1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

truyen tinh yeu

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi lenin_Stalin, 08/02/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lenin_Stalin

    lenin_Stalin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Chồng chị là một kỹ sư giỏi, chị yêu anh vì sự vững, chính chắn của anh, chị yêu cái cảm giác ấm áp mà chị có mỗi khi chị tựa đầu vào vai anh. Và sau ba năm tìm hiểu, anh chị đã đi đến hôn nhân.

    Nhưng đến hôm nay, sau hai năm là vợ chồng, chị bỗng cảm thấy mệt mỏi với những cảm giác mà chị phải trải qua khi chung sống với anh. Những lý do khiến chị yêu anh trước đây, bỗng biến thành những lý do tạo nên sự đổi thay trong chị. Chị là một phụ nữ nhạy cảm, và rất dễ bị thương tổn trong tình yêu, chị luôn khao khát những khoảnh khắc lãng mạn, giống như là một bé gái nhỏ thèm khát kẹo ngọt. Nhưng anh thì lại trái nguợc với chị, anh không có sự nhạy cảm, và hoàn toàn không quan tâm đến những khoảnh khắc lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng, điều này đã làm cho chị càng chán nản hơn.

    Và chuyện gì đến phải đến , một hôm chị quyết định cho anh biết rằng chị muốn ly dị , rằng chị không thể chung sống với anh thêm một giờ phút nào nữa. Rất bất ngờ khi nghe chị yêu cầu như thế, anh chỉ biết hỏi ?oTại sao??. ?oEm cảm thấy mệt mỏi, không có lý do nào cho mọi thứ trên thế gian này !? Chị trả lời. Anh không nói gì thêm nữa, nhưng suốt đêm đó , anh không ngủ, và chìm sâu vào những ưu tư , khắc khoải với ánh sáng lập lòe của điếu thuốc luôn gắn trên môi. Sự im lặng của anh càng làm cho cái cảm giác thất vọng trong chị tăng lên, đấy là một người đàn ông không thể biểu lộ gì ngay cả đến lúc gặp tình huống khó khăn như lúc này , còn gì nữa để mà chị hy vọng ở anh ?

    Cuối cùng rồi anh cũng lên tiếng, anh hỏi chị: ?oAnh có thể làm gì để thay đổi ý định của em ??. Ai đó đã nói đúng, ?orất khó khăn để thay đổi tính cách của một con người?, vá chị nghĩ rằng, chị không thể nào thay đổi cách sống của anh. Nhìn sâu vào mắt anh , chị chậm rãi trả lời : ?oĐây chính là câu hỏi, nếu câu trả lời của anh có thể thuyết phục em , em sẽ thay đổi ý định ly dị. Nếu em nói , em muốn bông hoa ở phía bên kia vách núi , và cả hai chúng ta đều biết rằng khi anh cố hái bông hoa đó cho em thì anh sẽ chết , anh vẫn cố làm để cho em hài lòng chứ ??. Anh đáp : ?oNgày mai , anh sẽ trả lời câu hỏi cho em...?. Những hy vọng của chị hoàn toàn bị chìm xuống khi nghe câu trả lời của anh.

    Sáng hôm sau , chị tỉnh giấc và nhận ra anh đã ra đi rồi. Chị nhìn thấy một mảnh giấy với những dòng chữ nguệch ngoạc của anh , được dằn dưới ly sữa , trên chiếc bàn ăn , gần cửa... và chị bắt đầu đọc :
    ?oEm yêu
    Anh sẽ không thể nào hái bông hoa đó cho em , nhưng hãy cho phép anh giải thích những lý do mà anh không thể...?. Ngay từ dòng chữ đầu đã làm tan nát trái tim của chị. Chị tiếp tục đọc :

    ?o...Khi em sử dụng máy vi tính , anh luôn luôn sắp xếp phần mềm cho em dễ sử dụng , và khi em kêu lên trước màn hình khi có sự cố , anh luôn chuẩn bị những ngón tay để có thể giúp em phục hồi lại những chương trình. Em thường bỏ quên chìa khóa cửa , nên anh phải luôn chuẩn bị đôi chân để sẵn sàng chạy về mở cửa cho em. Em rất thích đi du lịch , nhưng lại thường hay bị lạc đường trong những thành phố xa lạ , nên anh phải chuẩn bị đôi mắt của mình để chỉ đường về cho em. Em thường đau bụng trong mỗi lần đến tháng , nên anh luôn chuẩn bị lòng bàn tay mình để sẵn sàng chà xát bụng em để em dịu cơn đau. Khi thấy em luôn thích ở nhà, anh lo rằng em sẽ có thể bị mắc bệnh tự kỷ , vì thế anh phải luôn pha trò và chuẩn bị những câu chuyện vui để em quên đi nỗi buồn chán. Em luôn chăm chú vào màn hình vi tính , anh sợ như vậy sẽ có hại cho mắt của em, nên anh phải để dành mắt của anh , để khi chúng ta già, anh sẽ có thể giúp cắt móng tay , và nhổ những sợi tóc bạc cho em. Anh có thể nắm bàn tay em đi tản bộ trên bãi biển , để em thưởng thức cảnh mặt trời mọc và bãi cát xinh đẹp... và anh sẽ cho em biết rằng màu sắc của những bông hoa cũng rực rỡ như gương mặt tươi tắn của em... Vì vậy , em yêu, trừ phi em chắc chắn rằng sẽ có ai yêu em hơn anh đã yêu em... Nên bây giờ anh không thể hái bông hoa đó cho em, và chết...?.

    Nước mắt của chị không ngừng rơi trên trang giấy , làm nhạt nhòa những dòng chữ của anh ... Chị đọc tiếp : ?o...Bây giờ , khi mà em đã đọc xong câu trả lời của anh , nếu em cảm thấy hài lòng thì hãy mở cửa ra , vì anh đang đứng đó với bánh mì và sữa tươi cho buổi sáng của em , những món ăn mà em ưa thích...?. Chị lao đến cửa và mở bung nó ra. Trông thấy anh với gương mặt lo lắng, chị nắm chặt tay anh, cùng với ổ bánh mì và chai sữa tươi... Bây giờ chị đã biết chắc rằng không ai yêu chị như là anh đã yêu chị , và chị quyết định quên đi chuyện bông hoa ở bên kia vách núi... Đó là cuộc sống , và tình yêu.

    Khi đuợc sống trong sự đầy đủ , dư thừa của tình yêu, thì cái cảm giác sôi nổi trong tình yêu thường bị khô héo đi , và người ta không còn có thể nhận thức được đâu là tình yêu chân thật và đâu là tình yêu giả dối, giữa cảm giác bình yên và buồn chán đó. Tình yêu được biểu lộ dưới mọi hình thức , ngay cả trong sự tế nhị và táo tợn nhất, nó không bao giờ là một kiểu mẫu cho riêng ai , ...những bông hoa, những khoảnh khắc lãng mạn chỉ là bề mặt của mối quan hệ này. Nhưng dù ẩn chứa dưới bất kỳ hình thức nào , điều quan trọng nhất vẫn là một tình yêu chân thật , đó là cuộc sống của chúng ta... Tình yêu luôn chiến thắng mọi lý lẽ.
  2. lenin_Stalin

    lenin_Stalin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    ưVỏằ 'ỏn nhà thơ câng 'Ê mỏằ?t rÊ rỏằi. Tuyỏằn dạ có tỏm nặỏằ>c lỏĂnh, uỏằ'ng trà dặỏằÊc thỏÊo, bỏưt cỏÊ hai bóng 'ăn cho sĂng loà cĂi phòng con, thơ câng không thỏằâc 'ặỏằÊc. Tuyỏằn chui vào giặỏằng, tỏằ nhỏằĐ, thơ 'i ngỏằĐ. "Mơnh sỏẵ chỏằ? nhặ thỏ này hai nfm nỏằa thôi, rỏằ"i sau 'ó sỏẵ chỏằ? làm nhỏằng gơ mơnh thưch, còn bÂy giỏằ thơ ngỏằĐ".
    Trong giỏƠc mặĂ, Tuyỏằn thỏƠy mơnh 'i chặĂi vỏằ>i Khang. Tỏằ?nh dỏưy nhỏằ> lỏĂi câng vui vui. PhỏÊi 'ỏn mỏằTt nfm rỏằ"i hỏằ không gỏãp nhau, kỏằf tỏằô khi khai trặặĂng cỏằưa hàng Tuyỏằn làm viỏằ?c. Tuyỏằn không phỏÊi 'ỏằÊi lÂu. Ngay chiỏằu hôm sau, Khang gỏằi. Khang nói, Khang nhỏằ> Tuyỏằn, và muỏằ'n 'i chặĂi. Tuyỏằn câng không tin vào cÂu nói này nhặng thỏƠy câng chỏng thiỏằ?t hỏĂi gơ mà không nói : "Đêm qua Tuyỏằn câng nỏm mặĂ thỏƠy Khang!". Đỏn lặỏằÊt Khang, chỏằ? trong 'iỏằ?n thoỏĂi, câng không giỏƠu nỏằ.i vỏằ nghi ngỏằ. Hai ngặỏằi fn mỏằTt bỏằa fn cỏÊnh vỏằ và nhỏĂt nhỏẵo trong mỏằTt quĂn Huỏ. Lúc lỏƠy xe, Khang hỏằi :
    - BÂy giỏằ mơnh 'i 'Âu?
    Tuyỏằn hỏằi lỏĂi :
    - Khang muỏằ'n mơnh 'i 'Âu?
    Ngoài 'ặỏằng, cĂc phỏằ' 'Ê ngỏưp 'ỏĐy nặỏằ>c. Mặa vỏôn chặa dỏằât nhặng nhỏằ hỏĂt lỏĂi. Trong lạng bạng Ăo mặa, Khang nói :
    - Khang muỏằ'n vỏằ nhà thay quỏĐn Ăo.
    Hỏằ 'i vỏằ nhà Khang.
    Tuyỏằn nói :
    - Chúng mơnh ỏâu quĂ, coi chỏằông Tuyỏằn có bỏĐu.
    Đăn 'ặỏằng hỏt vào câng 'ỏằĐ soi cho Tuyỏằn thỏƠy Khang cặỏằi Âu yỏm :
    - Thơ chúng mơnh nuôi nó! - rỏằ"i Khang sỏằưa lỏĂi - Khang nuôi!
    Tỏằ nhiên Tuyỏằn thỏƠy thỏưt là tơnh nghâa khi nghe Khang khỏng 'ỏằi vào 'ỏĂi hỏằc. Đó là nhỏằng cÂu chuyỏằ?n lỏĐn nào gỏãp câng nói và 'Ê chỏt cỏằâng lỏĂi rỏằ"i, nhặng kỏằ hỏằâng, ngặỏằi tung, còn có 'ỏằ'i thoỏĂi. BÂy giỏằ, Tuyỏằn nghâ, lỏĂi có thêm mỏằTt cÂu chuyỏằ?n 'ỏằf cạng nói. Tuyỏằn nhỏc lỏĂi :
    - NhỏằĂ 'Âu Tuyỏằn có bỏĐu?...
    - Thơ chúng mơnh cạng nuôi! - Khang vui vỏằ lỏãp lỏĂi.
    Tuyỏằn thỏƠy mơnh quan trỏằng hỏn và tỏằ nhiên thành mỏằng manh. Tuyỏằn thỏƠy mơnh bặỏằ>c 'i có hặĂi chỏưm lỏĂi, và mỏt khi nhơn có dỏằi hai ngày vơ Tuyỏằn 'ang viêm hỏằng, bài hỏằc vỏằĂ lòng cô gĂi nào câng biỏt là không nên uỏằ'ng thuỏằ'c khi 'ang có bỏĐu. Tuyỏằn câng bỏằ 'i chặĂi 'êm, sỏằÊ vỏằ cỏÊm lỏĂnh. Nghe nói ba thĂng 'ỏĐu bỏằi 'ỏằâa trỏằ. Tỏằ nhiên, Tuyỏằn nghâ nó là con trai. Có thỏằf vơ Tuyỏằn thưch gặặĂng mỏãt Khang, vỏằ>i mâi dài và mỏt xỏch. Câng có thỏằf vơ suỏằ't 10 nfm, chặa bao giỏằ Tuyỏằn chỏc Khang thuỏằTc vỏằ Tuyỏằn, nên mỏằTt 'ỏằâa con sỏẵ là mỏằTt sỏằÊi dÂy ràng, mà con trai ỏt dÂy phỏÊi chỏc.
    Tuyỏằn không 'ỏằÊi nhặng Khang câng không gỏằi lỏĂi. VỏÊ lỏĂi, Tuyỏằn nghâ câng hặĂi sỏằÊ, gỏằi lỏĂi thơ nói cĂi gơ bÂy giỏằ, có bao nhiêu chuyỏằ?n thơ hôm nỏằ nói cỏÊ rỏằ"i. Nhặng Tuyỏằn 'ỏằc lên cỏĐu thang. Khang sỏẵ chỏằY Tuyỏằn 'i làm vào nhỏằng buỏằ.i sĂng Tuyỏằn gỏằi 'iỏằ?n than mỏằ?t. CỏÊ cặĂ quan sỏẵ phỏÊi xơ xào trặỏằ>c cĂi bỏằƠng mỏằ-i ngày mỏằ-i lạm lạm. Tuyỏằn sỏẵ không khai ra cho 'ỏn mỏằTt hôm chỏằ? vào Khang hào hoa : "Bỏằ' cỏằĐa con em 'ó!"... TặỏằYng tặỏằÊng 'ỏn khúc ỏƠy thơ Tuyỏằn chĂn oỏãt cỏÊ ngặỏằi. Không, Tuyỏằn muỏằ'n bư ỏân mỏãc Ăo bỏĐu, Tuyỏằn muỏằ'n mỏằi ngặỏằi tỏằâc tỏằ'i khi Tuyỏằn không chỏằ là mơnh chặa bao giỏằ lo cho Khang. Có vỏằ nhặ khó khfn nào Khang câng thoĂt ra 'ặỏằÊc, không phỏÊi bỏng tài khâo, không phỏÊi bỏng thông minh, mà bỏng sỏằ vô tÂm. Khang vô tÂm nên không có gơ chỏĂm 'ỏn Khang 'ặỏằÊc. Cho nên Tuyỏằn thỏc mỏc, "Có con rỏằ"i, Khang có yêu con không?"
    Tuyỏằn sỏẵ yêu con nhặ thỏ nào, Tuyỏằn chặa biỏt. Tuyỏằn vào cặĂ quan hỏằp, nghe cĂc chỏằ. Hai mỏạ con tôi ỏằY vỏằ>i nhau. Buỏằ.i chiỏằu mỏạ qua nhà trỏằ 'ón con ra, con mỏãc quỏĐn Ăo toàn bỏng vỏÊi trỏng, 'i giày 'ỏằ; mỏãc thêm mỏằTt cĂi gi-lê cho ỏƠm, 'ỏằTi cĂi mâ vi có quai vào, 'eo khỏâu trang và cỏ** bong bóng, hai mỏạ con mơnh vỏằ...
    Tuyỏằn 'i vào nhà sĂch, thỏƠy bĂn cuỏằ'n dỏĂy chfm sóc trỏằ con. "Vỏằôa nhỏƠc bâ bỏĂn vỏằôa phỏÊi nỏằng nỏằi trỏằ con, tỏm cho chúng, cho chúng ngỏằĐ... nhặ vỏằ>i búp bê. Nhặng khi chúng bỏằ?nh hay khóc lóc chỏc không ai chỏằƠp ỏÊnh. Nhỏằng lúc 'ó, nhỏằng lúc khó khfn 'ó, Tuyỏằn khỏằng lỏĂi... Tuyỏằn không thỏằf mỏằTt mơnh. Tuyỏằn muỏằ'n gỏằi cho Khang : "Nỏu Tuyỏằn có con, Khang có phiỏằn không? ". Rỏằ"i Tuyỏằn thỏƠy viỏằ?c 'ó vô ưch quĂ chỏằông, Khang sỏẵ nói, "Không có chi, chúng ta sỏẵ nuôi", rỏằ"i lỏĂi im lỏãng không gỏằi 'iỏằ?n thoỏĂi, biỏt 'Âu không gỏằi cỏÊ lúc "Con chúng ta" bỏằ?nh?
    Tuyỏằn không chỏc 'Ê có 'ỏằâa bâ trong bỏằƠng chặa nhặng tơnh cỏÊm dành cho nó 'Ê bỏt 'ỏĐu phai nhỏĂt. BÂy giỏằ thơ Tuyỏằn không chỏc mơnh có còn yêu 'ỏằâa bâ không nỏu không có bỏằ' nó bên cỏĂnh và chỏằ? còn nó nhặ mỏằTt cỏằƠc nỏằÊ. Tuyỏằn biỏt, Khang chỏằ? cỏĐn gỏằi 'iỏằ?n hỏằi thfm thôi là Tuyỏằn sỏẵ yêu 'ỏằâa bâ chặa rà ràng này ngay. Nó quỏÊ thỏằc không phỏÊi là 'ỏằâa con cỏằĐa tơnh yêu nhặng ưt nhiỏằu lúc 'ỏĐu câng là tơnh cỏÊm. Chỏng phỏÊi là Tuyỏằn 'Ê cúi xuỏằ'ng vuỏằ't tóc Khang và nói Khang 'ỏằông hút thuỏằ'c nỏằa nhặ nói vỏằ>i mỏằTt ông bỏằ' cỏằĐa 'ỏằâa bâ trong bỏằƠng sao? Nỏu không có tư tơnh cỏÊm nào vỏằ>i Khang thơ viỏằ?c gơ Tuyỏằn phỏÊi nghâ vỏằ 'ỏằâa bâ? Tuyỏằn chặa 'ỏn tuỏằ.i 'ỏằf có bỏng 'ặỏằÊc mỏằTt 'ỏằâa con. Tuyỏằn còn trỏằ. Tuyỏằn 'i ngang cĂi 'iỏằ?n thoỏĂi và kêu thỏ**, "Khang ặĂi, gỏằi lỏĂi 'i, cho Tuyỏằn có lỏĂi cĂi tinh thỏĐn yêu trỏằ". Khang không gỏằi lỏĂi, Tuyỏằn cỏÊm tặỏằYng nhặ cĂi thai không lỏằ>n thêm 'ặỏằÊc nỏằa. Tuyỏằn thỏƠy thặặĂng nó. Nó nhặ mỏằTt 'ỏằâa nhỏằ chỏằ ba vỏằ mỏằ>i chỏằc 'i rỏằ"i ba sỏẵ vỏằ nhặng nó không nghe". CĂi thai chỏằ 'ỏằÊi và giỏằ thơ Tuyỏằn không còn nhơn ra nó là con gĂi hay con trai. Trong óc Tuyỏằn, nó rút xuỏằ'ng hơnh ỏÊnh cỏằĐa mỏằTt cĂi bào thai, nỏm co co, 'ỏĐu rỏƠt to, nhặ trong mỏƠy cuỏằ'n tỏĂp chư vỏôn hay 'fng ỏÊnh.
    MỏằTt buỏằ.i sĂng thỏằâc dỏưy, Tuyỏằn tỏằ nhiên thỏƠy ghât Khang kinh khỏằĐng và ghât cỏÊ mơnh.
    Mặỏằi nfm 'Ê qua kỏằf tỏằô cĂi ngày 'ỏĐu tiên Tuyỏằn làm quen Khang trong cfn-tin trặỏằng. Tuyỏằn thưch Khang và thỏƠy Khang vỏằôa 'ỏạp, vỏằôa dỏằ. mỏn, vỏằôa không quư bĂu 'ỏn nỏằ-i 'ỏằf Tuyỏằn không dĂm 'ỏn làm quen trặỏằ>c. Nỏu Tuyỏằn thưch Khang hặĂn, Tuyỏằn 'Ê không làm quen nhặ thỏ. Nỏu tơnh cỏÊm cỏằĐa Tuyỏằn dành cho Khang lỏằ>n hặĂn, Tuyỏằn 'Ê phỏÊi giỏƠu 'i vơ sỏằÊ nó có thỏằf bỏằc, rỏằĐ Khang ôn bài mà không ngặỏằÊng ngạng hay cÂn nhỏc. Có nhỏằng lúc Tuyỏằn không thưch Khang nỏằa, Khang câng không 'ặỏằÊc trÂn trỏằng 'ỏn mỏằâc Tuyỏằn không dĂm nói thỏng ra. Tuyỏằn không hỏằ Ân hỏưn rỏng mơnh có làm tỏằ.n thặặĂng Khang hay không, bỏằYi lỏĐn nào gỏãp lỏĂi câng vỏôn thỏƠy Khang tặặĂi tỏằ?nh nhặ câ. Có vỏằ nhặ Khang không nhỏằ> chuyỏằ?n gơ cỏÊ. Tuyỏằn thỏƠy phư, nỏu có yêu, ghât gơ dành cho Khang.
    BÂy giỏằ, Tuyỏằn ghât mơnh vơ tỏằ nhiên Khang rỏƠt không quan trỏằng nhặ thỏ mà làm cho Tuyỏằn phỏÊi 'Ănh giĂ lỏĂi bỏÊn thÂn : "Mơnh xỏƠu quĂ phỏÊi không? Mơnh lỏằ' bỏằc gơ Khang gỏằi lỏĂi và rỏằĐ 'i chặĂi 'ỏằf Tuyỏằn tỏằô chỏằ'i, trỏưt tỏằ câ nhặ vỏưy mỏằ>i mong thiỏt lỏưp lỏĂi 'ặỏằÊc.
    Mơnh già rỏằ"i, Tuyỏằn nỏm và nghâ. Đỏằi mỏằTt ngặỏằi 'àn bà chĂn thỏưt vỏằ>i tuỏằ.i xuÂn không dài và càng vỏằ sau càng chỏằ? là chỏằc nay mơnh vỏôn nói là không phỏÊi chỏằ lỏĂi cĂi ẵ nghâ vỏằ viỏằ?c mơnh có thỏằf tỏằ quyỏt cuỏằTc 'ỏằi mơnh làm Tuyỏằn thưch thú. Tuyỏằn bò dỏưy mỏằY nhỏĂc. CĂi 'âa bỏằi 'êm qua nó còn hĂt bơnh thặỏằng. Sỏằ trỏằƠc trỏãc 'Ăng bỏằc lúc 'ỏĐu ngày này tỏằ nhiên làm Tuyỏằn nhỏằ> 'ỏn 'ỏằâa bâ, nỏu có nó, mơnh còn tỏằ quyỏt 'ặỏằÊc 'ỏằi mơnh không? Hay là mơnh phỏÊi sỏằ'ng theo nó, ngay cỏÊ khi 'ỏằi mơnh không vui. Mà nó là ai, nó chỏằ? là 'ỏằâa con cỏằĐa mỏằTt ngặỏằi bỏĂn trai, chặa bao giỏằ mơnh thỏưt yêu và bÂy giỏằ thơ thỏng ỏƠy làm mơnh khó chỏằi chuyỏằ?n 'ỏằâa bâ ngfn cỏÊn Tuyỏằn 'i lỏƠy chỏằ"ng. Tuyỏằn câng không sỏằÊ viỏằ?c nó không cho Tuyỏằn 'i du lỏằc và nhỏằng nghâ ngỏằÊi 'en tỏằ'i cỏằĐa mơnh làm cĂi hỏằ" nỏằ.i sóng. Nó sỏẵ rỏƠt mỏằ?t, Tuyỏằn tặỏằYng tặỏằÊng, và rỏằ"i nó yỏu thỏĐn kinh. Tuyỏằn muỏằ'n hai mỏạ con yên bơnh, Tuyỏằn gỏằi cho Khang. MĂy ỏằY nhà Khang không ai bỏt, chỏc Khang 'i làm. Tuyỏằn gỏằi theo Khang ra 'ặỏằng, mĂy di 'ỏằTng bỏÊo là "Nghỏẵn mỏĂch". Không gỏằi 'ặỏằÊc, Tuyỏằn lỏĂi tỏằ an ỏằĐi, thôi thỏ là may, biỏt 'Âu Khang nghâ là mơnh muỏằ'n ràng buỏằTc rỏằ"i nói nỏãng thơ sao. Tuyỏằn hú vưa.
    BÂy giỏằ thơ Tuyỏằn 'Ê không còn tặỏằYng tặỏằÊng ra nỏằ.i khuôn mỏãt cỏằĐa 'ỏằâa bâ vơ thỏƠy nó nhặ không liên hỏằ? gơ 'ỏn Khang. Khang vỏôn không gỏằi 'iỏằ?n lỏĂi và Tuyỏằn câng mỏƠt hỏn sỏằ 'ỏn 'o có nên gỏằi cho Khang hay là không. Tuyỏằn không còn thỏc mỏc mỏÊy may "Giỏằ này Khang ỏằY 'Âu?". Tuyỏằn không hỏằ Âu lo : "Hay Khang gỏãp chuyỏằ?n gơ?". Tuyỏằn câng chỏng còn thạ oĂn hay trĂch móc. Tuyỏằn soi gặặĂng và thỏƠy mơnh tỏằ nhiên khỏc khỏằ.. Đỏằâa bâ trong bỏằƠng bÂy giỏằ là cỏằĐa Tuyỏằn. MỏằTt mơnh Tuyỏằn 'ỏằ'i 'ỏĐu vỏằ>i nó. Buỏằ.i tỏằ'i Tuyỏằn lên kỏ hoỏĂch chi tiêu nỏu có nó. MỏằTt ngặỏằi giúp lúc mỏằ>i sanh mà câng có thỏằf không cỏĐn, tỏằ Tuyỏằn xoay xỏằY 'ặỏằÊc. TÊ và quỏĐn Ăo. Sỏằa và 'ỏằ" chặĂi. Có nó Tuyỏằn sỏẵ không 'i làm thêm 'ặỏằÊc, mỏằTt mơnh lặặĂng chỏằ? 'ỏằĐ lúc nó không bỏằ?nh hoỏĂn.
    Tuyỏằn không tưnh phỏĐn Khang vào 'Ây. Tuyỏằn cỏằTng bỏÊn dỏằ toĂn lỏĂi và mỏằ?t mỏằi khi thỏƠy nó vỏằôa khưt tiỏằn lặặĂng, không còn thỏằôa lỏĂi mỏằTt 'ỏằ"ng nào có nghâa là sỏẵ thiỏu. Tuyỏằn thỏƠy vô lẵ quĂ và tỏằâc 'ỏn muỏằ'n 'ỏưp nĂt cỏÊ cĂi mĂy tưnh. Tỏằ nhiên mỏằTt buỏằ.i tỏằ'i nỏm mặĂ thỏƠy Khang, rỏằ"i hôm sau Khang gỏằi 'iỏằ?n, và rỏằ"i Tuyỏằn 'ang tỏằ do hỏt mỏằc bÂy giỏằ lỏĂi phỏÊi 'au 'ỏĐu vơ cĂi kỏt quỏÊ cỏằĐa cuỏằTc gỏãp nhau 'ó. Tuyỏằn tỏằâc giỏưn, mơnh 'ang thỏằa hiỏằ?p 'Ây, và chuyỏằ?n này sỏẵ 'em 'ỏn nhỏằng kỏt quỏÊ không thay 'ỏằ.i 'ặỏằÊc. Mỏằi chuyỏằ?n mơnh 'ỏằu có thỏằf thư nghiỏằ?m, trỏằô viỏằ?c thư nghiỏằ?m có mỏằTt 'ỏằâa con. Mơnh không chuỏân bỏằc mỏãt mơnh thfm thỏm, mỏằ>i cĂch 'Ây ưt giỏằ nó còn rà ràng, cĂc nhiỏằ?m vỏằƠ nó 'ỏãt ra 'Ăng ghât, nỏãng nỏằ, nhặng cỏằƠ thỏằf... Tuyỏằn thỏƠy thặặĂng 'ỏằâa bâ không có thỏằc ỏƠy, mơnh 'Ê tưnh toĂn chi li vỏằ>i nó, Khang câng phỏÊi mỏƠt công trỏằ'n nó, mà nó có thỏằc 'Âu.
    Tuyỏằn 'ỏằ
    Được Lenin_Stalin sửa chữa / chuyển vào 03:52 ngày 09/02/2006

Chia sẻ trang này