1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Truyện cổ tích cách tân

Chủ đề trong 'Những người thích đùa' bởi t, 02/12/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Thạch Sanh​
    Đàn kêu tích tịch tình tang
    Ai mang công chúa dưới hang trở về.​
    Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa tại quận Cao Bình (Nay là Đống Đa, Hà Nội) có một đôi vợ chồng già Thạch Nghĩa sống với nhau đã gần đất xa trời mà vẫn không có con. Cả hai buồn lắm. Họ ngày đêm cầu nguyện mong ông trời thương mà cho một đứa. Họ ra sức làm việc thiện, giúp đỡ tất cả mọi người trong làng, từ vo gạo, nhặt rau đến xây nhà, chẻ củi...
    Thế rồi, không biết có phải ông trời đã động lòng hay không mà từ ngày có một người đàn ông mạnh khoẻ về làm hàng xóm, Thạch Bà đã có mang. Nhưng kìa lạ chưa. Bà mang thai đã gần 3 năm mà vẫn chưa sinh nở. Thế rồi do tuổi già, sức yếu, mặc dù đã được các lang băm trong làng tận tình cứu chữa, Thạch Ông mất đi, hưởng thọ 92 tuổi. Sau khi chồng mất, Thạch Bà đã sinh hạ được một bé trai vô cùng kháu khỉnh. Bà đặt tên con là Sanh. Được vài năm sau, Thạch Bà cũng mất. Sanh phải sống côi cút trong túp lều tranh dưới cây đa đầu làng, chỉ có một cái khố che thân và một chiếc rìu bổ củi. Càng lớn, chàng càng khôi ngô tuấn tú khiến gái trong làng chết mê chết mệt, nhất là những lúc chiếc khố được mang đi giặt. Họ thường trêu đùa chàng, đem dấu nhẹm chiếc khố chàng phơi trên cành đa và sau đó hùa nhau đốt lá thổi khói vào túp lều. Cuộc sống yên ả cứ thế trôi đi và nhờ có Sanh, gái làng mắt cô nào cũng sáng như sao.
    Một ngày nọ, có một anh bán rượu họ Lý tên Thông đi ngang qua cây đa. Thông năm nay 31 tuổi, đã có 2 tiền án về tội sản xuất rượu giả. Khuôn mặt Thông quắt lại. Đôi mắt ti hí mà lúc to nhất cũng chỉ bằng khi người khác cười to. Mấy sợi lông dài trên mép như phụ hoạ cho nét gian thần. Chiếc răng khểnh dường như sẽ bù lại nét đẹp cho Thông, nếu như xung quanh nó còn đủ 10 chiếc khác...
    Nhìn thấy Sanh, Thông như mở cờ trong bụng. Vẻ chất phác hiền lành của Sanh đã khiến anh ta nảy ý định lợi dụng. Thông bèn rủ Sanh kết nghĩa anh em và tặng ngay Sanh chiếc quần soọc đang mặc, khiến Sanh cảm động vô cùng. Kể từ đó, Sanh về ở nhà Thông, mặc cho gái làng ra sức ngăn cản.
    Bấy giờ có một con trằn tinh vô cùng hung ác. Mỗi năm nó bắt làng phải cũng cho nó một người để ăn thịt. Nhà vua đã bao lần sai quân lính đi bắt trằn tinh nhưng do có phép thần thông nên thường thì quân lính một đi và không bao giờ trở lại. Năm đó đến lượt họ Lý phải cúng mạng. Lý Thông sợ lắm. Nghĩ đến cảnh trằn tinh nhai chân, nhai tay, nhai thân mình và chừa ra cái mặt vì không nuốt nổi là Thông lại vã cả mồ hôi. Bỗng nhiên, Thông chợt nghĩ đến Sanh, và trên môi Thông nở một nụ cười mà không bàn phím nào tả nổi...
    Đêm hôm đó, Thạch Sanh cầm rìu bước vào rừng. Bỗng nhiên trời nổi gió đùng đùng. Cây cối bỗng đổ rạp. Âm khí tràn đến lạnh sống lưng. Một con trằn tinh khổng lồ và dữ tợn lao đến làm Sanh tỉnh hẳn rượu. Nhớ lại lúc chiều, chàng mới nhận thấy sao mà anh Thông lại vô cùng khác lạ. Anh ta bắt hẳn một con gà của nhà bên lạc vào vườn rồi rủ Sanh uống rượu. Sau đó bảo rằng vua sai vào rừng rồi nhờ Sanh đi thay và trước khi Sanh đi, anh ta đã không quên xin lại chiếc quần soọc. Hoá ra là vậy, Sanh đã nhận ra dã tâm của người anh kết nghĩa. Điên tiết, Sanh phi thẳng chiếc rìu vào trằn tinh khiến nó chết ngay tại chỗ và hoá nguyên hình là một con trăn. Sanh chặt đầu trằn tinh mang về nhà làm bằng chứng, còn thịt bán cho làng Lệ Mật.
    (còn tiếp)
  2. t

    t Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    1
    Lại nói về Lý Thông, nửa đêm thấy sấm chớp ầm ầm thì biết là đã có chuyện. Hắn ung dung mở tủ lấy vò rượu ra uống mừng thoát chết, vừa uống vừa xem trận Anh - Bồ. Hắn hâm mộ Beckham lắm, nhất là mấy cú sút phạt của anh. Chiều nào hắn cũng mang bóng ra sân đình tập sút, nhưng thường thì chỉ có giầy bay đi còn bóng thì không hề xê dịch.
    Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa và tiếng gọi của Thạch Sanh. Lý Thông không một chút sợ hãi, mở cửa cho Sanh vào. Sau khi nghe Sanh trách mắng, Thông mới bình tĩnh mà rằng trằn tinh là của vua nuôi, bây giờ giết nó ắt sẽ bị vua trị tội. Hoảng sợ, Sanh vứt đầu trằn tinh ở lại, một mạch nhảy tàu trở về túp lều năm xưa. Còn Lý Thông mang ngay đầu của trằn tinh vào cung và được vua phong làm đô đốc, ngày ngày hưởng thụ cuộc sống vương giả trong triều.
    Nói về Thạch Sanh, từ khi trở về gốc đa, chàng đã làm cho các thiếu nữ vui mừng khôn xiết. Những ngày Thạch Sanh đi, họ đã bảo nhau chất đầy cả một kho lá khô để chờ ngày chàng trở về. Thời gian cứ thế trôi đi. Cho đến một ngày như thường lệ Sanh vào rừng đốn củi. Bống chàng thấy một con đại bàng đang quắp một thiếu nữ bay ngang qua. Chàng bèn lấy cung tên nhằm đại bàng bắn lia lịạ, khiến cho người thiếu nữ mấy phen hoảng hồn mà chắp tay xin chàng đừng bắn nữa. Chạy theo hướng chim bay, chàng phát hiện ra nơi ẩn náu của đại bàng là một cái hang rất kiên cố. Sanh liền đánh dấu cửa hang, quay trở về nhà chờ thời cơ giải thoát người đẹp mà không hề biết đó chính là công chúa con vua bị đại bàng bắt cóc. Trên đường về, tình cờ gặp lại Lý Thông đang nhận lệnh của nhà vua đi tìm công chúa.
    Gặp Thông, chàng mừng mừng tủi tủi. Chàng liền kể cho Thông biết nơi ẩn náu của đại bàng. Thông mừng lắm, lập tức bảo Thạch Sanh dẫn đường đến hang. Sau khi biết người thiếu nữ chính là công chúa, thấy tương lai rộng mở, Sanh bèn bảo Thông để mình xuống cứu nàng. Không đợi Thông trả lời, chàng bèn nhảy ùm xuống hang và rơi trúng đại bàng khiến chim dữ chết không kịp ngáp. Gặp Sanh, đứng trước một người đàn ông chỉ khoác trên mình một chiếc khố, công chúa bỗng thấy trong lòng xốn xang lạ thường. Đôi mắt cô nhìn như hút hồn vào khuôn mặt cương nghị của Sanh và cô thầm cảm ơn trời đã khiến mình bị lác. Thời gian dường như ngừng trôi, không gian tĩnh mịch, nghe rõ cả tiếng công chúa nuốt nước miếng. Thế rồi quân lính thả dây xuống. Sanh buộc công chúa vào dây và bảo lính kéo lên. Chỉ chờ có vậy, Lý Thông liền sai quân lính đẩy đất đá lấp kín cửa hang...
    Công chúa từ ngày chứng kiến Thạch Sanh bị Lý Thông hãm hại, uất ức quá mà hoá câm. Nàng nhớ Thạch Sanh da diết. Ngày quên ăn đêm quên ngủ, thay vào đó là ngủ ngày và ăn đêm. Nàng muốn trả thù Lý Thông, muốn hành hạ hắn cho hả giận. Nàng muốn giật từng sợi lông trên mép hắn và bẻ nốt chiếc răng cuối cùng ở hàm trên của Lý Thông. Thế rồi một ngày nọ, bỗng văng vẳng tiếng đàn ai oán. Tiếng đàn như kể đầu đuôi câu truyện. Tiếng đàn tố cáo tội ác của Lý Thông, trách than sự hững hờ của công chúa. Nó rền rĩ, ngân nga, thánh thót, bay bổng khắp cung đình. Nghe tiếng đàn, công chúa bỗng bật cười vì chưa bao giờ thấy bản nhạc nào lạ tai đến vậy. Nàng bèn gặng hỏi quân lính và được biết người đánh đàn chính là Thạch Sanh đang bị giam cầm. Quá bất ngờ, công chúa chạy vút xuống ngục tối. Cả hai gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Và lần này, để có thể nhìn được nét mặt của Thạch Sanh, công chúa đã phải ngước lên trời.
    Thì ra lúc bị Lý Thông hãm hại chôn sống, lần mò trong bóng tối Thạch Sanh đã tình cờ giải thoát được cho Thể Tuỳ con trai vua Thuỷ Tề cũng bị đại bàng bắt cóc. Chàng được nhà vua tặng cho một cây đàn thần, khi gảy lên thì tiếng đàn sẽ như cất tiếng nói thay cho lời giãi bày của người chơi đàn. Trở về túp lều ngày nào, Thạch Sanh mời dân làng đến thưởng thức tiếng đàn, đồng thời nghe đàn nói lên lời tâm sự của chàng. Nhưng chỉ được một lúc thì không còn một ai vì tiếng đàn thì thôi rồi vô cùng lộn xộn.
    Nói về hồn phách của trằn tinh và đại bàng. Chúng rắp tâm trả thù người đã giết chúng. Cả hai lẻn vào cung và ăn trộm vàng bạc châu báu của nhà vua rồi đem giấu nơi túp lều của Thạch Sanh. Sau đó chỉ cho quân lính đến bắt chàng. Vậy là chàng bị giam vào ngục cho đến ngày gặp công chúa.
    Ngay sau biết rõ sự tình, công chúa đã nói với vua cha cho bắt Lý Thông. Thạch Sanh thương tình xin tha, Lý Thông được nhà vua cho về quê. Trước khi thả, vua sai quân lính trói chặt Lý Thông để công chúa thực hiện được mong muốn hành hạ Lý Thông của mình. Thông trên đường đi bị sét đánh chết, biến thành con bọ hung.
    Thạch Sanh sau này được làm phò mã. Hoàng tử của 18 nước chư hầu tức giận vì nhà vua gả công chúa cho một kẻ nghèo hèn bèn lập mưu xâm chiếm đất nước. Nhờ có chiếc nồi thần ăn mãi không hết, Thạch Sanh đã giúp quân sĩ nhanh chóng giành thắng lợi, đẩy lui quân địch. Kể từ đó, dân chúng được ấm no, hạnh phúc. Thạch Sanh cùng công chúa sống đến đầu bạc răng long.
    Hết​
  3. Larra

    Larra Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    2.015
    Đã được thích:
    0
    He he, bác xì ke lon ton viết đúng là hơi khó hiểu, nhưng thế mới vui. Chúng ta cùng làm cái chú giải đi : ,
    -U-18 ? ko biết
    -ngày Đi đây : ngày D-Day 6-6 ? quân đồng minh đổ bộ lên bờ biển Normandy, bắt đầu cuộc tấn công vào Tây Âu, đẩy lùi lực lượng chiếm đóng Phát xít Đức. D-Day cũng đánh dấu sự mở màn của Thế Chiến II.
    -SS : Spezialservice ? lực lượng phục vụ đặc biệt của bọn đức quốc xã, nổi tiếng tàn nhẫn
    -thuyền trưởng cook : có phải là trong cuộc đời chìm nổi của thuyền trưởng cook ?
    -cướp biển vùng caribê : cái này chắc từ phim cùng tên quá [:D
    -vòng cung Kursk : chịu
    -waterloo, gia cát lượng, voi dữ ở bình thuận, tinh cha huyết mẹ ko nên bỏ (cái này cũng từ tam quốc thì fải), kamezoko (7 viên ngọc rồng), táo quân, mấy cái này thì dễ
    -chia tứ lục : chịu
    đề nghị các bác chỉnh sửa và bổ sung
  4. ttkienbk

    ttkienbk Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/07/2002
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    1
    Nếu tôi không nhầm thì vòng cung Kursk (đọc theo tiếng Việt là Cuốc xờ cơ) là phòng tuyến của quân đội Xôviết chống lại Phát xít Đức, ở đây đã diễn ra các trận đánh rất lớn và mang tính chất quyết định đối với Thế chiến thứ 2
    Còn U-18 chả biết là có phải là U-18 trong bóng đá không
    Được ttkienbk sửa chữa / chuyển vào 11:11 ngày 27/06/2004
  5. Ba_Phi

    Ba_Phi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    1.596
    Đã được thích:
    1
    - chia tứ lục: tôi đoán là giống các cụ nhà ta ngày xưa... chơi tổ tôm, chia bài (Ngày nay... bí kíp tổ tôm có lẽ đã thất truyền mà không hiểu sao Xì Ke lại lĩnh hội được ).
    - tình cha huyết mẹ: Hạ tướng quân. <== nên nói rõ là Hạ Hầu Đôn, tiếng phiên âm thì tôi quên rồi Xi Don gì đó (chẹp chẹp, ko biết nhớ có đúng không) . Khi oánh nhau bị mũi tên găm vào mắt, đã rút ra và nhai liền <== Độc nhãn Đại tướng quân
    thôi bình loạn thế có lẽ đủ rồi. Mời các đại gia viết tiếp
  6. skeletonnn

    skeletonnn Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/10/2003
    Bài viết:
    3.262
    Đã được thích:
    28
    Báo cáo các bác, em chỉ xin đính chính hai điều:
    - thứ nhất là cái vụ U-18, đã để các bác phải nhọc sức đoán, thực ra thì trước khi đưa đoạn đó lên mạng thì em đã được tìm hiểu thế nào là "17 bẻ gãy sừng..." và nằm nghe kể sự tích tuổi 17 nên đầu óc mụ mị, cứ nhớ tới con số đó..
    - Tứ lục: là thuật ngữ ăn chia, 4phần-6phần của khoản thu hay lợi tức....
    nó na ná như tam thất, nhị bát....
  7. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
    các bác viết hay nắm ....nể fục cho cái công sức ngồi type của các bác nhà mình đấy ...........bác Quỳnh kận nữa , lâu ko gặp đâu ngờ dạo này cũng ngộ chữ thế kia à.......bác nào viết truyện có chèn tên nhân vật kiểu như (mocoitinh hay còn gọi là Sơn tình cười nham hiểm rút trong quần ra 1 miếng ám khí màu đỏ rực có 2 cánh bay fấp fới ném thẳng vào mặt Thuỷ tinh ,Thuỷ tinh hét lên 1 tiếng thất thanh lộn ngược fía sau theo thế Thiết bản kiều nằm bẹp trong nửa tiếng 2 tay điểm choanh choách đóng tất cả các huyệt đạo liên quan đến fổi "Huyết vân fan đó , tất cả nằm xuống nhịn thở " chỉ thấy 1 làn chớp đỏ kèm theo 1dung dịch cực độc túa ra 4 fía ,thôi thì thuồng luồng bạch tuộc mực ông mực lá cá chỉ vàng cá bò nằm chết la liệt rồi trong chốc lát ra hết ra thành những vũng nước đỏ lòm nhầy nhụa .Vua Hùng hay còn gọi là Hùng Cà dê lẩm bẩm "thiệt là lợi hại quá ....." ) thì cho tên em vào để em oai với nhé
    em là nhv20 giang hồ yêu mến gọi là Thành công đại hiệp Hà Kiến Vi (chẳng là nhà em ở Thành công , chữ Hà trong chữ HÀ tây quê nội còn chữ KIến Vi lấy trong Kiến vi -thái bình quê ngoại em à ) Trước võ công siêu fàm(vũ khí dài 15cm chiến đấu trong nửa ngày với toàn bộ yêu nữ fái Cổ mộ mà ko biết mỏi mệt ) hành hiệp trượng nghĩa sau vì mải rê rắt mấy con máy bay bà già hao tâm tổn sức đâm ra tẩu hoả nhập ma trở nên ngớ ngẩn chính ta ko fân biệt rõ nữa (he he cái này thì gọi là thượng chỉ hạ bất tuân).........đại loại thế các bác cứ tuỳ tiện điều động ...em chỉ cần oai thôi .
  8. garung76

    garung76 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2004
    Bài viết:
    521
    Đã được thích:
    0
    Khen làng này có mà khen cả ngày nhé , con vũ khĩ của cậu có 15 cm đã khoe , tôi đây 3m con dư cũng không thèm khoe đánh nhau với các yêu nữ không những cả ngày không biết mệt còn một lúc đánh với 6 em liền nhé. Vừa đánh vừa ăn vô tư .
  9. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
    bác gà leo dốc ới... luyên thuyên thì cũng vừa vừa thôi chớ......bác cũng fải ngó xem mấy đứa trẻ con xung quanh như em nó có cười ko chớ....tiện đây cũng thú thực với Bác 15cm là em fóng cả tiểu lẫn đại rồi đấy chớ có mà thật thì đúng là thanh niên Vn sánh ngang với thanh niên các cường quốc năm châu như bọn Thailand ,usa ,germany .
    Bác nào viết truyện tiếp đi , các bác viết chuyện mang tính chất chưởng chưởng í,hôm nay em đọc cái chuyện con cá của bác xương xẩu mà cười rung hết cả người đây này .
  10. ThuLam

    ThuLam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2004
    Bài viết:
    2.308
    Đã được thích:
    0
    Em xin đính chính là : sau khi đi chu du thiên hạ ( thực ra là bỏ nhà đi bụi) khoảng một tuần ( chủ yếu là ở Thái Lan), để có tiền mà lao vào các cuộc chơi, Hoàng tử đã bán và cắm tất cả mọi thứ mang theo, lấy đêm làm ngày, ngày làm đêm .... và hết sạch nhưng vì muốn giữ " thanh zanh" cho hoàng tộc ( thực ra là nhát chết) hoàng tử không dám trộm cắp buôn lậu theo bạn bè xấu, đành quay về nhà.... Đoạn cuối là công chúa không phải không ngủ được mà là cả đêm lên cơn vật thuốc nhưng cửa khoá chặt quá... Nên sáng ra mới phờ phạc, mắt mũi thâm quầng... Đó là chưa tính đến trường hợp nửa đêm hoàng tử mò vào, rồi thì mèo mả gà đồng với nhau, ai biết đâu đấy, nhẩy ?[r33)]

Chia sẻ trang này