1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trường Phan Đình Phùng, HN - Mời các bạn lớp 10A niên khoá 77-79 lớp cô Oanh chủ nhiệm vào đây

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi bigheads, 04/10/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Rời Hà Nội mà lòng đầy lưu luyến, những ngày vừa qua với mình thật là tràn đầy cảm xúc, tràn đầy tình cảm bạn bè, anh em. Mình đang tự hỏi nếu cuộc sống mà thiếu đi những giây phút như thế này thì sẽ ra sao nhỉ.
    Cám ơn các bạn nhé! Ở bên các bạn, cuộc sống dễ chịu biết bao.
  2. hooanh

    hooanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    21/10/2008
    Bài viết:
    395
    Đã được thích:
    7
    Bọn mình cùng đọc bài thơ này nhé:
    " Khuya thế về mệt lắm không con
    Đường tới lớp có chỗ nào nghẽn tắc
    Cô bạn gái con thường vẫn nhắc
    Có hay cùng đến học với con không?
    Đêm nay cha ngồi đợi ngắm trăng suông
    Mừng tuổi tác chưa cỗi cằn nếp nghĩ
    Ai biết trước lợi danh gì cũng thế
    Dẫu tột cùng sương khói cả mà thôi.
    Trải gian truân mới vỡ được lẽ đời
    Đâu chỉ có tiền tài trên tất cả
    Không ai muốn con thành xa lạ
    Nét chân quê trong hương hoả ông bà".
    Tự nhiên mình lại nhớ tâm trạng cách đây 3 năm đợi con đi học thêm về và nhớ bài thơ này- chẳng biết chia sẻ cùng ai, viết lên đây không biết có lạc đề không. Chưa bao giờ là học sinh giỏi văn nên một bài lạc chắc không sao...
  3. imaianh61

    imaianh61 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2008
    Bài viết:
    265
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng phải cảm ơn V.S chứ nhỉ ,gặp bạn mình cười vui,tưởng như trẻ lại được mấy tuổi.....

    [​IMG]
    Được imaianh61 sửa chữa / chuyển vào 00:02 ngày 21/10/2009
  4. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  5. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  6. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  7. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    Màn khoá tay của môn tuý quyền
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  8. lecung

    lecung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    294
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  9. hooanh

    hooanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    21/10/2008
    Bài viết:
    395
    Đã được thích:
    7
    Nhìn ảnh thấy mình "xí" quá, có khi V phải sắm cái máy nào mà khi chụp hình bọn tớ trẻ ra vài tuổi... khi đó bạn ra HN chúng mình thích đi chơi với bạn hơn đấy( vì được chụp ảnh đẹp mà)... Đùa thế thôi, chứ ai quay ngược được thời gian đâu V nhỉ? Càng già chúng tớ càng thích đi chơi và càng có nhiều dịp để lớp mình có cớ tụ họp mà.
  10. phuongdong61

    phuongdong61 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2009
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Một phút siêu lòng của LÊCUNG !... ai bảo vào trongđấy
    Xem lại những tấm ảnh của lớp mình tôi lại thấy vui tuy hơi xấu một chút nhưng khống sao đó là do máy ảnh chứ ko phải do mình há...há....
    Bài thơ của HO rất hay đó cũng là tâm trạng của tất cả ông bố bà mẹ chúng ta. chúng ta đã từng phải lao tâm khổ tứ đôi khi cũng phải mât mát hy sinh tất cả tả cả dành cho các con để hy vọng rằng sau này các con có một tương lai tốt đẹp hơn dẫu biết thế nhưng mọi việc đâu có suôn sẻ như ta nghĩ mọi việc luôn có thể sảy ra ngoài mong muốn cuộc sống luôn thay đổi
    từ đó cách suy nghĩ cách nhìn nhận đôi khi cả hành động cũng khác đi không biết nên vui hay nên buồn đây có lẽ cuộc sống là thế phải bon chen phải vùi dập phải thủ đoạn .... " nơi yêu thương nhất là nơi cần cảnh giác nhất " không biết tôi có tiêu cực quá không nhưng tôi cảm nhận được điều đó ......
    " Chúa ơi con còn khổ đến bao giờ "

Chia sẻ trang này