1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Truyện cổ tích cách tân

Chủ đề trong 'Những người thích đùa' bởi t, 02/12/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. beconthichdua

    beconthichdua Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    3.374
    Đã được thích:
    0
    bác T@ quên kết lại truyện Cám Tấm roài, làm em thấp thỏm chờ mãi thôi
  2. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Tấm Cám
    (tiếp theo và hết)​
    Mẹ con Cám đi rồi, Tấm bắt tay ngay vào công việc. Nhưng nhặt mãi, nhặt mãi mà vẫn không hết, Tấm lại khóc. Bụt hiện lên và hỏi: ?oLàm sao con khóc??, và rồi khi biết rõ câu chuyện, Bụt mới cười mà rằng :?Xời, tưởng gì, chuyện nhỏ. Ta sẽ cho chim của ta đến giúp con?.
    Ngay lập tức, chim của Bụt bay đến, sà vào thùng thóc. Tấm thích chí lắm. Có trong mơ cô cũng chẳng hình dung ra nổi, Bụt cho chim nhặt thóc giúp mình. Tiện thể, Tấm bê cả thùng hạt dẻ, nhờ chim bóc vỏ hộ...
    Trong chốc lát, mọi việc đã xong xuôi. Tấm hớn hở vì sắp được đi trảy hội. Nhưng khi nhìn mình trong gương, Tấm lại khóc. Bộ váy yếm duy nhất dì ghẻ cho cô mặc từ ngày này qua ngày khác, từ mùa đông sang mùa hè, giờ chẳng khác gì bikini 2 mảnh. Và đôi guốc cao gót, giờ trông y hệt đôi guốc mộc. Tấm khóc to lắm. Một phần vì cô tủi, và phần nhiều cốt để cho Bụt nghe thấy.
    Và Bụt đã nghe thấy thật. Làm Bụt như làm dâu trăm họ, thấy có tiếng khóc ở đâu là phải xuất hiện nơi đó, trừ nhà hộ sinh. Bụt đến chỗ Tấm, và cố gắng cất giọng ngọt ngào: "Lại chuyện gì nữa đây???". Sau khi nghe Tấm kể lể sự tình, Bụt mới bảo Tấm:"Con đào những cái lọ đã chôn ngày trước lên, thì muốn quần áo đẹp thế nào cũng có, toàn Versace không hà". Nói xong, Bụt biến mất luôn. Kể từ đó, không ai còn thấy Bụt nữa xuất hiện lần nào nữa trên giang hồ và nghe đâu, ông đã nằng nặc xin chuyển công tác...
    Nghe lời Bụt, Tấm đào tung cả ngôi nhà vì chẳng nhớ lần trước đã chôn lọ ở đâu. Cuối cùng, cô cũng đã tìm thấy chúng. Nào thì áo, nào thì quần, nào thì giày, và còn cả một con ngựa. Tấm đóng bộ gọn gàng, nhảy lên lưng ngựa và phi thẳng đến nơi trảy hội. Lúc đi ngang qua cầu, táy máy thế nào, Tấm rơi một chiếc giày xuống hồ. Loay hoay mãi mà không vớt lên được, Tấm tính khóc. Nhưng rồi sợ rằng sẽ đến muộn giờ trẩy hội nên Tấm mặc kệ, nhảy lên lưng ngựa và tiếp tục thúc ngựa phi nước đại.
    Đến nơi, đúng lúc nhà vua đang mở cuộc thi kén vợ. Ai ướm vừa chiếc giày mà vua mang ra, người đó sẽ là vợ của vua. Điều lệ cực kỳ đơn giản, dễ chơi, dễ trúng thưởng nên ai cũng muốn thử vận may, trong đó có cả mẹ con nhà Cám. Vậy mà lạ thay, chẳng ai ướm vừa. Người ít nhất cũng rộng ngót một size. Tấm len lỏi chen vào. Cô nhận ngay ra giày của mình. Làm sao mà không nhận ra chiếc giày quá khổ. Tấm ngạc nhiên lắm. Thì ra ban nãy nhà vua đi ngang qua cây cầu, ngài đã vớt được chiếc giày của Tấm. Tấm bèn xin ướm thử và vừa khít. Nàng trở thành vợ của nhà vua từ đó.
    Thấm thoắt đã đến ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua cho nàng trở về nhà. Vừa đến nơi, Tấm đã bị dì ghẻ bắt trèo cau hái quả. Nàng bực mình lắm. Dù gì thì cũng đường đường là chánh cung hoàng hậu, vậy mà phải trèo cây cau. Nhưng rồi nghĩ đến nghĩa vụ làm con, nàng làu bàu vài câu rồi nghe theo lời của mẹ ghẻ, trèo lên cây và không quên cắp nách đôi giày đã đi vào lịch sử.
    Lại nói về mẹ con Cám, khi thấy Tấm đã ở chót vót trên ngọn cây, cả hai liền cầm rìu chạy ra mà mắm môi mắm lợi chặt gốc. Cây đổ ụp xuống ao khiến Tấm rơi xuống nước. Cho chắc ăn, mẹ con Cám gí điện xuống nước cho Tấm chết hẳn. Báo hại mấy trai làng đang tắm cách đó không xa cũng bị một phen điện giật. Thấy Tấm đã chết hẳn, Cám mới lấy quần áo của Tấm và mặc vào người rồi đi thẳng vào cung.
    Tấm chết đi hoá thành chim vàng anh. Nàng muốn bay vào cung lắm. Nàng muốn được nhìn thấy nhà vua hàng ngày. Nhưng nàng không dám. Không chỉ riêng nàng, tất cả loài chim trong vùng chỉ nghe đến tên nhà vua là đều bay mất dép. Chả là nhà vua đang tập bắn chim. Con vật xấu số nhất bị vua bắn chết mới chỉ cách đây mấy ngày bằng cả một băng AK. Nàng chỉ dám đến bên vua mỗi khi đêm về và hót cho vua nghe những điệu nhạc mà chính nàng cũng không thể hót lại được lần thứ hai. Thấy con chim lạ cứ quấn quít bên mình, một hôm vua hỏi: ?oVàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh chui vào ống quần/i]?. Nghe vậy, vàng anh bay vào ngay, và suýt chết ngạt trong đó...
    Từ ngày có vàng anh, nhà vua quên cả Cám mỗi khi đêm về khiến Cám tức lắm. Nó bèn sai quân lính bắt chim, vặt sạch lông vứt ra vườn. Từ đám lông ấy mọc ra hai cây soan đào. Vua thấy đẹp, bỏ chơi chim chuyển sang chơi cây. Cám tức mình lại sai chặt sạch cây trong vườn và lấy gỗ đóng thành khung cửi. Niềm vui chẳng trọn vẹn. Hôm sau suýt nữa thì Cám bị truy tố vì tội lâm tặc.
    Khung cửi hàng ngày phát ra tiếng kêu: ?oKẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt cho?. Điên tiết, Cám đốt thành tro và đem rải ra đường. Từ đám tro ấy lại mọc lên cây thị, và chỉ có duy nhất một quả...
    Lại nói về nhà vua. Từ ngày Cám về cung, nhà vua cảm thấy có điều gì lạ lạ. Vua sinh buồn phiền, ngày ngày dạo chơi khắp nơi cho khuây khoả. Một hôm, khát nước, vua đi qua quán của bà già nọ. Vua kêu hai cốc trà đá. Bà cụ mời vua miếng trầu. Thấy miếng trầu ngon sao giống của hoàng hậu têm ngày trước, nhà vua mới gặng hỏi, đồng thời xin bà miếng nữa...
    Thì ra một lần bà lão đi ngang qua cây thị, thấy có quả thị ngon, bà mới nói :?Thị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ăn chứ bà không ngửi?. Gọi mãi, gọi mãi mà thị không rơi, bà mới dùng dép ném. Thấy quả thị đẹp, bà lão mang về nhà để ngắm hàng ngày. Nhưng kỳ lạ làm sao, từ ngày có thị, mỗi lần bà lão đi ra khỏi nhà, khi quay về, nhà cửa lại gọn gàng sạch sẽ, cơm nước đầy đủ. Bà ngạc nhiên lắm. Bà kể cho mọi người nghe, và sau đó phải giấu biệt thị vì ai cũng muốn mượn. Rồi một ngày bà giả vờ đi ra khỏi nhà rồi sau đó quay lại, bà thấy trong quả thị có một người con gái nết na, xinh đẹp bước ra. Bà mừng lắm, chạy vội lại xé tan vỏ thị. Từ đó Tấm ở lại với bà lão.
    Khi vua hỏi, bà mới gọi Tấm ra. Hai vợ chồng nhận ra nhau, mừng mừng tủi tủi. Sau đó vua đưa Tấm về cung lại làm hoàng hậu.
    Gặp Tấm, thấy nàng xinh đẹp hơn xưa, Cám mới hỏi :?Chị Tấm ơi, chị làm thế nào mà đẹp thế??o. Tấm mới sai đào một cái hố sâu, bảo Cám đứng dưới để Tấm giội nước sôi xuống. Cám vui lắm. Vậy là nó lại sắp được đẹp như Tấm rồi. Cám cười rạng rỡ và không quên dặn Tấm phải đun nước thật sôi giội cho sướng...
    Cám chết, Tấm băm vằm xác Cám làm nghìn mảnh, nấu mắm rồi sai quân lính đóng chum dán nhãn Phú Quốc đem biếu dì ghẻ. Dì ghẻ đang ăn khen ngon, bỗng có con quạ đến kêu rằng: ?oNgon gì mà ngon, ăn thịt con có còn xin miếng?. Dì ghẻ giật mình, nhìn xuống đáy chum thấy đầu của Cám. Mụ kêu to ba tiếng rồi lăn đùng ra chết.
    Koheu​
  3. seamonster

    seamonster Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2004
    Bài viết:
    786
    Đã được thích:
    0
    Bụt của anh t chỉ giỏi tham ô, hối lộ .....và trêu gái thui nên mới bị đình chỉ công tác .....hi````
  4. mocoitinh

    mocoitinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Sự tích cây Thuốc phiện
    (Phỏng theo truyện Mai An Tiêm)​
    Ngày xưa, Đại Vương thứ XVIII có nuôi một đứa trẻ thông minh khôi ngô, đặt tên là Mai Chích, hiệu là An Tiêm.
    Nhờ gia đình giàu có sau khi học hết mẫu giáo bé, Tiêm được gửi sang Tàu du học. Sau 2 chục năm miệt mài đèn sách, Tiêm về nước với tấm bằng cử nhân Kinh tế khoa Quản trị kinh doanh đằng sau đóng dấu đỏ chót in hình Tôn Trung Sơn. Ngoài tấm bằng trên Tiêm còn thiết lập được một mạng lưới buôn lậu xuyên quốc gia Viet Nam, Tàu. Mặt hàng buôn bán của Tiêm thôi thì đủ loại từ chảo chống cháy, nồi cơm điện, main, chip vi tính cho đến các loại underwear xanh đỏ tím vàng..tất cả đều mang nhãn hiệu made in china.
    Khi về nước thấy Tiêm đã khôn lớn Vua mới gọi Tiêm lại và bẩu:
    Tiêm à, tau nay đã già rồi, dạo này trong người khó ở, cũng chỉ vì tửu sắc quá độ. Mày xem thế nào lấy vợ đê rồi tau nhường ngôi báu cho. Mấy hôm trước lão quan huyện Lưu có mời tau về nhà uống rưọu Ngọc dương, tau thấy con bé nhà lão kháu lắm. Thị tên là Manh, năm nay vừa tròn 14 mùa rau muống, tau trông có vẻ vãn còn zin lắm. Mày phải biết bây giờ bọn trẻ nó đua đòi sớm. Ở cái đất này tìm được hàng còn nguyên tem hiếm lắm con ạ..
    Tiêm nghe xong, suy nghĩ 1 hồi rồi nhẹ nhàng: Bẩm cha, chả dấu gì cha, hồi con còn du học bên tàu, xa nhà cô đơn, con đã cùng thị Hít sống thử với nhau như vợ chồng. Bây giờ, quả thực bỏ nàng con không nỡ.,bẩm phụ hoàng cho con cưới thị Hít.
    Vua nghe Tiêm thưa xong thở dài: Thôi thì bọn trẻ chúng mày bây giờ, có ngăn cũng không được, chúng mày muốn làm gì thì làm. Còn thị Manh, chanh cốm thế này bỏ uổng quá, mày không thích thì để tau cố cái thân già này vậy. Nói xong Vua xỏ chân vào đôi tổ ong đã úa vàng loẹt quẹt sang nhà quan huyện Lưu.
    Sau khi lập gia đình, với thế lực của Vua cha, Tiêm lao vào buôn hàng xuyên biên giới với số lượng ngày càng lớn. Hôm đó chả biết có phải mùng 1 ăn mực hay sáng bước chân trái ra khỏi cửa. Như thường lệ, Tiêm vừa ăn sáng xong đang ngồi bắn thuốc lào thì văng vẳng điệu nhạc Bản tình ca mùa đông. À thì ra là tiếng chuông di động của Tiêm. , Được tin đàn em cấp báo, số hàng 20 container quần lót phụ nữ bị Hải quan giữ lại tại cửa khẩ, tiêm tức quá chửi Đù má, nhét điện thoại vào cạp quần nhảy lên @ phi thẳng đến cung điện xin vào gặp nhà vua.
    Nhà vua đang ngồi trên long sàng nghe nhạc vàng thì Tiêm ở ngoài cửa chạy ào vào. Cha, cha không cứu con phen này thì con chết quá. Giọng Tiêm rền rĩ. Sau khi nghe Tiêm kể rõ đầu đuôi câu chuyện, nhà vua nhìn mặt Tiêm mà rằng:. Mày là thằng ngu. Ngu hiểu chưa. Thói đời trâu buộc ghét trâu ăn, con gà tức nhau tiếng gáy. Mày ăn cả 20 container quần lót mà không nhả cho nó được 1 cái. Ngu thì chết chứ bệnh tật đíu gì! Gào thét 1 lúc cho hả giận nhà Vua mới lên từ từ chỉ cho Tiêm chỗ này phải đi phong bì bao nhiêu, chỗ kia phải đi phong bì bao nhiêu...
    Chúng nó nói cấm có sai bao giờ Vạ ở mồm. Tiêm sau khi trót lọt chuyến hàng mới mở tiệc tụ tập đàn em ăn mừng thắng lợi lớn. Hôm đó Tiêm kéo đàn em lên liu (New Century). Tiêm bao trọn cả vũ trường, gái thì toàn toàn hàng tuyển, đàn em mặc sức sả láng. Cậy nhờ ơn Vua cha, nhưng Tiêm lại kiêu căng cho rằng tự sức mình tài giỏi mới gây dựng được sự nghiệp, chứ chẳng nhờ ai. Rượu ngà ngà say, hai tay ôm 2 em váy ngắn tận mông, Tiêm đứng giữa bàn tiệc tuyên bố: Thằng Tiêm này sống và làm việc tự lực cánh sinh chẳng phải nhờ cậy đến thằng đíu nào cả!. Lời nói này đến tai vua, vua nổi trận lôi đình. Ma ma nhà thằng Tiêm chứ! tau mà không cứu nó thì bây giờ nằm Chí Hoà rục xương. Bực mình với kẻ phản phúc, tối hôm đó Vua cho lính quằng mấy chai Remi vào nhà Tiêm rồi vu cho tội buôn rượu lậu. NGay sáng hôm sau vau cho đày cả nhà Tiêm ra Côn đảo. Thật là khôn dại tại miệng
    Muốn biết số phận Tiêm thế nào, cuộc sống trên đảo ra sao. Mời các bạn xem hồi sau sẽ rõ.
  5. toctem1982

    toctem1982 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/03/2002
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    sao lão mồ côi không viết tiếp nhẩy, sốt ruột wá roài đấy.....
  6. mocoitinh

    mocoitinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0

    ....Lại nói đến chuyện gia đình Tiêm khi bị đày ra Côn đảo. Vợ Tiêm, thị Hít đang sống trong cảnh ăn sung mặc sướng lo sợ sẽ phải chết ở ngoài cù lao cô quạnh, nhưng Tiêm thì bình thản nói: "Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta, việc đeó gì mày phải lo".
    Hai vợ chồng Tiêm sống hiu quạnh ở một bãi cát, trên hoang đảo. Không có điện, cái nồi cơm điện mà thị Hít lén đem theo trở thành vô dụng. Cái Phone đĩa thì hết pin, kẹt luôn cả CD Mỹ Tâm không sao lấy ra được. Điều làm Tiêm lo ngại nhất là bây giờ đã gần tháng sáu. Mùa Euro sắp tới. Không điện có nghĩa là những Raul, Zidance, Béc kam, những thần tượng của Tiêm sẽ chỉ còn là dĩ vãng...
    Một sớm ngày kia, Tiêm đang ngồi gật gù với bi thuốc lào cuối cùng của mình thì bất chợt có một con chim lạ từ phương tây bay đến đậu trên một gò cát. Chim nhả mấy hạt đen đen xuống đất, Tiêm chả biết là hạt đíu gì. Sẵn cái điếu cày đang cầm trên tay Tiêm ném một phát rõ mạnh về phía chim. **..lại trượt Tiêm làu bàu ngước mắt lên giời thì bộp 1 phát cả bãi phân to đùng rơi giữa mặt. Đúng là chó cắn áo rách.!
    Một thời gian sau, từ những hạt con chim lạ thả xuống mọc lên 1 cây khẳng khiu, cây nở hoa, màu sắc sặc sỡ, nom giống giống hoa Tuy líp, loại hoa mà hồi còn du học bên Tàu, thị Hít rất thích. Ngày đó Tiêm đã phải tốn mất gần chục bông mới cưa đổ được thị Hít. Nghĩ lại ngày hoàng kim của mình, Tiêm thở ra ngao ngán và càng cảm thấy uất hận vua cha. Càng nghĩ càng uất Tiêm rút dao găm ra xăm vào tay 2 chữ Hận Đời to tổ bố.
    Từ ngày lên đảo, có gói thuốc lào mang theo thì nay đến cả 1 sợi cũng không còn, vật quá Tiêm lùng sục khắp hòn đảo cứ cái gì xoăn xoăn, rối rối là thò tay vê thành bi cho vào điếu. Một hôm tình cờ đi qua chỗ cây lạ thấy bông hoa trước còn rực rõ là thế nay đã tàn. Lại thấy nhị hoa xoăn xoăn rối rối, không ngần ngừ Tiêm thò tay vào vê thành 1 bi cho vào điếu rít đến tóp cả má. Chiều hôm đó, thị Hít không thấy Tiêm về thì bổ đi tìm, đến gốc cây lạ thấy Tiêm nằm thẳng cẳng tay bắt chuồn chuồn mồm sùi bọt mép. Thị Hít sợ quá theo phản xạ thò tay vào túi định rút di động gọi 115 gọi cấp cứu. Sau không biết làm thế nào, thị ngồi ôm chồng hu hu khóc. Độ chừng khoảng thời gian tàn 1 điếu Vina, Tiêm lồm cồm bò dậy. Bây giờ thì trông Tiêm chẳng ai bảo là thằng Tiêm ngày mới lên đảo. Cái mắt thì hấp háy, tay chân múa may nói luyên thuyên 1 hồi, rồi thì hắn nhảy cẫng lên ôm vợ hôn chùn chụt vào đôi môi nhai trầu lâu ngày thâm xì của vợ. Phen này thì sướng rồi mình ạ. Tiêm hoá hức nói. Mình thử làm 1 bi này xem, mình sẽ biết ngay mà. Sảng khoái tuyệt vời hơn nhai trầu gấp trăm ngàn lần. Thị Hít nghe chồng làm thử 1 bi, rồi thì thị nằm đơ ra đấy đến sáng hôm sau mới tỉnh cơn phê.
    Sau ngày hôm đó Tiêm bàn với vợ: Theo tao thì rau củ mày trồng ngoài vườn chả làm cái đếch gì, chi bằng mình gây giống cây này, hai vợ chồng hút thay cơm. Thị Hít nghe lời chồng gật gù khen phải. Hai vợ trồng từ đó hì hục gây giống trồng cây lạ khắp xung quanh đảo. Cuộc sống cứ thế trôi đi bình lặng. Rồi thì 1 thằng cu ra đời. Tiêm đặt tên nó là Hút, lấy ý tưởng của người anh hùng Ro bin hút. Thằng cu nhà Tiêm chả cần sữa, chả cần Cô gái Hà lan 123 hay 456 mà nhờ vào cây lạ lớn nhanh như thổi. Đến ông Gióng sống lại cũng phải giật mình.
    Một ngày kia, có một chiếc tàu bị bão dạt vào cù lao. Mọi người lên bãi cát, thấy 1 người cởi trần trùng trục đang ngồi trên tảng đá cầm điếu cày mắt lim zim oai như coc ngồi sập gụ. Người đó không cần phải bảo ai cũng biết đó là ai rồi. Thấy lạ, họ đua nhau đến xin 1 bi hút thử. Thế rồi phê, thế rồi mê tít, họ đua nhau đổi thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Rồi từ đó, tiếng đồn đi là có một laọi thuốc hút phê hơn, thơm hơn thuốc lào Yên Lãng ở trên đảo. Các tàu buôn tấp nập ghé đến đổi chác đủ thứ vật dụng và thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Nhờ đó mà gia đình bé nhỏ của An Tiêm trở nên đầy đủ, cuộc sống phong lưu.
    Sẵn có máu làm ăn, việc đầu tiên Tiêm nghĩ đến là tạo thương hiệu cho cây lạ của mình. Sau 2 ngày cãi nhau kịch liệt, kết quả là thị Hít 1 tay bó bột, đầu quấn băng rồi thì cái nhãn hiệu Hút Hít lấy cảm hứng từ vợ và con cũng ra đời. Tiêm tự phong cho mình là chúa đảo và đặt tên đảo là Đảo Hít Hút. Tiêm bắt đầu chiến dịch quảng cáo phát tờ rơi rầm rộ. Khi có 1 tàu lạ lên đảo, Tiêm cho họ hút miễn phí, sau đó còn biếu thêm 1 ít làm quà cho người nhà. Số tàu thuyền ghé vào đảo càng ngày càng đông. Tiêm tức tốc thuê người xây xựng 1 bến cảng, nói chẳng phải bốc phét còn to hơn cả Bến Nhà Rồng. Sau đó nhờ cố vấn của 1 chủ tàu người Campuchia, Tiêm cho xây dưng 1 nhà mày lớn tinh chế từ cây Hút Hít ra đủ loại như Heroin, Bạch phiến, Hồng phiến, sau cùng là thuốc lắc..Trên đà thắng lợi Tiêm thuê hẳn thợ điện trên Tổng công ty điện lực dòng một đường dây cao thế lên đảo. Có điện là có tất cả. Tiêm xây 1 quả biệt thự rộng hàng héc ta trên đảo. Tiêm tậu TV, tủ lạnh, lò vi ba, đầu đĩa VCD, ĐV..mắc ăng ten chảo to đùng trên đảo xem MTV, MMDS, Start Sport, Movie suốt ngày đêm.
    Nhờ cây Hút Hít, gia đình Tiêm sống vương giả trên đảo chẳng thiếu thứ gì. Tuy nhiên trong lòng Tiêm vẫn canh cánh ý định trả thù. Mỗi lần nhìn dòng xăm Hận Đời trên tay lại nghĩ đến việc trả thù vua cha. Sau cùng Tiêm nảy ra độc kế, Tiêm cho người vận chuyển 2 KG heroin theo đường biển ngày đêm về đến hoàng cung dâng Vua gọi là lễ vật của Đảo Hít Hút. Cứ 2 tháng 1 lần Tiêm lại sai người đem thuốc đến cho Vua. Sau một thời gian, đoán chừng Vua đã nghiện nặng, không thể thiếu thuốc, Tiêm cắt nguồn thuốc của Vua đồng thời thông báo tới các đại lý trên toàn quốc ai mà cung cấp thuốc cho Vua cha thì sẽ cắt nguồn hay ghê ghớm hơn là thuê mafia ở tận đảo si xin ám sát.
    Hiệu quả ngay tức thì, thiếu thuốc, nhà Vua lên cơn vật vã nhưng không thể mua được. Không biết làm thế nào Vua đích thân ra tận đảo cầm cố cả Vương quốc chỉ để đổi lấy 1 bi. Nhờ xuân xít hơn cả Xuân tóc đỏ Tiêm nghiễm nhiên trở thành Vua, trả được thù. Và từ nay, bắt đầu 1 kỷ nguyên mới, kỷ nguyên của Tiêm, của Hút, của Hít..
    Hết
  7. v22h04

    v22h04 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    1.116
    Đã được thích:
    0
    Đồng chí Quỳnh khọm dạo này bốc phét đáo để ghê. Phen này chú phải đánh cho chị 1 container cái bọn 7 màu, chị về mở cái dịch vụ cho bọn giai làng.Mà cái avatar cũ trông có vẻ đẹp hơn, chứ cái này trông đầu lão Kurt như cái cổ gà bị chặt ấy.
  8. conthu

    conthu Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Em xin bái phục các đại ca !
    SAu đây là phần sao dành cho các đại ca! 5 phát cho mỗi vị.
  9. CafeDang2008

    CafeDang2008 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/05/2003
    Bài viết:
    1.086
    Đã được thích:
    4
    Ngày nảy ngày nay, có một anh chàng sinh viên ngèo. Ngày ngày anh đi học bằng con xe đạp Tầu ghẻ, tính tình nhút nhát nên không có người yêu. Hoạ hoằn lắm anh ta mới mượn được con Cub 81 ghẻ của bố. Một hôm anh ta mượn con Cub 81 của bố đi dạo phố. Ra đến đường Thanh Niên anh dựng xe ngồi ngắm các đôi tình nhân đang âu yếm mà buồn thay cho số kiếp hẩm hiu của mình. Thì chẳng may con Cub 81 trượt chân chống rơi xuống Hồ Tây mất dạng. Chàng buồn quá chỉ biết ngồi khóc. Bỗng một ông già râu tóc bạc phơ hiện lên và bảo chàng trai:
    - Làm sao con khóc !
    Anh tràng liền lau nưóc mắt và nói:
    - Ông ơi cháu bị rơi mất con xế xuống hồ rồi!
    Ông gì liền nhảy tùm xuống hồ, lúc sau vớt lên một con Dylan mới coóng. Ông gì hỏi:
    - Có phải xế của con đây không ?
    Anh chàng chợt nhớ đến câu chuyện cổ tích, liền trả lời:
    - Không phải ông ạ !
    Ông già lại lặn xuống và lôi lên một con Spacy màu trắng. Ông già lại hỏi:
    - Có phải xế của con đây không ?
    Anh chàng trả lời:
    - Không phải ông ạ !
    Ông lão thấy thế liền nói
    - Tiên sư mày tao già cả thế này lặn hai hơi mệt gần chết mà mày con định bắt tao lặn nữa à ?. Thôi ta biến đây
    Nói xong ông già biến mất.
  10. skeletonnn

    skeletonnn Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/10/2003
    Bài viết:
    3.262
    Đã được thích:
    28
    Nàng tiên cá
    Tít ngoài biển khơi kia, nước xanh hơn cánh hoa mua biếc, trong vắt như pha lê. Chớ tưởng đáy biển chỉ có cát trắng. Nơi sâu nhất sừng sững nhà của vua Thuỷ tề. Một căn biệt thư phân lô rộng 250 m2 trong khu đô thị mới nhìn ra dòng hải lưu Gơn-sờ-trim, với vườn nuôi ngọc trai, với một căn nhà 2 tầng có những cửa sổ làm bằng hổ phách. Vua Thuỷ tề goá vợ đã lâu, công việc trong cung do bà Hoàng Thái Hậu điều khiển, còn ngài suốt ngày chỉ lượn qua các hàng cà phê và luận bàn về tỷ lệ đặt cửa cho mùa Euro sắp tới. Hoàng Thái Hậu là người kiêu hãnh, bà tự hào về dòng dõi quý tộc của mình, và bà có các cô cháu gái rất xinh đẹp, riêng nàng út đẹp hơn cả. Nhưng nàng cũng giống các chị, chỉ có một cái đuôi như đuôi cá, không có chân. Tính nàng út trầm lặng và đoan trang. Trong khi các cô chị bày biện những thứ đi shopping được, những vật kỳ lạ được tặng theo cùng những chuyến đi chơi thâu đêm suốt sáng với các chàng người cá dân chơi, thì nàng chỉ thích một bức tượng rất đẹp rơi xuống biển bữa nào. Bức tượng một cậu bé xinh xắn tạc bằng đá trắng, nhưng râu ria lông lá đã tua tủa, trông rất nam tính. Từ khi nhìn thấy vẻ nam tính của bức tượng, nàng rất thích nghe chuyện về loài người trên mặt đất, nàng rất thắc mắc tại sao loài người không có đuôi như nàng mà lại có nhiều chỗ lồi lõm bất thường đến vậy. Thường là Hoàng Thái Hậu phải kể đi kể lại cho nàng nghe những điều bà biết được sau khi trốn thoát khỏi nồi lẩu cá trình. Những câu chuyện không đầu không cuối về tàu bè, về thành phố, về lưới, về con người và bếp ga du lịch.
    Điều kỳ diệu nhất với nàng là hoa trên mặt đất có hương thơm, đến rau cũng có mùi thơm, rồi thì cá lại có thể đậu trên cây cất tiếng hót mê hồn, hoặc thậm chí là cá có thể tạo ra những nỗi sung sướng dịu êm. Vì nàng chưa hề trông thấy chim, nên Hoàng Thái Hậu phải gọi chim là cá, không thì nàng không hiểu được. Với lại bà cũng không muốn cho nàng biết nhiều quá, vượt khỏi tầm nhận thức của lứa tuổi nàng, dễ sinh ra những suy nghĩ lệch lạc không cần thiết về mặt giới tính và giao lưu. Bà chỉ cho nàng thấy con cá bé xíu ở trên pho tượng cậu bé của nàng. ?o Lớn thêm mấy tuổi nữa, con cá của cậu ấy sẽ to hơn ?o - Bà giải thích với nàng út. Hoá ra ở trên đất liền, cá lại có nhiều loại như vậy, nàng út nghĩ, có thể hót trên cây, mà lại cũng có thể dính ở trên người và đem lại niềm vui cho người khác.
    Phải đến năm 15 tuổi, nàng mới đủ điều kiện lên bờ để tham quan. Đó cũng là quy ước giữa những thần dân của biển cả với loài người trên mặt đất, bởi pháp luật trên mặt đất quy định tội trạng khá rõ ràng, trong đó có điều khoản liên quan tới trẻ vị thành niên. Vì vậy, nàng tiên cá háo hức chờ đợi. Rồi tới năm cô chị cả đủ tuổi lên bờ. Trở về, nàng kể lại hàng ngàn câu chuyện.Nào thành phố, nào xe cộ, nào tiếng chuông ngân. Rồi cô thứ hai đến lượt. Nàng bơi lạc vào một bể biểu diễn cá, và khi ánh hoàng hôn buông xuống thì nàng kiếm được mấy ngàn tiền, duy chỉ có tiền trên mặt đất bằng giấy và in hình ông hói đầu, nên nàng không đem về biển được mà phải gửi lại tài khoản ở ngân hàng trên đó. Còn theo nàng ba, tuyệt nhất là được ngắm các chàng trai lên mặt đất, trông họ thật phong độ và ... nhìn rất sướng. Thành phố, lâu đài hiện ra sau dải rừng xanh. Chim, à không phải, cá hót líu ríu. Mặt trời nóng bỏng đến nỗi nàng phải dùng hết hai tuýp kem chống nắng. Thấy một đám trẻ trai trần truồng nô đùa nhảy xuống nước, nàng lao đến xem và muốn vui chơi cùng chúng. Tuy nhiên chúng hoảng sợ bỏ chạy lên bờ, nàng thấy chúng nhìn nàng chằm chặp, các con cá của bọn chúng lủng lẳng, con to con bé, đúng như lời bà nàng nói. Bỗng con cá của thằng lớn nhất ngóc đầu dậy, phình to ra như đe doạ, hoảng sợ nàng bỏ chạy bơi về biển khơi. Nàng thứ tư thì nhút nhát, với nàng không đâu đẹp bằng nhà mình nên nàng không có hứng thú với mặt biển. Rồi lại đến nàng thứ năm. Cứ thế năm chị em họ buổi chiều nào cũng bơi lên mặt biển, họ có giọng hát mê hồn, hay hơn bất cứ giọng hát nào trên trần gian. Khi giông tố nổi lên, các nàng lại bơi đến trước mũi tàu, cất tiếng hát ca ngợi vẻ đẹp nơi đáy biển, khuyên các thuỷ thủ chớ có sợ gì. Các chàng thuỷ thủ trong những lúc như thế chỉ biết ngần người ra nghe hát và ngắm những nàng tiên cá đẹp tuyệt trần mà không có một mảnh vải che thân nào. Và họ quên cả việc cuốn buồm hay chống đỡ với giông tố, kết cục tất cả đều chết hết theo những con tàu đắm nên không có ai còn sống sót để thuật lại cho chúng ta xem các nàng đó đẹp tới cỡ nào và các chi tiết cần thiết có kích thước hình dáng ra sao, tất cả chỉ còn là sự tưởng tượng.
    Rồi cũng đến ngày nàng út đủ 15 tuổi. Bà nàng bảo:
    - Thế là cháu đã trưởng thành. Lại đây bà trang điểm cho như các chị cháu.
    Bà đặt lên tóc nàng một cái mũ miện hình hoa, ra lệnh cho tám con ngọc trai cặp vào đuôi nàng để tỏ rõ ngôi thứ.
    Công chúa kêu lên:
    - Ái, kiểu này cũ quá
    Bà nàng bảo:
    - Cũ nhưng đó là truyền thống, cháu phải theo...
    Nàng tiên cá chỉ muốn quẳng hết đi, nhưng vì sợ bà, nàng len lén đi ra cửa. ?o Cháu đi đây bà ạ ! ?o, Nàng vừa reo vừa lao mình lên mặt biển tới tiệm làm đuôi. Hai tiếng sau, nàng đã có một bộ đuôi màu vàng sẫm với các vảy đuôi được ép thẳng mượt, xen giữa những vảy vàng đó lại chấm một vài vảy trắng bạch kim.
    - Hết có năm trăm ngàn vỏ sò, trong khi lại đẹp và hợp thời - Vừa đi vừa ngắm đuôi, nàng vừa tự nhủ.

Chia sẻ trang này