1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Truyện cổ tích cách tân

Chủ đề trong 'Những người thích đùa' bởi t, 02/12/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Truyện cổ tích cách tân

    Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn​

    Ngày xửa ngày xưa, tại xứ sở nọ, có một vương quốc thịnh vượng và thanh bình. Mùa đông năm đó, tuyết rơi trắng như bông. Hoàng hậu của vương quốc ngồi đan bên cửa sổ...

    "Ái dồi ôi" - Bổng hoàng hậu kêu thất thanh và vứt mạnh kim đan ra phía trước. Bà bị kim đâm vào tay. Cũng phải thôi, vì từ bé đến giờ, sống trong nhung gấm, người hầu kẻ hạ xung quanh, có bao giờ phải đan đâu. Bà đau, đau lắm. Một giọt máu từ tay bà rơi xuống tuyết, tuyết phủ che mất. Một giọt nữa, lại bị tuyết che. Tức mình, bà nặn máu cho ra. Máu hoà xuống tuyết, đỏ lòm. Hoàng hậu liền ước : ?oSau này mà có một người con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun thì sướng nhờ?. Nghĩ vậy, bà mỉm cười, và kéo vua cha vào phòng ngủ...

    Chín tháng sau, hoàng hậu sinh được một cô con gái giống y như mong ước. Da cũng trắng như tuyết, môi đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun, và răng thì vàng khè. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang. Bạch Tuyết vừa được sinh ra thì bà mất, hưởng thọ 35 tuổi và an táng tại quê nhà.

    Một năm sau, vua cha lấy vợ mới. Bà này đẹp, nhưng kiêu. Ngày nào bà cũng soi gương và hỏi:

    ?oGương kia ngự ở trên tường.
    Nước ta ai đẹp được dường như ta.
    Ta là hoàng hậu kiêu sa.
    Gương mà nói xấu là ta đập liền?. ​

    Gương đành trả lời: ?oThưa hoàng hậu, hoàng hậu đẹp nhất trần đời?. Nghe vậy, hoàng hậu sướng rơn.

    Bạch Tuyết càng lớn càng xinh đẹp, nhất là khi nàng không cười. Mỗi bước chân nàng đi, hoa trái như tươi hơn, chim chóc như hót hay hơn, và không gian tràn ngập tiếng vui cười. Năm lên bảy, Bạch Tuyết bắt đầu đẹp hơn hoàng hậu, giờ đã bước vào tuổi lục tuần.

    Vào một ngày nọ, như thường lệ, vừa tỉnh giấc, hoàng hậu hỏi ngay gương thần. Nhưng lần này, gương đã trả lời: ?o Xưa kia bà đẹp nhất trần. Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn?. Nghe gương trả lời, hoàng hậu giận tím người. ?o Này thì đẹp này, này thì đẹp này?, hoàng hậu vừa gào, vừa đập bôm bốp vào gương. Đập chán, bà liền cho gọi người thợ săn giỏi nhất của vương quốc đến và ra lệnh: ?oNhà người hãy đem con Bạch Tuyết xấu xí vào rừng, treo nó lên cành cây, và moi tim gan của nó về đây cho ta xào cần tỏi. Mau!?.

    Người thợ săn vâng lệnh và đem Bạch Tuyết vào rừng. Khi ông rút dao ra, Bạch Tuyết liền khóc lóc thảm thiết:

    ?oBác tha cho cháu bác ơi
    Cháu xin ở lại rừng chơi suốt đời
    Bác về nói với bà ta.
    Bác vừa giết cháu chẳng tha cho về.
    Tim thì bác mổ lợn xề.
    Gan, bác bắn hoẵng mang về lập công?. ​

    Động lòng, người thợ săn tốt bụng liền thả cho Bạch Tuyết chạy đi, rồi ồng quay trở lại lâu đài với bộ lòng lợn trên tay...




    Được t sửa chữa / chuyển vào 01:39 ngày 03/12/2003

    Được cafedang2008 sửa chữa / chuyển vào 15:27 ngày 27/06/2004

    Được cafedang2008 sửa chữa / chuyển vào 08:40 ngày 12/08/2004
  2. maiyennhi84

    maiyennhi84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Trước hết xin mời t cốc bia gọi là làm quen Trăm phần trăm nhé! Tôi đã đọc câu chuyện của bạn, rất hay đó. Tôi có thể nhờ bạn một chuyện được ko? Bạn ko để lại địa chỉ email nên tôi ko thể mail cho bạn được, đành fải nhờ vả bạn công khai trong box vậy. Địa chỉ mail của tôi là be_bu_lonesome@yahoo.com. Bạn có thể mail cho tôi càng sớm càng tốt được ko? Tôi rất muốn hỏi đôi điều xung quanh câu chuyện của bạn. Tôi chờ mail của bạn đó. Thanks in advance!
  3. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Lại nói về Bạch Tuyết. Được người thợ săn thương tình, cô chạy một mạch không thèm ngoái lại vì sợ ông đổi ý. Cô cứ chạy, chạy mãi. Thú rừng gào rú xung quanh cô. Gai rừng cứa khắp người cô. Không biết cô đã phải đau đớn thế nào, chỉ biết rằng sau này thì thân thể cô chằng chịt sẹo.
    Chán nản, Bạch Tuyết bắt đầu khóc. Cô khóc thương người mẹ quá cố. Cô khóc giận người cha nhu nhược. Cô khóc hận mụ dì ghẻ độc ác. Và cuối cùng, cô khóc vì sợ. Không sợ làm sao được, khi bầy thú hoang chạy xung quanh cô cứ liếm mép quèn quẹt. Cô cứ chạy như vậy không biết đã bao xa, vượt qua bao con suối, leo qua bao ngọn đồi. Thế rồi, đến lúc tưởng chừng như tuyệt vọng nhất, bỗng trước mắt cô hiện ra một ngôi nhà nhỏ. Mừng rơn, Bạch Tuyết hét to: "Y.a.h.o.o!!!!!!!, sống rồi".
    Từ từ, thận trọng, Bạch Tuyết tiến lại gần ngôi nhà. "Cộc... Cộc...Cộc", cô gõ cửa. Không có tiếng đáp lại. "Kịch...Kịch...Kịch", Bạch Tuyết gõ to hơn. Không gian vẫn im lặng như tờ. "Uỳnh...Uỳnh... Uỳnh", lần này, lấy hết sức bình sinh, Bạch Tuyết mắm môi mắm lợi đạp cửa. Chỉ có tiếng ẳng của một con chó hoang giật mình kinh hãi. Bạch Tuyết thử đẩy cửa. "Xời, thế mà cứ tưởng là có khoá", cô nói thầm vì cửa mở toang. Trước mắt cô hiện ra một cảnh tượng kỳ thú mà có nằm mơ cô cũng chẳng bao giờ hình dung ra được. Đồ vật trong nhà, cái gì cũng bé tẹo, mà loại nào cũng có 7 thứ...
    Trong khu rừng này, không có một bóng dáng người qua lại, ngoại trừ 7 người đàn ông tí hon, hay còn gọi là 7 chú lùn. Thường ngày, cả 7 chú lùn đi làm từ sáng sớm, sau khi đã chuẩn bị cơm nước đầy đủ cho bữa tối. Họ làm cửu vạn tại một thị trấn cách đó không xa. Hôm nay, họ về muộn hơn thường nhật. Từ xa, cả 7 chú đã nhận thấy nhà mình có điều gì khác lạ so với mọi ngày. Cửa giả thì mở toang. Khói thôi toả lên từ mái bếp. Và chao ôi là thú dữ đứng xếp hàng trước cửa. Bước vào căn phòng, sự xáo trộn đầu tiên đập vào mắt các chú lùn là bàn ăn của họ.
    " Ai đã uống chút nước của tôi vậy?" Chú lùn thứ nhất kêu to.
    " Còn ai đã dùng chút cơm của tôi?" Đến lượt chú thứ hai ngạc nhiên.
    " Ai đã ăn chút rau của tôi?" Chú lùn thứ ba thốt lên
    " Và ai đã xơi hết thịt của tôi?" Cuối cùng chú thứ bảy cất tiếng.
    Cả bảy chú lùn đứng đưa mắt nhìn nhau. Vậy là tối nay phải ăn mì tôm rồi. Bỗng một chú hét lên: " Phòng ngủ của tụi mình đang có người trong đó". Không ai bảo ai, tất cả cũng lao vào. Và cũng không ai bảo ai, tất cả đều dừng lại trước cửa.
    " Chả phải em sợ đâu, nhưng anh là anh cả, anh vào trước đi, bọn em đứng ngoài cảnh giới". Chú thứ bảy nhìn anh trai, đồng thời đẩy mạnh anh vào phòng...
    (còn tiếp)
    t@
  4. BlackGirl83

    BlackGirl83 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/12/2001
    Bài viết:
    211
    Đã được thích:
    0
    Cho em mạn fép kể tiếp câu chuyện thú vị của anh t
    Người anh cả bị đẩy mạnh 1 cái vào fòng , rồi sau đó sững sờ mất vài giây .Anh kêu lên đầy fấn khích:
    "Ui! chu choa là đẹp , Gớm !con gái nhà ai mà beautyful dã man "
    Mấy anh lùn fía sau nhao lên "Đâu đâu đâu , cho xem cái"
    Cả hội ùa vào fòng nghiêng ngó chỉ trỏ
    "Cái mũi giống Brit "_1 anh nói
    " Cái mồm giống Madona "_cậu út nói
    " Anh thì anh thích mái tóc nhất , nó làm anh nhớ đến dòng sông Tô Lịch ở gần nhà bọn mình hồi xưa ý, híc híc híc"_anh cả nói trong làn nước mắt.
    Đúng lúc mọi người đang " theo dòng lịch sử" thì ...
    "Tim lợn , gan hoẵng! tim lợn ,gan hoẵng.."
    7 chú lùn giật mình , 7 chú đâu có biết nàng Bạch Tuyết của chúng ta đang hồi tưởng đến vụ " ám sát hụt" của mình và những phút giây hãi hùng 1 mình đơn chiếc xuyên rừng chạy trốn của cô.
    1 chú nhanh nhẹn trèo lên giường , khẽ kéo chăn ra , rồi cúi người thấp dần dần ,nhẹ nhàng chạm tay vào... vai cô gái .. hét lớn " CÔ LÀ AI"
    Thật l;à khổ thân cho BT , nàng giật mình bừng tỉnh , sau 1phút tỉnh ngủ , nàng hét to
    "Úi tròi ơi , con cái nhà ai mà bé tẻo tèo teo thế này"
    Ngươì anh cả thay mặt tất cả 7 anh em nói chuyện với BT. Sau khi nghe Bt kể về hoàn cảnh đáng thương của mình, & chú lùn quyết định cho BT tá túc ở nhà các chú thoải mái đến khi nào .. lấy chồng thì thôi.
    Và cuộc sống êm ả cứ trôi qua , BT ngày ngaỳ ở nhà làm .. Ô_sin cho các chú ,còn các chú thì vẫn đi làm cửu vạn ở làng bên.Nhưng cái gì đến cũng fải đến ........
    (CÒn tiếp)
    BlackGirl BlackGirl BlackGirl
  5. xnogard

    xnogard Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    hehe, truyện của bác t hay thật, tui cũng xin tóm tắt mấy truyện cổ tích của như vầy :
    Nàng bạch tuyết và 7 chú lùn : Nàng bạch tuyết dạt nhà ra đi, gặp chàng hoàng tử ---> cưới nhau. Hết !
    Công chúa ngủ trong rừng : Công chúa bị phù phép ngủ trong rừng, hoàng tử đến hôn cho 1 phát, công chúa giật mình tát lại 1 phát ---> cưới nhau. Hết !
    Lọ lem : Lọ lem gặp hoàng tử ----> cưới nhau. Hết !
    Hoàng tử cóc : Công chúa hôn con cóc, -----> cưới nhau. Hết !
    Truyện nào cũng thế mà sao hồi bé mình thích đọc truyện cổ tích thế nhỉ ? : D
     
  6. sacados

    sacados Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Đã nhiều năm trôi qua kể từ lần đầu tôi nghe bà nội kể chuyện cô bé Lọ Lem. Và bây giờ Lọ Lem đương nhiên không còn là một cô bé nữa. Nàng giờ đã là một bà lão run rẩy ở cái tuổi 75 gần đất xa trời này. Hoàng tử chồng nàng đã qua đời cách đây mấy năm để lại nàng cô quạnh trên cõi đời. Nàng đang ngồi trên một chiếc ghế bành cũ, mắt lơ đãng nhìn lũ tôi tớ đi lại trong toà lâu đài rộng mênh mông. Trên cặp đùi nhăn nheo vẫn là chú mèo đi hia, con vật trung thành mà nàng nuôi từ bé. Nàng đang an nhàn sống nốt chuỗi ngày tàn. Bỗng một ánh chớp loé lên, bà tiên đỡ đầu xuất hiện với nụ cười tủm tỉm trên môi. So với 60 năm trước thì bà chẳng hề già đi bao nhiêu (tiên mà lị).
    Mẹ đỡ đầu thân mến, đã bao năm mẹ đi đâu mà không trở lại thăm con. Sau một phút ngỡ ngàng Lọ Lem thốt lên vui sướng. Lọ Lem yêu dấu, kể từ lần cuối ta gặp con, ta vẫn biết con đã sống một cuộc đời ngập tràn sung sướng. Giờ đây con còn có điều ước gì nữa không? Ta muốn hoàn thành nốt vài tâm nguyện với con.
    Suy tính một lát, LỌ Lem trả lời:
    Con muốn trở thành người giàu nhất thiên hạ.
    Tức khắc chiếc ghế bành dưới mông biến thành màu vàng. Vàng ròng đấy các bạn ạ.
    Cảm ơn mẹ đỡ đầu. Lọ Lem sung sướng đáp.
    Đó là điều đơn giản nhất mà ta có thể làm được cho con. còn bây giờ hãy nói cho ta xem điều ước thứ hai.
    Lọ Lem cúi đầu ngẫm nghĩ và bắt gặp đôi vú chảy xệ của mình.
    to be continued
  7. sacados

    sacados Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Cả quyết nàng đáp nhanh:
    Con muốn được trẻ và đẹp như xưa. Tức thì Lọ Lem thấy hình hài mình dần biến đổi. Vú căng da mượt và những cảm xúc thầm kín mà từ lâu nàng lãng quên từ từ tràn dâng trong cõi lòng.
    Bà tiên đỡ đầu đánh thức nàng dậy từ cõi mơ hồ:
    Còn một điều ước cuối cùng?
    Nàng thẹn thùng liếc nhìn chú meogià tội nghiệp và nói:
    Con ước gì chú mèo biến thành một chàng trai đẹp nhất thế gian.
    Quá dễ, chú mèo lột xác biến thành một chàng trai trẻ lực lưỡng với cơ bắp của Hercule, đôi mắt gợn sóng hồ thu của Tom Cruise.
    Chúc mừng con và hãy vui vẻ với cuộc sống mới này. Bà tiên biến mất cũng vội vã như lúc bà đến.
    Sau vài phút sững sờ Lọ Lem và Catman bắt đầu nhìn nhau đắm đuối. Chàng trai từ từ tiến lại, ôm nàng trong vòng tay lực lưỡng của mình, phả vào gáy nàng những hơi thở nóng hổi và thì thầm:
    Bây giờ thì nàng có thấy hối hận vì đã thiến ta không??
  8. BuiCamVan

    BuiCamVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Anh t post nốt chuyện đi nào. Gớm bác om lâu thế ! Em cũng có một chuyện đi cop được, nhưng cũng bình thường thôi. Khi nào anh post xong chuyện này thi` em cho nó lên
    Yesterday is history.Today is a gift.That is why we call it the
     Present
  9. jumboy3300

    jumboy3300 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2003
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Chuyện hay lắm! Em rất khoái nhưng Anh có thể sửa chữa này đi được không:
    Nghĩ vậy, bà mỉm cười, và kéo vua cha vào phòng ngủ...
    chả lẽ bà HH này LL á?


    Thank You Anyway!
  10. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Cám ơn ku Phương cô nương đã tiếp phần 3 cho anh. Và còn chờ gì nữa mà không chơi nốt phần 4.
    To Jumboy3300: Chú quả thật tinh ý, chắc hẳn đã đọc rất kỹ câu truyện của tớ. Cám ơn nhiều nhé. Nhưng tớ không sai đâu, tuy có thể hơi tối nghĩa một chút. Ai cũng hiểu rằng tớ muốn ám chỉ đến nhà vua mà.
    Em Cẩm Vân: Sắp có trò vui cho em đấy, phục thù quả thêm lời thoại cho hình của em.
    Mời xem tiếp phần 3
    t@

Chia sẻ trang này