1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Truyện Cùng Quân Đồng Tâm - hot

Chủ đề trong 'Truyện cười' bởi mvhdvn, 24/08/2016.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mvhdvn

    mvhdvn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/10/2014
    Bài viết:
    711
    Đã được thích:
    0
    Cùng Quân Đồng Tâm - Truyện online

    [​IMG]



    TÓM TẮT TRUYỆN:


    Giới Thiệu

    Bởi vì chuyển trường Phương Hinh Đồng quen biết Tiêu Quân Vũ

    Bởi vì học bù hai người trở thành bạn thân

    Mà sau ánh mặt trời Phương Hinh Đồng từng bước đi vào thế giới cô độc yên tĩnh của Tiêu Quân Vũ

    Hai trái tim càng dán càng gần, lại chưa bao giờ thừa nhận;

    Bảy năm sau đó mỗi người một nơi

    Lại bảy năm sau gặp nhau lần nữa, sẽ sẽ phát sinh cái gì?

    Một chút ngược tâm, vô cùng ấm áp. HE.

    TAG: Đọc truyện Cùng Quân Đồng Tâm Online Full TExt, Tải truyện Cùng Quân Đồng Tâm Full PRC và Ebook , doc truyen Cùng Quân Đồng Tâm full online , đọc truyện Cùng Quân Đồng Tâm chương mới nhất , đọc truyện Cùng Quân Đồng Tâm trực tuyến trên di động lẫn PC đơn giản và tiện lợi, đọc Truyện ngôn tình hay nhất , đọc truyện ngôn tình mới , Doc truyen ngon tinh online , truyen ngon tinh moi , Ngôn tình sắc, Ngôn tình ngược, ngôn tình trung

    Chương 1: Chuyển trường
    E***: Nhược Lâm
    Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lần đầu tiên viết văn. Hoan nghênh chỉ đạo. Hoan nghênh nhắn lại. Tuyệt đối không bỏ hố.

    Cha mẹ của Phương Hinh Đồng đều là người Vũ Hán. Giữa những năm 60 bọn họ lúc học ở Bắc Kinh thì quen nhau. Sau khi tốt nghiệp hai người trở về Vũ Hán. Sau khi làm việc ba năm thì kết hôn. Qua tiếp ba năm sau thì sinh Phương Hinh Đồng.

    Hinh Đồng sinh ra và lớn lên tại Vũ Hán. Đầu năm 70 còn không có kế hoạch hoá gia đình, khi đó chính sách là "Một người không ít, hai người vừa đủ" Lúc đó cha mẹ của cô đều đã 30, hơn nữa bọn họ coi trọng sự nghiệp. Từ nhỏ Hinh Đồng lanh lợi lại nghe lời, vì thế cha mẹ không muốn có đứa con thứ hai. Hinh Đồng liền nhận hết tất cả sự yêu thương của cha mẹ, lúc nhỏ rất hạnh phúc và vui vẻ.

    Cha của Hinh Đồng tên là Phương Thanh Sơn. Ông xuất thân là học công. Sau khi tốt nghiệp đại học công trình điện lực Thanh Hoa, ở cục điện lực Vũ Hán làm công trình sư nhiều năm. Đầu năm 80 quốc gia đề bạt trọng dụng trọng dụng sinh viên, Phương Thanh Sơn nhận lệnh nghe theo. Sau mấy năm, thành tích vượt trội. Lúc Hinh Đồng học sơ cấp, Phương Thanh Sơn bị phía trên điều đến bộ điện lực Bắc Kinh.

    Hinh Đồng theo cha mẹ dời đến Bắc Kinh. Ngay từ đầu nàng không quen. Bắc Kinh không thú vị, Bắc Kinh gió bụi thật lớn a, Bắc Kinh như thế mà chỉ có vài loại rau a,. . Năm thứ nhất nghỉ hè quay về Vũ Hán nhìn bà nội, Hinh Đồng mang theo mấy hạt sen lớn quay về Bắc Kinh. Mấy bạn học kiến thức rộng rãi lại hỏi, đây là cái gì? Ăn như thế nào? Hinh Đồng giật mình.

    Nhưng mà, Hinh Đồng rất nhanh yêu Bắc Kinh. Từ nhỏ hát "Ta yêu Bắc Kinh TianAnMen" lớn lên làm sao cô có thể không yêu Bắc Kinh? Bắc Kinh có Tử Cấm Thành, có Di Hòa Viên, có Bát Đạt Lĩnh, có Viên Minh Viên. . . Bắc Kinh còn có trường cũ của ba mẹ cô - trường đại học Thanh Hoa Trung Quốc. Từ những thứ trên mà nói, từ nhỏ Hinh Đồng đã thích những thứ cổ xưa, mà Bắc Kinh vật gì ở đây cũng lộ ra vẻ cổ xưa, ngay cả đường lớn của Bắc Kinh cũng vậy. Hinh Đồng nghĩ mình muốn sống ở Bắc Kinh.

    Cứ như vậy qua ba năm, ngay khi Hinh Đồng cơ hồ có thể giả thành người Bắc Kinh, công việc Phương Thanh Sơn lại phải điều động. Nghe hình như là điều tạm sang Thượng Hải hai năm. Hai năm sau quay trở về Bắc Kinh sẽ được sắp xếp vị trí quan trọng.

    Khi đó chính là kì nghỉ hè lớp 10. Hinh Đồng nghe nói cha mẹ tự mình liên hệ với trường đại học Phục Đán ( có cả trung học ), tên gọi tắt là Trường Trung học phụ thuộc Phục Đán. Hiệu trưởng Lữ Thế Huy trường trung học là bạn học cùng với Vương Mạn Ngọc mẹ của Hinh Đồng.

    Lúc này, Hinh Đồng đã quen với Bắc Kinh, yêu Bắc Kinh. Hơn nữa, ở đây đã có rất nhiều bạn bè. Hinh Đồng hỏi mẹ muốn mẹ cùng với cô ở lại Bắc Kinh, dù sau qua hai năm ba liền trở về. Tết được nghỉ cô và mẹ có thể đi Thượng Hải thăm ba, ba cũng có thể quay về Bắc Kinh thăm hai người.

    Phương Thanh Sơn và Vương Mạn Ngọc muốn người một nhà phải ở chung thì mới tốt. Hinh Đồng ở Bắc Kinh đi học trường trung học trọng điểm, thành tích không tệ. Lần này được Lữ Thế Huy giúp đỡ, hơn nữa cục giáo dục của bộ điện lực hỏi thăm. Hinh Đồng được phép chuyển đến trường trung học phụ thuộc Phục Đán, một trong những trường trung học tốt nhất Thượng Hải. Điều này đối với ước vọng đậu đại học của Hinh Đồng rất giúp ích. Trước tình hình như thế, bất đắc dĩ Hinh Đồng dọn nhà lần thứ hai, đi tới Thượng Hải.

    Bởi vì dọn nhà và vấn đề thủ tục, cuối tháng chín, cũng chính là khai giảng Hinh Đồng mới đến trường trung học phụ thuộc báo danh.

    Sáng sớm ngày thứ hai Vương Mạn Ngọc đưa cô đi học, tự tay giao cô cho bạn học cũ Lữ Thế Huy. Hiệu trưởng lại tự mình giao cô cho chủ nhiệm lớp mười một Trương Minh Quân.

    Khi đó là thời gian tự học. Hinh Đồng ngồi trong phòng làm việc của thầy Trương. Tuy rằng lớp mười một là ban khoa học tự nhiên, chủ nhiệm lớp - thầy Trương là thầy dạy Ngữ Văn. Nghe mẹ nói, cô là đặc biệt cấp cho giáo sư, hướng dẫn cấp ba.

    Thầy Trương hỏi Hinh Đồng một ít tình hình học tập. Nói rõ trường trung học phụ thuộc so với trường cô học ở Bắc Kinh tiến độ sẽ nhanh hơn một chút. Hiện tại, cô lại thiếu ba tuần. Thầy Trương nói với cô, " Em không cần lo lắng. Tôi đã nói với Tiêu Quân Vũ, cậu ấy sẽ mang tập đến cho em, cũng có thể giúp em học bù. Cậu ấy là học sinh có thành tích tốt nhất trường chúng ta. Sau đó nếu có vấn đề gì em có thể hỏi cậu ấy. Đương nhiên em cũng có thể hỏi thầy." Đây là lần đầu tiên Hinh Đồng được nghe tên Tiêu Quân Vũ.

    Sau đó Thầy Trương nói một ít về tình hình cơ bản của trường học, liền dẫn cô đi vào phòng học. Lúc gần đến phòng học, thầy Trương đột nhiên nói một câu, " Tiêu Quân Vũ đi đứng có chút bất tiện. Khi còn bé cậu ấy bị di chứng bại liệt" Hình Đồng nhìn thầy Trương, trên mặt ông có chút tia đáng tiếc. Trong lòng Hinh Đồng a một tiếng. Cô biết thầy Trương muốn cô chuẩn bị tâm lí, kẻo một hồi lại có vẻ giật mình khiến bản thân thất lễ.

    Hai người đến phòng học lớp 11, giờ tự học đã kết thúc. Thầy Trương dẫn Hinh Đồng vào phòng học. Cách bố trí phòng học ở Vũ Hán cùng với Bắc Kinh là như nhau. Bốn nhóm bàn, từng bàn ngồi hai người. Không có gì khác lạ, đoán chừng phòng học toàn quốc đều giống như vậy, Hinh Đồng nghĩ.

    Cô và thầy Trương đứng ở phía trước phòng học. Thầy Trương giới thiệu, " Đây là học sinh mới chuyển đến trường chúng ta học, tên là Phương Hinh Đồng. Từ hôm nay trở đi, em ấy chính là thành viên của lớp 11 chúng ta. Mọi người đối với bạn học mới phải giúp đỡ.

    Toàn bộ phòng học đều nhìn về Hinh Đồng. Đâu đâu cũng thấy khuôn mặt xa lạ. Mặt Hinh Đồng có chút nóng lên. Cô không biết có nên nói gì không, cũng không biết nói gì cho đúng. Như trong ti vi như vậy, "Mọi người khỏe! Tôi là Phương Hinh Đồng, xin chiếu cố nhiều!" Hình như làm ra vẻ. Hình như thầy Trương đã giới thiệu cô là Phương Hinh Đồng. Lần trước chuyển trường đến Bắc Kinh, lúc thầy Chung giới thiệu mình có nói gì không? Không nhớ rõ. Ôi, quên đi. Hinh Đồng nhìn xuống các bạn cùng lớp nở nụ cười, coi như chào hỏi. Như vậy mình có ngốc hay không? Cô nghĩ.

    "Phương Hinh Đồng, em qua ngồi bên cạnh Hạ Lam." Thầy Trương chỉ vào chỗ trống của tổ thứ hai nói.

    Hinh Đồng nhìn theo hướng thầy Trương chỉ đi đến. Bạn gái tên Hạ Lam mỉm cười, hai mắt tha thiết mà nhìn cô. Hinh Đồng trong lòng ấm áp, nhìn cô ấy mỉm cười. Lúc này tiếng thầy Trương phía sau vang lên," Chỗ của em ngồi đằng sau Tiêu Quân Vũ. Cậu ấy là học sinh xuất sắc nhất ban ta. Tôi đã nói với cậu ấy cho em mượn tập, sau khi học xong cũng có thể giúp em bổ sung khóa. Có chuyện gì em có thể hỏi cậu ấy. Đương nhiên cũng có thể thầy cô và các bạn học khác."

    Hinh Đồng không biết sau thầy Trương lại trước mặt các bạn khác nói một lần nữa. Lúc này cô đã đi đến chỗ ngồi. Vừa rồi nhìn Hạ Lam mắt cô liếc nhìn một chút người nam sinh đang ngồi kia. Nam sinh ấy không có nhìn cô. Ánh mắt cậu ta rũ xuống, lông mi vừa đen vừa dài. Mặt cậu ấy có chút tái nhợt, lại cực anh tuấn. Lông mày đen, mũi cao, môi thể hiện sự sắc sảo. Trong lòng Hinh Đồng nhẹ nhàng "Oa" một tiếng.

    Cô mới vừa ngồi xuống chỗ trống. Tiếng chuông tự học vang lên. Bên trong phòng học bắt đầu có người đi lại, rộn ràng. Cũng có tốp năm tốp ba đi ra ngoài phòng học.

    " Cậu là người Thượng Hải?" Hạ Lam bên cạnh hỏi.

    "Mình từ Bắc Kinh chuyển tới. Mình không phải người Thượng Hải." Hinh Đồng có chút ngượng ngùng nghiêng đầu nhìn Hạ Lam nói.

    "Nga, vậy sao cậu chuyển tới Thượng Hải?" Hạ Lam đổi thành tiếng phổ thông.

    Đoán chừng đây chính là tiếng phổ thông lai Thượng Hải, Hinh Đồng nghĩ, rất dễ nghe." Công việc của ba mẹ mình điều đến Thượng Hải."

    "Nga, cậu là người Bắc Kinh a."

    "Mình là người Vũ Hán. Mùng hai mới chuyển tới Bắc Kinh."

    "Mình muốn đi toilet một chút, cậu có muốn đi cùng không?

    "Được." Hinh Đồng nghĩ mình phải quen thuộc hoàn cảnh, liền đứng dậy theo. Nhìn Hạ Lam từ nàng bên kia đi ra phía sau, cô cũng liền biết vửa đi về phía sau vừa nói. Tiêu Quân Vũ vẫn ngồi ở vị trí của cậu ấy. Thì ra chỉ có một mình cậu ấy ngồi ở dãy cuối phòng học. Cậu ấy mặc trên người áo khoác màu đen.


    >>> Nguồn: Cùng Quân Đồng Tâm

Chia sẻ trang này