1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Truyện cổ tích _Cảm nhận của tôi

Chủ đề trong 'Thái Phiên Community' bởi aodai_xinhxinh, 30/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Sweet_Like_Chocolate

    Sweet_Like_Chocolate Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    863
    Đã được thích:
    0
    cũng chả hiểu nữa......
    Tôi yêu anh đến nay chừng có thể Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai Nhưng không để anh bận lòng thêm nữa Hay hồn anh phải gợn bóng u hoài
  2. vnesmartweb

    vnesmartweb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    951
    Đã được thích:
    0

    thời thế tạo anh hùng mà
    quan trọng là lúc mình xuất hiện và thời điểm để mình toả sáng, có người biết nắm bắt những cơ hội, có người không
    theo như bài của nokia, nếu như Chử Đồng Tử nhà không nghèo, nghèo đến nỗi không có cái khố để mặc, thì làm gì đến nỗi phải chui xuống cát để trốn cơ chứ, mà không chui xuống cát thì làm sao có cơ hội được nhìn công chúa tắm, rồi được lấy công chúa mà làm vua một nước...
    cũng như chuyện của Chử Đồng Tử, chuyển của Tử Đồng Chử, nhà rất giàu, sau khi nghe được chuyện của Chử Đồng Tử thì ghen tức và cũng muốn được làm vua, nghe tin con gái công chúa nước bên cạnh cũng thường hay ra sông tắm. hôm đó, Tử Đồng Chử cũng chẳng mặc gì, vùi mình xuống cát, định đợi lúc công chúa đang tắm thì chồi lên. được một lúc, nghe tiếng nước chảy, Tử Đồng Chử vớ bở tưởng chồi lên thì nhìn thấy ngay người hầu của công chúa đang đổ nước vô bô để chuẩn bị cho công chúa tắm. cô người hầu thấy có người lạ bèn hét to lên, quân lính ập vào và bắt ngay Tử Đồng Chử... chuyện sau chắc thế nào các bạn cũng biết.
    thế đó, quan trọng là con người ta có biết đón nhận lấy cơ hội khi nó đến và chờ đợi cơ hội khi nó chưa đến hay không !
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ, Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư.
     
  3. Sweet_Like_Chocolate

    Sweet_Like_Chocolate Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    863
    Đã được thích:
    0
    đã đành là như vậy, nhưng quan trọng hơn là người ta có nhận ra cái cơ hội đó không, hay là khi cái cơ hội đó qua rồi mới nhận ra và cảm thấy hối tiếc hả anh??????
    Tôi yêu anh đến nay chừng có thể Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai Nhưng không để anh bận lòng thêm nữa Hay hồn anh phải gợn bóng u hoài
  4. 11a8

    11a8 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    nếu đã chót bỏ qua cơ hội thì phải tạo mọt co hội mới chư
    cớ sao phải hối tiếc
    phải tự tin vào chính mình chứ lại
    giá trị đảo lộn hết cả
    chả biết đâu mà lần
  5. XauXiDangGhet

    XauXiDangGhet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2002
    Bài viết:
    1.817
    Đã được thích:
    0
    đúng là phải biết tự tạo cơ hội cho bản thân...nhưng mà cái cơ hội trong truyện cổ tích nó ....cổ tích quá.........làm rì có cái cơ hội nào đáng giá ngàn vàng như vậy và làm rì có nhiều cơ hội trời cho như vậy cơ chứ?
    em biết tim em quá dại khờ
    trót trao tim mình cho kẻ ngơ
    1 mai ở nơi phương trời ấy
    anh biết ko anh em vẫn chờ
  6. nokia2910

    nokia2910 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/03/2002
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Thế nào là cơ hội
    Buồn cười quá ,thế là mấy thằng dân đen nghèo nghèo ,vô học đều phải đi tìm cơ hội kiểu ấy à ?
    Có chú nào coi việc rình con gái tắm là cơ hội không ?
    Hãy thực tế hơn đi ,bây giờ chúng ta khác ngày xưa nhiều lắm .Ông bà ta ngày xưa viết những câu chuyện thế này thảo nào mà không sống khổ ,nghèo mạt rệp chứ .
    [​IMG]
  7. aodai_xinhxinh

    aodai_xinhxinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    1.354
    Đã được thích:
    0
    cái việc rình rình ấy chỉ cho truyện cổ tích thôi mà,chứ bây giờ mà có cái cơ hội đấy là chàng trai đóng khố teo ngay
    Nhưng mà cũng lạ thật,1 tên nghèo mạt rệp như Chử Đồng Tử chẳng được học hành gì mà cũng làm vua là thế nào nhỉ? Các cụ mơ ước kiểu gì kì cục thế hả giời,
    fanta là chai nước cam - em chỉ biết uống chứ ko biết làm
    Hạnh fanta
  8. em_gai_labatvi

    em_gai_labatvi Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/11/2003
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    he he tai hanh khong biet thoi chu chu dong tu dep trai lam nen cong chua tien dung moi say tinh day chu hi hi nha ngheo mat rep nhung dep trai thi gai van theo dai dai vi du trong quoc song rat nhiet ha hong biet sao truyen co cung duc ket tu kinh nghiem cuoc song cua ong cha ma sao lai boi bac the he he
  9. XauXiDangGhet

    XauXiDangGhet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2002
    Bài viết:
    1.817
    Đã được thích:
    0
    thế Hạnh có nhớ cái chuyện rì mà có cái câu : ai mua hành tôi thì thương tôi mí ko ?.....chả biết các cụ tưởng tượng thế nào nữa.............vô lý....hết sức vô lý.......thà đọc '' Thần đồng Đất Việt '' còn hay hơn.........
    em biết tim em quá dại khờ
    trót trao tim mình cho kẻ ngơ
    1 mai ở nơi phương trời ấy
    anh biết ko anh em vẫn chờ
  10. vnesmartweb

    vnesmartweb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    951
    Đã được thích:
    0

    trong lịch sử 4000 năm của dân tộc việt nam ta, thử hỏi đã có được mấy ông vua giỏi. đa phần là những tên vua chẳng ra vua, suốt ngày ăn chơi đú đởn.
    nhân dân xưa mơ ước có một ông vua theo kiểu nông dân, hiền lành, và vì trước đây là nông dân mà có thể hiểu được những nỗi khổ của nông dân mà đồng cảm với họ ....
    có thể đó là mục đích mà đưa nhưng anh chàng nông dân lên làm vua.
    Sông phù du chảy vào dòng thiên cổ, Tình bất tử chảy trong nỗi tương tư.
     

Chia sẻ trang này