1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Truyện ngắn cùng suy ngẫm!

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi MaxFire, 03/01/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. MaxFire

    MaxFire Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/01/2002
    Bài viết:
    2.057
    Đã được thích:
    0
    Bản Chất
    Vào một buổi chiều chủ nhật nắng vàng ấm áp tại Oklahoma City, Bobby Lewis, một người cha tuyệt vời, đưa hai đứa con trai nhỏ đi đến sân chơi thiếu nhi. Anh đến quầy bán vé và hỏi "Giá vé bao nhiêu vậy anh?"
    Người bán vé trả lời "Ba đô cho anh và ba đô cho trẻ em trên sáu tuổi. Nếu mà bé nào bằng hoặc dưới sáu tuổi thì vào cửa tự do. Các con của anh bao nhiêu tuổi rồi?"
    Bobby trả lời "Bé này 3 tuổi và bé này 7 tuổi, vậy tôi phải trả cho anh 6 đô."
    Người bán vé kêu lên "Anh trúng xổ số hay sao? Nếu anh nói đứa con lớn của anh 6 tuổi anh có thể tiết kiệm được 3 đô. Tôi đâu có nhận ra được."
    Bobby trả lời "Đúng, anh không nhận ra được nhưng những đứa trẻ này nhận ra được."
    Trong mọi lúc, nhất là những lúc khó khăn, khi mà đạo đức trở nên quan trọng hơn tất cả, bạn hãy làm sao để trở thành gương mẫu cho mỗi người bạn, người thân đang sống và làm việc cùng bạn.
    --------------
    I'm hoping that We'll stay together forever !!!​
  2. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0
    Ẹ hic hic. Iem bảo là vote nhưng mà iem chưa học cách vote...hì hì. Hình như lúc đó là iem vote cái bài viết. ... Hic hic. Bac nghĩ oan cho iem quá. Bác chỉ bảo iem cach vota với cái... iem sẽ trở thành người có bản chất là không nói dối nữa ...hihihi
    Ngoclong80
  3. MaxFire

    MaxFire Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/01/2002
    Bài viết:
    2.057
    Đã được thích:
    0
    Đồng chí cứ nhằm tên tôi ở trên hình đại diện đó, vào đó thấy phần bình chọn thanh viên ngay trên đầu góc trái, nhớ bình chọn 5* nha
    I'm hoping that We'll stay together forever !!!​
  4. meo_khongrau

    meo_khongrau Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    1.147
    Đã được thích:
    0
    Điều kì diệu của tình yêu
    Như mọi người mẹ chu đáo khác, khi Karen biết mình sắp sinh em bé, cô chuẩn bị tinh thần cho cậu con trai 3 tuổi Michael. Tối tối Michael áp tai vào bụng mẹ và hát cho em nghe. Rồi kì sinh nở cũng đến. Sau cơn đau vật vã, Karen cho ra đời một bé gái. Nhưng đứa bé ở trong tình trạng rất nguy kịch và được cấp tốc đưa vào khu chăm sóc trẻ sơ sinh của bệnh viện.
    Nhiều ngày đã trôi qua mà tình trnạg em gái của Michael không hề có dấu hiệu khả quan. Bác sĩ khoa nhi đã vài lần nói với bố mẹ cậu rằng hi vọng rất mỏng manh, rằng cả nhà hãy chuẩn bị tinh thần cho tình huốn xấu nhất.
    Vợ chồng Karen đã liên hệ với nghĩa trang địa phương một chỗ mai táng. Trước đây, họ đã háo hức sắp xếp một căn phòng đặc biệt dành cho em bé sắp sinh. Nhưng bây giờ họ thấy mình đang phải chuẩn bị cho đám ma.
    Michael nằn nì bố mẹ cho cậu được vào thăm em gái ?oCon cần được trông thấy em mà bố mẹ?.
    Đã qua tuần thứ hai và có lẽ đám ma sẽ diễn ra vào ngày cuối tuần. Michael vẫn nằng nặc đòi vào thăm em gái mặc dù trẻ em không được phép vào khu vực chăm sóc đặc biệt. Tuy nhiên Karen quyết định cho cậu vào cho dù người t a có đồng ý hay không. Bởi nếy Michael không trông thấy em gái lúc này thì chẳng bao giờ cậu còn có thể gặp lại em nữa. Cô mặc cho con trai chiếc áo blouse quá khổ, giả vờ làm một cái xe đẩy đựng tã lót và dẫn cậu vào khu vực chăm sóc đặc biệt. Nhưng y tá trưởng nhận ngay ra cậu bé, bà hét lên ?oĐưa thằng bé ra khỏi đây ngay ! Khu vực này cấm trẻ con !?. Bản nămg người mẹ trỗi dậy trong Karen. Người phụ nữ ngày thường rất dịu dàng này trừng mắt nhìn thảng vào bà y tá trưởng gằn giọng ?Nó sẽ chi rời khỏi đây cho đến khi nào gặp được em gái nó?.
    Karen dắt Michael lại bên giường em gái. Cậu nhìn chăm chăm đứa trẻ sơ sinh đang dần bất lực trước cuộc đấu tranh dành sự sống. Sau một khoảnh khắc, cậu cất tiếng hát. Giọng hát trong trẻo tràn ngập yêu thương của cậu bé ba tuổi cất lên ?oEm là ánh mặt trời của anh, là ánh mặt trời duy nhất sưởi ấm long anh khi bầu trời xám xịt?. Ngay lập tức đứa trẻ có vẻ phản xạ lại. Mạch đập của cô bé dịu xuống và ổn định dần. ?oHãy hát tiếp đi Michael?. Karen động viên con trai mà nước mắt lưng tròng. Cậu bé tiếp tục hát ?oLàm sao em hiểu được anh thương em đến dường nào. Xin đừng mang ánh mặt trời của anh đi mất?.
    Khi Michael hát cho em nghe, hơi thở ngắt quãng và khó nhọc của em bé trở lên nhẹ nhàng như một chú mèo con. ?oHát nữa đi con yêu? Karen thì thầm. ?oĐêm hôm trước khi anh ngủ, anh tưởng như đang ôm em trong vòng tay?. Em gái Michal bắt đầu thư giãn. Nước mắt giàn giụa trên má y tá trưởng, bà động viên ?oHát tiếp đi Michael?. Karen đứng bên cạnh vừa cười vừa khóc trong kinh ngạc. ?oEm là ánh mặt trời của anh, là ánh mặt trời duy nhất sưởi ấm long anh khi bầu trời xám xịt?. Kì diệu thay ngỳa hôm sau cô bé được trở về nhà.
    Thế đấy, đừng bao giờ bỏ cuộc trước người mà bạn yêu quý. Tình yêu luôn có sức mạnh kì diệu đến không ngờ.
    MarioPuzo
    Được meo_khongrau sửa chữa / chuyển vào 11:54 ngày 10/01/2003
  5. MaxFire

    MaxFire Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/01/2002
    Bài viết:
    2.057
    Đã được thích:
    0
    to Meo_khongrau: Good work on translation
    I'm hoping that We'll stay together forever !!!​
  6. cu_chuoi_xanh_new

    cu_chuoi_xanh_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Món quà
    Một chàng trai sắp tốt nghiệp DH. Ðã từ lâu anh mơ
    ước một chiếc xe thể thao tuyệt đẹp được trưng bày ở
    cửa hiệu. Và anh đã nói với cha điều ước muốn đó.
    Ngày tốt nghiệp đến, anh nao nức chờ đợi...Buổi sáng,
    người cha gọi anh vào phòng riêng: "Con trai, ta rất tự hào
    về con!" - ánh mắt ông nhìn anh trìu mến. Rồi ông trao cho
    anh một hộp quà được gói rất trang trọng. Ngạc nhiên,
    chàng trai mở hộp quà và thấy một quyển sách được
    bọc bằng vải da, có tên chàng trai được mạ vàng. Tức
    giận, anh ta nói lớn tiếng: "Với tất cả tiền bạc mà cha
    có sao lại chỉ có thể tặng con một quyển sách này
    thôi!?". Rồi anh chạy vụt ra khỏi nhà, vứt quyển sách vào
    góc phòng...
    ...Nhiều năm trôi qua, chàng trai giờ đã là một nhà kinh
    doanh thành đạt. Anh có một ngôi nhà khang trang và một gia
    đình hạnh phúc. Nhưng người cha đã già và một hôm anh
    nghĩ mình cần phải đi gặp cha. Anh đã không gặp ông kể
    từ ngày tốt nghiệp. Trước lúc lên đường, anh nhận
    được một bức điện tính báo rằng người cha đã qua
    đời và ông trao toàn bộ quyền sở hữu cho con trai. Anh cần
    phải trở về ngay lập tức để chuẩn bị mọi việc.
    Khi bước vào ngôi nhà của cha, bỗng nhiên anh cảm thấy
    một nỗi buồn và ân hận khó tả xâm chiếm tâm hồn anh.
    Ðứng trong căn phòng ngày xưa, những ký ức trong anh ùa
    về...Và bất chợt, anh nhìn thấy quyển sách khi xưa nằm
    lẫn trong những tập giấy tờ quan trọng của cha ở trên
    bàn, nó vẫn còn mới nguyên như lần đầu anh nhìn thấy
    cách đây nhiều năm. Nước mắt lăn dài trên má, anh lần
    giở từng trang, bỗng có vật gì đó rơi ra...Một chiếc
    chìa khóa! Kèm theo đó là một tấm danh thiếp ghi tên người
    chủ cửa hiệu, nơi có bán chiếc xe thể thao mà anh từng
    mơ ước. Trên tấm danh thiếp còn ghi ngày tốt nghiệp
    của anh và dòng chữ "Ðã trả đủ"......
    ---------------
    MaxFire
    ---------------
  7. bibihaybuon

    bibihaybuon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    973
    Đã được thích:
    0
    ... Một doanh nhân lên nói được hỏi về cách sử dụng thời gian có hiệu quả ... Ông cười và lấy ra 1 cái lọ to, rộng miệng. Ông dùng 1 túi đá cuội to bằng nắm tay cho vào lọ cho đến khi không thể cho thêm. Ông hỏi mọi người : " Lọ đã đầy chưa nhỉ " ... Mọi người nói : " Đầy rồi ". Ông lại lấy 1 túi sỏi nhỏ đổ vào lọ lắc cho đến khi ko thể cho thêm : " Thế này đã đầy chưa? " lần này mọi người hiểu ra và nói : " Chắc là chưa " ... Ông lại đổ 1 túi cát và lại hỏi, lần này thì mọi người trả lời : " Chưa đầy "... lần này ông đổ nước vào đến khi nước ngập miệng lọ ... Ông hỏi : " Ví dụ này minh hoạ cho điều gì ? " ...
    ... Một doanh nhân nhanh nhẩu đáp : " Vấn đề là cho dù kế hoạch làm việc của bạn có sít sao thế nào đi nữa, nếu cố gắng bạn luôn có thể làm thêm nhiều việc nữa!?
    ... ?oKhông phải? ?" ông đáp ?" ?oĐó không phải là vấn đề. Điều mà minh họa vừa rồi nói lên là nếu bạn không đặt những hòn đá cuội vào lọ trước, bạn sẽ không bao giờ còn có thể nhét chúng vào được nữa?...
    Cái gì là những ?ohòn đá cuội? trong cuộc sống của bạn? Có thể là một dự án, một hoài bão mà bạn muốn thực hiện, thời gian với những người mà bạn thương yêu, học vấn của bạn, sức khỏe của bạn.. Nhưng nhớ đặt những ?ohòn đá cuội? đó vào lọ trước hoặc bạn sẽ không bao giờ nhét chúng vào được. Chúng ta luôn cố gắng làm thật nhiều việc trong khoảng thời gian giới hạn của mình. Nhưng điều quan trọng là những việc mà bạn đang làm có thật sự có ý nghĩa?

    [​IMG]
    Viên đá kiên cố nhất cho một toà nhà kiến trúc là viên đá đặt thấp nhất dưới chân nền​
  8. MaxFire

    MaxFire Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/01/2002
    Bài viết:
    2.057
    Đã được thích:
    0
    Nói với con về... tình yêu
    Có thể khi đọc những dòng chữ này, con gái của bố lại cười khúc khích, rồi nghĩ thầm sao hôm nay bố lại lên lớp con về cái chuyện của thanh niên thế nhỉ. Con đừng vội cười nhé. Chuyện yêu đương đâu phải chỉ chuyện của các con? Tuy con gái bố đã 19 tuổi rồi, nhưng con đừng tưởng như vậy là con đã lớn, đã có thể vững bước vào đời, không sai lầm, không vấp ngã.
    Tất nhiên bố có thể nói chuyện trực tiếp với con. Song đây là chuyện tế nhị, vì vậy bố quyết định tâm sự cùng con bằng trang viết này. Có thể như vậy hay hơn đối với cả bố và con.
    Bố thật sự phải suy nghĩ nhiều về chuyện này kể từ hôm con dẫn Hùng, bạn trai con về nhà và nói với bố rằng các con đã yêu nhau gần một năm nay. Khi bố nói rằng con bước vào tình yêu hơi sớm, bởi trước mắt con là một chặng đường dài của học tập và phấn đấu. Bố còn nhớ con đã cười và nói lại một câu gần như con đã đọc trong một cuốn sách nào đó rằng: "Bố ơi, tình yêu cho chúng ta sức mạnh, sẽ giúp ta học tập tốt hơn, phấn đấu vươn lên nhiều hơn để xứng đáng với tình yêu". Con nói có phần đúng, song điều đó đúng với những người đã trưởng thành, đã có hiểu biết cuộc đời, đã biết thế nào là tình yêu và biết làm chủ bản thân, có cuộc sống độc lập con ạ. Con đã cãi lại bố rằng: "Ngày trước bố và mẹ cũng yêu nhau từ khi học năm thứ nhất đấy thôi". Ðúng, bố mẹ gặp nhau và có tình cảm với nhau từ năm học thứ nhất. Song con không hiểu tình yêu của bố mẹ ngày trước như thế nào đâu. Có lần, con cũng được đọc nhật ký của bố mẹ rồi đấy, bố còn nhớ nét mặt con lúc ấy rất xúc động. Con còn nói đùa với mẹ rằng: "Bố mẹ ngày xưa lãng mạn thật, hơn cả thanh niên bây giờ". Con có biết không, chính cái sự lãng mạn ấy mà tình yêu của bố mẹ mới được bền lâu, bố mẹ mới cùng nhau chia xẻ bao năm tháng khó khăn của ngày đầu mới ra trường chưa xin được việc. Chính sự lãng mạn ấy mà tình yêu của bố mẹ mới đơm hoa kết trái, mới có con ra đời như kết quả chờ mong.
    Vậy mà con và Hùng đã yêu nhau như thế nào? Có thể người ta nói đúng rằng: "Tình yêu có đôi mắt mù lòa". Con bảo Hùng là người con tin tưởng nhất, anh ta chiều chuộng con, không từ chối con một điều gì. Nhưng con có thấy cái cung cách Hùng đến nhà mình không? Cậu ta chào bố bằng cái gật đầu, rồi ngồi bắc chân chữ ngũ hút thuốc lá. Với mái tóc hung hung mới nhuộm, cậu ta ăn diện quá mức, mà lại không lịch sự chút nào. Một cậu sinh viên năm thứ nhất đã làm gì ra tiền mà cậu ta đi xe máy vè vè, cổ lại lủng lẳng xiềng vàng, lắc bạc. Cậu ta không để ý rằng bố đang làm việc, mà lại tự tiện bật vô tuyến lên xem bình luận bóng đá. Con bảo cậu ấy là sinh viên, vậy mà khi bố hỏi cậu ấy học trường nào, cậu ấy bảo học khoa Văn trường Ðại học Thủy lợi! Trường Thủy lợi mà cũng có khoa Văn hay sao con?
    Bố chỉ mong con nhìn nhận lại người mà con nói là yêu thương đi. Con người ta quý nhất ở sự hiểu biết, ở tư cách đạo đức ở sự kiên trì vươn lên trong cuộc sống, ở sự cần cù lao động và trân trọng tình người. Anh ấy có đủ tư cách là chỗ dựa tinh thần cho con suốt cả cuộc đời hay không?
    Khi con xin phép bố mẹ đi chơi với Hùng, bố mẹ đã tôn trọng con và đồng ý. Nhưng khi con đi rồi, mẹ con lại lo lắng. Bố cũng lo, nhưng bố đã trấn an mẹ con. Một mặt bố tin con vì con là con gái của bố, con không đến nỗi dại khờ đâu, cũng là sinh viên rồi cơ mà. Tin thi tin vậy mà vẫn không yên tâm.
    Còn một điều này, bố đắn đo mãi rồi quyết định nói với con. Ðể tình yêu mãi mãi là điều thiêng liêng, các con phải biết giữ gìn khoảng cách. Có thể con lại bảo bố là cổ hủ, lạc hậu, là phong kiến. Song bố dám khẳng định với con một điều rằng không một người đàn ông nào muốn cưới một cô gái dễ dãi, buông thả về làm vợ.
    Bố không cấm con yêu, bởi bố cũng hiểu tình yêu như một dòng nước lũ, nó có thể tràn vỡ nếu ai có ý định đắp đập ngăn sông. Bố chỉ muốn con thật sự suy nghĩ những điều bố nói với con về tình yêu, về người yêu của con. Bố tin con gái bố hiểu điều bố nói, bởi bố nói với con bằng kinh nghiệm của một người lớn tuổi, một người chỉ mong con được hạnh phúc .
    -------------
  9. MaxFire

    MaxFire Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/01/2002
    Bài viết:
    2.057
    Đã được thích:
    0
    hình ảnh người cha
    1. Có một người cha giữ 2 cuốn nhật kí viết về con gái. Trong đó có một cuốn anh viết khi con đang còn trong bụng mẹ. 9 tháng 10 ngày trải dài trong 100 trang viết khắc khoải mong chờ đứa con đầu lòng.
    2. Có một người cha giữ 1 kỉ vật trong hộp đồ nữ trang gia bảo. Đó là một miếng kẽm hình tròn có đục lỗ đeo dây. Trên cả 2 mặt đầu ghi chữ số 34. Ít ai biết vật này có giá trị gì và vì thế anh sợ mất nó hơn bất cứ món nữ trang quý giá nào. Những ngày đầu con gái chào đời là những ngày anh phấp phỏng "lẻn" vào phòng sơ sinh mỗi ngày chục bận, để âu lo dòm vào đứa bé mỏng mảnh nằm trong ***g kính và chưa chịu mở mắt. Đứa bé mang số 34. Và mỗi lần cô hộ lí đưa con anh đi tắm là một lần anh mong ngóng hồi hộp nhìn con số 34 để biết chắc rằng con anh không bị "lạc". Ngày đón con từ bệnh viện về, lúc thay áo cho con gái, anh mừng rú lên khi thấy người ta bỏ quên "vật báu" 34 vẫn còn đeo ở cánh tay con. Anh biết đó sẽ là vật quý còn theo anh mãi mãi.
    3. Có một người cha khắc những vết khắc lên cột, vạch những vạch vôi lên tường để đo con gái lớn dần trong niềm vui và nỗi lo. Những vết khắc, vạch vôi là những bức tranh giàu nhân bản và đẹp tuyệt vời trong bất cứ ngôi nhà nào.
    4. Có một người cha cứ trồng thêm một cây khi con thêm 1 tuổi. Và vườn cây cho con gái cứ nhiều lên trong hạnh phúc ?" đớn đau của người cha khi nghĩ về cái ngày con lên xe hoa về nhà người khác.
    5. Tất cả những việc tưởng chừng như "ngớ ngẩn" của người cha dành cho con, để làm gì?
    Để một ngày kia con về cùng hạnh phúc
    Ba đôi lúc nhìn quanh cho đỡ nhớ nhà mình.
    Đó là câu thơ của một nhà thơ, anh đã giải thích hộ cho mọi người cha yêu con gái. Rằng đối với cha, con gái có ý nghĩa thân thiết ngự trị vào tất cả, là gia đình, là ngôi nhà. Đến mức nếu không còn có con trong ngôi nhà này thì có nghĩa là ngôi nhà cũng không còn, đã xa lạ như nhà của người khác mất rồi. May mắn sao những kỉ vật kia, những vạch vôi, vết khắc kia, "vườn cây ?" con gái" kia là hiện thân của con qua năm tháng, vẫn còn ở lại. Và thế là cha nhìn quanh, nhìn lên những "hiện thân" ấy để gặp lại một chút nhà mình, cho đỡ nhớ nhà mình.
    6. Một ngày nọ vào bệnh viện, thấy một cô bạn gái đang đút cháo cho bố ăn, tôi chợt thấy thảng thốt với câu nói của nhà thơ Thanh Tịnh: "Bố cho con ăn, con cười, bố cười. Con cho bố ăn, bố khóc, con khóc". Mới thấy vòng đời ngắn ngủi làm sao!
    7. Mỗi người đều lưu giữ trong tim hình ảnh một người cha. Hình ảnh thứ 7, thứ 8 , thứ 7 tỉ xin dành cho bạn, cho những ai được may mắn sinh ra trên Trái Đất này.
    Chiều nay đưa tiễn thân phụ một người bạn về bên kia dương gian, chợt thấy mọi thứ tình yêu đều cần phải vội vàng, đâu cứ chỉ tình yêu lứa đôi. Mau lên chứ, vội vàng lên với chứ...
    -----------
    [​IMG][​IMG]
  10. bibihaybuon

    bibihaybuon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    973
    Đã được thích:
    0
    Đừng quá nóng giận - Hãy lắng nghe lời giải thích
    ... Người phụ nữ hào hứng mua thật nhiều trứng, bơ và rau quả từ cửa hàng rau quả nổi tiếng trong thị trấn. Tuy ở của hàng này giá có đắt hơn, nhưng hôm nay cô không ngại vì cô sắp sửa tiếp một vị khách quý. Phải đi mua thật sớm để có thể chuẩn bị các món ăn thật cẩn thận.
    ... Các món ăn đều ngon, nhờ có nguyên liệu tốt và một người phụ nữ khéo tay. Nhưng đến giờ hẹn mà vị khách cô đang chờ vẫn không tới. Gọi điện thoại thì không ai nghe. Một tiếng, hai tiếng, cô chờ đến tối khuya mà không có một tín hiệu gì từ người khách.
    ... Ngày hôm sau, người khách mới gọi điện cho cô. Không để cho anh ta kịp nói hết câu, cô mắng xối xả và lên án sự vô trách nhiệm. Người khách lặng lẽ nghe. Và khi cô nói xong, anh ta nói giọng buồn bã:
    - Tôi rất xin lỗi nếu tôi gây ra một điều gì bất tiện hoặc làm cô phiền lòng, nhưng hôm qua tôi rất không may. Tôi phải đi lo thủ tục tang lễ cho mẹ tôi. Mẹ tôi mới mất.
    ... Người phụ nữ không nói được lời nào, vì một lời chia buồn cũng trở nên không hợp lý vào khoảnh khắc ấy. Và từ ấy cô không bao giờ lên án ai trước khi hiểu được tất cả.

    [​IMG]
    Viên đá kiên cố nhất cho một toà nhà kiến trúc là viên đá đặt thấp nhất dưới chân nền​

Chia sẻ trang này