1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Trưởng thành...!!!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi baby_bluehp, 30/01/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hdoraemonk

    hdoraemonk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    4.180
    Đã được thích:
    0
    Thử, tặng luôn bài nữa
  2. baby_bluehp

    baby_bluehp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    1.652
    Đã được thích:
    11
    Finland, 12/9/2008
    Cuộc sống đang có chút thay đổi, tôi sẽ ko còn những ngày tĩnh lặng đơn giản, ko còn chỉ dừng lại ở việc học bài và làm bài, tới thư viện và về nhà, hay thi thoảng lóc cóc đi làm dăm ba buổi ít ỏi nữa. Tôi đang cố gắng để túm lấy cơ hội hiếm hoi này. Không biết nên gọi nó là vận may hay là số phận, tôi không dám chắc chắn và cũng không dám tin tưởng quá nhiều, chỉ là hi vọng cơ hội đó dành cho tôi, để qua được cơn "khủng hoảng" kinh tế hiện nay của chính mình. Cái sự hồi hộp cứ luẩn quẩn suốt từ hôm qua đến giờ, nói thì hơi quá đáng, nhưng dường như cái việc nghiễm nhiên sẽ xảy ra với mọi người, đôi khi lại thành 1 điều gì đó hơi...ảo tưởng với chính tôi. Tôi đã nghĩ rằng, nếu được thì mình sẽ rất vui sướng cộng thêm một chút lo lắng; còn như không được, thì cũng vui vẻ, bình thản mà tiếp nhận nó, coi đó như là một cơ hội thử thách mà thôi. Chờ xem nào...
    Tôi đã đi làm được 4 hôm, mặc dù công việc không quá gấp gáp về mặt thời gian như trước kia, cũng không vất vả bằng trước kia; nhưng cái chỗ "tình cảm" có phần thay đổi rất nhiều. Tôi làm với em K, chứ không phải là AH kĩ tính của ngày xưa nữa. Thật sự thì khi đụng đến mặt kinh tế hay mặt lợi ích cá nhân, thì bản chất một con người mới lộ ra rõ rệt. Nếu như vào ngày tôi chuyển nhà, em K rất hồ hởi khuân khuân vác vác, hỏi han xem tôi có cần giúp đỡ ko, mà chẳng mảy may than vãn hay thất hẹn. Đó là điểm đáng quý và đáng trân trọng của một người đàn ông, là sự galant cần có trong một đấng nam nhi đại trượng phu. Nhưng khi cùng làm với nhau, cùng chia sẻ những vất vả, nặng nhọc trong công việc, em K lại cho tôi một phần "kín" trong bản chất con người ấy:" việc mình mình làm". Vẫn biết công việc đã được phân bổ tương đối công bằng, nhưng khi tôi làm xong sớm, tôi vẫn lăn ra làm nốt việc mà em K đang còn dở. Nhưng ngược lại, tôi lại không có được sự trợ giúp nào từ phía người cùng làm với mình. Điều đó làm tôi thất vọng về K!
    Bạn Jess đã nhắc tôi về điều này, em T cũng nhắc; nhưng tôi đã cho rằng mình cần phải làm gương, bởi mình sinh ra đã trót "phải" làm chị. Nếu muốn một con người thay đổi tốt hơn, thì bản thân mình phải làm tốt được điều cần thay đổi đó. Ai đó sẽ và đã từng nói tôi "dại" hay thậm chí là "ngu", khi cố làm thay đổi một phần bản chất cố hữu của con người. Nhưng tôi hài lòng với việc mình làm, với công sức mình bỏ ra, và ít nhất đã có một vài người thay đổi. Ít ra, một người có học, có suy nghĩ sâu sắc như em K, cũng không thể không thay đổi.
    haizzzzzzzz, tối nay nằm đất rồi, vì giường đã bị đôi tình nhân kia...trưng dụng mất tiêu rùi . Đúng là các cặp đang yêu, ....nghĩ mà thèm
  3. baby_bluehp

    baby_bluehp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    1.652
    Đã được thích:
    11
    Finland, 15/9/2008 - Gia hảo nguyệt viên khánh Trung thu
    Tôi đã theo dõi 1 bộ phim rất cảm động, nói về một đại gia đình gồm đầy đủ ba thế hệ: ông bà- cha mẹ- con cái. Cốt truyện xoay quanh việc tranh giành nuôi dưỡng những đứa con và công việc sản xuất bánh trung thu của đại gia đình đó, là tiêu điểm chính làm nên một bộ phim mang tính giáo dục, truyền thống "chia ngọt sẻ bùi" , "đồng cam cộng khổ" vô cùng sâu sắc. Tôi- một đứa hầu như không bao giờ khóc trước mặt mọi người, đã không thể kìm nổi nước mắt khi xem và nghe những giáo huấn rất ý nghĩa, rất nhân văn về tình yêu thương, trách nhiệm với gia đình trong bộ phim đó. Tôi đã cực kì tâm đắc câu nói hay cũng chính là tên thương hiệu bánh trung thu trong đó, một cái tên gốc chỉ gồm bốn chữ "Gia hảo nguyệt viên", và ghép với một đuôi ba chữ "khánh trung thu", có ý nghĩa: Một gia đình đầy đủ đó là có cả ba thế hệ cùng sum vầy, chia sẻ niềm vui, đoàn kết gắn bó, hạnh phúc bên nhau trong ngày trăng tròn (ngày trung thu). Thực sự là một cái tên có ý nghĩa, làm tôi luôn nghĩ, luôn mong mỏi, khao khát sẽ có một đêm trung thu sum vầy bên ông bà,bố mẹ và đứa em của tôi. Và lại càng ý nghĩa khi được xem bộ phim này đúng dịp Trung thu, nhưng lại chỉ có một mình tôi thưởng thức tất cả những giá trị tinh thần đó mà thôi.
    Trung thu năm nay của tôi rất buồn, một nỗi mất mát lớn lao, tưởng chừng như không thể bù đắp nổi. Có thể đối với nhiều người, cái mất mát ấy chả là cái gì, chỉ đơn giản là 1 cái nick name. Nhưng với tôi thì khác, cái nick name đã gắn với tôi 6 năm trời, với những người bạn online thú vị của tôi, với blog thấm đẫm những cảm xúc lúc cao trào, những bài hát tôi tặng bạn bè, người thân, những e-cards , e-mail tình cảm...quá khứ 6 năm qua của tôi. Tiếc lắm thay! Ai cũng có những tài sản giá trị riêng, ai cũng có những thứ để làm cầu nối với kỉ niệm, và tôi thì có nickname. Hơn ai hết tôi là người đau lòng nhất khi mất đi cái cầu nối nhỏ bé của mình; vậy mà có thể nào một vài người lại lãnh đạm đến thế, thờ ơ đến thế, không thể cho tôi dù chỉ một lời an ủi; không đứng ở suy nghĩ của tôi để thấu hiểu cảm giác của tôi.
    Ngày hôm qua đối với tôi thực sự tồi tệ, tôi đã hứa về giúp chị T nấu nướng mừng tân gia, nhưng khi mất nick, tôi đã mất nhiều thời gian loanh quanh luẩn quẩn với cái máy để tìm cho bằng được pass của mình. Rốt cuộc không tìm ra, rồi còn cãi nhau với chị T, còn một vài chuyện xảy ra với gia đình nữa. Tôi đã bỏ đi lang thang một hồi, đi để trấn tĩnh chính mình, đi để tự phân tích xem tại sao tôi lại đau lòng đến thế? tại sao tôi lại thê thảm đến thế? Vì tôi cả nghĩ, tôi quá quan trọng hóa vấn đề, hay vì những việc xảy ra của ngày hôm qua.
    Nếu như nói rằng tôi mất nick, mất blog, mất e-mail, tôi đau lòng, nuối tiếc hơn cả mất 70, tiền chìa khóa lần trước, điều này nghe có vẻ ngược đời. Nhưng thực tế cảm giác của tôi lại vậy, và không làm sao để tự vận động mình thôi đừng buồn nữa. Những ngày trước đó, cái sự cố gắng càng cao trào bao nhiêu, cái niềm tin, cái suy nghĩ lạc quan càng tích cực bao nhiêu. Thì ở thời điểm hai ngày nay, tinh thần tôi lại chán nản bấy nhiêu. Cái tự trách vì mình dại dột, dễ tin người, ngu ngốc đã hành hạ tôi nhiều lắm rồi, và cả cái sự không may mắn cứ liên tiếp xảy ra một cách khách quan như thế này; thì thử hỏi tôi làm sao có thể lạc quan cho được? Dẫu rằng tôi nói với bạn bè, tôi không sao, tôi làm một gương mặt vui vẻ, tán gẫu, hay là động viên bạn bè....thì trong lòng tôi, nuỗi buồn vẫn vô cùng lớn, vì tôi đã không thể lưu lại được một phần quá khứ nữa.
    ....
    Chuyện này rồi sẽ qua, tôi rồi sẽ không buồn nhiều nữa, vì những gì đã mất đi thì không thể lấy lại được nữa, không thể nguyên vẹn như xưa. Tôi đang học cách chấp nhận mất đi một phần quá khứ nào đó, mất đi một vài người bạn online nào đó, mà có lẽ cả đời tôi sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại. Nhưng tôi không còn cách lựa chọn nào khác, tôi vẫn phải vui vẻ đón nhận mọi đòn đau của số phận, mọi mất mát có thể xảy ra, mọi cách đối xử của người khác, vì cuộc sống này vốn đã vậy, xã hội này vốn đã đa dạng như thế, và có rất nhiều việc..có lẽ đã được định sẵn theo một sắp xếp của số phận...
    Giấu nỗi buồn sâu thẳm trong tim...
    Hôm nay tôi làm việc ở bộ phận Logistic, gọi vậy cho oách, chứ thực ra tôi chỉ là bốc vác, đóng thùng, xếp đồ mà thôi. Một công việc tay chân đơ cứng! Vì sao tôi lại gọi là "đơ cứng"? Là bởi chúng tôi làm việc tại một xưởng chuyên luân chuyển hàng hóa từ khâu sản xuất, đóng gói ra đến thành phẩm cho các siêu thị. Và sản phẩm là hàng đông lạnh, nghĩa là chúng tôi phải làm việc dưới nhiệt độ từ 6-8 độ, liên tục trong 6-8 hoặc >8 tiếng/ ngày. Đa phần đều là sử dụng máy móc, các thiết bị vận chuyển chuyên dụng: ô tô, cần cẩu, xe kéo...nhưng vẫn có những việc cần đến lao động chân tay như: đóng thùng từ bìa cactong, xếp sản phẩm vào từng thùng, rồi lại xếp từng thùng lên một cái bệ gỗ phải 2 tên đàn ông vạm vỡ khiêng mới nổi. Thực ra công việc không nặng, nhưng vì làm việc lâu dưới nhiệt độ thấp, và đứng, đi lại, tay hoạt động liên tục, nên mọi cơ tay, chân, bàn chân, cánh tay....đều đơ và cứng.
    Thêm vào tôi lại bị đau lưng từ sau khi làm ở siêu thị, nên hôm nay nó bắt đầu hành hạ tôi sau 4 tiếng làm việc. Tôi chẳng sợ vất vả, mà tôi cũng đủ sức để làm việc 6-8 tiếng như thế, nhưng cái lưng của tôi thì không thể. Không biết rồi đợt tới có thể làm được vài buổi trong 1 tuần như thế hay không? Thực sự là khó khăn đấy, muốn kiếm tiền mà sức khỏe đâu cho phép. Muốn sống tự nuôi thân mà cơ thể cứ bệnh nọ, tật kia. Không chạnh lòng sao được? Nhiều khi chỉ ước giá mà có được sức khỏe tốt, thì sẽ cố gắng đi làm để không phải túng như hiện nay, để bố mẹ được nhờ...
    Cuộc sống vẫn khó khăn vậy đó, và tôi vẫn cứ tiếp tục
  4. baby_bluehp

    baby_bluehp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    1.652
    Đã được thích:
    11
    My love will get You home!
    Được baby_bluehp sửa chữa / chuyển vào 21:50 ngày 16/09/2008
  5. MATRIX

    MATRIX Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    1.448
    Đã được thích:
    0
    [nick]
    Được MaTriX sửa chữa / chuyển vào 22:04 ngày 16/09/2008
  6. baby_bluehp

    baby_bluehp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    1.652
    Đã được thích:
    11
    Stand by Me
    Khi ngẫm lại quá khứ, mới cảm giác được tình yêu của Anh dành cho tôi nhiều đến thế nào. Và tôi đã thực sự có một bờ vai vững chắc bên mình....This love is really beautiful!
    Nothing''''''''''''''''''''''''''''''''s impossible
    Nothing''''''''''''''''''''''''''''''''s unreachable
    When I am weary
    You make me stronger
    This love is beautiful
    So unforgetable
    I feel no winter cold
    When where together
    When were together
    Will you stand by me
    Hold on and never let me go
    Will you stand by me
    With you I know I belong
    When the story gets told
    When day turns into night
    I look into your eyes
    I see my future now
    All the world and its wonder
    This love wont fade away
    And through the hardests days
    I''''''''''''''''''''''''''''''''ll never question us
    You are the reason
    My only reason
    Will you stand by me
    Hold on and never let me go
    Will you stand by me
    With you I know I belong
    When the story gets told
    I am blessed
    To find what I need
    In a world loosing hope
    Yuor my only belive
    You make things right
    Everytime after time
    Will you stand by me
    Hold on and never let me go
    Will you stand by me
    With you I know I belong
    When the story gets told
    Stand by me
    No more darlin I want you by my side
    I want you hear with me
    Được baby_bluehp sửa chữa / chuyển vào 06:22 ngày 20/09/2008
  7. hdoraemonk

    hdoraemonk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2007
    Bài viết:
    4.180
    Đã được thích:
    0

    Unbreakable
    Took my hand
    Touched my heart
    Held me close
    You were always there
    By my side
    Night and day
    Through it all
    Maybe come what may
    Swept away on a wave of emotion
    Overcaught in the eye of the storm
    And whenever you smile
    I can hardly believe that you''re mine
    Believe that you''re mine
    This love is
    It''s unmistakeable
    And each time I look in your eyes
    I know why
    This love is untouchable
    I feel that my heart just can''t deny
    Each time I look in your eyes
    Oh baby, I know why
    This love is unbreakable
    Shared the laughter
    Shared the tears
    We both know
    We''ll go on from here
    Cause together we are strong
    In my arms
    That''s where you belong
    I''ve been touched by the hands of an angel
    I''ve been blessed by the power of love
    And whenever you smile
    I can hardly believe that you''re mine
    This love is unbreakable
    It''s unmistakeable
    Each time I look in your eyes
    I know why
    This love is untouchable
    I feel that my heart just can''t deny
    Each time you whisper my name
    Oh baby, I know why
    This love is unbreakable
    Through fire and flame
    When all this over
    Our love still remains
    This love is unbreakable
    It''s unmistakeable
    And each time I look in your eyes
    I know why
    This love is untouchable
    I feel that my heart just can''t deny
    Each time you whisper my name
    Oh baby, I know why
    Cause each time I look in your eyes
    Oh baby, I know why
    This love is unbreakable
    [​IMG]
  8. baby_bluehp

    baby_bluehp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    1.652
    Đã được thích:
    11
    Finland, 21/9/2008 - Hép pi bớt đây tu Me ! ^^
    Mở màn cho blog mới, tôi quyết để dành đến ngày hôm nay, ngày tôi ra đời của 22 năm về trước. Đôi khi mất mát khiến con người thực sự trưởng thành và vững vàng hơn trước mọi biến cố.
    Tôi đã thôi buồn?
    Tôi đã thôi tự trách?
    Tôi đã tiếp tục tin?
    Và tôi đã trở lại mạnh mẽ, nghị lực, vững vàng như ngày xưa?
    Sinh nhật 4 năm qua thế nào nhỉ?
    21/9/2004 - Lần đầu đón sinh nhật xa nhà, không rôm rả, không náo nhiệt, không nhiều quà. Bên cạnh chỉ có hai người bạn, 1 cái bánh sinh nhật nhỏ xinh và mùa thu rất lạnh. Tôi vẫn có cảm giác hạnh phúc, vì món quà bất ngờ của họ, vì bố mẹ cất công ra tận quán net ồn ào, chỉ để gọi cho tôi một cuộc điện thoại động viên. Tôi đã tràn trề hạnh phúc biết mấy vì nhận được rất nhiều e-card từ bạn học, bạn thân và các anh chị. Sinh nhật năm đó, tôi đã khóc vì sự ngọt ngào xa xôi?
    21/9/2005 ?" Tôi vẫn được ăn bánh sinh nhật do bạn Jess làm, có thể nói tôi được xem là một trong những ?ocon chuột bạch? đầu tiên của bạn Jess. Thật may vì dạ dày vẫn tiêu hóa tốt. Năm đó, vẫn nhận được nhiều lời chúc ngọt ngào, những e-card ngộ nghĩnh từ con cháu, mấy đứa bạn thân, rùi những đám bậu xậu cấp 3 nữa. Vẫn là cảm giác ấm áp, ngóng chờ, và hạnh phúc khi rất nhiều người nhớ tới ngày đặc biệt của mình. Tôi không còn khóc sụt sùi vì đã quen cảm giác đón những niềm vui xa quê?.
    21/9/2006 ?" Số lượng người tỉ lệ thuận với thời gian. Năm đó, tôi cùng chị đồng hương tổ chức sinh nhật kép, với những món ăn đa dạng, với không khí như một gia đình và những món quà vô cùng đáng yêu. Có lẽ, trong 4 năm xa nhà, sinh nhật năm đó tôi được tặng nhiều quà nhất và cũng được nhiều bạn bè cùng chúc mừng nhất. Ngắm phố xá từ tầng 7 của tòa nhà, hôm đó có mưa phùn, gió thu se lạnh, và một mùi hoa lạ, tất cả làm tôi chạnh lòng, trong niềm vui vẫn phảng phất nỗi nhớ nhà?
    21/9/2007 ?" Những người bạn ảo đã cho tôi một sinh nhật rất ấn tượng và thú vị, bất ngờ và hạnh phúc. Sinh nhật kéo dài từ thứ 2, cho tới tận thứ 6, và mặc dù có chút buồn về mặt tình cảm, vì một người mà tôi muốn chia sẻ niềm vui của mình lại không ở bên tôi. Nhưng tôi có được sự bất ngờ rất nhiều, từ bó hoa to oành của anh bạn, bát phở và thuốc men của anh Vip Béo, chiếc bánh sinh nhật ấn tượng của hai thằng bạn thân, buổi tối ngồi café được chị chủ quán chúc mừng, chia vui, clip mừng sinh nhật của chồng mũi to, bữa tiệc sinh nhật nhỏ nhỏ của cô chú-anh chị tổ chức cho, bó hoa ấn tượng của công ty và cả nhiều e-card, tin nhắn chúc mừng của mọi người dành cho tôi nữa. Thực sự mà nói, trong 4 năm xa nhà, đây là năm có được ý nghĩa lớn lao nhất đối với tôi, vì tất cả những tình cảm và yêu thương của mọi người dành cho tôi thật đặc biệt. Vì trong lúc cô đơn, vắng vẻ nhất, tôi vẫn có những người bạn sẵn sang chia sẻ niềm vui, động viên và cổ vũ tôi cố gắng. Vì một sinh nhật được đón chào tại quê hương.
    21/9/2008 ?" Còn năm nay thì sao? Trước sinh nhật đã có nhiều mất mát, từ tiền nong, đến nick name, đến bạn bè, blog, e-mail và những tấm e-card của quá khứ. Hơn ai hết, tôi cảm thấy mình mất mát thực sự, đau lòng thực sự, dẫu rằng đã nhận được nhiều lời động viên, nhiều lời an ủi của bạn bè. Và tôi cũng đã quyết tâm làm lại từ đầu, xây dựng lại những gì đã mất, để không phải hối tiếc vì mình cố gắng chưa đủ.
    Năm nay tôi lại xa nhà, nhưng có lẽ là lần cuối phải đón sinh nhật một mình, xa quê hương, xa bạn bè. Năm nay, tôi không có điều kiện tổ chức 1 tiệc sinh nhật nho nhỏ cho chính mình, cũng có chút chạnh lòng, nhưng tôi không cho phép mình được buồn bã, vì chỉ cần những người yêu thương nhớ tới tôi, chúc mừng hay thầm chúc mừng tôi, thế là đủ. Tôi đang chờ những điều bất ngờ thú vị dành cho mình, chỉ là một chút thôi?.Nói như một người bạn tôi ?o22 tuổi vẫn có quyền tin vào cổ tích ?o
    22 tuổi ?" tôi hạnh phúc vì những gì mình đã có, đã gặp và đã trải nghiệm. Tuy tôi không phải là loài hoa hồng đa sắc đa hương, cũng không phải là đóa cúc vàng lúc nào cũng rực rỡ trong nắng mai. Mà tôi chỉ là một cây xương rồng gai góc trong sa mạc cằn khô, hay một loài cỏ dại nhỏ bé bên vệ đường, nhưng sa mạc càng cằn khô, thì xương rồng càng gai góc, cỏ dại càng bị dẫm đạp, nó càng vươn mình lớn mạnh.
    22 tuổi ?" tôi vẫn vững vàng bước tiếp vào cuộc đời?.
  9. huongnhu4

    huongnhu4 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    61
    Hép py bớt đề fo yu!
    Chị, vẫn đọc những bài viết của chị. ở box này. Gần đây là ở box VT. Thấy chị vững chãi, bản lĩnh.
    Cứ nghĩ chị đã nhiều tuổi lắm. Nào ngờ cũng chỉ đội trên đầu chừng ấy tuổi như Hnhu. Chị còn nhỏ ngày hơn vì Hnhu ra đời đúng mồng Một tết!
    Hì, không gọi chị nữa!
    Nhưng khâm phục chị lắm.
    Trong khi HNhu chỉ là con mèo ốm o bịnh hoạn, thì chị lại hết sức giỏi giang trong cuộc sống , trong mắt Hnhu.
    Mừng sinh nhật chị ( lại gọi chị ), Hnhu chúc bạn hết đau lưng, hết gặp những điều xui xẻo, mau về cùng người thân.
    Yêu bạn. Thân ái!
  10. Astronaut

    Astronaut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2005
    Bài viết:
    5.555
    Đã được thích:
    1

    Feels like home - Brother Bear
    Ko làm 1 cái gì, chán, mệt, làm chả làm, học chả học, mấy hôm nay thật là mệt mỏi. Ngủ, ngủ và ngủ, lắm thứ để học, lắm việc để làm, mà cứ chán và mệt thế này...

Chia sẻ trang này