1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

TS-TY: Tôi viết cho tôi

Chủ đề trong 'Thái Nguyên' bởi tamhoncuada_spt, 31/08/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hanoitrongtraitimtoi1980

    hanoitrongtraitimtoi1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Lâu lâu rồi mới vào lại đây,bận quá,rong ruổi suốt ngày,thấy bắt đầu già cỗi với những chuyến đi rồi.Chẳng biết bây giờ mình muốn cái gì .
    Có phải mình đã nghĩ mọi chuyện đơn giản quá không.Hơn 20 tuổi rồi mà tính khí vẫn hồn nhiên như trẻ con!Hic,chán mình ghê!Buồn mất 1 thời gian,rồi cũng sẽ quên thôi,Bây giờ lạ là chả buồn nữa,nói chuyện với MTT như bạn bè đươc
    Lúc nào mình cũng lấy mốc là 20
    Được hanoitrongtraitimtoi1980 sửa chữa / chuyển vào 09:23 ngày 09/01/2005
  2. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0

    õ?Ưõ?ƯNó ghât phỏÊi nhơn thỏƠy nhỏằng giỏằt nặỏằ>c mỏt cỏằĐa chưnh mơnhõ?Ư..Chỏng biỏt tỏĂi sao nhặng có lỏẵ nó không muỏằ'n nhơn thỏƠy sỏằ yỏu 'uỏằ'i cỏằĐa mơnh. õ?ƯNó tỏằ an ỏằĐi mơnhõ?Ư.. rỏằ"i tỏằ khưch lỏằ? mơnhõ?Ư..rỏằ"i lỏĂi lỏãng lỏẵ tỏằ mơnh 'ỏằâng dỏưy mỏằ-i khi gỏãp 'au buỏằ"n hay thỏƠt bỏĂiõ?Ư.BỏĂn bă ưt ai nhơn thỏƠy 'ặỏằÊc con ngặỏằi thỏằc sỏằ cỏằĐa nóõ?Ư..Không phỏÊi vơ nó sỏằ'ng giỏÊ dỏằ'i, không phỏÊi vơ nó không có ban bă 'ỏằf tÂm sỏằ ma 'ặĂn giỏÊn chỏằ? vơ nó che dỏƠu mơnh khĂ kỏằạõ?Ưõ?ƯNó dỏƠu con ngặỏằi thỏưt cỏằĐa mơnh 'ỏng sau nhỏằng cĂi nhfn mỏãt khó chỏằc mỏt sau nhỏằng nỏằƠ cặỏằi, dỏƠu sỏằ lỏãng yên suy tặ sau cĂi ỏằ"n ào 'ạa cỏằÊt, dỏƠu sỏằ yỏu 'uỏằ'i bỏng sỏằ khô khan 'ôi khi tàn nhỏôn, dỏƠu sỏằ ặặĂng bặỏằ>ng dặỏằ>i cĂi vỏằ im lỏãng lỏng ngheõ?Ư..Nó chông chênh sao ? Vỏưt chông chênh thơ cỏĐn có mỏằTt giĂ 'ỏằĂ, cỏĐn vỏưt khĂc bên cỏĂnh 'ỏằf dỏằa vào. Ngặỏằi không lỏẵ không nhặ thỏ... ....... CỏĐn mỏằTt bỏằ vai cỏằĐa riêng mỏằTt ngặỏằi. Chỏằ? cỏĐn thỏ thôi... Nhặng, chỏằ? thỏ thôi thơ chặa 'ỏằĐ?.... Nó sỏằÊ cĂi cuỏằTc sỏằ'ng xô bỏằ"...Nó sỏằÊ nhơn thỏƠy cĂi cĂch mà con ngặỏằi 'ỏĂp lên nhau 'ỏằf mà tỏằ"n tỏĂi..... .Nó ghât sỏằ vỏằTi vàng trong cĂch nghâ, trong cĂch sỏằ'ng cỏằĐa con ngặỏằi....
  3. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0

    õ?Ưõ?ƯNó ghât phỏÊi nhơn thỏƠy nhỏằng giỏằt nặỏằ>c mỏt cỏằĐa chưnh mơnhõ?Ư..Chỏng biỏt tỏĂi sao nhặng có lỏẵ nó không muỏằ'n nhơn thỏƠy sỏằ yỏu 'uỏằ'i cỏằĐa mơnh. õ?ƯNó tỏằ an ỏằĐi mơnhõ?Ư.. rỏằ"i tỏằ khưch lỏằ? mơnhõ?Ư..rỏằ"i lỏĂi lỏãng lỏẵ tỏằ mơnh 'ỏằâng dỏưy mỏằ-i khi gỏãp 'au buỏằ"n hay thỏƠt bỏĂiõ?Ư.BỏĂn bă ưt ai nhơn thỏƠy 'ặỏằÊc con ngặỏằi thỏằc sỏằ cỏằĐa nóõ?Ư..Không phỏÊi vơ nó sỏằ'ng giỏÊ dỏằ'i, không phỏÊi vơ nó không có ban bă 'ỏằf tÂm sỏằ ma 'ặĂn giỏÊn chỏằ? vơ nó che dỏƠu mơnh khĂ kỏằạõ?Ưõ?ƯNó dỏƠu con ngặỏằi thỏưt cỏằĐa mơnh 'ỏng sau nhỏằng cĂi nhfn mỏãt khó chỏằc mỏt sau nhỏằng nỏằƠ cặỏằi, dỏƠu sỏằ lỏãng yên suy tặ sau cĂi ỏằ"n ào 'ạa cỏằÊt, dỏƠu sỏằ yỏu 'uỏằ'i bỏng sỏằ khô khan 'ôi khi tàn nhỏôn, dỏƠu sỏằ ặặĂng bặỏằ>ng dặỏằ>i cĂi vỏằ im lỏãng lỏng ngheõ?Ư..Nó chông chênh sao ? Vỏưt chông chênh thơ cỏĐn có mỏằTt giĂ 'ỏằĂ, cỏĐn vỏưt khĂc bên cỏĂnh 'ỏằf dỏằa vào. Ngặỏằi không lỏẵ không nhặ thỏ... ....... CỏĐn mỏằTt bỏằ vai cỏằĐa riêng mỏằTt ngặỏằi. Chỏằ? cỏĐn thỏ thôi... Nhặng, chỏằ? thỏ thôi thơ chặa 'ỏằĐ?.... Nó sỏằÊ cĂi cuỏằTc sỏằ'ng xô bỏằ"...Nó sỏằÊ nhơn thỏƠy cĂi cĂch mà con ngặỏằi 'ỏĂp lên nhau 'ỏằf mà tỏằ"n tỏĂi..... .Nó ghât sỏằ vỏằTi vàng trong cĂch nghâ, trong cĂch sỏằ'ng cỏằĐa con ngặỏằi....
  4. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0

    Rét quá. Tháng ba bà già chết rét. Đã đến tháng ba đâu. Mà mình đã phải bà già đâu mà ... hừ ... hừ ......Lạnh thật là lạnh, cảm giác đi ngoài đường có thể nhìn thấy những làn hơi do mình thở ra. Đã có một lúc nào đó từ ngày xưa mình thích cái cảm giác ấy,thở ra thật mạnh và nhìn hơi khói bay lên.... Còn bây giờ thì , hix ....Lành lạnh làm mình có cảm giác Tết đang gần lắm.............mình là một con bé là lạ, chẳng giống ai. Từ bé đến giờ không thích truyện cổ tích, không thích đồ chơi, thích Tết... kô fải vì nhận đc lì xì như bao đứa trẻ khác. mà chỉ đơn giản tết đc nghỉ học, đc thoải mái nghỉ, xem ti vi vô xờ tư thích được nhận quà, đôi khi chỉ là những điều thật giản dị và vẫn giữ mãi dù có thể ko dùng đến nữa... để mỗi khi mở lại, chúng sẽ nhắc cho mình nhớ về kỉ niệm.Thò tay vào trong túi, chạm tay phải? đồng xu nhỏ! Ngắm nghía nó một lúc và chợt nhớ ra, đó là đồng xu được một người bạn tặng Khi đó mình đã nói sẽ giữ nó lại làm đồng xu may mắn?. và đồng xu ấy nằm im trong túi áo vẫn cất sâu dưới đáy tủ cho đến tận bây giờ? người bạn ấy cũng đã lâu lắm rồi không gặp
    Lâu lắm rồi mới lại uống cafe vào sáng sớm, một buổi sáng cuối tuần với một người bạn . Không hiểu với bạn thì sao còn với mình thì những ngày cuối tuần mình luôn cảm thấy có cái gì đó thật mới, thật lạ. Xong tách cafe là online, hì, hư thật, ngày chơi để đêm khổ sở, sắp thi một loạt môn chuyên nghành , hix
    Có đôi khi thấy lạ lẫm, cuộc sống dường như hối hả hơn nhưng cũng đôi khi thấy nó thật dịu dàng... nhưng chung quy lại, cảm giác cuối cùng vẫn là bình yên. Đến khi .................khi đôi chân mỏi....... đến không còn cảm giác, khi mười đầu ngón chân....... đau nhức vì chạy cả ngày, khi ....mệt và .....chán đến chẳng muốn nghĩ ngợi một điều gì nữa.Hai chân vẫn tê mỏi, vẫn chẳng có cảm giác gì... rồi chợt thấy lòng mình chùng xuống, chợt muốn khóc... chẳng hiểu là mình như thế nào nữa...Rồi chợt có một người nhắc cho mình nhớ những gì đã viết... mình có bao giờ đọc lại đâu nên cũng chẳng bao giờ nhớ là mình đã viết những gì........ À , mà có đọc lại chứ, nhưng mà cũng ít lém''...................Nghĩ linh tinh, rồi mải mê nhìn theo mấy hàng hoa bên đường thế nào mà suýt chút nữa đâm vào mấy người đi phía trước, nở một nụ cười cầu hoà rồi lại lãng đãng tiếp, hoa đẹp thật. Và lá nữa , lá cũng đẹp (^_^) ...Chẳng biết rồi sẽ thế nào , nhưng sau một vài sự cố nó quyết tâm cao làm cho thành công, nó tin vào bạn bè nó - những con người sống nhiệt tình, hết mình.
  5. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0

    Rét quá. Tháng ba bà già chết rét. Đã đến tháng ba đâu. Mà mình đã phải bà già đâu mà ... hừ ... hừ ......Lạnh thật là lạnh, cảm giác đi ngoài đường có thể nhìn thấy những làn hơi do mình thở ra. Đã có một lúc nào đó từ ngày xưa mình thích cái cảm giác ấy,thở ra thật mạnh và nhìn hơi khói bay lên.... Còn bây giờ thì , hix ....Lành lạnh làm mình có cảm giác Tết đang gần lắm.............mình là một con bé là lạ, chẳng giống ai. Từ bé đến giờ không thích truyện cổ tích, không thích đồ chơi, thích Tết... kô fải vì nhận đc lì xì như bao đứa trẻ khác. mà chỉ đơn giản tết đc nghỉ học, đc thoải mái nghỉ, xem ti vi vô xờ tư thích được nhận quà, đôi khi chỉ là những điều thật giản dị và vẫn giữ mãi dù có thể ko dùng đến nữa... để mỗi khi mở lại, chúng sẽ nhắc cho mình nhớ về kỉ niệm.Thò tay vào trong túi, chạm tay phải? đồng xu nhỏ! Ngắm nghía nó một lúc và chợt nhớ ra, đó là đồng xu được một người bạn tặng Khi đó mình đã nói sẽ giữ nó lại làm đồng xu may mắn?. và đồng xu ấy nằm im trong túi áo vẫn cất sâu dưới đáy tủ cho đến tận bây giờ? người bạn ấy cũng đã lâu lắm rồi không gặp
    Lâu lắm rồi mới lại uống cafe vào sáng sớm, một buổi sáng cuối tuần với một người bạn . Không hiểu với bạn thì sao còn với mình thì những ngày cuối tuần mình luôn cảm thấy có cái gì đó thật mới, thật lạ. Xong tách cafe là online, hì, hư thật, ngày chơi để đêm khổ sở, sắp thi một loạt môn chuyên nghành , hix
    Có đôi khi thấy lạ lẫm, cuộc sống dường như hối hả hơn nhưng cũng đôi khi thấy nó thật dịu dàng... nhưng chung quy lại, cảm giác cuối cùng vẫn là bình yên. Đến khi .................khi đôi chân mỏi....... đến không còn cảm giác, khi mười đầu ngón chân....... đau nhức vì chạy cả ngày, khi ....mệt và .....chán đến chẳng muốn nghĩ ngợi một điều gì nữa.Hai chân vẫn tê mỏi, vẫn chẳng có cảm giác gì... rồi chợt thấy lòng mình chùng xuống, chợt muốn khóc... chẳng hiểu là mình như thế nào nữa...Rồi chợt có một người nhắc cho mình nhớ những gì đã viết... mình có bao giờ đọc lại đâu nên cũng chẳng bao giờ nhớ là mình đã viết những gì........ À , mà có đọc lại chứ, nhưng mà cũng ít lém''...................Nghĩ linh tinh, rồi mải mê nhìn theo mấy hàng hoa bên đường thế nào mà suýt chút nữa đâm vào mấy người đi phía trước, nở một nụ cười cầu hoà rồi lại lãng đãng tiếp, hoa đẹp thật. Và lá nữa , lá cũng đẹp (^_^) ...Chẳng biết rồi sẽ thế nào , nhưng sau một vài sự cố nó quyết tâm cao làm cho thành công, nó tin vào bạn bè nó - những con người sống nhiệt tình, hết mình.
  6. bonlmct

    bonlmct Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    viết cho chính mình?thạt sự đôi khi còn giật mình không biết mình là ai?mình muốn gì?mình trở nên đáng thương trước cuộc sống một cách lạ lùng?????mình kém cỏi và thiếu bản lĩnh nữa????????lâu rồi không về Thái Nguyên ----bạn bè có đưá bảo mình mất gốc mất rồi??????mình cũng không định nghĩa nổi tâm trạng của chính mình lúc đó nữa vùa muốn gân cổ lên đẻ cãi nhưng lại im lặng cúi đầu như kẻ có tội.Mình muốn về lắm chứ thèm cái cảm giác đạp xe lang thang quanh đường tròn,thành phố mình giờ đẹp hơn truơc rất nhiều dù vẫn bụi nhưng ở xa mới thấy nhớ và yêu kinh khủng.Mình nhớ có câu nói "quê hương là nơi chôn cất nbững người thân,là nơi có một người yêu thương ở đó"đúng hay sai nhỉ?mọi truyện đã qua lâu lắm rồi........mình vẫn thấy chếnh vếnh như người say mỗi khi trở về.
    Bây giờ mình đã khác nhiều lắm?thay đổi một cách đáng phải làm người khác giật mình.Thực tế nhiều hơn thay vì những buổi lên mạng lang thang thế này để thấy thật mình hơn một chút.
  7. bonlmct

    bonlmct Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    viết cho chính mình?thạt sự đôi khi còn giật mình không biết mình là ai?mình muốn gì?mình trở nên đáng thương trước cuộc sống một cách lạ lùng?????mình kém cỏi và thiếu bản lĩnh nữa????????lâu rồi không về Thái Nguyên ----bạn bè có đưá bảo mình mất gốc mất rồi??????mình cũng không định nghĩa nổi tâm trạng của chính mình lúc đó nữa vùa muốn gân cổ lên đẻ cãi nhưng lại im lặng cúi đầu như kẻ có tội.Mình muốn về lắm chứ thèm cái cảm giác đạp xe lang thang quanh đường tròn,thành phố mình giờ đẹp hơn truơc rất nhiều dù vẫn bụi nhưng ở xa mới thấy nhớ và yêu kinh khủng.Mình nhớ có câu nói "quê hương là nơi chôn cất nbững người thân,là nơi có một người yêu thương ở đó"đúng hay sai nhỉ?mọi truyện đã qua lâu lắm rồi........mình vẫn thấy chếnh vếnh như người say mỗi khi trở về.
    Bây giờ mình đã khác nhiều lắm?thay đổi một cách đáng phải làm người khác giật mình.Thực tế nhiều hơn thay vì những buổi lên mạng lang thang thế này để thấy thật mình hơn một chút.
  8. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0
    Tại sao cuộc sống luôn phải lựa chọn, luôn có những ngã ba, ngã tư để khiến những kẻ ko rành đường phải đắn đo suy nghĩ chọn một con đường cho no'' ? No'' luôn đứng trước những ngã ba như thế, luôn phải lựa chọn mà mỗi một lần lựa chọn là một lần no'' mất đi một nửa những gì yêu thương, nhưng mọi người luôn đẩy nó vào ngã 3 đường! ................... ...............Trước đây nó luôn đặt ra một hình mẫu veè nguời yêu của mình!Nhưng giờ thì được gì đây người nó quyết định yêu lại hoàn toàn ko giống như nó đã tưởng tượng.Một hình mẫu thật bình thường mà sao tìm lại khó thế????nó thường tự an ủi rằng số nó đen đủi.Nó buồn muốn tâm swụ cùng ai đó nhưng nó ko muốn bạn bè buồn và mệt mỏi theo nó....................Trước đây nó luôn là người tự tin vậy mà tự tin của nó giờ đây đâu hết rồi vậy??Nó cảm thấy cuộc sống thật buồn chán quá.Nó còn tre sao lại có những suy nghĩ tiêu cực vậy nhỉ?.Người ta nói vấp ngã thì phải đứng lên sao giờ nó ngã nó thấy mệt mỏi quá và chả muốn đứng lên nữa.Nói thế nhưng nó biết nó ko thể vì nó còn những người quan tâm đến nó ở bên cạnh mà.bạn bè điều quan trọng nhưng nó lại ko muốn tâm sự những nỗi buồn của nó..
  9. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0
    Tại sao cuộc sống luôn phải lựa chọn, luôn có những ngã ba, ngã tư để khiến những kẻ ko rành đường phải đắn đo suy nghĩ chọn một con đường cho no'' ? No'' luôn đứng trước những ngã ba như thế, luôn phải lựa chọn mà mỗi một lần lựa chọn là một lần no'' mất đi một nửa những gì yêu thương, nhưng mọi người luôn đẩy nó vào ngã 3 đường! ................... ...............Trước đây nó luôn đặt ra một hình mẫu veè nguời yêu của mình!Nhưng giờ thì được gì đây người nó quyết định yêu lại hoàn toàn ko giống như nó đã tưởng tượng.Một hình mẫu thật bình thường mà sao tìm lại khó thế????nó thường tự an ủi rằng số nó đen đủi.Nó buồn muốn tâm swụ cùng ai đó nhưng nó ko muốn bạn bè buồn và mệt mỏi theo nó....................Trước đây nó luôn là người tự tin vậy mà tự tin của nó giờ đây đâu hết rồi vậy??Nó cảm thấy cuộc sống thật buồn chán quá.Nó còn tre sao lại có những suy nghĩ tiêu cực vậy nhỉ?.Người ta nói vấp ngã thì phải đứng lên sao giờ nó ngã nó thấy mệt mỏi quá và chả muốn đứng lên nữa.Nói thế nhưng nó biết nó ko thể vì nó còn những người quan tâm đến nó ở bên cạnh mà.bạn bè điều quan trọng nhưng nó lại ko muốn tâm sự những nỗi buồn của nó..
  10. now_and_forever_170801

    now_and_forever_170801 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2005
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Báo động báo động... cô Đá nhà ta yêu rồi bà con ơi. Yêu thì yêu nhưng không được sao lãng nhiệm vụ đó nha. Box mình dạo này trầm quá .
    Ơ hơ...mà hình như không phải.. "Nó" ở đây chắc là người khác.
    Mình già rồi sinh ra lẩn thẩn
    Được now_and_forever_170801 sửa chữa / chuyển vào 16:23 ngày 16/01/2005
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này