1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Truyện cười dân gian

Chủ đề trong 'Truyện cười' bởi saobacdau0611, 18/12/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    7. Ðánh trống cấm
    Sau một thời gian làm mõ, Xiển lại phải làm đầy tớ hầu điếu tráp cho lão chánh tổng. Một lần, lão chánh tổng đi chơi xa, Xiển theo hầu. Khi đến làng nọ thấy có một cái trống mặt to bằng cái nong, hai thầy trò lấy làm lạ quá, vào xem. Có tới mười người khách qua đường cũng đang bàn tán về cái trống đó, trên tang trống có đè mấy chữ: "trống cấm", nên chả ai dám lại gần. Bỗng Xiển lớn tiếng:
    - Có ai dám đố tôi đánh cái trống cấm này không nào?
    Một người cười:
    - Ðến cố tổ nhà anh sống lại cũng không dám đụng đến nữa là anh.
    Xiển một hai cam đoan là đánh được, không sợ gì cả. Trong số đó có một người buôn bán giàu có, trong túi sẵn tiền, cho là Xiển khoác lác, ngứa tai lắm, bảo:
    - Anh đánh được đủ ba hồi chín tiếng tôi sẽ cho anh năm chục quan tiền!
    Xiển nói:
    - Năm chục chả bõ, ít ra cũng phải một trăm.
    Người kia bằng lòng, bảo:
    - Ðược, anh không làm được đúng như lời nói, thì phải ở cơm không cho tôi mười năm.
    Hai bên làm giấu giao kè, có một người đứng tên làm chứng.
    Xiển bắc thang, vác dùi trèo lên, dang thẳng cánh nện đủ ba hồi chín tiếng. Trống kêu, vang cả tai, nhức cả óc. Vài ba người nhút nhát, sợ liên lụy, vội tháo lui. Chiếu theo giao kèo, Xiển bắt người kia phải giao đủ số tiền.
    Nghe trống đánh bất thình lình, dân làng kinh ngạc, lũ lượt kéo nhau ra đông như hội. Lý trưởng, tay cầm hèo, len qua đám đông, khệnh khạng bước vào đền quát tháo ầm ĩ. Xiển ra trước mặt lý trưởng vái chào rồi gãi đầu gãi tai nói:
    - Dạ trình ông, tôi là khách qua đường, thấy cảnh làng ta trù phú, thấy đền ta linh thiêng, nên có năm chục quan tiền trước để hầu thánh sau hầu làng. Nhưng vì không biết làm thế nào gặp ông cùng tất cả dân làng được, buộc lòng phải đánh vài hồi trống, xin các ông đánh chữ đại xá cho.
    Thấy có món tiền lớn, lý trưởng cùng hội đồng chức sắc thích quá, bàn nhau hãy trích ngày ra mười quan làm bứa chén đãi ông khách hảo tâm.
  2. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    . Tri huyện Lê Kim Thằng
    Một hôm, nhân có lệnh của bọn chức dịnh bắt tất cả trẻ già trai gái làng hoàng Bột phải ăn mặc chỉnh tề để đi đón quan huyện Lê Kim Thằng về làng hiểu dụ, Xiển nghĩ ra ngay một kế. Xiển lẻn vào buồng ông nội lấy trộm chiếc áo thụng đỏ mặc vào, rồi đi thẳng ra đình, giả vờ chạy đi chạy lại lăng xăng ngay trước mặt quan huyện. Quan lấy làm lạ, cho lính gọi lại hỏi. Xiển xưng tên họ và nói là học trò. Huyện Thằng liền mượn ngay việc ăn mặc ngộ nghĩnh của Xiển ứng khẩu đọc một câu, bắt phải đối:
    - áo đỏ quét *** trâu
    Xiển đối ngay:
    - Lọng xanh che đít ngựa
    Huyện Thằng không ngờ bị một vố, tái mặt, dọa:
    - Thằng này láo! Ðã thế, phải đố thêm câu này nữa, không đối được, tao sẽ cho ăn đòn.
    Thấy tóc Xiển đỏ hoe vì đãi nắng lâu ngày, huyện thằng liền ra câu đối:
    - Học trò là học trò con, tóc đỏ như son là con học trò
    Xiển không cần nghĩ ngợi lâu, đối tức khắc:
    - Tri huyện là tri huyện Thằng, ăn nói lăng nhăng là thằng tri huyện!
    Huyện Thằng tức ứa máu, nhưng vì Xiển đối rất chỉnh, không bẻ vào đâu được, đành câm miệng.
    [Return to top]
  3. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    Quan đấy
    Năm nào cũng vậy, cứ gần tết Nguyên đán, viên tri phủ Hoàng Hóa cùng vợ đi chợ tết. Từ phủ ra chợ Bút Sơn rất gần, nhưng vốn tính hách dịch, quan phủ bắt lính cáng ra tận cổng chợ và mang theo hai cái lọng xanh che. Hồi này, Xiển Bột hãy còn nhỏ, xong thấy cái oai rởm của quan thì ghét lắm. Xiển mang một con chó con đi chợ, nhưng không bán, cứ ôm ở trước bụng, lúc thì chen đi trước quan, lúc thì lùi lại đi sau quan. Thấy Xiển mang chó, ai cũng tưởng Xiển mới mua, liên hỏi:
    - Chó bao nhiêu?
    Xiển trả lời: - Quan đấy!
    Quan phủ biết thằng bé ôm chó chửi xỏ mình, cho lính bắt lại hỏi:
    - Ai xui mày ăn nói như thế?
    Xiển đáp:
    - Bẩm quan, nhà con muốn nuôi mọt con chó con để dọn *** cho em, nên bố mẹ con bảo con đi mua.
    Quan hỏi: - Mày là con cái nhà ai?
    Xiển trả lời: - Bẩm con là chắt cụ Trạng Quỳnh ạ!
    Quan nghe nói Xiển là chắt cụ Trạng Quỳnh thì có ý gờm, nhưng chưa tin lắm.
    - Ðã là chắt cụ Trạng tất phải hay chữ. Thế mày có đi học không?
    Xiển đáp: - Bẩm quan, con là học trò giỏi nhất vùng này ạ, quan lớn không đi học nên không biết đó thôi.
    Thấy Xiển vẫn tìm cách xỏ mình, quan nổi giận:
    - Mày vô lễ! Nhưng đã nhận là học trò giỏi thì phải đối câu này. Hay tao tha tội. Dở tao đánh đòn.
    Quan đọc: "Roi thất phân đánh đít mẹ học trò".
    Xiển hỏi:
    - Xin phép hỏi: "Roi" đối với "lọng" có được không ạ?
    Quan đáp: - Ðược.
    Xiển lại hỏi:
    - Thế "đít" đối với "đầu", "mẹ" đối với "cha" có được không ạ?
    Quan lại đáp: - Ðược!
    Xiển toan hỏi nữa. Quan Quát: - Không được hỏi nữa. Ðối đi!
    Xiển liền đối: "Lọng bát bông che đầu cha quan lớn!"
    Không ngờ Xiển lại dám chửi mình một lần nữa, để chữa thẹn, quan lấy giọng bề trên mắng Xiển qua loa một vài câu, rồi quát bảo lính hầu sửa soạn ra về.
    [Return to top]
  4. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    10. Vả quan huyện
    Có một viên quan huyện hay nịnh hót quan trên để chóng được thăng quan tiến chức. Một trong những viên quan hắn thường bợ đợ là án sát Nguyễn Văn Tiêu, tục gọi là án Tiêu. Ðể nịnh quan thầy, hắn ra lệnh cho dân hàng huyện không ai được nói đến tiếng "tiêu", ví dụ như hạt tiêu thì hải nói là hạt ớt v.v... Hễ ai thấy người nào trái lệnh thì được phép vả vào mồm ba cái thật đau, rồi đem trình quan trị tội. Lệnh ban ra khiến Xiển đã ghét quan huyện lại càng ghét thêm. Ông mang một ít quần áo rách mướp xin vào bái quan. Quan hỏi có việc gì, Xiển thưa là nhà nghèo quá, gia tài chỉ còn một ít quần áo rách, nhờ quan cầm hộ cho lấy ít tiền về làm vốn sinh nhai. Tức thì quan nổi trận lôi đình thét mắng đùng đùng, vì xưa nay có ai dám cả gan đem quần áo rách đên bán cho quan bao giờ? Ðợi quan nguôi giận, Xiển mới nói:
    - Dạ thưa ngài, xin ngài thương kẻ học trò nghèo túng này, không gì cũng mang danh là người quân tử...
    - Quân tử gì mày! Ðồ quân tử cùng quân tử cố!
    Xiển trần tình:
    - Dạ, Khổng Minh túng Khổng Minh cầm ạ!
    Nghe câu nói khó hiểu, quan chau mày suy nghĩ một lúc mới biết lời mắng của mình: "Quân tử cùng quân tử cố" với lời trần tình của Xiển: "Khổng Minh túng Khổng Minh cầm" (1) đã làm thành đôi câu đối hay tuyệt. Quan phục tài Xiển, thưởng cho một quan tiền, nhưng lại chọn cho cái thứ tiền chôn giấu dưới đất lâu ngày bị han rỉ hết cả. Xiển đỡ lấy quan tiền, cầm một đồng dằn mạnh xuống đất, tiếng kêu nghe cành cạch, rồi nói:
    - Bẩm quan, tiền này không "ớt" được ạ!
    Quan vô tình mắng:
    - Mày điên à! Tiền này mà không tiêu được ư?
    Chỉ chờ có thế, Xiển liền vả cho quan ba cái tát vào mồm như trời giáng. Quan hô lính bắt trói. Xiển ngăn lại nói:
    - Chắc ngài vẫn chưa quên cái lệnh kiêng tên huý quan án ngài mới ban ra. Tôi làm vậy cũng chỉ là thi hành cái lệnh ấy của ngài mà thôi!
    Quan sợ bọn lính biết chuyện thì mình thêm xấu hổ, liền đuổi Xiển ra.
    [Return to top]
  5. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    4. Ăn cỗ với ai
    Một anh đi ăn cỗ cưới ở làng bên, cứ gục đầu gắp không để ý đến ai. Khi anh ta về, chị vợ bảo:
    - Hôm nay mình ngồi ăn có những ai?
    Anh ta thản nhiên đáp:
    - Cũng chả biết nữa! Khi tôi ngẩng đầu lên thì họ đã ra về cả rồi.
    -----------------------------
    5. Mẹo anh tham ăn
    Có anh nọ đến chơi nhà bạn, bạn dọn cơm đãi, Anh ta ngon miệng, ăn năm sáu bát vẫn thấy thèm. Nhưng xới mãi cũng thấy xấu hổ. Bỗng có người gánh bưởi đi qua cổng, anh ta nẩy ra một kế, bèn nói với bạn:
    - Bưởi ở đây to quá nhỉ! Ở chỗ tôi ấy à, chỉ to bằng cái bát này thôi!
    Vừa nói vừa giơ cái bát không lên, cố ý để cho bạn thấy mà xới thêm. Nhưng chết nỗi, trong nồi không còn cơm nữa. Gặp phải anh bạn cũng hóm, biết ý khách, liền mỉm cười, đáp lại rất tự nhiên:
    - Ấy, năm nay bưởi bé đấy, chứ như mọi năm thì quả nào quả ấy to bằng cái nồi này!
    Nói rồi, xách cái nồi không, chìa cho bạn xem
  6. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    Chửi khéo
    Ngườii nọ ngồi ăn uống thô lỗ, ngồi vào mâm là gắp lấy gắp để nhai nhồm nhoàm. Những người ngồi cùng mâm thấy thế hỏi:
    - Ông tuổi gì?
    Anh ta trả lời:
    - Tôi tuổi tuất. Nhưng đang ăn, các ông hỏi làm gì?
    Những người kia nói:
    - Ồ, để chúng tôi đề phòng.
    Anh ta hỏi lại:
    - Tại sao lại phải đề phòng?
    Những người kia nói:
    - May mà ông cầm tinh con cầy. Chớ như ông cầm tinh con hổ thì anh em chúng tôi phải chạy trước!
    -----------------------------
    7. Khoe tài
    Một anh thường khoe mình bắn giỏi, bách phát bách trúng. Hôm nào mang súng đi săn, không bắn được con gì thì anh ta ghé vào chợ mua vài con chim xách về, nói là bắn được. Năm ấy, có con hổ dữ về làng bắt lợn. Làng cử anh ta săn cho được, không thì làng nguy to! Anh ta không biết làm thế nào, đành phải vác súng vào rừng, muốn ra sao thì ra!
    Vào rừng, anh ta tìm một cái hang đá thật kín, trốn vào ấy. Hai hôm sau, có tin đưa về, nói con hổ đã bị bắn chết rồi. Nhưng chờ mãi không thấy anh ta đâu cả. Cả làng xô nhau vào rừng tìm. Ðến chiều, tìm thấy anh ta ở trong hang, mọi người vui mừng nói cho anh ta biết là con hổ đã bị người làng bên bắt chết. Anh ta tỏ ý không bằng lòng, nói:
    - Hai hôm nay, tôi ở đây chờ nói đi qua bắt sống đem về nộp làng, bây giờ người ta bắn chết rồi, thật uổng công tôi quá.
    -----------------------------
  7. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    . Thân hình hấp dẫn
    Một thiếu phụ đang làm cơm trong bép. Có tiếng gõ cửa. Bà bỏ dở nồi cơm chạy ra. Một người đàn ông gật đầu chào lễ phép rồi hỏi:
    - Thưa bà, bà có nghĩ rằng bà có một thân hình rất đẹp và khêu gợi hay không?
    Bị hỏi một câu quá bất ngờ, người đàn bà sững sờ trong giây lát. Khi đã bình tĩnh trở lại bà liền đóng xập cửa lại không thèm trả lời. Chiều hôm sau lại có tiếng gõ cửa. Vẫn người đàn ông hôm trước, vẫn câu hỏi cũ. Thiếu phụ lại trả lời bằng thái độ lặng thinh. Câu chuyện đó diễn ra suốt một tuần lễ liền. Người đàn bà không chịu nổi nữa bèn kể đầu đuôi với chồng để tìm cách đối phó. Người chồng hôm sau èn nấp sau cánh cửa khi nghe tiếng gõ cửa. Người vợ mở cửa:
    - Chào bà, bà có nghĩ rằng bà có một thân hình rất đẹp và khêu gợi hay không?
    Yên chí có chồng đứng sau cánh cửa, người đàn bà trả lời mạnh bạo:
    - Ðứng, như vậy thì có sao không?
    - Thưa, nếu vậy xin bà nói giùm với ông nhà là hãy xài đồ nhà chớ đừng sang ve vãn vợ tôi nữa.
    -----------------------------
    6. Cười thầm
    Một hành khất chìa nón trước cửa nhà một bà nhà giàu:
    - Thưa bà, nhà cháu mất một chân.
    Bà nhà giàu đáp:
    - Có thể lắm, nhưng tại sao anh lại tưởng chân anh mất ở đây?
    -----------------------------
    7. Hiểu lầm hay đùa dai
    Một ông khách gọi điện thoại đặt mua một vòng hoa phúng đám tang với hàng chữ như sau: "Hãy yên nghĩ, sẽ gặp nhau."
    Một lát sau, ông ta lại gọi điện thoại cho chủ tiệm hoa và dặn thêm:
    - Làm ơn viết thêm chữ "trên trời" nếu còn chỗ.
    Ngày hôm sau, ông khách nhận được vòng hoa và đọc thấy hàng chữ sau: "Hãy yên nghỉ, sẽ gặp nhau trên trời, nếu còn chỗ."
    -----------------------------
  8. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    Không thể được
    Một cặp vợ chồng mới cưới nọ đưa nhau đi hưởng tuần trăng mật. Ðể thêm phần hứng thú trong đêm tân hôn, nàng e thẹn đề nghị là họ sẽ "làm lại" mỗi khi mà ông lão giữ chuông dồng hồ kéo một hồi chuông điểm giờ. Chàng ưng thuận.
    Nhưng sau hồi chuông thứ tư, thì chàng kiếm cớ ra ngoài lấy thuốc lá, rồi lảo đảo đi tìm ông lão:
    - Ông ơi! chàng nói hổn hển, ông có thể giúp tôi một việc không? Ông làm ơn kéo chuông sau mỗi hai tiếng đồng hồ thay vì một tiếng được không?
    Ông lão mỉm cười trả lời:
    - À, tôi cũng muốn làm theo lời ông lắm! Nhưng hiện thời thì không thể được.
    - Tại sao vậy. Tôi sẽ cho ông tiền nếu ông thấy việc đó làm phiền ông.
    - Không phải vậy. Nhưng có một cô đã mướn tôi kéo chuông sau mỗi ba mươi phút đồng hồ rồi.
    __________________
  9. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    Bị chơi nhiều vố đau quá, quan huyện dò mãi mới biết là Xiển, tức quá, nhưng có muốn gây chuyện cũng không được vì ông là người khác huyện. Lão huyện bèn đem chuyện ấy nói lại với án Tiêu và tỏ ý nhờ quan thầy trả thù hộ.
    Lần ấy, án Tiêu về quê ngoại là làng Yên Lược ăn giỗ. Lão bắt dân làng phải dọn dẹp đường sá sạch sẽ, mang cờ quạt đón rước thật long trọng. Sáng sớm mai, án Tiêu mới về thì chiều nay đường làng đã được quét sạch như chùi, cây cối hai bên đường phát quang cả.
    Gà gáy, Xiển dậy lấy *** chó đem ra đường cái, cứ cách một quãng bỏ một bãi, bãi nào cũng cắm một quả ớt lớn (Thanh Hoá gọi ớt là hạt tiêu). Sáng ra, khi mọi người kính cẩn đón rước án Tiêu, Xiển vác cờ đi trước, cứ hễ trông thấy bãi *** có cắm quả hạt tiêu, ông lại chửi: "****** đứa nào ỉa ra tiêu". án Tiêu nằm trong cáng nghe tiếng chửi, biết là Xiển chửi mình nhưng không đủ lý do để bắt bẻ, đành gọi bọn lý hương lại, quở trách không chịu đôn đốc dân phu quét dọn đường sá cho sạch và bảo chúng truyền lệnh rằng: "Quan huyện trong người khó ở, mọi người không được to tiếng, ồn ào!"

  10. saobacdau0611

    saobacdau0611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    Vova chạy sang vườn nhà Masa chơi. Trời rất lạnh, tuyết phủ trắng xoá. Vova và Masa quyết định đắp một thằng người tuyết. Sau khi đã xong xuôi phần chính, Masa bảo:
    - Anh đợi Em nhé. Em vào nhà lấy củ cà rốt.
    - Em lấy luôn 2 củ đi. Củ thứ hai để làm mũi nó.
    7X ơi, thía còn củ cà rốt thứ nhất thì để làm jề nhẩy
    Khi Vôva học lớp 3 của một trường tiểu học, trong giờ Văn, Vôva đưa cho cô bạn bên cạnh mẩu giấy nhỏ, trong đó viết nguệch ngoạc: ?oSau giờ học, chúng ta sẽ ra công viên và ngồi trên ghế đá chơi?.
    Cô bạn đọc lướt qua, hiểu ý, nhìn cậu bé bằng con mắt khinh mạn và bĩu môi. Một lát sau, cô đẩy sang cậu một mẩu giấy nhỏ với dòng chữ: ?oNếu chỉ có vậy thì mày xuống lớp 1 mà học ..."...

Chia sẻ trang này