1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Truyện 1 chữ cái

Chủ đề trong '1983 - Hội Ỉn Sài Gòn' bởi bup_be_o_tinh_yeu, 28/03/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0
    Truyện 1 chữ cái

    xin bà con ủng hộ topic này , cùng viết nên những câu chuyện bắt đầu = 1 chữ cái thật hay, thật vui nhộn
    lẽ ra búp bê phải viết 1 bài khai trương trước nhưng thấy vốn từ kém cỏi nên xin miễn cho , sẽ bù lại sau này hen , hì hì ...

    [​IMG]
  2. Lac

    Lac Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/06/2001
    Bài viết:
    656
    Đã được thích:
    0
    Lắc lên lầu lấy lưỡi lam, lấy lộn lưỡi liềm , Lắc lên lầu lấy lại . Lắc lo liếc Looking lẳng lơ, lưỡi lam làm lủng lưỡi Lắc , Lắc la làng la lối , lắm la lắm lét , lo lắng ... ( từ từ nghĩ tiếp )
    I can be your hero but... I need to eat first...yummy...yummy
    When u have no light to guide u and no one to walk besides u , I will come to u
  3. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0
    búp bê bự, bụ bẫm but bùi bụi ... buồn buồn búp bê binh bạn bar bốp bốp ... ( để nghĩ tiếp )
    [​IMG]
  4. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0

    Tuấn trai tơ, trắng trẻo, thích tiểu thư Trần thị Thuỳ Trang.
    Tối trăng tròn trùng trục treo trên trời. Tuấn tới tầng tư tán Trang. Trang tình tứ tiếp Tuấn. Tợp tách trà, Tuấn tâm tình:
    - Tuấn thích Trang. Tuấn thấy Trang thật tuyệt.
    Trang thẹn thùng:
    - Thật tình Trang tầm thường thôi. Tuấn thấy Trang tuyệt thì Trang thật thẹn thò.
    Tuấn tưởng thật tới tấp tràn tới:
    - Tuấn thật tình thích Trang. Trang tuyệt thế thì Tuấn thích tuyệt thế. Trang tầm thường thì Tuấn thích tầm thường, thế thôi.
    Trang thoáng thấy tưng tức. Tuấn thiếu tinh tế tối thiểu, tỏ tình thật trắng trợn. "Thật thà thế thì thôi". Trang tức thì to tiếng:
    - Trang từ Tuấn. Từ tháng tư tới tháng tám! Tiễn Tuấn!
    Thất tình, Tuấn thất thểu tìm tới Thắng.
    Thắng thẽ thọt:
    - Tính Trang thích tinh tế, tính Tuấn thì thô thiển, tỏ tình thì Tuấn tất thua. Tuấn từ từ tiến tới Trang thì tốt. Tuấn thử tìm thứ thật trí tuệ tặng Trang. Tuấn thử tìm thơ tặng Trang, Trang thích thơ tình toàn T; thử tìm truyện tặng Trang, Trang thích truyện trinh thám toàn tập.
    (st)
  5. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0

    Cô Châu, con cưng của cụ Cả Cầu. Cụ Cả có cất cái chòi cạnh cửa Cổ-Chiên. Cứ chiều chiều, cô Châu chạy chơi cùng con chó cò của chị Chín, con của cụ Chúc, cậu của cô Châu.
    Cô Châu cỡ chẵn chín, cũng có chút cà-chớn, cô chuyên chơi chuyện cắc-cớ. Cô chọc con chó, cô cầm cái củ cải, cô chìa cho con chó, con chó chồm chồm chực cắn cái củ cải.
    Cô Châu chỉ cù-cưa cú-cứa chơi chứ chẳng chịu cho con chó cắn cái củ cải. Cô Châu cất cao cái củ cải. Cô Châu cất củ cải, con chó cáu, con chó chồm chực cùng cô Châu. Cấu cùng cực, cuối cùng, con chó cắn cô Châu. Con chó cắn cái cần cổ, cắn cái cùi chỏ cô Châu. Cô Châu chạy, cô cầu cứu: ?cấp cứu, cấp cứu!! chó cắn, chó cắn!!?.
    Chợt có Cậu Chương câu cá cạnh cái chòi của cô Châu, cậu Chương cấp-cứu; cậu chở cô Châu chạy chữa. Chẳng có cậu Chương cứu, chém chết cô Châu chẳng cùi cái chân chắc cũng cụt cái cùi chỏ.
    Cậu Chương, con cuối của Cụ chín Cúc. Cậu Chương chịu chải-chuốt, có chút của cải. Cậu Chương cũng cắc-cớ, cũng có chút cà-chớn, ?ochịu chơi chứ chẳng chịu chi?. Cậu Chương keo kiết kẹo kéo có chứng chỉ, cậu Chương có cốt cách của các công-chức cao-cấp. Cậu Chương cố chấp, cau-có, chẳng chửng-chạc. Cậu Chương câu cá, cá cắn câu, cậu cười cười, cợt cợt, chừng cá chẳng chịu cắn câu, cậu cáu, cậu chưởi: ?ocha con cá, cá cà-chớn!?.
    Còn cô Châu, cô chưa chồng cũng chẳng có con cái chi. Cô cũng chịu chơi chút chút. Cô cần-cù, chịu cực, cũng chịu chải chuốt. Chính cái cung cách chịu chơi cùng chịu chải chuốt của cô Châu cảm kích cậu Chương. Cậu Chương cực-kỳ kết cô Châu.
    Cứ chiều chiều, cậu Chương kiếm chuyện câu cá chứ cậu chẳng cần cá, cậu cốt cạnh cô Châu, chỉ cần có cô. Cậu cố kiếm cách chài cô Châu. Có cô Châu, cậu Chương cười chúm-chiếm.
    Cậu Chương cười cùng cô Châu, cô Châu cũng cười cong-cớn cùng cậu Chương, cái kiểu cười của các cô chịu chơi. Cậu Chương cứ kiếm chuyện con cà con kê cùng cô Châu chứ chẳng chịu chăm chú câu cá.
    Cô Châu cũng có cảnh cáo cậu Chương. Cậu Chương chỉ cười chứ cậu chẳng care. Cậu còn chê, cậu cau-có cùng cô Châu: ?oChuyện của Chương, Châu chớ có chen, chớ cà chớn, cà cháo, coi chừng Chương chém!?. Chừng cơn cáu cao, cậu còn kêu cô Châu: ?ocái con... chồn cái!?.
    Cô Châu cự cậu Chương, cậu Chương càng cau-có cùng cô Châu, cậu Chương chọc cô Châu. Cậu cố kiếm chuyện chim chuột, kiếm cớ chung chạ cùng cô Châu.
    Có chiều, chờ cho cô Châu kẹt công chuyện, cậu Chương cầm cái cưa, cưa cái chốt cửa của cái chòi của cô Châu kêu ?ocà-cót, cà-két?. Cậu Chương cố cạy cửa cái chòi cô Châu. Cậu chen cái chân, chống cái cùi chỏ, cậu Chương cố chui cái cổ cụt của cậu chêm cái cửa, chớ cho cô Châu chạy.
    Cô Châu cuống-cuồng, cô chụp cái chổi chà chống cự. Cô Châu cầu cứu. Cô càng kêu cứu, cậu Chương càng cộc. Chẳng chịu chần chờ, cậu Chương chọt cái chân, chận cứng cái cổ của cô Châu. Cậu cố công kiếm chút cháo. Cô Châu càng cục-cựa, cậu Chương càng kẹp cứng, cậu cố cưỡng chiếm cô Châu cho kỳ cùng. Cậu Chương còn kêu: ?oChâu, Châu, cố chiều cậu chút, cưng!?. Cô Châu chu-chéo, Châu cáu: ?oChịu chết chứ Châu chẳng chịu cái kiểu chơi cha của cậu?.
    Cô Châu càng chu-chéo, cậu Chương càng cười cười. Cô Châu cào, cô cấu, cô cắn. Cô chồm cái chân, chận cái chỗ... của cậu Chương. Cậu Chương cạp cổ cô, cô co cổ, chẳng cho cậu Chương cạp. Cậu Chương cố công cởi cái cúc của cô Châu. Cô Châu cuống-cuồng, cô chụp cái chiếc chiếu cuốn chặt cứng, che các chỗ cần che, chẳng cho cậu Chương cởi cái cúc của cô.
    Cô Châu chẳng chịu cho cậu Chương chơi cái kiểu kỳ-cục, cứ cố cưỡng chiếm cô Châu, chẳng cần cô Châu chịu. Cô Châu còn kêu: ?oCậu Chương, cậu Chương, cậu có cơn cà-chớn cũng có chừng, chớ chơi cái kiểu cắc-cớ, Châu chẳng chịu!?. Cô Châu cuống-cuồng, cậu Chương kẹp cổ, chòi chưng, kèm cứng cái cẳng cô Châu. Cô Châu kêu: ?oCậu Chương, cậu Chương, Châu chưa có chồng, cậu chơi cắc-cớ, chơi kỳ-cục, Châu có chửa, có con, công chúng cười chê Châu, chắc Châu chết!?.
    Cậu Chương chẳng chịu cho cô Châu kêu cứu, cậu còn kêu: ?oChừng Châu có con, Chương chu cấp cả Châu cùng con của Châu. Chương chịu chơi, chẳng có care!?.
    Cuối cùng, chẳng còn cách chi, cô Châu chỉ còn cách cam chịu. Chờ cho cậu Chương chán chê, cô Châu chụp cái kéo, cô cắt cái ?ocái chìa, cái chỉa? của cậu Chương kêu cái ?ocụp?. Cậu Chương kêu chí-chóe: ?oChết, chết Chương. Cầu cứu, cầu cứu!!?. Cô Châu cười: ?oChừa chưa? Cậu cà-chớn, chưa chừa, Châu cho chừa. Chết cứ chết, kêu cứu chi cho cực?.
    Cuối cùng, cậu Chương chẳng còn cách chi, cuối cơn cầu cứu, cậu chỉ chống cằm, cam chịu.
    Công chúng chê cậu Chương, cười cô Châu. Công-chúng cùng ca:
    ?oChơi chi cái cách kiêu-căng,
    Cần chi cái chuyện chiếu chăn cấp-kỳ.
    Cuối cùng, cũng chẳng còn chi
    Còn chăng, chỉ cái ?ocu-ky? chán-chường?.
    (st)

Chia sẻ trang này