1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TS-TY: Tôi viết cho tôi

Chủ đề trong 'Thái Nguyên' bởi tamhoncuada_spt, 31/08/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. LanQuyet

    LanQuyet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2008
    Bài viết:
    193
    Đã được thích:
    0
    Đói quá.....Sao ox nấu ăn lâu thế nhỉ......????
  2. latdat_tn

    latdat_tn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2004
    Bài viết:
    1.128
    Đã được thích:
    0
    Mình đã hứa với C là mình sẽ cố gắng! tại sao 1 tháng rồi mà................thôi! lấy lại quyết tâm! cố lên! còn hơn 1 tháng nữa thoy! cố lên!
  3. trieuyennhi

    trieuyennhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2006
    Bài viết:
    869
    Đã được thích:
    0
    Chiều ko ngủ,đi chợ cùng mẹ.Lên chợ Thái,siêu thị Dos Mast j đó.Thời tiết lại nắng nóng.Mệt người,bực mình,khó chịu.Sthị dở hơi,thừa nhân công quá thể,đã có ng trông hàng bên trong,đã gửi đồ bên ngoài,đã có người tính tiền = máy,đã có kiểm tra chống trộm qua mã vạch ở cửa,vậy mà vẫn còn 1 đội ngũ nhân viên ngồi cửa kiểm tra từng thứ hàng có khớp với hoá đơn ko.Bó tay!Mua ít và vắng khách thì ko sao,mua nhiều mà đông khách thì phát điên mất,kiểm tra xem cái goí ô mô trong túi đồ thì có trong hoá đơn ko,dầu gội đầu trong hoá đơn có trong túi hàng ko...Rõ dở hơi,nhân viên thì toàn bọn vớ vẩn xin vào,ngồi túm tụm cười khúc khích với nhau.Siêu thị rõ là to,ngang cơ với Big C nhưng cách quản lý quá kém!Người mua cũng vắng,hàng cũng ế ẩm.Cả 1 dãy hơn chục cái máy tính tiền trang bị đầy đủ nhưng cũng chỉ hoạt động dc 8 cái,cả dãy tủ phục vụ cho phần thức ăn đông lạnh bỏ ko,căng túi bóng khỏi bụi!
    Trời nắng nóng,đi đã mệt,lại đi cùng mẹ.Phát bực.Mình chỉ muốn đi cho nhanh,về cho sớm,mua j thì nhanh gọn nhẹ,thick là mua luôn,khỏi phải xem xét kỹ càng,hàng nào cũng muốn qua,trời ạ,mệt quá là mệt!
    Về dc đến nhà ,nấu cơm,kị cọ cái bếp.Đã phải cố hạ nhiệt bằng cách im lặng.Lúc đó mà ai động vào mình chắc mình điên mất.Hix.Sao chiều nay bức xúc thế chứ,hix
  4. cocacola1

    cocacola1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2004
    Bài viết:
    2.872
    Đã được thích:
    1
    Một ngày nghỉ đúng nghĩa của mìn, chiều đi đá bóng về mệt phờ râu. Hix, chạy 4 vòng sân vận động xong làm một trận bóng, thở hok ra, tưởng die! Dạo này yếu quá trời. Tại lâu quá rùi kô đá bóng!
  5. thongoc7

    thongoc7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    3.985
    Đã được thích:
    0
    Viết gì cho mình bây giờ nhỉ? Mỏi nên chả bùn viết nữa, làm cái entry rồi ngẩu thôi
  6. thongoc7

    thongoc7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    3.985
    Đã được thích:
    0
    Tỉnh dậy, vớ lấy cái điện thoại, bật lên xem giờ, chưa đến 5h30, vứt máy xuống nằm tiếp. Rồi, có một tin nhắn: "Nhóc ơi, có điều gì đang đến với anh thì phải. ANh thấy trong người khác lắm, mấy phút nữa bác sỹ sẽ đến và chuyển anh đi chỗ khác. Nếu anh có làm sao thì Nhóc nhớ là phải sống cả phần của anh nnữa nhé! Đừng có bỏ cuộc đấy vfa đừng có nói em chỉ sống được 10 năm nữa. Nếu đêm nay anh chết em nhớ là phải sống thêm cả phần của anh đấy vì 2 anh em mình đều khát sống mà". Đọc xong bàng hoàng hết cả người, nó vốn nghĩ mổ xong rồi, anh tỉnh lại rồi, không biết có phải do anh bi quan quá không mà nt như vậy? Nhưng sáng gọi điện cho anh mãi mà không được, chả biết phải làm thế nào nữa? Rối bời hết lên rồi....
    Sao lại quen người ta làm gì chứ? Mà sao người ta lại thích mình chứ? Mới gặp nhau có 1 lần thôi, sao lại như vậy chứ? Bây giờ thì thấy lo lo, mình chưa bao giờ nghĩ sẽ yêu người ấy cả, người ấy làm mình khó xử, mình thì chả biết gì nhìu về người này, nhưng thấy thương quá.....cầu trời ban phước lành cho anh ấy qua cơn nguy kịch, lo quá.............
  7. cocacola1

    cocacola1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2004
    Bài viết:
    2.872
    Đã được thích:
    1
    Đến một ngày, chúng ta sẽ nhận ra những điều kỳ diệu của cuộc sống. Chúng ta chợt thấy, những ngày qua, dù làm được nhiều việc nhưng chỉ là quán tính cảm nhận cùng lòng say mê chiến thắng và sự tự khẳng định mình. Chúng ta thường nhận ra sự chưa hoàn thiện của người khác mà quên đi của chính mình, Khi bản ngã kiêu hãnh và cái tôi chen chân đứng cùng một chỗ, thì chúng ta tự cho tầm nhìn của mình là rộng nhất, chúng ta chợt cảm nhận được quy luật sâu xa của cuộc sống là một quá trình cho và nhận............
  8. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0
    Cảm giác không bút nào tả nổi... Mãn nguyện và hạnh phúc
  9. nhoc_con_kinh_can

    nhoc_con_kinh_can Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/09/2004
    Bài viết:
    507
    Đã được thích:
    1
    Cũng ko biết là mình đang chờ đợi điều gì, dù biết rằng điều đó ko bao giờ đến.
    Lập thu rồi, mùa thu là mùa mình thik nhất, nhưng tháng 7 mưa ngâu thì cứ mưa hoài, và thực chất thì việc đi dưới mưa ko phải là việc mình thik thú nếu ko fải vì bất đắc dĩ, hay đơn giản nếu lúc ý mình muốn khóc thì cũng sẽ dễ dàng hơn, nước mưa hoà lẫn nước mắt nên cũng sẽ chẳng ai biết mình khóc cả. Nhưng đó ko phải là thú vui lãng mạn để mình cứ thấy mưa là đi, mình ko thuộc cái type thik hành xác mình ở mức độ ấy. Và thêm 1 vấn đề nữa là đi mưa hay xoè lắm, vì mưa ướt mắt kính thì chẳng thấy đường mà đi.
    Đôi khi thì là thik bị mất trí nhớ, vì mất trí thì sẽ ko còn kí ức để mà nhớ, để mà buồn, để mà khóc... Nhưng rồi lại thấy tiếc vì những gì đã qua. Giữ lại hay để nó mất đi, thực chất mình cũng chẳng biết điều nào làm mình dễ chịu hơn nữa. Mất thì lại tiếc, mà giữ thì lại buồn... kết cục là nó vẫn còn nguyên vẹn.
    Mục đích của cuộc sống là gì nhỉ? Là hàng ngày đi làm rồi lại về nhà, thi thoảng cafe lượn lờ. Thực tế thì hiện tại mình chẳng sống vì cái gì, cũng chẳng có mục đích theo đuổi, thấy nhàm chán quá.
    Dạo này bị sút cân 1 cách trầm trọng mà ko có cách nào kìm hãm được sự sút giảm ko phanh này. Ai cũng bảo mình quá gầy mặc dù mình thấy cũng làm gì mà gầy lắm. Nhưng mặc váy dạo này hơi rộng :-< Uống rất nhiều viên sủi tăng sức đề kháng nhưng lại nốc cả đống kháng sinh liều cao nên chắc sút cân cũng là đương nhiên. Tự dưng dạo này đổ ra 1 đống bệnh mới bực...
    Ôi thôi dạo này nên thương bản thân mình 1 tý, vứt mịe hết những điều dở hơi kia đi, chả ai thương mình bằng chính bản thân mình cả.
    Thu rồi :)) thèm 1 bàn tay ai đó nắm lấy tay mình quá, vì lúc nào tay mình cũng lạnh. Thèm có người yêu :))

  10. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Có lúc chỉ muốn thấy anh. Nhiều khi ngồi giữa bạn bè, nghe họ nói em bỗng thấy hoang mang, không biết mình là cái gì nữa. Còn khi bên anh, em lại không biết mình có thuộc về anh? Từ ngực anh, em luôn kiếm tìm một lối vào, để nghe bình yên khi vòng tay xiết chặt sau lưng. Nhưng không thoát khỏi cảm giác cô đơn. Cảm giác không được chia sẻ. Cảm giác khi được cho quá nhiều, người ta không trân trọng...
    Tại sao?
    Đáng ra em không nên ngược đãi mình bằng cách yêu anh.
    Cưng à, em nghĩ nếu mình đột nhiên biến mất, anh cũng chỉ giật mình như một cái bong bóng xà phòng chợt vỡ trên không...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này