1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trường Phan Đình Phùng, HN - Mời các bạn lớp 10A niên khoá 77-79 lớp cô Oanh chủ nhiệm vào đây

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi bigheads, 04/10/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    "Thuyết phục" mãi thắng chả mới chịu đội mưa đi này, HO!


    Mưa mùa hạ


    Mưa lại về trên con phố ngày xưa
    Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
    Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
    Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh

    Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
    Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
    Tìm về anh của một thời xa vắng
    Của một thời hai đứa bước chung đôi

    Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
    Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
    Em hỏi nắng, nắng lắc đầu se sẽ
    Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?

    Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
    Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
    Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
    Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu

    Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
    Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
    Trả lại anh con đường chia đôi ngả
    Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa.
    ..................
    (sục xạo cả ngày trên mạng đó)
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Tặng các bạn một bài thơ nữa, rất dễ thương. (cái này gọi là mượn hoa cúng phật)


    Mưa Lá Me

    Em vẫn nhớ mãi thời mơ mộng củ
    Thuở hai mình tay còn ủ trong tay
    Thuở anh ngồi hứng từng lá me bay
    Cho em đếm xem nhà chồng mấy dặm

    Nhớ trưa hè anh mồ hôi ướt đẩm
    Xe xườn ngang anh tới rước em đi
    Tóc em bay thoang thoảng tuổi xuân thì
    Anh ngây ngất hôn lên từng sợi mỏng

    Em còn nhớ ngày mắt tình gợn sóng
    Anh rụt rè tay nắm lấy bàn tay
    Mặt quay đi như hông biết hông hay
    Em rung nhẹ trong bàn tay anh ấm

    Cái thuở ấy tình yêu sao nồng thắm
    Giận nhau rồi để thương nhớ nhiều hơn
    Thương làm sao những giây phút dổi hờn
    Khờ dại quá, giờ đã thành kỷ niệm

    Anh hởi anh giửa cuộc đời phù phiếm
    Biết mình còn có dịp ngắm mưa me
    Còn lần nghe ve thổn thức gọi hè
    Ðể kỷ niệm theo về từ cỏi nhớ...
    (không biết tên tác giả)
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    @0806 bài viết khi post lên sẽ qua một bộ lọc. Những từ nhạy cảm sẽ không hiện lên được. Mong bạn bớt giận! [:D]
  2. hooanh

    hooanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    21/10/2008
    Bài viết:
    395
    Đã được thích:
    7
    Cảm ơn V đã nhiệt tình tìm lôi được kẻ dám đội mưa... Nhưng hỏi xem hắn ta bao nhiêu tuổi, có đủ sức khỏe chịu mưa không... [:P]
    Nói chuyện với ucaotuổi lắm chuyện nhỉ \:D/
    Y ơi quên lời đúc kết của các cụ : Đàn ông nông nổi giếng khơi- đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu. rồi sao?
    Nếu đốt được để mà sống khỏe thì nên làm. Hay gì cái kẻ sống mà như tỉnh như mê - trời hành thì phải chịu chứ không có tý gì là hay cả.Y ơi, thật đấy!!!~X
  3. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Hình như cả 2 đều không quan tâm đến sức khoẻ!
    [:D][:D][:D]
  4. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  5. hooanh

    hooanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    21/10/2008
    Bài viết:
    395
    Đã được thích:
    7
    Ươc gì gặp cháu Nobita để mượn cỗ máy thời gian và trở về thời đúng như trong hình... dù sao vẫn cảm ơn bạn V. [:P] Dù biết là đi tàu bay giấy ... nhưng vẫn là được "cất cánh" trong tưởng tượng...=D> V
  6. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Tôi sẽ tìm hình hiện tại của bà bây giờ và post lên đây cho mọi người xem- Hiện thực phê phán luôn! :((
  7. hooanh

    hooanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    21/10/2008
    Bài viết:
    395
    Đã được thích:
    7
    :-??
  8. hooanh

    hooanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    21/10/2008
    Bài viết:
    395
    Đã được thích:
    7
    QK ơi, bạn chuẩn bị chương trình kỷ niệm sinh nhật lần thứ 3 của diễn đàn 10A chưa? Dạo này thấy K hơi ít họp trù bị đấy. Chỉ còn 1 quí nữa là đến ngày SN rồi =D>[r2)]:-c
  9. LCT10A

    LCT10A Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    08/10/2008
    Bài viết:
    448
    Đã được thích:
    10
    Dhaka - Bangladesh (Chuyến đi của tôi 11/2009)

    Đến Bangladesh lần đầu ai cũng phải ngỡ ngàng rồi khó chịu khi làm thủ tục nhập cảnh tại sân bay. Đoàn của tôi do thứ trưởng *** Lê Dương Quang – tức là đoàn chính phủ cũng mất tới hơn 2h đồng hồ mới xong. Sau mới biết quan chức Bangladesh ra đón đoàn phải can thiệp mới được giải quyết nhanh. Nếu không, chắc phải vài 3 giờ đồng hồ chứ chả chơi.

    Nhìn vào tờ khai nhập cảnh một list dài khoảng mấy chục những vật phẩm, hàng hóa cấm nhập chắc bạn sẽ hiểu vì sao thủ tục lâu đến vậy. Cũng có lẽ vì thế mà Bangladesh rất kém phát triển về kinh tế. Bởi vì cấm nhiều quá. Rượu bia, thuốc lá,… hình như họ cấm luôn trong hiến pháp thì phải. Tôi từng đến Ai Cập – một quốc gia đạo Hồi khác, cấm đủ thứ “Tệ nạn phương Tây”, nhưng họ cũng không phủ đầu khách đến bằng một cái danh sách đen như Bangladesh. Ở Dhaka, trong nhà hàng bạn không được phép uống bia rượu, còn muốn hút thuốc thì chỉ có một chỗ bên cạnh cánh cửa đi vào toa-let.

    Tôi ở Dhaka 3 ngày tại khách sạn 5 sao duy nhất của Bangladesh. Tất cả, từ nguyên thủ quốc gia đến công chức cấp vụ tới Bangladesh đều chỉ có chỗ này tá túc. Giá cũng không đắt lắm, double room chỉ khoảng 100 đô Mỹ bao bữa sáng buffe. 3 ngày toàn đi làm việc trên xe có cảnh sát dẫn đường, tôi hầu như chỉ biết Bangladesh qua cửa sổ ô tô và thông tin trên google. Có thể hình dung thế này: Bangladesh có diện tích bằng non nửa Viêt Nam nhưng dân số đông gấp đôi. Điều kiện tự nhiên không ưu đãi cho lắm bởi thường xuyên chịu bão lụt do bức tường là dãy Himalaya chắn toàn bộ phía bắc, phía nam trông ra vịnh Bengal. Đất nước bất ổn chính trị, hay có những cuộc đảo chính đẫm máu nên rất kém phát triển. Trông cảnh vật hạ tầng và cuộc sống như Việt Nam mình cách đây 20 năm vậy.

    Ấn tượng nhất là mật độ giao thông của Dhaka thì Hà Nội, Sài Gòn gọi bằng cụ. Phải tận mắt nhìn những chiếc ô tô ở đây, chiếc nào cũng đầy những vết xước dọc ngang trên thân xe, xin nhan, gương hậu rất ít cái còn nguyên vẹn mới hình dung được mức độ ken sát nhau trên đường như thế nào. Người dân Dhaka phần lớn gày gò, dong dỏng cao, hộp sọ bé, trông ai cũng rất lam lũ. Cùng một dân tộc Bengal, nhưng người Bangladesh trông hiền lành chứ không bí hiểm như bên Ấn Độ. Có một điểm chung là những người gày dong dỏng, nhọ nhọ như thế thì 100% là lao động bình dân. Ông chủ thành đạt ở đây là phải to béo, đeo nhẫn khắp người. Ừ mà ở đâu chả thế nhỉ !

    Ấn tượng nữa là cách ăn bốc tay của họ. Tôi để ý trong một bữa tiệc đứng, mình chỉ có thể trông thấy họ lúc họ lấy thức ăn và lúc rửa tay ở trong Rest Room. Còn lúc ăn bốc thì không hiểu họ chui ra chỗ nào để ăn. Cuối bữa tiệc, mấy cái la-va-bô nhuộm vàng màu cà ri do họ rửa tay. Từ chuyện ăn đến chuyện định xuất khẩu gạo của tôi. Sang đây mới biết gạo của mình họ không nhập vì quá dính, không bốc ăn được. Gạo họ ăn trông rất dài, nấu thành cơm rất rời rạc như cơm sấy khô hồi bao cấp ở mình. Quế chẻ tôi xuất sang đây tưởng họ dùng để ép dầu hóa ra không phải. Thanh quế nguyên như vậy họ nhai như người mình ăn ớt kèm với cơm. Bangladesh cũng như Ấn Độ - Vương quốc sản xuất và tiêu dùng gia vị đã nâng thành nghệ thuật của thế giới.

    [​IMG]

    Một góc Dhaka nhìn từ khách sạn 5 sao

    [​IMG]
    [​IMG]

    Đường phố và giao thông ở Dhaka

    [​IMG]

    Điệu múa dân tộc

    [​IMG]
    [​IMG]

    Tại nhà đại sứ VN tại Dhaka tiếp đón thứ trưởng LDQ và đoàn.
  10. bigheads

    bigheads Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2007
    Bài viết:
    1.373
    Đã được thích:
    0
    Tiếp theo chủ đề mưa gió ...sét:)>- ,bài thơ của Thế Chính :
    Em đi qua đời anh
    Đánh rơi tàn lửa đỏ
    Anh suốt mùa đông
    Đợi em về thổi gió:-w
    Nhưng rồi em đã quên
    Chẳng bao giờ trở lại
    Để đóm lửa mồ côi
    Trong lòng anh cháy mãi!=((

Chia sẻ trang này