    Nàng mang chứng bệnh cứng đầu... lặng câm
    Cái mặt thì cứ hầm hầm
    Nàng trợn một cái, ta... bầm mấy hôm
    Nhớ xưa... chỉ buồn tủi hơn!

    Dù bạn có là ai, bạn cũng không thể quên đi được. Chỉ có hương vị chanh tươi mát, chỉ có hương vị chanh tuyệt vời
  5. Wandering

    Wandering Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2003
    Bài viết:
    174
    Đã được thích:
    0
    Ủng hộ bác hương vị chanh mát mẻ này một cái nè.
    Enjoy
  6. Lemon

    Lemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Công chúa ngủ
    Công chúa Ngủ đang ngon giấc trên một chiếc giường đầy hoa có nắp đậy bằng pha lê.
    Nàng xinh đẹp, phúc hậu và thông minh, tuy vậy cái sắc đẹp, cái phúc hậu và cái thông minh đang ngủ cùng nàng. Nàng đã tồn tại, song nàng ngủ li bì, cho nên coi như không có nàng. Chỉ có sắc đẹp của nàng hiện lên qua nắp pha lê trong suốt, nhưng đó không phải là nét ưu của tính cách của nàng. Từ thuở nảo thuở nào nàng chìm trong giấc ngủ, những người tí hon tốt bụng đứng thành vòng tròn vây quanh nàng, chặn lối vào của lũ cướp và thú dữ. Họ biết rằng, chỉ có Hoàng tử Lãng du mới được quyền đến bên nàng. Có điều không biết chắc chắn Hoàng tử có đến hay không. Nhưng rồi họ mừng rỡ khi vào một sáng tháng năm những người tí hon trung thành nhìn thấy Hoàng tử đang du ngoạn đúng vùng này. "Chỗ này? Chỗ này?" - họ gọi to và lao vào mở nắp pha lê.
    Hoàng tử tiến lại gần. Chàng ngắm nhìn và thốt lên:
    - Ôi, nàng Công chúa ngủ này mới đẹp làm sao.
    Do phản xạ mạnh, chàng khom người và hôn lên đôi môi hồng nhạt của nàng. Đúng như dự tính.
    Công chúa mở mắt, nàng tỉnh dậy và nhìn thấy Hoàng tử đang cúi xuống sát mặt mình. Nàng ôm chầm lấy cổ chàng, còn những người tí hon vây quanh nhảy múa hân hoan. Họ cũng rất mừng là từ nay không còn phải túc trực bên công chúa nữa và bây giờ thì họ có thể đi lo việc riêng của mình.
    Khi những người tí hon nhảy đi xa dần, Hoàng tử vẫn ôm Công chúa, còn Công chúa vẫn ôm Hoàng tử. Tới khi lưng chàng mỏi dừ, Hoàng tử đành ngồi ghé vào thành giường pha lê, nhưng người vẫn cúi khom xuống mặt Công chúa, còn Công chúa vẫn tiếp tục ôm ghì lấy chàng. Hoàng tử không thể thay đổi hẳn tư thế lúc này của mình được. Vì vậy sau một hồi lâu chàng hỏi nàng:
    - Bây giờ sẽ là cái gì đây?
    - Bây giờ thì ta cứ giữ nguyên như thế này mãi mãi - Công chúa đáp
    - Mãi mãi? - Hoàng tử ngạc nhiên.
    - Tất nhiên. Chẳng phải vì thế mà chàng đã đánh thức em dậy và hôn vào đôi môi hồng nhạt của em đấy ư?
    - Thế nhưng, nàng Công chúa của anh ơi, làm vậy mãi liệu chúng ta có phát chán hay không?
    - Em chẳng hiểu chàng nói gì. Đó chính là hạnh phúc chứ còn gì. Hoàng tử lúng túng và không tranh luận tiếp nữa, bởi chàng không nỡ làm vậy. Mãi một hồi lâu chàng mới lại nói, nhưng lần này Hoàng tử cố gắng trình bày cái nhìn chủ quan của mình có vẻ như là khách quan.
    - Nàng thấy không, hỡi Công chúa quý mến của anh, về mặt chủ quan thì anh hoàn toàn nhất trí với nàng, nhưng về mặt khách quan thì sự việc được diễn giải như thế này: anh là Hoàng tử Lãng du đã được chương trình hóa, có nghĩa là anh sinh ra là để lãng du khắp thế gian đặng tìm các Công chúa ngủ. Hễ tìm thấy được một Công chúa ngủ nào đó thì anh tiến lại bên nàng, hôn lên đôi môi hồng nhạt của nàng. Lúc đó nàng tỉnh dậy, nhưng sau đó thì nàng không còn là việc của anh nữa. Và thế là anh lại tiếp tục lên đường.
    - Các Công chúa ngủ nào cơ...? Em đây chính là Công chúa ngủ chứ còn ai.
    - Đúng thế! Dĩ nhiên. Có nghĩa là, nàng là Công chúa thì quá rõ rồi, nhưng không còn là ngủ nữa. Nàng không còn ngủ nữa, trong khi đó những nàng Công chúa tội nghiệp khác vẫn tiếp tục ngủ li bì và đợi ngày được đánh thức.
    - Những nàng Công chúa khác là những nàng nào? - Công chúa vặn lại với giọng điệu khiến Hoàng tử không dám mở rộng đề tài nữa.
    - À ở đâu đó í mà. Thôi, không nói chuyện này nữa.
    Công chúa dừng lại ở câu trả lời chưa đầy đủ, bởi như người ta nói nàng thông minh. Cho nên chỉ còn cách, bây giờ đến lượt Công chúa, cố gắng trình bày với Hoàng tử cái nhìn chủ quan của mình có vẻ như là khách quan:
    - Chàng nói phải, em là Công chúa, thế nhưng không còn là ngủ nữa. Có điều chính chàng đã đánh thức em dậy và bây giờ thì em không ngủ nữa. Vậy nếu bây giờ chàng ra đi và em sẽ không ôm chàng trong cánh tay em nữa thì em sẽ là ai bây giờ và biết làm gì bây giờ? Công chúa nói đầy sức thuyết phục.
    - Quả đúng, đó là vấn đề và mỗi lúc anh càng cảm nhận, câu chuyện thần thoại này được viết theo lối định mệnh. Tác giả chương trình hóa chúng ta theo cách, mọi chuyện chỉ ăn khớp với nhau đến một thời điểm nào đó, rồi sau đó bắt đầu sinh mâu thuẫn. Thôi thì bây giờ chúng ta hẵng cứ duy trì tư thế này, biết đâu tác giả sẽ suy ngẫm, xóa bớt đi cái gì đó, thêm vào cái gì đó, thay đổi cái gì dó... Và có thể chuyện sẽ được sáng tỏ.
    Hoàng từ nói như vậy, dẫu rằng mỗi lúc lưng càng thêm mỏi, song chàng thấu hiểu tình cảnh của nàng Công chúa và có tình cảm chân thành với nàng. Thế là họ cứ giữ nguyên xi tư thế đang có lúc này, có điều, ngay Công chúa cũng chẳng thấy hạnh phúc, bởi nàng chưa chắc chắn hếu họ có giữ y nguyên như vậy mãi suốt đời hay không, còn Hoàng tử cũng vậy, vì chàng chưa dám tin, đây là chỉ tạm thời. Mãi một thời gian sau hoàng tử mới nói thế này:
    - Anh thèm hút thuốc quá, nhưng hết nhẵn diêm rồi. Nàng có cho phép anh chạy đi lấy diêm?
    - Nhưng mà chàng có quay lại không? - Công chúa hỏi vậy, vì nàng thông minh.
    - Dĩ nhiên, anh sẽ quay lại. Anh chỉ đi kiếm diêm và rồi quay lại ngay. Anh thèm thuốc quá chừng.
    Công chúa đăm chiêu. Một đằng sự thông minh bảo nàng phải hoài nghi, một đằng lòng tốt - nàng đã từng tốt bụng, thiên hạ nói vậy - bảo rằng, nàng xót khi nhìn thấy Hoàng từ khổ sở do bị đói Ni-cô-tin. Sao lại nỡ làm khổ người yêu ở chốn này. Cho nên nàng buồn rầu nói, vì sự thông minh và lòng tốt không thuận với nhau:
    - Chàng đi đi.
    Hoàng từ bước đi. Đúng là chàng thèm thuốc và đúng là chàng cần diêm - cho nên, về phương diện này thì chàng nói thật. Thế còn thứ khác... Chàng hy vọng với sự trợ giúp của cái sự thực một phần này chàng sẽ lấn át được sự ăn năn về chuyện toàn bộ. Bởi toàn bộ phần còn lại là giả dối. Cho nên Hoàng tử đã hy vọng, bằng cái sự thật một phần chàng sẽ chuộc lại được trong lương tâm mình cái giả dối hoàn toàn. Hy vọng sẽ bị tiêu tan, đó là cái chắc.
    Khi hy vọng bị tiêu tan, thì chàng tin ngay. Bởi do bị trừng phạt chàng đã biến thành một con cóc, một con cóc đáng khinh. Và chàng có hình dạng của một con cóc cho tới khi - theo một chuyện thần thoại khác - gặp được một nàng Công chúa có lòng nhân hậu đến mức, không cần để ý đến tên đê tiện khả ố, nàng đưa đôi môi hồng nhạt của mình hôn lên cái mõm sần sùi của hắn. Lúc đó thì hắn mới hiện trở lại là một Hoàng tử
    Slawomir Mrozek (Ba Lan)
    Dù bạn có là ai, bạn cũng không thể quên đi được. Chỉ có hương vị chanh tươi mát, chỉ có hương vị chanh tuyệt vời
  7. Lemon

    Lemon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    VỀ ĐI ANH......
    Dừng lại đi
    Đừng bắt em phải hôn anh lần nữa
    Bởi em biết, trong anh từng hơi thở
    Có phần gấp gáp hơn
    Dừng lại đi, đừng bắt em phải hôn
    Vì anh vẫn hắt xì hơi liên tục?
    Lại còn kêu mỏi cơ, đau ngực
    Đúng SARS rồi anh ơi!
    Mặc dù yêu, yêu anh nhất cuộc đời
    Nhưng thú thực, em vô cùng sợ chết
    Về đi anh, vẫy tay chào vĩnh biệt
    Bệnh SARS này, em sợ lắm, bye bye!
    Ai bảo rằng hôm qua đi offline
    Về đến nhà tay vẫn ko chịu rửa
    Ngu thì chết, còn kêu than gì nữa
    Có cái khẩu trang mà cũng chẳng chịu đeo
    Thôi về đi, xin đừng có đi theo
    Virus này nó lây lan nhanh lắm
    Đến khi nào cỏ mộ anh xanh thắm
    Em sẽ cắm cho vài nén hương
    Về đi anh, mỗi đứa 1 con đường......
    Dù bạn có là ai, bạn cũng không thể quên đi được. Chỉ có hương vị chanh tươi mát, chỉ có hương vị chanh tuyệt vời

Chia sẻ trang này